Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Chương 2: Ba chọn một

Điệu Thấp Thanh Niên

17/09/2020

"Đây là...." Chu Diệp ngây người.

 

Suy nghĩ một lát, lập tức hiểu ra.

 

Đọc ba nghìn cuốn tiểu thuyết, không biết viết cũng phải biết biên.

 

Cái trò này, cảm thấy giống như đã từng quen biết.

 

Hơi vuốt lá một chút, có thể hiểu, đồ chơi điểm tích lũy vạn năng này, nhất định được chuyển hóa từ tinh hoa của ánh trăng mà hắn đã hấp thu.

 

Thoáng một cái, Chu Diệp yên lòng lại.

 

Không sợ hiệu quả cực kỳ bé nhỏ, chỉ sợ không có hiệu quả mà thôi.

 

Hắn đắm chìm vào tu luyện.

 

Một tia ánh trăng ngưng tụ, bị Chu Diệp hút vào trong cơ thể liên tục, chỉ là sau khi những ánh trăng này tiến vào trong cơ thể lập tức biến mất không thấy gì nữa, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

 

Rất thần kỳ, đều là công lao của hack.

 

Mỗi khi trôi qua mười phút, đều được cộng điểm tích lũy vạn năng một lần, chỉ số của mỗi lần đều giống nhau như đúc.

 

Rất là ổn.

 

Thời gian trôi qua, điểm tích lũy vạn năng đã tăng đến 1, bảng số liệu đã thay đổi.

 

Huyết mạch: Cỏ dại.

 

Cảnh giới tu vi: Không.

 

Cảnh giới thân thể: Cỏ dại không dễ bị dẫm chết (+).

 

Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (nhập môn).

 

Huyền kỹ: Không.

 

Điểm tích lũy vạn năng: 1.

 

Số lần rút thưởng: Không.

 

Không cần nghĩ, dấu '+' này nhất định là có ý tăng lên.

 

Chu Diệp nghĩ như thế nào mới có thể tăng lên.

 

Duỗi lá non ra, nhấn về phía trước mặt, rất tiếc, căn bản chạm không đến.

 

Hắn thử lẩm bẩm trong lòng.

 

"Thăng cấp!"

 

Không phản ứng.

 

"Tăng lên!"

 

Vừa mới nói xong, bảng số liệu đã thay đổi.

 

Tiêu 1 điểm tích lũy vạn năng, cảnh giới thân thể đã thay đổi.

 

Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng một

 

Trong nháy mắt, cảnh giới thân thể thay đổi, trong cơ thể Chu Diệp tuôn ra một luồng sức mạnh mạnh mẽ, những sức mạnh này chảy về các vị trí trên cơ thể.

 

Luồng sức mạnh này, cường hóa cơ thể Chu Diệp, khiến cơ thể Chu Diệp mềm dẻo hơn, cũng cao thêm một thước.

 

Chỉ sau một lát, luồng năng lượng này tiêu tán, chỉ để lại một luồng sức mạnh yếu ớt trong cơ thể Chu Diệp.

 

Cẩn thận cảm nhận luồng sức mạnh yếu ớt kia ở trong cơ thể, Chu Diệp bất đắc dĩ.

 

Bản thể của hắn là một gốc cỏ dại, trời sinh đã yếu hơn sinh linh khác hơn phân nửa, cho nên theo Chu Diệp, luồng sức mạnh này căn bản không có tác dụng gì.

 

Có lẽ, ngay cả người bình thường đều đánh không lại.

 

Nói câu khiến người ta cảm thấy khó chịu, chính là người khác tiện tay là cỏ thể nhổ hắn ra khỏi đất.

 

Càng nghĩ càng đau lòng.

 

"Trên bảng số liệu có huyết mạch, vậy nói rõ mình còn có thể mạnh lên."

 

Chu Diệp tự an ủi bản thân.

 

Tiếp tục tu luyện.

 

...

 

Sáng sớm hôm sau.

 

Chân trời hiện lên màu sáng bạc, từng tia nắng ban mai xuyên qua tầng mây, chiếu xuống mặt đất.

 

Trong núi có sương mù, không khí rất mát mẻ.

 

Một chiếc lá non của Chu Diệp, treo một giọt nước óng ánh.

 

"Tách!"

 

Giọt nước rơi xuống đất, phiến lá non kia lung lay.

 

Chu Diệp đắm chìm trong tu luyện đột nhiên bừng tỉnh, sau khi nhìn xung quanh một chút bèn thở dài một hơi.

 

Tu luyện một đêm, điểm tích lũy vạn năng đã tăng lên rất nhiều: 

 

Điểm tích lũy vạn năng: 5.

 

Cảnh giới thân thể, lại có thể tăng lên.

 



Không chút do dự.

 

Tăng lên.

 

Không có bất kỳ bình cảnh gì.

 

Tiêu 2 điểm tích lũy vạn năng.

 

Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng hai.

 

Tiêu 3 điểm tích lũy vạn năng.

 

Cảnh giới thân thể:  Tôi Thể tầng ba.

 

"Bốp bốp!"

 

Từ bản thể Chu Diệp, vang lên âm thanh giòn vang, cơ thể lại cao lên, gốc rễ trở nên to khỏe một chút, lá non cũng có cảm giác dày hơn.

 

Tôi Thể tầng ba, đã có thể hấp thu tinh hoa của ánh nắng.

 

Chu Diệp tiếp tục tu luyện

 

...

 

Bên vách núi có một tòa nhà.

 

Một hàng rào cao ba thước vây quanh căn nhà nhỏ, trong căn nhà có một nơi trồng cây.

 

Có hoa có cỏ.

 

Người mặt to mặc trường bào màu xanh đi từ trong căn nhà nhỏ ra, bên người có một con hươu trắng.

 

Một người một hươu đi về phía bên vách núi.

 

"U u! U u!"

 

Hươu trắng nhảy nhót hai bước, cúi đầu ngửi cỏ dại, lắc đầu hơi ghét.

 

Lại nhảy tiếp hai bước.

 

Đột nhiên, hươu trắng chú ý đến một gốc cỏ dại khoác lên mình tia nắng ban mai, chợp chờn theo gió

 

Lập tức, hai mắt hươu trắng sáng lên, kêu to, nhảy cà tưng đến gần.

 

Chu Diệp đang tu luyện lông mày đột nhiên nhíu lại, có cảm giác xấu.

 

Đột nhiên, bên tai có âm thanh truyền đến.

 

Giống như tận thế.

 

Chu Diệp mở mắt ra.

 

Đối mặt với đối phương.

 

Chu Diệp lập tức ngây người.

 

Trước người Chu Diệp là một con hươu trắng, đỉnh đầu có sừng hươu trắng muốt, khoác lên người một bộ lông trắng như tuyết, phía trên bốn vó giống như có hoa văn đám mây, cả người tỏa ra khí tức ôn hòa.

 

Là một con hươu trắng xinh đẹp.

 

Nhưng trong nháy mắt, Chu Diệp phải chửi tục.

 

Nhìn xem, con hươu trắng này đã hé miệng cắn về phía hắn.

 

Chẳng lẽ bây giờ, cỏ sinh mới bắt đầu, đã phải kết thúc rồi sao.

 

Chu Diệp rất tuyệt vọng.

 

"Khoan đã!" Người mặt to kịp thời mở miệng ngăn lại hươu trắng.

 

Hươu trắng đang chuẩn bị cắn lập tức dừng lại, quay đầu nhìn về phía mặt to với vẻ không hiểu, kiểu như đang hỏi.

 

Vì sao ngăn cản ta ăn bữa sáng.

 

Người mặt to nhìn Chu Diệp bị kinh hãi một chút, sau đó đưa tay, vỗ vào đầu hươu trắng.

 

"Được rồi, đây là một gốc cỏ đã sinh ra linh trí, không thể ăn bậy."

 

Vừa xoa đầu hươu trắng, vừa giải thích.

 

Hươu trắng nửa tin nửa ngờ vây quanh Chu Diệp hai vòng mới xác nhận.

 

Quả thật đã sinh ra linh trí.

 

"U u!"

 

Một tiếng hươu kêu vang lên từ miệng hươu trắng.

 

"Được rồi, đi thôi, còn có việc." Người mặt to cười nói.

 

"U u!" Hươu trắng nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu.

 

Sau đó, Chu Diệp nhìn thấy người mặt to xoay người, ngồi trên lưng hươu trắng.

 

Hươu trắng nhảy cà tưng về phía bên vách núi.

 

Con hươu này chắc là nghĩ quẩn muốn tự sát.

 

Khóe miệng Chu Diệp run rẩy, không biết một người một hươu này đang nghĩ cái gì.

 

Chưa kịp thở dài, trong miệng Chu Diệp lại vang lên hai chữ.

 

"Mẹ kiếp!"



 

Chỉ trông thấy, ở bên vách núi, con hươu trắng kia nhảy lên một cái, dưới bốn vó có mây mù vờn quanh, nhìn giống như đang giẫm trên đám mây.

 

Nhún một cái, đã di chuyển trăm thước.

 

"Thần kỳ như vậy hả?"

 

Chu Diệp nuốt nước bọt.

 

Lúc này mới nhớ đến, đây là thế giới gì.

 

Nghĩ lại một phen, hình như điều này cũng bình thường.

 

Có thể được loại ông trùm như ngươi mặt to này thu làm thú cưỡi, không có chút bản lĩnh sao được.

 

"Cố gắng tu luyện."

 

Nhắm mắt, tĩnh tâm, lẩm nhẩm pháp quyết.

 

Ánh nắng chiếc xuống cơ thể Chu Diệp, thật là ấm áp.

 

Ánh nắng có sức mạnh lớn hơn ánh trăng, hấp thu rất nhanh.

 

Mặc dù ánh nắng thuộc hỏa, có tổn thương rất lớn với cơ thể thân là mộc của Chu Diệp, nhưng hấp thu một chút cũng không sao.

 

Huống chi, còn có hack, Chu Diệp căn bản không hưởng thụ được cảm giác tinh hoa của ánh nắng kia đốt cháy cơ thể.

 

Điều này thật đáng tiếc.

 

"+0.1 điểm tích lũy vạn năng."

 

Mỗi khi qua năm phút, điểm tích lũy vạn năng lại tăng một lần.

 

Rất nhanh và rất ổn.

 

Một giờ chính là 1.2

 

Chỉ cần trôi qua vài giờ là có thể tăng cảnh giới.

 

Rễ của Chu Diệp đâm sâu vào đất, hấp thu dinh dưỡng duy trì sự sống liên tục.

 

Hắn không cần ăn, không cần uống, cũng không cần đi ngủ, có rất nhiều thời gian.

 

Hắn chuẩn bị dùng tất cả thời gian để tu luyện.

 

Dù sao, là một gốc cỏ, quá nhàm chán, ngoài tu luyện ra, không có chuyện gì làm.

 

Theo thời gian trôi qua, điểm tích lũy vạn năng tăng lên liên tục

 

...

 

Trên bầu trời.

 

Hươu trắng chở người mặt to nhảy lên trên mây, vút qua phong cảnh phía dưới, nhìn bằng mắt thường không thấy rõ.

 

Người mặt to vuốt ve phần gáy của hươu trắng, cười nói: "Ngươi cũng đừng ham chơi ăn cỏ tinh kia."

 

"U u!"

 

Hươu trắng quay đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ nghiêm túc, giống như đang nói, ta là hươu như thế sao.

 

Người mặt to cười khẽ: "Trên núi chỉ có ta và ngươi, hơi có phần nhàm chán, có thêm một cỏ tinh, giải buồn cũng không tệ."

 

Nghe thấy thế, hai mắt hươu trắng sáng lên.

 

Hươu trắng vui vẻ lên, tốc độ tăng nhanh hơn.

 

Trên mặt người mặt to hiện lên nụ cười yếu ớt, quay đầu lại nhìn thoáng qua, đáy mắt hiện lên một gốc cỏ dại đung đưa theo gió.

 

...

 

Lúc hoàng hôn.

 

Bên vách núi.

 

Chu Diệp vẫn đang tu luyện, chưa hề dừng lại.

 

Chỉ cần không bị quấy rầy, hắn luôn tu luyện.

 

Nếu sinh mạng không có phút cuối cùng, Chu Diệp cảm thấy hắn có thể tu luyện liên tục như vậy.

 

Điểm tích lũy vạn năng trên bảng số liệu đã tiếp cận con số 10, chỉ có điều Chu Diệp vẫn trầm mê tu luyện, không tăng cảnh giới lên.

 

Đêm khuya, một cơn gió mát thổi qua, Chu Diệp hoạt động cơ thể một chút, tỉnh lại.

 

Bây giờ, bảng số liệu đã có sự thay đổi.

 

Huyết mạch: Cỏ dại.

 

Cảnh giới tu vi: Không.

 

Cảnh giới thân thể: Tôi Thể tầng ba (+).

 

Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (nhập môn)

 

Huyền kỹ: Không.

 

Điểm tích lũy vạn năng: 11.

 

Số lần rút thưởng: Không (+).

 

Cảnh giới thân thể có thể tăng lên, Tiểu Thanh Hư Kinh cũng có thể tăng lên, số lần rút thưởng cũng có thể gia tăng.

 

Ba chọn một.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook