Bạch Mã Hoàng Tử

Chương 22

Hồng Sakura

25/07/2013

Tôi thức dậy từ trước 7h00,

để loay hoay chọn cho mình 1 bộ đồ thật ok trước Hoàng tử.

Khổ nỗi, tôi lại chẳng có quần áo thể thao nào phù hợp...

Đồng phục thể dục của trường? Ack... có mà điên.

Cuối cùng, tôi đành chỉ mặc quần Jean và áo thun màu xanh đậm,

ít ra, nó trông cũng xì po hơn những bộ khác..

"Đi chơi à?"

"Yah.. Dì ko cần chờ cơm trưa... "

"Với ai? Kiệt?"

"No!... dù cũng có hắn... "

"Vậy... dì cũng đi đâu đó đấy. Nếu về ko thấy dì thì... cứ tự mua đồ ăn"

"Okay.."

Tôi vừa ăn sáng xong, thì tiếng xe của nhỏ Diệu đã đổ xịch trước cổng.

hôm nay nó đội cái nón lưỡi trai và mặc áo thun có in hình chó Snoopy..

Oh... Phong cũng đến đây?

Tôi kéo Diệu vào thì thào..

"Ey, sao Phong cũng qua đây? ko hẹn ổng trên đó?"

"Qua để chở Kiệt, hắn đâu có xe!"

"Huh? hắn kêu thế hả?"

"Ko, tui tự quyết đó ^-^ Bà dắt tụi tui qua đón hắn đi"

... ...

Hah... thảo nào... nó nhất định đòi qua chở tôi chứ ko để Mai..như mọi lần.

"Tui ko biết nhà... để tui gọi kêu hắn qua đây."

"Ko biết àh?... vậy thôi để tui gọi!"

Gì? Diệu có số hắn à? Sao có được nhỉ?

Mặc kệ vẻ thắc mắc của tôi, Diệu móc cellphone ra và gọi đi...

"Phong vào chứ?"

"Thôi khỏi... Phong đứng ngòai cũng được."

"Uhm... "

"Giang quen với anh của Mai?"

"Huh?ah... um... uh."

Mối quan tâm của Phong, chỉ có 1 chữ duy nhất: Mai.

Nhỏ Diệu chẳng tinh ý gì cả, lẽ ra phải kêu Phong chở Mai... ...

Phong cứ đứng ngòai cổng, còn Diệu thì ngồi nói chuyện với dì Út,



tôi tranh thủ mang giày trong khi chờ đợi.

Khoảng 10 phút, hắn cũng tới.

Và khi hắn vừa xuất hiện ngay cửa nhà tôi,

cả Phong, Diệu, tôi, và dì Út đều bị shock... vì,

cái áo thun của hắn đang mặc cũng là màu xanh đậm..y chang tôi.

Ack!! Dì Út thì cười tủm tỉm,

nhỏ Diệu thì hơi ko vui cho lắm...

Phong chẳng nói gì, nhưng cứ nhìn tôi và hắn 1 cách kỳ lạ.

Hắn cũng có vẻ ngạc nhiên lúc đầu, nhưng rồi lại tỏ ra khoái chí ngay.

"Hoho... thần giao cách cảm!"

"Tôi vào thay đồ đây. -__-"

"trễ rồi! Đã mang giày chẳng lẽ lại cởi ra? Đi thôi!"

Hắn kéo tay tôi lôi ra cửa, và Diệu cũng ra theo sau,

dì Út nhanh chóng ra tiễn chúng tôi và chặn ở cửa...

ko cho tôi trở vào thay áo!

Hic.

... ... ... ... ... ...

:: CLB Phan Đình Phùng- Bãi giữ xe ::

"Sao lại mặc áo nà.."

... ."Hắc~.. xì~~!!... huh?"

"You... thấy chưa!! Cảm lạnh roài chứ gì?"

"... um..hịt hịt... "

Hắn lại quay mặt đi ách xì thêm 2 cái,

rồi khịt khịt mũi... -__-

Tôi định nói thêm vài câu..nhưng Phong và Diệu đang trong bãi xe đi ra.

Vừa lúc đó, Hoàng tử của tôi chở nhỏ Mai sau lưng cũng đã tới,

và bám sát xe anh, là chiếc Suzuki vác gã DJ trên đó.

Nhỏ Mai nhảy xuống xe và chạy bổ lại chỗ chúng tôi,

trong khi 2 người kia chạy xe vào bãi.

"Hey! sao bà và ông này mặc áo giống... "

"IM đi!! ><"

Sau tiếng gắt của tôi, nhỏ Mai nín bặt và ngó tôi khó hiểu..

rồi nó quay qua nhìn Diệu, hy vọng Diệu cho nó câu trả lời về sự nổi cáu của tôi.



Nhưng Diệu chỉ nhún vai...

:: Sân bóng rổ::

Tôi đang... ngồi trên băng ghế khán giả và giữ đồ!! Arghh...

Vì nhóm có 7 người, chia 2 đội phải lẻ ra 1..

nên tôi quyết định hy sinh cao cả. -__-

Ngồi ngoài quan sát dù sao cũng thú vị hơn là chen chúc với đám người cao to đó.

T___T Trừ nhỏ Diệu... Nó cũng chỉ cao cỡ tôi, hoặc hơn tí xíu..

Thế mà cũng bon chen... <_<

Hoàng tử mặc áo và quần short màu trắng, cổ và tay viền đỏ bordeaux..

trên cổ tay anh có 1 dải băng màu xanh đậm như màu áo tôi,

loại các vận động viên vẫn mang khi chơi thể thao...

Trông khá hào hoa.

...

Gã DJ thì mặc short lửng, màu đen, áo trắng-đen ráp nửa,

gã đội cái nón xụp che kín gần nửa mặt... làm vẻ ngoài của gã càng lạnh hơn..

Cứ nhớ tới cái việc gã đã ném mạnh cái gì đó trong phòng thu,

là tôi lại rùng cả mình.

[Chichacha chichichi chichachi~~]

Tiếng gì nghe như tiếng chuông điện thoại ấy nhỉ???

Arghhh!!

Tôi mở túi nhanh để tìm cái điện thoại đang rung liên tục,

trong số 6 cái di động họ đã gửi ở chỗ tôi.

Một chiếc Nokia màu đen đang phát sáng và vang vang tiếng nhạc vui tai đó,

tôi giơ cao nó hướng về sân bóng chỗ mọi người đang chơi..

Và gọi lớn...

"AI ĐÓ CÓ ĐIỆN THOẠI NÀY!!!"

Đây ko phải cái của Mai, Diệu, hay Phong,

vì tôi biết loại bọn nó đang xài...

Hãy là Hoàng tử! Nào... anh Lam... anh Lam,

hãy đáp lại tiếng gọi của em và tới đây! ^-^

...Tôi đoán Chúa hay Thượng đế đã đi vắng... TT__TT

Người giơ cánh tay nhận ko phải là người tôi mong chờ..

Gã DJ thảy trái bóng lại cho anh Lam và chạy về hướng tôi!!

Arghh... ! Quái quỉ! ><

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Mã Hoàng Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook