Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Chương 21: Nữ tử ngủ say

Nhuận Nguyệt Thần

27/10/2015

Trong phòng u ám, trải đầy hoa Sắc Vi, phòng quá mờ, Tiêu Dao thấy không rõ lắm màu sắc của hoa, nhưng là hẳn là không phải màu trắng.

Cầm nhi cầm đèn, Kỳ nhi kéo sa trướng cạnh giường ra, Thư nhi vì Tiêu Dao cầm một phen ghế dựa đặt ở trước giường, tay Tranh cầm bộ châm bạc, bốn người phía trước không có thương lượng nhưng lại phối hợp ăn ý.

Ngọn đèn hạ, Tiêu Dao rốt cục thấy rõ ràng màu sắc hoa Sắc Vi Hoa, là màu lam, giống như màu mắt của hoàng tộc Thiên Thủy Tộc.

Ánh mắt thật vất vả dời đi, Tiêu Dao nhìn về phía người nằm trên giường, ánh mắt lại là một trận kinh diễm.

Trên giường nữ tử rất đẹp, mỹ không đúng thực, da thịt tuyết trắng không có chút tỳ vết nào, lông mi thật dài mang xuất một đạo loan loan cắt hình, phía dưới cái mũi cao mà tinh xảo là một đôi cánh môi yên hồng mê người, tuy rằng nhìn không thấy hai tròng mắt nữ tử, nhưng là Tiêu Dao theo bản năng cảm thấy, đây là một đôi ánh mắt màu lam, giống như màu lam của hoa Sắc Vi giống nhau đều là ánh mắt màu lam mỹ lệ.

“Nàng là ai?” Tiêu Diêu tò mò nhìn về phía Thủy Vô Khuyết.

Mâu trung Thủy Vô Khuyết hiện lên một tia ảm đạm, hơi ưu thương nói:” Là người cả đời ta yêu nhất, lại là nữ nhân vĩnh viễn sẽ không yêu ta.” Hắn không biết chính mình vì sao lại thành thật như thế nói cho đứa nhỏ này, có lẽ là bởi vì đối phương là cái đứa nhỏ, đứa nhỏ cho dù thông minh, nhưng thủy chung là cái đứa nhỏ, sẽ không làm cho người ta cảm thấy đề phòng.

Tiêu Dao ngẩn người, nàng rõ ràng thấy ưu thương trong mắt Thủy Vô Khuyết, biết lời hắn nói đều là lời tâm huyết, không hiểu sao bị sự ưu thương này cuốn hút, cảm thấy có chút phiền muộn lên.

Gặp sắc mặt cư nhiên phiền muội của đứa bé trước mắt, Thủy Vô Khuyết tự giễu cười nói:” Ta có phải hay không thực ngốc?”

Tiêu Dao bĩu môi, mờ mịt nhìn Thủy Vô Khuyết, trong óc hiện lên lời nói Hoa Lạc Ly từng hỏi qua, miệng nỉ non đi ra:” Yêu rốt cuộc là cái dạng gì? Vì sao người thông minh lại đều biến thành đứa ngốc?”

Nhìn mâu quang mờ mịt kia, Thủy Vô Khuyết cười khổ lắc lắc đầu, “Ngươi còn nhỏ, khi lớn lên có lẽ sẽ minh bạch.”

Tiêu Diêu vẫn như cũ mờ mịt, nhưng cũng không hề hỏi nhiều, tay vì nữ tử trên giường bắt mạch.

Xúc cảm lạnh như băng từ cổ truyền đến làm cho Tiêu Dao cả kinh, nàng hơi hơi nhăn lại mày, trầm giọng nói:” Nàng vốn nên đã chết, nhưng là không biết là cái gì lại duy trì sinh mệnh của nàng.”

“Là Tục Mệnh Đan.” Thủy Vô Khuyết đáp.



Tiêu Dao khẽ gật đầu, Tục Mệnh Đan thực trân quý, nhưng là Thủy Vô Khuyết là hoàng tộc Thiên Thủy Tộc có được nó cũng không có gì ngạc nhiên.

Tiêu Dao ngưng mi dò xét mạch đập nữ tử, ở giữa mạch đập như có như không tựa hồ còn có một cái khác nhảy lên, không giống như là mạch đập mang thai, Tiêu Dao nhíu mi nói:” Là Hoa cổ! Còn không phải Hoa cổ bình thường! Là độc Hoa Cổ trùng!”

Thủy Vô Khuyết gật gật đầu, trong tộc y sư cũng đều nói như vậy.

Tiêu Dao nháy mắt liền hiểu được, trách không được Thủy Vô Khuyết muốn dùng Hắc Độc trùng làm mồi dẫn tìm kiếm người giải độc, nữ tử này có Hoa Cổ trùng tựa hồ cùng Giang Mạt Hàn là một loại, nhưng là cũng có khác nhau, người hạ cổ này dùng Hắc Độc trùng cùng một ít độc hoa để làm đồ ăn nuôi dưỡng Hoa Cổ trùng, cho nên nữ tử này có Hoa Cổ trùng mang theo độc tính rất mạnh.

Người bình thường điều biết diệt trừ Hắc Độc trùng, chỉ biết hai cái biện pháp là hỏa thiêu hoặc dùng cốc ba chân Hồng Ban Độc, nhưng là Hoa Cổ trùng này lại ở trong cơ thể nữ tử, hiển nhiên hỏa thiêu là vô dụng, bởi vì người hạ cổ còn dùng Hắc Độc trùng cùng hoa độc làm đồ ăn cho Hoa Cổ trùng, cho nên dùng độc của cóc ba chân Hồng Ban Độc cũng là vô pháp phóng đi độc trong cơ thể nữ tử này, hiển nhiên chỉ có dùng máu độc trên người chính mình mới là phương pháp tốt nhất.

Nhưng là…

Tiêu Dao buông tay nữ tử, gắt gao nhíu mày nói:” Tuy rằng máu ta có thể giải trừ độc trên người nàng, nhưng là máu độc trên người ta không nhất định là nàng có khả năng chịu đựng được. Kết quả ta lo lắng là, độc trên người nàng sẽ được giải, nhưng là máu độc của ta lại làm nàng trúng độc dẫn đến chết!”

Mâu quang Thủy Vô Khuyết đau thương, gắt gao nhìn mặt nữ tử trên giường, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng nói:” Còn có biện pháp khác sao?”

Tiêu Dao lắc lắc đầu nói:” Không có.” Nếu có, người Thiên Thuỷ Tộc các ngươi không phải đã sớm dùng, làm gì cần thiết kế một ván Hắc Độc trùng, đem chính mình chộp tới! Đương nhiên Tiêu Dao không có đem lời này nói ra, bởi vì nàng xem thấy mâu trung Thủy Vô Khuyết hiện lên tia đau thương, không nghĩ lại ở miệng vết thương hắn xát thêm muối.

Thủy Vô Khuyết nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, trầm thấp nói:” Một khi đã như vậy, liền thử một lần đi, tổng so với làm cho nàng vẫn ngủ như vậy tốt hơn, ngay cả thất bại, cũng là cho nàng một loại giải thoát.”

Tiêu Dao cười khổ nói:” Ngươi đã quyết định, vậy thì mời các ngươi đều đi ra ngoài đi.”

“Ta nghĩ ở trong này cùng nàng.” Thanh âm Thủy Vô Khuyết mang theo một tia khẩn cầu.

Sắc mặt Tiêu Dao lạnh lùng, kiên quyết lắc đầu nói:” Không được, nàng là được Tục Mệnh Đan duy trì một tia cơ hội sống cuối cùng, hiện tại huyệt đạo nàng so với người trời sinh kỳ mạch càng khó châm, nếu là một cái không cẩn thận, bởi vì ngoại giới quấy nhiễu mà châm sai huyệt vị, mạch đập của nàng sẽ nháy mắt đình chỉ! Đến lúc đó, có nhiều Tục Mệnh Đan, cũng sẽ không cứu được nàng!”

Mắt Thủy Vô Khuyết tha thiết nhìn nữ tử trên giường, hôm nay nếu là thành công cứu sống nàng, nàng sẽ rời đi nơi này, nếu là thất bại, nàng cũng sẽ rời đi nơi này, có đôi khi muốn nghĩ tới, ích kỷ làm cho nàng vĩnh viễn ngủ say, nhưng thủy chung lại không thể ích kỷ được.



Thủy Vô Khuyết thở dài, xoay người rời đi, Cầm Kỳ Thư Họa đi theo phía sau Thủy Vô Khuyết đang rời đi.

Người ngoài đều ly khai, Tiêu Dao đem cửa bên trong khoá lại, cũng khoá lại của sổ, không cho gió thổi vào.

Nàng chậm rãi đi đến nữ tử trước giường, rút đi quần áo của nữ tử, nhìn cái yếm trên ngực đối phương, Tiêu Dao sắc mặt đỏ lên, vì nàng cởi bỏ cái yếm.

Người trước mắt dáng người linh lung vẫn chưa khiến cho Tiêu Dao nhiều chú ý, tuy rằng Thần Y cốc không có nữ tử, nhưng là Tiêu Dao cũng hiểu được nam nữ đều có sự khác nhau, biết được những thứ này đều là do các bức hoạ cuộn tròn. Nàng học y, mỗi ngày muốn xem này học vị đồ, đối với thân thể người sớm hiểu biết vô cùng triệt để, đối với nàng mà nói, trước mắt chỉ có bệnh nhân, cũng không phân biệt nam nữ.

Ngược lại là cái yếm khi cởi xuống lại khiến cho Tiêu Dao chú ý, tuy rằng nàng biết cái yếm là y phục nữ tử, những nữ tử khi cập kê đều đã mặc qua, nhưng là nàng bây giờ còn nhỏ, căn bản không dùng được, trong Thần Y cốc cũng không có nữ tử, tự nhiên cũng không có người dùng.

Nhìn trên mặt cái yếm thêu hoa xinh đẹp, tay Tiêu Dao không khỏi sờ sờ, xúc cảm mềm mại từ tơ lụa tốt nhất truyền đến, làm cho nàng hơi hơi gợi lên khoé miệng, nỉ non nói:” Thứ này giống như không khó làm!” Gặp qua một lần quần áo, nàng đều có thể làm ra được.

Tiêu Dao đem cái yếm gác lại một bên, sắc mặt nháy mắt nghiêm túc, mấy đạo ngân quang hiện lên, trán Tiêu Dao đã muốn ướt đẫm mồ hôi, tuy rằng thời gian thực ngắn, cũng đã hao phí tinh lực của nàng rất nhiều.

Trên người nữ tử đã muốn đầy ngân châm, Tiêu Dao hít sâu một hơi, một tay một châm, nàng muốn trong một lúc đồng thời, đem hai cây châm trên tay châm vào huyệt Dũng Tuyền trong lòng bàn chân của nữ tử, nếu là sai thời gian một chút, tất cả liền xong.

Tiêu Dao dù sao cũng là tiểu hài tử, có chút lo lắng sợ mình làm sai, nàng không biết nữ tử có nghe lời nói chính mình hay không, tiếp tục nhíu mi nói:” Xinh đẹp tỷ tỷ, nếu là ta thật sự run tay rồi châm sai, ngươi cũng đừng trách ta, việc này rất khó, cũng là ta lần đầu tiên ta làm thử, ta cũng không thể cam đoan sẽ thành công.”

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ dung nhan, tuy rằng nàng không có biến hóa gì, nhưng là Tiêu Dao lại cảm giác chiếm được dũng khí rất lớn, mắt nhắm lại, hai châm trên tay bay nhanh.

Tiêu Dao chậm rãi mở mắt, có chút khẩn trương nhìn về phía lòng bàn chân của nữ tử, sau đó lại nhẹ nhàng thở ra.

Châm bạc đều đã muốn châm xong, cũng không có gì sai lầm, Tiêu Dao thuận lợi đem Hoa Cổ trùng dẫn tới yết hầu nữ tử, bởi vì nữ tử không phải trời sinh kỳ mạch, cho nên không cần giống Giang Mạt Hàn cần phải châm cứu bảy bảy bốn mươi chín ngàn châm mới có thể dẫn Hoa Cổ trùng ra, hiện tại chỉ cần đem Hoa Cổ trùng trong cơ thể nữ tử dẫn ra, lại giải độc, nàng liền khỏi hắn.

Ở trong phòng, tay Tiêu Dao tuỳ tiện ngắt một đoá hoa sắc vi, tuy rằng hoa này không phải hoa tường vi trắng, nhưng là hoa sắc vi màu lam này tác dụng ngang nhau với tường vi trắng.

Tiêu Dao mở miệng nữ tử, đem nhị hoa sắc vi đặt ở trên đầu lưỡi nữ tử, nhị hoa sắc vi là đồ ăn Hoa cổ trùng yêu nhất, tuy rằng Hoa Cổ trùng trong nữ tử này đã ăn hoa độc cùng Hắc Độc trùng, nhưng là nhị hoa sắc vi vẫn như cũ đối với nó có hấp dẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook