Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Chương 27

Nữ vương không ở nhà

06/05/2015

Chuông điện thoại vang lên, Mạnh Tư Thành tiện tay cầm lên, thấy một cái tên: Tôn Kiến Nghiệp.

Anh nhíu mày lại, Tôn Kiến Nghiệp là ai? Nhưng lúc này anh cũng không để ý, theo lễ phép cũng không nhận cuộc gọi. Không ngờ chuông điện thoại kêu thật lâu vừa im lặng, chỉ chốc lát sau chuông điện thoại lại vang lên.

Mạnh Tư Thành bắt đầu nghĩ, có lẽ là việc gấp, anh nhìn ra bên ngoài vẫn chưa thấy Tô Hồng Tụ quay lại, liền giúp cô nhận điện thoại.

Điện thoại vừa thông, bên kia truyền tới một giọng nam nói: "Hồng Tụ, anh mua vé xem phim, tối nay anh đứng trước cửa rạp chiếu phim chờ em nhé ." (ogy: vì Hồng Tụ và Tôn Kiến Nghiệp chính thức xác định làm người yêu nên mình đổi cách xưng hô mọi người nhé)

Vé xem phim? Cùng nhau đi xem? Mạnh Tư Thành đột nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng, lạnh giọng hỏi: "Anh tìm Tô Hồng Tụ à? Anh là ai?"

Bên kia Tôn Kiến Nghiệp hơi kinh ngạc nói: "Anh không phải là Tô Hồng Tụ? Vậy anh là ai? Tôi là bạn trai của Tô Hồng Tụ."

Mạnh Tư Thành cảm thấy đầu óc anh kêu "Ông" một tiếng, sau đó người đàn ông kia nói cái gì, Mạnh Tư Thành một chữ cũng không có nghe vào! Trong đầu anh chỉ quanh quẩn ba chữ: bạn trai!(ogy: trong bản convert là “nam bằng hữu” vì vậy nên có ba chữ nha mọi người. Tại có liên quan đến phía sau nên mình giữ nguyên là ba chữ. ^^)

Người này là bạn trai của Tô Hồng Tụ? Từ lúc nào thì Tô Hồng Tụ đã có bạn trai rồi?

Mọi cảm xúc tốt đẹp trong ngày hôm nay của Mạnh Tư Thành tất cả đều không còn sót lại chút gì, một cỗ tức giận nổi lên khiến trái tim anh kích động.

Cô, đã có bạn trai rồi sao? !

Khi Tô Hồng Tụ ở trong phòng vệ sinh cố gắng bình tĩnh cảm xúc nửa ngày, sửa sang tóc tai, mang theo tinh thần lo lắng mà đi trở về phòng bao thì thấy sắc mặt âm trầm của Mạnh Tư Thành. Cô kinh ngạc, lúc cô đi ra ngoài cảm xúc của anh vẫn còn rất tốt mà, thế nào hiện tại chợt biến thành như vậy.

Mạnh Tư Thành nghe thấy tiếng động ở cửa, đôi mắt anh nhìn chăm chú về phía Tô Hồng Tụ. Ở trong lòng Tô Hồng Tụ khẽ run một cái, cô nghi ngờ nhỏ giọng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Đôi mắt đen sâu thẳm của Mạnh Tư Thành nhìn thẳng vào đôi mắt của cô, lại thấy bộ dạng cô mờ mịt không biết gì, vì vậy càng tức hơn. Cô lại vẫn giả bộ vô tội? Đúng rồi, nhìn qua bộ dạng của cô luôn ngây thơ trông sáng hoặc là bộ dạng ngốc nghếch, nhưng trên thực tế thì sao? Cô khiến anh chẳng hay biết gì, cứ như vậy lừa dối anh! Ở dưới mí mắt anh lừa anh!

Thấy anh nhìn cô như vậy, Tô Hồng Tụ càng thêm lo lắng, cô nhỏ giọng hỏi anh lần nữa: " Tổng giám đốc Mạnh, anh không sao chứ?"

Mạnh Tư Thành quay mặt đi, mặt anh xanh lét từ trong kẽ răng nhảy ra mấy chữ:"Tôi không sao."

Dĩ nhiên Tô Hồng Tụ biết anh không phải không có chuyện gì, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm từ xưa của cô, chuyện của anh hiển nhiên không phải chuyện mà cô có thể dễ dàng đoán được, vì vậy liền cẩn thận trở lại chỗ ngồi của cô. Cô cảm thấy cái mông cũng ngồi không yên rồi, giống như ngồi bàn chông vậy.

Ngồi dưới loại ánh mắt này của anh, dĩ nhiên cô không thể ngồi ăn được nữa, không thể làm gì khác hơn là cà lăm đề nghị: "Tổng giám đốc, anh, anh không ăn nữa sao ?" Không thể trách cô hỏi câu này, vì anh chỉ ngồi nhìn chằm chằm vào cô không hề có ý muốn ăn cơm!

Mạnh Tư Thành nhìn chằm chằm bộ dạng đang thấp thỏm lo lắng của cô, mặt không chút thay đổi nói: "Không ăn, đi thôi!"

Vì vậy hai người một trước một sau trở lại công ty, đi qua các phòng ban mọi người nhìn thấy Tổng giám đốc sắc mặt âm trầm đi đằng trước, đi theo phía sau là bộ dạng có lỗi của Tô Hồng Tụ, rối rít bắt đầu suy đoán, có phải Tô Hồng Tụ đã làm sai điều gì đắc tội với Tổng giám đốc rồi?



Tô Hồng Tụ thấp thỏm lo lắng đi theo Mạnh Tư Thành về phòng làm việc, sau đó hai người ngồi xuống tiếp tục làm việc, nhưng không khí so với buổi sáng thì đã khác nhau một trời một vực, cả phòng làm việc giống như bao phủ ở một loại tối tăm áp bách, làm cho người ta hít thở không thông. Nhiều lần Tô Hồng Tụ muốn hỏi chuyện gì xảy ra, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt xuống. Thôi, suy nghĩ của Mạnh Tư Thành cô không hiểu được, coi như có hỏi anh cũng sẽ không nói với cô .

Khi sắp hết giờ làm thì tiếng chuông điện thoại của Tô Hồng Tụ vang lên, nghe tiếng chuông ngắn ngủi này hiển nhiên là tin nhắn. Mà Mạnh Tư Thành vừa nghe đến âm thanh này, đôi mắt anh lập tức nhìn tới, lạnh giọng hỏi: "Cô có tin nhắn?"

Tô Hồng Tụ vội vàng cầm lên vừa nhìn, là tin nhắn của Tôn Kiến Nghiệp, trên đó viết: Vừa rồi chuyện gì xảy ra? Người kia là ai vậy, vì sao lại hung dữ như vậy à?

Tô Hồng Tụ lúng túng, người kia là ai vậy? Vừa mới xảy ra chuyện gì sao?

Mạnh Tư Thành nhìn dáng vẻ lúng túng của cô, dĩ nhiên cho là cô đang sợ lời nói dối của cô bị vạch trần, anh cười lạnh một tiếng nói: "Sao vậy? Ai nhắn tin thế?" Anh thấy Tô Hồng Tụ nhếch miệng muốn nói cái gì rồi lại nói không ra, liền nói tiếp: "Bạn trai à ."

Nghe nói như thế, Tô Hồng Tụ lạnh cả người, làm sao anh biết? Tại sao anh biết cô có bạn trai đây? Mới vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Mạnh Tư Thành thấy trên mắt của Tô Hồng Tụ lộ vẻ kinh hoảng và luống cuống, tâm tình bị đè nén một buổi chiều tức giận của anh cơ hồ muốn bộc phát ra, không nhịn được cắn răng hỏi: "Tô Hồng Tụ, cô nói cho tôi biết, từ bao giờ cô đã có một bạn trai rồi? !"

Anh vì tức giận quá mà nói ra câu hỏi kia, sau khi nói ra thì anh mới biết, ba chữ kia, tựa như ba thanh kiếm, đang cắt vào tim anh.

Thật đau đớn, đó là loại đau đớn anh chưa từng cảm nhận qua. Đó là lừa gạt, phản bội cùng cảm giác bị xem là thằng ngốc! Đó là loại cảm giác được bay lên mây lại bị ngã trở về mặt đất!

Tô Hồng Tụ nghe được giọng nói của anh tràn đầy tức giận và chất vấn, nhất thời sắc mặt cô trắng bệch. Đúng vậy, là cô lừa anh, trong chuyện này, cô vẫn luôn lừa gạt anh, không nói cho anh biết sự thật. Chuyện cho tới bây giờ, cô giải thích như thế nào đây?

Mạnh Tư Thành nhìn bộ dạng cô hoảng sợ luống cuống ngồi ở chỗ đó, không nói ra bất kỳ một câu giải thích, đáy lòng anh còn một tia hi vọng cuối cùng cũng tan vỡ! Quả nhiên cô có bạn trai, cô đã cùng người khác ở cùng một chỗ! Cô lừa anh, căn bản cô không thích anh! Cô vẫn luôn diễn trò mà thôi!

Cô, cũng không phải của anh, cho tới bây giờ đều không phải !

Mạnh Tư Thành suy nghĩ ở trong lòng càng lúc càng tức giận bắt đầu không kiềm chế được nữa, anh không nhịn được cắn chặt răng, ánh mắt anh lạnh lùng nhìn chằm chằm cô.

Đúng lúc này Tô Hồng Tụ, cúi đầu nhỏ giọng thừa nhậndiendanlequydon.com: "Đúng vậy, anh ấy là bạn trai tôi."

Mà câu này không khác nào phá hủy một tia lý trí cuối cùng của Mạnh Tư Thành, anh nghe đến câu này đột nhiên đứng dậy, mấy bước đi tới bên cạnh Tô Hồng Tụ, hai tay giữ chặt bả vai của cô, đôi mắt tràn đầy tức giận chăm chú nhìn cô, cắn răng nghiến lợi gào thét: "Nói cho tôi biết, từ lúc nào cô có bạn trai? Nóidiendanlequydon.com!"

Tô Hồng Tụ ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi mắt ẩn chứa tức giận ngập trời của Mạnh Tư Thành .

Ánh mắt anh tràn đầy phẫn hận nhìn cô, giống như cô đã làm một chuyện xấu không thể tha thứ, mà sâu thẳm trong đôi mắt đang tức giận ngập trời, còn xen lẫn một tia đau đớn.

Cô cảm thấy bả vai bị anh giữ chặt, rất đau, diendanlequydon.comcô còn cảm thấy bàn tay Mạnh Tư Thành đang giữ bả vai của cô hơi run rẩy.



Cô muốn hỏi, anh làm sao vậy, làm sao anh lại tức giận như vậy? Nhưng trong đầu cô đã trống rỗng, cổ họng giống như không phát ra được âm thanh nào. Chỉ có một giọng nói đang phẫn nộ vang vọng ở bên tai cô.

Nói cho tôi biết, từ khi nào cô có bạn trai? từ khi nào cô có bạn trai?

Đột nhiên Mạnh Tư Thành buông cô radiendanlequydon.com, đoạt lấy điện thoại di động trong tay cô, nhanh chóng mở ra, nhất thời sắc mặt càng thêm âm trầm.

Từng tin nhắn, đều là tin nhắn của người đàn ông kia gửi chô cô! !

Có lúc ở trong giờ làm việc, có lúc đêm khuya, có tin nhắn mời ăn cơm, cũng có tin nhắn thảo luận về chuyện tương lai, tất cả đều là của anh ta! Anh ta còn trực tiếp gọi cô là Hồng Tụ, thậm chí cô họ Tô anh ta cũng không mang theo để gọi! Có thể thấy được hai người rất thân mật!

Mặt Tô Hồng Tụ biến sắc, muốn lấy lại điện thoại di độngdiendanlequydon.com, nhưng bị ánh mắt rét lạnh của Mạnh Tư Thành nhìn, tay liền co rúm lại không dám động đậy.

Mạnh Tư Thành lại kiểm tra nhật ký cuộc gọi, quả nhiên đều là nói chuyện mấy chục phút điện thoại! Khi cô nói chuyện điện thoại với anh luôn là bộ dạng hận không thể lập tức cắt đứt liên lạc! Chẳng lẽ cô có rất nhiều lời muốn nói với người kia như vậy sao?

Anh đưa điên thoại di động cho cô, căm bản muốn cô và anh liên hệ được dễ dàng hơn, lại không nghĩ đếndiendanlequydon.com, cô lại dùng điện thoại anh đưa để hẹn hò cùng người đàn ông khác!

Mạnh Tư Thành hít một hơi thật sâu, đè nén tức giận, chợt mỉm cười lạnh lẽo, lấy một loại ngữ điệu nguy hiểm mà êm ái hỏi: "Tô Hồng Tụ, cô nói cho tôi biết, làm sao cô quen biết anh ta!"

Tô Hồng Tụ chu miệng, cảm thấy cổ họng hơi khô sáp, không biết nên nói như thế nào.

Mạnh Tư Thành để điện thoại lên bàn "Rầm" một tiếng, giống như rất có tính nhẫn nại, từ từ nói: "Tô Hồng Tụ, hôm nay cô phải nói cho rõ ràng!"

Tô Hồng Tụ cảm thấy Mạnh Tư Thành đang ở trước mắt cô là một người hoàn toàn xa lạ, nguy hiểm lạnh lùng âm trầm. Cô ngẩng đầu lên, cắn cắn môi, hơi khó khăn nói: "Đây là do người nhà giới thiệu, là đối tượng xem mắt của tôi."

Mạnh Tư Thành nhẹ nhàng nhíu mày nói: "A, thì ra là đối tượng xem mắt?" Trong giọng nói của anh quả nhiên giống như Tô Hồng Tụ đã đoán trước có trào phúng và khinh thường, giọng anh lạnh lùng mà tràn đầy ác ý nói: "Vậy bắt đầu gặp mặt từ lúc nào? Để hiện tại đã tiến triển thành bạn trai rồi?"

Khi Mạnh Tư Thành nói ra những lời này thì một lần nữa trái tim anh lại kịch liệt đau đớn. Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ của anh, lại ở dưới mí mắt của anh cùng người đàn ông khác hẹn hò?

Tô Hồng Tụ hít một hơi thật sâu, cúi đầu nhỏ giọng mà đem quá trình cô và Tôn Kiến Nghiệp đi lại chậm rãi nói radiendanlequydon.com, trong lúc đó Mạnh Tư Thành thỉnh thoảng hỏi một số chi tiết, Tô Hồng Tụ dĩ nhiên không diendanlequydon.comdám giấu giếm, thành thật mà trả lời.

Nhưng mà, khi cô ngẩng đầu lên, len lén dò xét sắc mặt của Mạnh Tư Thành. Sắc mặt của anh, càng lúc càng âm trầm, âm trầm đến mức khiến lòng người kinh sợ.diendanlequydon.com

Mạnh Tư Thành nghe xong, sắc mặt đen lại, sau một hồi trầm tư, chợt cắn răng nói: "Tô Hồng Tụ, không phải người này mời cô đi xem phim saodiendanlequydon.com? Tối nay, cô nên đi đến nơi hẹn thôi."

Tô Hồng Tụ lấy làm kinh hãidiendanlequydon.com, chuyện gì đang xảy ra đây?

Mạnh Tư Thành nở nụ cười lạnh lẽo, nhẹ nhàng chậm rãi nói: "Tôi và cô cùng đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Anh, Đã Lâu Không Gặp!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook