Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Chương 3

Ngốc Manh Ngốc Manh

14/07/2016

Liễu Khê xoay đầu thì thấy một người ở dưới tàng cây cách đó không xa, người bị cây che khuất hơn nửa, nếu như không chú ý thì không thấy.

Đây chính là nam phụ Trang Kỳ, hình tượng lạnh lùng, ở trong trường thường chỉ có một mình.

Qủa nhiên đãi ngộ của nam phụ, dáng người cao lớn hơn Trình Tố, rắn chắc khỏe mạnh hơn mười phần, cổ áo đồng phục mở ra hai cúc, xuyên qua phần áo được mở thì thấy lồng ngực rắn chắc, tư thế không tồi, gương mặt lạnh lùng cứng rắn, khóe môi hơi nhếch lên, bước đi mang theo hương vị một mình.

Bộ dạng đẹp như vậy, không ít nữ sinh trong trường yêu thích, chỉ tiếc lại chỉ có mối tình thắm thiết với nữ chính.

Trang Kỳ đi tới, liếc mắt đánh giá Liễu Khê, khuôn mặt không thay đổi, lạnh lùng nói “Đi”

Sau đó không quan tâm đến Liễu Khê, đi trước một cách tiêu sái như chắc chắn LIễu Khê sẽ theo kịp.

[Nam phụ Trang Kỳ xuất hiện, độ hảo cảm với người chơi: 30]

Sau đó lại vang lên [Độ hảo cảm của nam phụ với người chơi giảm một điểm]

“A” Liễu Khê vội vàng đáp ứng, cố chạy đuổi kịp Trang Kỳ, trong lòng khóc không ra nước mắt, vì sao lại giảm độ hảo cảm với cô, cái tên Trang Kỳ thấy sắc quên bạn đáng ghét.

Có một chi tiết gạt người trong tiểu thuyết được đặt ra đó là mẹ của Liễu Khê và mẹ của Trang Kỳ là bạn thân, hai nhà ở đối diện, Liễu Khê và Trang Kỳ lớn lên với nhau, cũng chính là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết. Cái gọi là thanh mai trúc mã cũng chỉ là bia đỡ đạn mà thôi. Nếu không thì ở chung mười mấy năm sao độ hảo cảm của Trang Kỳ cho Liễu Khê mới 30 mà với nữ chính Tô Nhiên đã 40 rồi.

Có điều Liễu Khê biết tại sao lại có độ hảo cảm đó với nữ chính. Đó là một tình tiết vào ngày mưa, mưa nhỏ rơi tí tách trên mặt đất, cả đường lầy lội, có một con mèo nhỏ nằm trong cái hộp cạnh thùng rác, cả người bị mưa làm ướt đẫm, lông mèo màu xám dán lên người, miệng kêu meo meo, vô cùng đáng thương nhưng không có ai để ý.

Sau đó có một cô gái mảnh khảnh ngồi xổm trước con mèo che ô cho nó, cẩn thận ôm nó tới dưới hiên nhà, tìm một cái hộp, cởi khăn quàng lót dưới hộp, dùng khăn tay lau nước trên người con mèo, cuối cùng còn dùng bút viết lên cái hộp “Mong người có lòng tốt nhận nuôi”, trước khi đi còn để lại một ít sữa.

Cảnh đó được Trang Kỳ bắt gặp, nhớ lại hình ảnh đó, dưới cơn mưa phùn nhỏ, một cô gái xinh đẹp dịu dàng mặc bộ quần áo màu trắng, một con mèo đáng thương, tổ hợp đó thật sự có lực sát thương rất lớn, ngay lập tức làm Trang Kỳ ngây người, độ hảo cảm lập tức tăng nhanh.

Nhưng Liễu Khê nhớ không nhầm, con mèo nhỏ đó là con mèo bị Tô Nhiên vứt bỏ, nếu cô nhớ không nhầm là do sau khi con mèo sinh ra thì chân trước có vấn đề, có khiếm khuyết nên cô ta rất ghét. Đáng ra là tặng người khác nhưng không ai nhận. Ngày đó Tô Nhiên đi ngang qua, vừa vặn thấy con mèo bị vứt bỏ tối qua, lại nhớ tới Trình Tố thích các nữ sinh lương thiện nên mới hành động như vậy.

Con mèo đó cũng sống không quá hai ngày, dù sao mèo mới sinh ra không lâu không thể uống sữa, thân thể gầy yếu đó lại còn mắc mưa.

Lúc Tô Nhiên nói chuyện này với Liễu Khê, trong miệng có chút tiếc hận. Nhưng điều làm Liễu Khê phải hoang mang chính là Tô Nhiên từng nuôi mèo sao lại không biết mèo con không biết uống sữa chứ? Đến cuối cùng cần gì phải làm bộ làm tịch? Hơn nữa, bản thân Liễu Khê cũng từng muốn nuôi con mèo đó nhưng lại bị Tô Nhiên từ chối, chuyện này, ngay cả Liễu Khê cũng không hiểu.

Mệt mỏi lết lên ba tầng lầu, đứng trước cửa nhà Liễu Khê, mà nhà của Trang Kỳ ở ngay đối diện, Liễu Khê nói tiếng tạm biệt, dáng vẻ của Trang Kỳ còn lạnh nhạt hơn bình thường ba phần, hẳn là do bị cảnh Tô Nhiên mắng người lúc nãy kích thích nếu không cũng không đột nhiên giảm 20 điểm hảo cảm với cô ta.

Liễu Khê cũng không quan tâm tới tâm tình của nam sinh đang trưởng thành, bây giờ cô rất mệt, nằm nửa người trên sofa, quả nhiên mập mạp không tốt, thể lực quá yếu, chỉ mới đi mấy bước đã mệt rồi.

Cho tới khi trời chập tối, bà Liễu trở về nhà, Liễu Khê đã chuẩn bị bát đũa. Thật ra chính chủ này cũng rất ngoan ngoãn, có lẽ là do thích ăn nên tay nghề nấu ăn không tồi.

“Mẹ, lúc nào ba về vậy? Thời gian đi công tác lần này lâu thật!” Liễu Khê ăn một miếng cơm, cẩn thận nhai nuốt, giảm béo mà, trước tiên phải khống chế được sức ăn.

Bà Liễu nhìn cái miệng nhỏ đang ăn của Liễu Khê, nở nụ cười dịu dàng “Lượng công việc lần này của ba con rất nhiều, lại liên quan tới việc thăng chức, hẳn phải qua hai ba tháng nữa mới về, Khê Khê nhớ ba sao?”

“Vâng, đã lâu không gặp ba rồi” Giọng của Liễu Khê nhỏ dần, sau đó đả thông tinh thần nói với bà Liễu “Mẹ, con muốn giảm béo, chạy bộ hay bơi lội thì tốt hơn?”

Bà Liễn nhìn bộ dạng mập mạp của Liễu Khê, có chút đau lòng, hẳn con gái bị bạn ở trường trêu chọc, nghĩ lại nói “Bơi lội đi, vừa hay bên cạnh khu nhà của chúng ta có một bể bơi, mấy hôm trước mẹ và dì Trang của con có làm thẻ hội viên bên đó, dì Trang làm cho Trang Kỳ, con và Trang Kỳ cùng đi bơi, cũng xem như có bạn”

“A, được không? Trang Kỳ có chịu không?” Liễu Khê than thở một câu, người ta bây giờ đang đau lòng vì hình tượng của nữ thần sụp đổ đó!



“Yên tâm đi, trước kỳ nghỉ Trang Kỳ đã đồng ý với dì Trang rồi”Bà Liễu chọt trán con gái cười nói “Đến lúc đó đừng vì lười mà không đi đấy!”

Qủa nhiên ngày hôm sau, Liễu Khê còn đang ủ trong chăn thì chuông cửa vang lên, sau đó nghe được tiếng cửa mở và tiếng chào hỏi của Trang Kỳ “Chào dì, Liễu Khê dậy chưa ạ?”

Trang Kỳ!!

Liễu Khê giật mình, mở to mắt, vội vàng xuống giường, mặc quần áo, mở cửa phòng ra thì thấy Trang Kỳ, nhìn đồng hồ, mới bảy giờ thôi đó. Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Trang Kỳ, Liễu Khê không dám nói gì, buồn rầu đi rửa mặt.

Vì giảm béo, bữa sáng của Liễu Khê chỉ có một lý sữa đậu nành không đường, mà trước mặt Trang Kỳ là bát mỳ thịt bò thơm ngào ngạt. Canh thịt bò trong suốt, miếng thịt bò lớn, có chút hành lá và bạc hà, một ít hạt tiêu đỏ au, Liễu Khê nuốt nước miếng, khó khăn dời ánh mắt đi.

Tên khốn này cố ý, cố ý, tuyệt đối cố ý!!!

Trên đường tới bể bơi, trong đầu Liễu Khê là mùi mỳ thịt bò thơm ngon, hơn nữa qua mấy phút, Liễu Khê cảm thấy bụng bắt đầu réo, hận không thể quay về nhà ăn một ít, cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Người trong bể bơi không nhiều lắm, chỉ có vài người. Lúc Liễu Khê thay áo tắm xuống nước thì nghe được mấy tiếng cười nhạo, rất chói tai, khiến tâm trạng của Liễu Khê kém đi.

Cố gắng bỏ qua ánh mắt người khác, Liễu Khê bắt đầu hoa tay múa chân trong nước, chân đạp đạp y như con ếch. Cô đã lên mạng tra qua, bơi ếch tốn nhiêu năng lượng nhất, một ngày bơi hai tiếng, cô không tin không gầy đi.

Khác với Liễu Khê, dáng người của Trang Kỳ rất tốt, tay chân thon dài hữu lực, ngay cả bụng cũng có sáu múi, hơn nữa điều khiến Liễu Khê phải thèm muốn chính là cơ bắp của tên đó rất rắn chắc, nhưng không phải là kiểu trướng phồng, ngược lại vô cùng có đường cong.

Sau ngày bơi đầu tiên, Liễu Khê mệt tới mức đi không nổi, nếu không phải có Trang Kỳ cố gắng đỡ cô thì cô chắc chết đuối tại bể bơi rồi. Về nhà thì bụng đói đến điên luôn, nghĩ thầm tìm cái gì đó ăn vào bụng, từng tế bào đều kêo gào ăn! Ăn! Ăn!

Chạy vào phòng vệ sinh, đứng trước gương tát mình một cái, chỉ vào trong gương mắng “Béo như vậy mà còn muốn ăn nữa sao? Còn cần cái mặt không hả?”

Liễu Khê vừa mắng vừa khóc, cô muốn về nhà, muốn trở lại cái ổ lộn xộn của mình, nhớ ba mẹ của mình, nam nữ chính, nam nữ phụ gì đó không liên quan tới cô, dựa vào cái gì mà đem cô tới đây.

Khóc tới khi hai mắt sưng đỏ, không ngừng nấc lên một cái, Liễu Khê mới dừng lại. Không phải là giảm béo sao, không phải là tăng thêm độ hảo cảm sao, cô không tin không làm được.

Sau khi tinh thần Liễu Khê bị kích thích thì ý chí chiến đầu hừng hực như lửa, đem danh sách công việc giảm béo liệt kê ra.

Buổi sáng bơi hai tiếng đồng hồ, giữa trưa tập trên máy chạy bộ một tiếng, buổi tối tập yoga hai tiếng, mát xa ngực bằng tinh dầu một tiếng, mỗi ngày đều dùng sữa xoa toàn thân.

Bữa sáng uống một ly sữa đậu nành, buổi trưa uống một ly sinh tố mật ong với chanh, buổi tối không ăn. Mỗi ngày uống 1500ml nước, không cần biết có khỏe hay không, dù có đói đến chết cô cũng phải gầy trong thời gian ngắn nhất.

Tóm lại, một là gầy, hai là chết!!

Ý chí chiến đầu của Liễu Khê sục sôi, ngay cả trong mắt cũng bừng lên ngọn lửa.

Vào ngày thứ ba, Liễu Khê sờ sờ cái bụng đói cồn cào, cả người không còn sức, không biết làm gì, cảm giác hôm nay mệt muốn chết, rõ ràng chỉ mới rời giường, hai chân giống như đạp trên bông, mềm nhũn, thậm chí cả người còn không nghe lệnh của bản thân.

Không lẽ là di chứng do đói quá? Liễu Khê thở dài, mập mạp cũng rất khổ, ai bảo giảm béo là quá trình nhịn đói chứ?

Trang Ký cố ý liếc mắt qua nhìn một cái, thấy Liễu Khê uể oải không phấn chấn, nhíu mày, con ngươi mang theo tâm tư người ta không hiểu.

Bây giờ Liễu Khê không có sức mà quan tâm Trang Kỳ nghĩ gì, cố gắng động đậy tay chân nặng trĩu, lại cảm thấy càng lúc càng cố sức, rõ ràng bể bơi ngay trước mắt mà cô không thể tới được.

“Ục ục ục…” Liễu Khê sặc nước, tay chân giống như bị chích phải ma túy, không chút cảm giác “Cứu… cứu mạng….”



Sau đó Liễu Khê không còn sức mà kêu cứu, đầu óc mơ hồ. Tiếp theo, có một cánh tay mạnh mẽ túm lấy Liễu Khê, kéo cô lên, Liễu Khê cảm giác được cánh tay của mình bị người nào đó kéo lên.

Lúc nằm cạnh bể, thở từng hơi, giật giật ngón tay, cái cảm giác này thật sự rất khó chịu.

Đột nhiên một hộp sữa xuất hiện trước mặt Liễu Khê, tiếp theo hai má bị ngón tay thon dài chọt chọt “Này, còn sống không?”

Liễu Khê liếc mắt khinh bỉ, đem sữa uống hết, lúc này mới có sức nói “Ơn cứu mạng có cần tiểu nữ lấy thân báo đáp không Trang Kỳ thiếu hiệp?”

“Ngu ngốc”

Sau đó hệ thống lên tiếng [Độ hảo cảm của nam phụ Trang Kỳ đối với người chơi tăng thêm 10 điểm]

Ngày hôm sau, Liễu Khê bỗng phát hiện, chỉ cần mình rời nhà thì Trang Kỳ đều đi theo, giống như hình với bóng vậy.

Trang Kỳ cũng rất phiền não, con bé ngốc này sống chết đều muốn giảm béo, cái tư thế đó thật sự muốn ép chết bản thân luôn, hắn có thể làm gì được. Mắng ngu ngốc thì con bé ngốc này cợt nhả, sau lưng vẫn ép buộc mình như vậy.

Nói không được đành phải để tâm một chút, dù sao cũng là lớn lên cùng nhau. Aiz, trước kia con bé ngốc này làm gì có nghị lực như vậy, chẳng lẽ hôm đó chịu kích thích dữ quá? Nghĩ vậy, Trang Kỳ có chút phê bình kín đáo với Tô Nhiên.

[Độ hảo cảm của nam phụ Trang Kỳ với nữ chính Tô Nhiên giảm 3 điểm]

Thời gian trôi qua mười ngày, đây là lần đầu tiên Liễu Khê bước chân lên cái cân, mấy hôm nay cô đã cảm giác được áo quần có dấu hiệu rộng thùng thình rồi.

Lấy cân ra, đứng lên, Liễu Khê nhắm mắt, hít một hơi cúi đầu nhìn trợn mắt.

65kg!! Mười ngày giảm 15kg!!!

“A!!!” Liễu Khê vui vẻ bổ nhào lên giường, ôm lấy cái gối ôm, điên cuồng cười ha hả. Cho dù kỳ giảm béo đầu chỉ toàn hơi nước, tỉ lệ mỡ chiếm rất ít nhưng mà không thể ngăn cản được sự vui mừng của Liễu Khê.

Giảm béo đúng là việc phải kiên trì.

[Đinh! Chúc mừng người chơi kiên trì mục tiêu giảm béo mười ngày, chỉ số nhẫn nại của người chơi tăng lên 3 điểm, hiệu suất giảm béo tăng 10%, mong người chơi tiếp tục cố gắng, hoàn thành lột xác]

Cái chỉ số nhẫn nại này là cái gì thế? Liễu Khê cảm thấy kỳ quá nhưng lại lười quan tâm, thầm nghĩ với hiệu suất giảm béo kia, cảm giác tốc độ thịt đi xuống rất nhanh.

Hệ thống, mày thật keo kiệt, sao không trực tiếp thưởng bộ dạng nhỏ nhắn xinh đẹp luôn đi?

Trang Kỳ đứng ở nhà bên kia nhìn Liễu Khê vui vẻ, hắn cũng không nghĩ tới Liễu Khê lại có nghị lực lớn vậy, liên tục hai mươi ngày đi bơi, hơn nữa đã bắt đầu nhìn thấy đường cong rồi.

Bơi qua bơi lại hai vòng, Liễu Khê vốc một ít nước tát qua Trang Kỳ hô to “Trang Kỳ, sao cậu lại ngẩn người rồi? Có phải thấy tớ đẹp quá nên ngẩn người không?”

Trang Kỳ nhảy xuống nước, nhếch mày, lười biếng ưm một tiếng, nhìn xuống cái bụng còn chút thịt của Liễu Khê, ý tứ không cần nói cũng biết.

Liễu Khê phát giận vốc nước tát qua Trang Kỳ, ở chung với Trang Kỳ một thời gian, Liễu Khê càng ngày càng không sợ hắn, bề ngoài thì lạnh lùng nhưng nội tâm lại rất ấm áp.

Liễu Khê xoay người nên không thể thấy ý cười chợt hiện rồi biến mất của Trang Kỳ.

Thịt béo trên người Liễu Khê ngày càng ít, mà ngày khai giảng cũng sắp tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook