Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Chương 24:

Cửu Trọng Tuyết

16/10/2022

"Úc thiếu, bọn tôi đang nói đùa với Minh Yên, nói sợi dây chuyền cô ta đeo quá rẻ, cô ta liền nổi giận." Triệu Kiều cao giọng nói: "Minh Yên trước sau như một chính là yếu đuối như vậy, có điều cô ta gả cho anh trai anh, không thể tự do tiêu tiền, hiện tại đang tiết kiệm chính là điều tốt.”

"Quần áo này của cô ta cũng là hết mùa rồi đi, mùa thu năm ngoái." Viễn Viện Viện cũng bồi thêm một câu.

"Nghe nói ba cô vì một hạng mục hiện giờ đang quay vòng không lối ra, là đang mượn tiền ba tôi đấy Minh Yên, nếu cô bỏ con nuôi Úc gia ở cùng một chỗ với tôi..."

Minh Yên nâng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lên, lạnh lùng nhìn về phía Đặng thiếu đang nói chuyện, đang muốn trả lời một cách mỉa mai, cổ tay đã bị người đàn ông nắm lấy.

Úc Hàn Chi một thân âu phục màu xám lam, âu phục kẻ sọc phong cách anh quốc làm nổi bật anh càng trắng nõn tuấn nhã, nhã nhặn cấm dục, giơ tay nhấc chân tất cả đều phát ra một hương vị quyến rũ của người đàn ông.

Anh nhìn thoáng qua Lâm Bình phía sau, Lâm Bình lấy hộp gấm cổ mang đến đấu giá lần này ra.

Úc Vân Đình ở một bên hơi nhíu mày, anh trai anh ta lại muốn làm gì? Chiếc vòng cổ này có giá vài chục triệu đồng.

Úc Hàn Chi mở hộp vòng cổ ra, một sợi dây chuyền sapphire lấp lánh nằm trong hộp nhung màu đỏ. Kim cương chính chảy xuôi ánh sáng xanh thẳm thâm sâu, kim cương nhỏ vây quanh chủ khoan, cả con vòng cổ chúng tinh vòm trăng, đẹp không gì sánh được.

Người đàn ông nhìn về phía Minh Yên, trầm thấp gợi cảm nói: "Cúi đầu.”

Minh Yên cảm giác ngón tay thon dài của anh xuyên qua từng lớp tóc của cô, nhẹ nhàng tháo sợi dây chuyền nhỏ của cô và sau đó đeo viên kim cương màu xanh lên trên cổ cô.

Minh Yên cảm thấy cổ trầm xuống, mọi người hít sâu một hơi, năm ngón tay Hoa Tư một bên siết chặt, sắc mặt trắng bệch.



"Đây là cho tôi sao?" Minh Yên nghiêng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn về phía Úc Hàn Chi.

Úc Hàn Chi nhàn nhạt gật đầu, sau đó đưa tay nắm lấy tay cô, dẫn cô vào trong. Anh thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn nhã trầm ổn, không tiếc một lời khen.

"Úc thiếu, sợi dây chuyền trên cổ Minh Yên có phải là lúc trước từng được đấu giá ở Chicago không?"

"Úc thiếu, anh trai anh rốt cuộc là bị sao vậy? Sợi dây chuyền này có giá mấy chục triệu, phải không?”

"Úc thiếu, vòng cổ này là vật phẩm mà hai người quyên góp lần này sao? Sao lại bị Úc Hàn Chi đưa cho Minh Yên?”

......

Úc Vân Đình dừng lại, sắc mặt đám người Triệu Kiều, Tôn Viện Viện trắng bệch, làm sao có thể, con nuôi Úc gia sao lại tùy tiện lấy vòng cổ đá kim cương có giá trị không nhỏ như vậy, hơn nữa lại còn đưa tại chỗ cho Minh Yên? Làm thế nào điều này có thể được?

Úc Vân Đình mặt tái xanh, anh ta làm sao biết anh trai anh ta sẽ đưa sợi dây chuyền cho Minh Yên. Tâm tư của anh trai anh ta luôn đoán không ra.

"Tôi cảm thấy cô chủ cùng Úc thiếu thật sự rất xứng đôi." Thải Nguyệt phát ra âm thanh làm nũng.

"Vào rồi." Hoa Tư lạnh lùng nhìn cô ấy một cái, môi cắn trắng bệch.

Minh Yên đi theo Úc Hàn Chi vào phòng tiệc tối, đột nhiên khẽ kêu lên: "Ai da, đây là lấy vòng cổ đi đấu giá phải không, anh đưa nó cho tôi, vậy anh lấy cái gì để đấu giá?”



"Không sao, tôi bảo Lâm Bình trở về lấy." Úc Hàn Chi nhàn nhạt nói.

Lâm Bình? Trợ lí đắc lực nhất của Úc Hàn Chi?

Hai mắt long lanh của cô hơi chuyển động, cười nói: "Không cần, tôi sẽ đeo trong chốc lát, đợi lát nữa sẽ trả lại cho anh.”

"Không cần, những thứ đồ tôi đã tặng không muốn lấy về."

Giàu có đến như vậy? Minh Yên hơi líu lưỡi, phốc cười ra tiếng, Triệu Kiều, Tôn Viện Viện cô đoán là sẽ tức chết đi.

"Cười cái gì?" Úc Hàn Chi thấy cô cười đến cành hoa run rẩy, bất giác chậm lại bước chân, khí lạnh nơi đáy mắt cũng tiêu tán vài phần.

Minh Yên ngước mắt lên, cười nói: "Tôi cao hứng nha, thật không ngờ anh lại che chở tôi, đánh vào mặt bọn họ.”

Úc Hàn Chi nghe lời này, ánh mắt hơi sâu, thấp giọng hỏi: "Mấy năm nay, không có ai bảo vệ cô sao?”

"Mẹ tôi sinh ra tôi không bao lâu đã qua đời, ba tôi một lòng kiếm tiền xấu, cho tới bây giờ không nghĩ tới điều này, từ nhỏ đến lớn, tôi đều đập tiền mua chuộc lòng người. Trước kia cũng không có nhiều người chán ghét tôi, khoảng thời gian trước sau khi chuyện của tôi và anh bùng ra, bọn họ đều chạy tới cười nhạo tôi, tôi liền đem tất cả bọn họ đều kéo vào danh sách đen.” Minh Yên cười khanh khách nói: "Cho nên, tôi gần như đắc tội với tất cả mọi người trong giới.”

Trước kia Minh Yên vì hư vinh, đập tiền lung tung vì người khác, bên người tất nhiên là tụ tập một đám chị em, hiện giờ cô không muốn tự lừa mình dối người.

Úc Hàn Chi nghe vậy, đôi môi mỏng khẽ mím, nắm chặt tay cô, không buông ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook