Bạn Trai Háo Sắc Của Tôi

Chương 13: Nhà có con mèo nhỏ

An

08/09/2015

Sau trải nghiệm khủng khiếp kia, tôi thật sự sợ hãi khi phải ngủ một mình. Mặc dù là cơ hội để tôi ngủ một mình không nhiều, từ ngày đó về sau Hàn Thư mỗi ngày đều ôm tôi ngủ.

Gần đến thi cuối kỳ, Hàn Thư nói với tôi: “Anh với em lần này so điểm thi học kì. Nếu điểm anh cao hơn anh muốn em một ngày!”

“Em không cần!” Tôi không thèm để ý tới anh.

Hàn Thư giở trò leo lên người tôi làm nũng, một người đàn ông mà cũng nhõng nhẽo như vậy thật sự rất buồn cười. Nhưng rồi cuối cùng Hàn Thư cũng đã lợi dụng rất tốt ‘sự vô tội’ của anh.

“Ai ui! Em lại như vậy rồi?!”

“Không chơi với anh nữa. Em đi nghe điện thoại.”

Chuông điện thoại cứ khoảng hơn 10h là reo. Đúng là trưởng bối hai nhà rất ăn ý nhưng Hàn Thư lại rất không thích. Bởi vì anh luôn cảm thấy sau 10h là thời gian chúng tôi gần gũi nhau nhất.

“Vâng?”

“Tiểu Huyên đó à, là mẹ đây!”

Giọng của mẹ tôi vang vang, cũng nghe thấy tiếng của mẹ Hàn Thư dội đến. Gần đây bọn họ biết cách dùng máy bàn gọi cùng một cuộc thoại, từ đó nghe điện thoại của họ dường như là một chuyện rất mệt nhọc.

Còn về phần tại sao khi tôi vào năm ba bọn họ đều mỗi ngày gọi điện thoại là vì...

Nguyên nhân là do đợt trước cả hai chúng tôi cùng về nhà...

“Trời ạ! Tiểu Huyên! Sao con ốm nhanh như vậy?” Ba tôi đau lòng la lên.

“Phải đó! Sao con không tự chăm sóc bản thân thật tốt vậy? Càng lúc càng ốm đi, lần này về phải ăn nhiều một chút! Không người khác lại nói bác không chiếu cố cháu!” Mẹ Hàn Thư nói theo.

“Chắc là ‘yêu’ quá nên ốm đó!” Hàn Thư nghe thế liền lên tiếng, sau đó bị tôi cho một đạp. [chữ ái này là trong ân ái]

Sau đó hai bà mẹ của hai gia đình cứ 10h là sẽ gọi tới nhắc chúng tôi ăn khuya.

Tôi nói điện thoại với mẹ của mình.

“Mẹ à, không cần cứ mỗi ngày đều gọi nhắc thế đâu. Tụi con mỗi ngày đều rất nghe lời ăn thêm cơm.”

Ba của Hàn Thư chen vào:

“Tụi con cái gì, thằng đó nó chết đói hay không cũng mặc kệ. Quan trọng là con không được ốm đi như vậy, ăn nhiều hơn một chút, ăn luôn phần của nó đi.”

Nhân lúc tôi đang ứng phó với 4 vị đại nhân hai nhà, Hàn Thư đột ngột đi về phía tôi, ôm lấy tôi ngồi lên đùi anh, sau đó bắt đầu luồng tay vào quần lót tôi...

“Anh làm gì vậy?!” Tôi giãy giụa khỏi ngực anh, tất nhiên là vô ích...

“Làm gì là sao?” Mẹ tôi nghe tiếng tôi la lên, lo lắng hỏi

“Không có gì ạ! Không có gì đâu mẹ!”



Không lẽ giờ tôi lại nói rằng: Mẹ Hàn Thư à, con của bác đang câu dẫn con nè!!

Tôi nghe âm thanh của ba tôi rục rịch ở đầu dây bên kia. Ba mẹ tôi hẳn là muốn cùng con gái buôn chuyện tán dóc đây mà.

“Vậy dạo gần đây con thế nào?”

“A...”

Hàn Thư xấu xa chính thức tấn công! Ngón tay của anh đùa giỡn với âm hạch mẫn cảm của tôi, làm cho tôi kêu ra tiếng.

“Con cảm thấy không khỏe sao?” Mẹ tôi lo lắng hỏi.

“Dạ không...... không có..... ạ…..”

Hàn Thư hoàn toàn không để ý, tiếp tục gia tăng tốc độ, lực độ chà xát, càn quấy trong khe huyệt. Cuối cùng tôi không chịu được khoái cảm anh mang đến, lên tiếng dọa anh.

“Đừng phá nữa!”

Và tất nhiên, tên háo sắc này chịu nghe tôi mới là chuyện lạ.

“Con sao vậy? Có sao không?” Lần này người hỏi là mẹ của Hàn Thư.

“Gần đây tụi con có nuôi con mèo, chắc là nó động dục, mỗi ngày đều bám theo con.”

Tôi bắt lấy tay anh, sau khi nói xong còn thuận tiện liếc anh một cái.

“Là mèo đực hả? Vậy đem nó đi thiến đi sẽ tốt hơn.” Mẹ Hàn Thư đề nghị

Tôi mắc cười, cười lớn: “Được đó ạ. Ý kiến này rất hay đấy bác.”

Hàn Thư cười tà mị nhìn tôi. Anh kéo khóa quần xuống, lôi ‘thằng em’ của mình ra, nhanh tay tuột quần lót tôi xuống rồi chen vào trong cơ thể tôi.

“Ưm... ư....” Tôi vội che ống nói lại, sau đó vô lực thở gấp kêu trong cổ họng.

Điện thoại bên kia chỉ còn tiếng ba mẹ tôi và ba mẹ Hàn Thư hưng phấn thảo luận chuyện thiến mèo, thiến gà, cũng không biết vì cái gì mà họ lại muốn nói chuyện này qua điện thoại nữa.

Qua hơn 10phút, Hàn Thư rốt cục xuất ra, các vị đại nhân cũng vừa vặn chấm dứt cuộc bàn luận.

Tôi mềm nhũn cả người, ngồi trên ghế salon hỏi: “Bác gái, bác có muốn nói chuyện với Hàn Thư không?”

“Được, vậy phiền con kêu con trai bác nghe điện thoại đi.”

Tôi xoay người quăng điện thoại cho con sói háo sắc đang tháo bao cao su ra.

Bởi vì tôi vừa bị hại xong, cho nên sau khi nghỉ ngơi lấy lại sức, tôi quấn lấy Hàn Thư đang nói chuyện điện thoại kia, sau đó kéo khóa quần anh xuống, lôi ‘thằng em’ của anh ra.

Hàn Thư mỉm cười nhìn tôi, hẳn anh cũng biết tôi định làm gì.



Tôi vịn ‘thằng bé’ đã xụi lơ của anh, sau đó dùng đầu lưỡi liếm láp đầu rùa, đó vốn là nơi mẫn cảm của anh. Rốt cục anh cũng không chịu thấp giọng rên rỉ: “A! Con mèo này!”

Nghe anh nói thế tôi càng ngậm chặt lấy anh, sau đó liếm láp lên xuống.

“Ưm... a...”

Anh vừa nhăn nhó vừa nói chuyện điện thoại, vừa nói chuyện với mẹ, vừa gầm trong cổ họng, cảm giác này thật là phấn khích, vì thế tôi càng đẩy nhanh tốc độ.

Một lát sau, anh đột nhiên run lên, đẩy tôi ra rồi bắn hết lên ngực tôi, có vài giọt còn bay lên bàn.

“Mẹ à, con và Huyên phải làm báo cáo, hôm nay nói chuyện đến đây thôi!”

Anh vừa nói xong liền anh chóng cúp máy, sau đó lập tức ôm tôi vào phòng. Anh vừa cười cười nhìn tôi, vừa cởi bỏ quần áo trên người: “Em khiêu khích anh, em phải chịu trách nhiệm dập lửa.”

“Không có, em chỉ ăn miếng trả miếng với anh thôi!” Tôi bĩu môi, thế nhưng cũng thuận theo anh cởi sạch sẽ.

Chắc có lẽ hôm nay cảm giác kia thật sự đặc biệt kích thích cho nên dục vọng tôi cũng dâng trào. Mới đó mà tôi đã nhanh ướt như trước, mà Hàn Thư cũng nhanh chóng cứng rắn, không nói nhiều lời, anh nhanh chóng đè lên người tôi, động thân một cái tiến vào sâu trong cơ thể tôi.

“A!”

Chúng tôi làm mãi cho đến khi cả hai đều mệt mỏi, tôi dựa vào cánh tay anh sau đó hỏi: “Lúc anh nói có con mèo thì mẹ anh nói gì?”

“Thế lúc em nói nuôi mèo thì mẹ nói thế nào?” Anh hỏi ngược lại tôi.

“Mẹ nói em thiến con mèo đực là anh đi!! Haha!” Tôi cười to, lại bị anh hôn một cái bịt miệng lại.

“Mẹ nói với anh rằng có lẽ con mèo chúng ta nuôi là mèo lưỡng tính!” Anh nhìn tôi cười.

“Haha! Mẹ anh thật sự rất vui tính!”

“Nếu thích mẹ anh như vậy, từ nay về sau trực tiếp đến nhà anh ở luôn đi!”

Anh nói những lời này có vẻ như đang đùa, nhưng lòng tôi bỗng cảm thấy như nai con chạy loạn.

Sau này, tôi có thể gả cho anh hay không?

Tôi liệu có thể chấp nhận người đàn ông khác cùng tôi phát sinh chuyện nam nữ thế này không?

“Sao ngây người ra vậy?” Anh hôn lên trán tôi.

“Không có gì.”

Nghĩ kĩ tôi vẫn không có ý định cho anh biết, dù sao chúng tôi vẫn chưa tới lúc phải tính đến chuyện kia.

Đáp án giấu tận đáy lòng!

Cuối cùng phải nhớ nói cho mẹ Hàn Thư biết, con mèo này không thể thiến được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
đấu phá thương khung
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Háo Sắc Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook