Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Chương 12: ngoại truyện -- A Tình (3)

saybabysay

15/10/2016

Nếu như nói ta cùng tứ thiếu đối chủ tử là có khát vọng của hai vị thành niên đối với người con gái mình yêu,nhân lúc nàng không thanh tỉnh mà làm ra loại tình huống như vậy. . . . . Đó là khinh nhờn sự thuần khiết của nàng, tình cảm như thuỷ triều cứ như vậy mà đến,bao vây lấy nàng,một người ta không ngờ đến cũng có tình cảm như vậy đó là Mộng thiếu. . . . .

Mộng thiếu thường lén lút đến xem nàng khi nàng còn ngủ. Đứng ở ngoài cửa sổ nhìn tứ thiếu ôm chủ tử nằm ở trên giường mềm như lụa, không nghi ngờ gì chủ tử vẫn là bị điểm huyệt ngủ, tứ thiếu vùi đầu vào hai bên nhũ hoa chủ tử. . . .

Mộng Chi rất không thích thấy cảnh hai huynh muội kia loạn luân, tựa hồ bề ngoài thực bình tĩnh, song chính ánh mắt thâm thuý bán đứng tim của hắn,ánh mắt này đối với ta quá quen thuộc. . . . Đó là ánh mắt khát vọng giống như ta, cũng giống như tứ thiếu

Bỗng nhiên cảm thấy thực vô lực, ta còn quá may mắn, đời này ta cùng chủ tử luôn phải ở cạnh nhau , yêu thượng nàng và không yêu nàng thì có gì khác biệt đâu. . . . Chính là, tình cảm của thứ thiếu cùng Mộng Chi thiếu chủ đối với nàng còn có dục vọng, khát vọng này đối với chủ tử hẳn sẽ là cơn ác mộng.Đối với Mộng thiếu không sao,dù sao cũng là biểu ca của nàng,mà đáng sợ chính là tứ thiếu, hắn cùng chủ tử lại mang cùng huyết thống huynh muội... Chủ tử ở trong cái gia đình này, tuyệt đối không có lợi. Bị người khác phát hiện, hậu quả ta không dám tưởng tượng. . .

Mộng thiếu quan sát một hồi rồi bước đi, bóng dáng thực hiền hoà, chính là bàn tay hắn sớm nắm chặt biểu thị nội tâm đang dao động. . . . .

Đêm khuya hôm sau ta kinh ngạc phát hiện, Mộng thiếu đứng ngoài cửa sổ phòng chủ tử. Hắn đến từ lúc nào? Ta vậy mà không có phát hiện, chẳng lẽ đây khinh công cao cấp nhất Bạch gia ư?

Mộng thiếu rất ít lần tới phòng chủ tử, ta cảnh giác hắn đến đây không chỉ vì lý do đơn giản ... mà chợt nhận ra, chính là ta hiện tại không thể động đậy. . . . Điều này đi với ta mà nói, so với chết càng khủng bố hơn, ta hận chính mình sao một chút cũng không cảnh giác. Lúc này, Mộng thiếu ngẩng đầu nhìn ta một cái, biểu tình giảo hoạt, ta căm tức hắn. Mộng thiếu đem ta ném vào phòng, phất tay điểm huyệt câm của ta,đem ta quỳ trước giường chủ tử, mỉm cười nhìn ta. Ta ngưng mắt nhìn dung nhan chủ tử ngọt ngào khi ngủ đột nhiên rất muốn rơi lệ, đối với mỗi lần tứ thiếu lẻn vào, ta đều không làm kinh động chủ tử, cũng có thể nói ta khẳng định tứ thiếu sẽ không thương tổn tới chủ tử, hoặc là nói hắn yêu chủ tử. Nhưng là đối với Mộng thiếu lại bất đồng, hắn nhìn về phía chủ tử với ánh mắt vô tà cùng chiếm đoạt. Ta lo lắng hắn có thể hay không sẽ hại chủ tử.

Mộng thiếu dùng dao nhỏ cắt qua cổ tay của chính hắn, trộn lẫn một chút bột phấn đem máu đưa vào môi chủ tử.

"A Tình a, ngươi nói lão tứ có phải kẻ ngốc hay không?'' Thanh âm Mộng thiếu vang lên đầy tà mị.

"Hai tháng nay,từ 7, 8 giờ đêm hắn lại biến mất 3, 4 canh giờ, người khác không biết,ta sao lại có thể không biết?"



Hắn ngồi xuống bên cạnh người chủ tử mà vuốt ve xuống má trắng mịn

"Hừ, nguyên lai chờ cái tiểu yêu tinh này lớn!

''Khiến hắn che dấu nhiều năm như vậy,tiểu oa nhi mới 13 tuổi làm sao có thể xuống tay ... Có thể lừa gạt được người khác chứ sao có thể gạt được ta? Những năm trớc chú ý đến mặt hắn sẽ biết."

Người ngoài nhìn vào còn tưởng Mộng thiếu nói chuyện cùng ta chính là ngay cả đuôi mắt cũng không nhìn ta, mà chuyên chú nhìn chủ tử, ta chỉ có thể trừng hắn, lại khiếp sợ phát hiện khuôn mặt chủ tử cũng ánh lên một tầng hồng nhuận .

"Vài năm này hắn khổ luyện đỉnh cao khinh công,người nguwoif ai cũng nghĩ hắn có ý chí làm việc lớn. . . . . Ha, ai biết là hắn luyện chỉ vì nàng. Sớm biết như thế, ta cũng cho tiểu ngốc đệ của ta chăm chỉ luyện tập chút, như vậy nước chảy thành sông ,ta cũng không cần tốn công mà vẫn có được nàng "

ta tức giận , thật không nghĩ tới lời nói hạ lưu như vậy lại từ miệng nam nhân so với hoa hồng còn xinh đẹp hơn này phát ra, bọn họ coi chủ tử là cái gì? Có thể tùy tiện ngắt lấy sao?

"Không cần tức giận như vậy, nhìn dáng vẻ của ngươi cũng biết ngươi thấy tình cảnh này không chỉ ngày một ngày hai , tuy nói nàng cùng ngươi trên giường chỉ cần nàng nguyện ý chờ nàng lập gia đình xong ngươi có thể đạt được ý nguyện mà ''nếm'' thử, chính là, thiếu gia hôm nay cũng chỉ điểểm cho ngươi một chút thủ đoạn... Ngươi xem bộn dáng nàng muốn xinh đẹp ó xinh đẹp. . . . Chậc chậc, tuy rằng vóc người còn nhỏ,nhưng cũng là tuyệt sắc. . . . ."

Mồ hôi trên trán chủ tử đã hơi rịn ra, môi ướt át phấn nộn, lông mi cũng bắt đầu bất an run rẩy, hai chân cũng không yên phận mà chà xát . . . . Người này hạ dược nàng! !

"Máu của ta chính là rất trân quý a. . . Nhưng là hôm nay dùng tại trên người cái tiểu nha đầu này, cũng đáng "

nếu ánh mắt ta có thể giết người, ta nghĩ người nam nhân này đã chết một trăm lần ...



"Ô... ... . . . ." Chủ tử bị dược tàn phá thần chí đã không còn rõ ràng, tay nhỏ trắng noãn làm quần áo trên ngờời chính nàng lộn xộn, thân thể vặn vẹo mà hiện lên lên từng tầng đỏ ửng, Mộng thiếu cúi xuống vân vê nhẹ nụ hoa sớm căng cứng qua lớp áo mỏng , chủ tử lại ưm một tiếng chủ động dán lại gần.

"Tiểu yêu tinh này không cần quần áo nữa sao? So với các cô nương ở Phiêu Hương kĩ còn đốt hoả người ta hơn!"

Mộng thiếu ngẩng lên nhìn ta, tay lại không ngừng vuốt vẻ thân thể mềm mại dưới thân,tay hắn vỗ về chơi đùa chủ tử, thân thể chủ tử lại như ẩn như hiện trong lớp áo sa mỏng. Theo tốc độ trêu đùa của Mộng thiếếu, chủ tử cũng chậãi rđ đong đưa thân thể mềm mại. Đùi ngọc hé mở, nhũ hoa lên xuống phập phồng, thu hút mê hoặc tâm trí kẻ khác. Mộng thiếếu tuy ngoài mặt thì mỉm cười, song khuôn mặt dần tối lại,song mâu dần sâu hơn,hơi thở cũng nặng nề. Mộng thiếu vươn tay gỡ tiểu tiết khố chủ tử đặt xuống ở chóp mũi, ngửi một hồi lâu

Không để ý đến sự kinh ngạc của ta,Tiểu Long của ta đã sớm đứng thẳng, hiện tại tiếp xúc gần nơi tư mật của chủ tử cùng mùi thơm áo lót càng khiến mặt ta đỏ bừng nói không lên lời ,ác ma kia muốn biểu thị rằng ta cũng đang thực hưởng thụ!

Bản thân hắn lại đem bàn tay lớn gắn vào chủ tử hoa viên thế chỗ thay tiết khố, chủ tử lập tức rên một tiếng khép lại hai chân, đem tay Mộng thiếu kẹp chặt tại nơi tư mật,Mộng thiếu hay đổi tư thế, nâng nhẹ thắt lưng chủ tử, tay dán tại hiều đồn mà ma sát nhẹ tiểu huyệt . . . .

Chủ tử nâng cánh tay bắt lấy tay Mộng Chi thiếu chủ ,cố ý nhấn sâu ngón tay vào bên trong tiểu huyệt, tiểu huyệt cũng không nhịn được mà mấp máy tìm kiếm chút an ủi,

"A. . . . . Cái miệng nhỏ phắn phía dưới chủ tử nhà ngươi hút ta thật chặt, không biết cái miệng nhỏ nhắn phía trên sẽ có hương vị như thế nào?"

Nói xong cúi người ôm lấy chủ tử đặt trên người mình, hắn thì nửa nằm ở yên trên giường, động tác này khiến cho ngón tay kia xâm nhập vào kiều huyệt càng sâu, chủ tử "A. . . ."

Rên rỉ một tiếng, chủ động đem môi anh đào hướng Mộng thiếu,Mộng Chi cũng ép chặt cánh tay nàng trước ngực khiến bộ ngực sữa bị đè ép mà căng ra.Mộng Chi cúi xuống hôn thật sâu người còn ngủ kia, hắn nheo mắt ,hung hăng chà đạp đôi môi đỏ mọng, mà chủ tử thân thể khẽ đung đưa theo nhịp trừu sáp của ngón tay tà ác dưới thân,không nhịn được mà nức nở,

" Tiểu biểu muội hoa huyệt xử nữ thật chặt , tiểu tử Triển Phong kia phỏng chừng cũng bị nàng tra tấn a, thật muốn hung hăng làm nàng... A, tiểu công chúa của ta, tuy rằng bị ngươi cọ xát thực thoải mái,chính là nơi này ca ca thật càng khó chịu. . . ." Mộng Chi dứt lời liền cởi áo bào bên ngoài, để cực đại đang tại run nhè nhẹ ,cự long cũng đợc phóng ra khỏi trói buộc , biểu tình hắn vừa ngọt ngào vừa đau khổ rút ra ,tay lại bị phía dưới chủ tử gắt gao hút ngón cái, mật dịch lại chảy xuống làm ướt bàn tay của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ất Nữ Bạch Nhã Nhã

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook