Cửu Dạ Sủng Thiếp

Quyển 1 - Chương 2: Minh Nguyệt cùng Lưu Ly

Hạ Quảng Hàn

10/12/2013

Tỷ tỷ nói: cười thực ngọt ngào, không thể tàn nhẫn, nhìn như thực bình tĩnh , tâm lại lãnh lẽo,vô tình !

Ta nghĩ, ta toàn bộ làm được …

Kết quả là cuộc sống của ta , vẫn là không thể tránh được , rối tinh rối mù!

Phụ Vương của ta là đại nhân đương triều – thúc thúc của hoàng đế … Vinh thân vương.

Ta là nữ hài tử thứ năm mươi hai trong nhà, Tên của ta kêu Vũ Nhi(52)

Đúng vậy, Phu vương anh tuấn vĩ đại của chúng ta vì có nhiều nữ nhi

Nên chỉ có thể đặt tên theo con số.

Tỷ như: Lưu Ly tỷ tỷ vị nữ hài tử thứ 46 , nên tên của nàng kêu Ti liễu (46).

Bất quá, bởi vì Lưu Ly tỷ tỷ là quận chúa được sủng ái nhất, cho nên, nàng có tên tự , tên gọi là Lưu Ly quận chúa,

Mà ta, nhờ hưởng sủng ái của Lưu Ly tỉ tỉ , cũng có tên là Minh Nguyệt quận chúa.

Kỳ thật, ta yêu nhất Lưu Ly tỷ tỷ của ta dùng thanh âm ấm ấp bảo ta… Tiểu Nguyệt Nha Nhi.

Tuyết,rơi, trời quang mây tạnh,

Ta còn oa oa ngủ, ôm chặt gối đầu, thề sống chết không cùng giường chia lìa.

Cửa mở ra, một trận khí lạnh ào đến , ta lặng lẽ mở một con mắt xem, nga, Lưu Ly tỷ tỷ sáng sớm đã chăm chỉ múa kiếm.

Nàng mặc một bộ y phục màu xanh nhạt, cầm trong tay trường kiếm đẩy cửa tiến vào. Vừa tiến đến, nhìn bộ dạng giống tiểu trư (lợn con)của ta , bên môi nhanh chóng gợi lên một tia cười, sủng nịch nỉ non: “Tiểu Nguyệt Nha Nhi, mặt trời đã xuống núi,còn không mau tỉnh dậy

Mặt trời xuống núi không phải vấn đề quan trọng,Nga,ngủ tiếp thôi.



Lưu Ly tỷ tỷ đi tới nói: ” Mau dậy nhanh cho ta , phụ vương bảo chúng ta tới đại sảnh, nói có người ngoại quốc hiến đội võ công hắc báo,rất lợi hại .” Vừa nói tới võ công, Lưu Ly tỷ tỷ ánh mắt đều phát sáng.

Nhìn đến Lưu Ly tỷ tỷ vui mừng, ta chạy nhanh kéo chăn đứng lên, sớm có thị nữ lại giúp ta thay một bộ quần áo ấm để mặc .

Một bộ váy màu hồng phấn cộng thêm áo khoác màu hồng đáng yêu đến không nói lên lời .Ta yêu nhất cách ăn mặc này , chỉ cần tỉ mỉ khéo tay ,so với cao nhân mặc áo trắng còn lịch sự tao nhã hơn .

Rửa mặt xong, ta theo Lưu Ly tỷ tỷ nhắm mắt theo đuôi đi hướng Vinh cung của Phụ vương đại nhân

Dọc theo phải đi qua phỉ thúy cung của Phỉ thúy tỉ , trân Châu tỷ tỷ – trân châu cung, thanh phong tỷ tỷ thanh phong cung, … Còn có thiệt nhiều oán cung của các tội phi… Lại trải qua nhàn thục cung của Nhàn thục vương phi , phía đông mới là Vinh cung của phụ Vương đại nhân.

Điều Này kỳ thật đủ để thuyết minh phụ Vương đại nhân lúc ấy ban thưởng Lưu Ly Cung cấp cho tỷ tỷ, Lưu Ly tỷ tỷ ở trong lòng hắn địa vị thực cao.

Một đống bọn tỷ muội ngắm phong cảnh trên đường đi dạo, giả bộ khách khí nói:

“A, sớm như vậy có thể nhìn đến Minh Nguyệt muội muội thực cảm thấy hiếm lạ a!” Trân Châu tỷ tỷ cố tình nhấn mạnh, nàng rất không vừa mắt ta,mỗi khi nhìn đến ta, không châm chọc một hai câu trong lòng liền khó chịu.

Ta lười, có biện pháp nào đâu? Ta là phụ Vương đại nhân cho phép lười.

Mười ba tuổi ta không biết cách tự mình tắm rửa , không biết tự chải đầu , thậm chí không biết đem quần áo giầy mặc như thế nào .

Chỉ cần thị nữ của ta có chút sơ sẩy, Lưu Ly cùng hạ nhân có thể nhìn thấy ta tóc tai bù xù, ống tay áo một cái dài một cái ngắn , không có việc gì đi lơ đãng chung quanh .

Bất quá, Lưu Ly tỷ tỷ nguyện ý sủng như ta vậy.

Chúng ta tôn kính phụ Vương đại nhân đại khái nuôi nhiều nhữ nhân , cũng nhất thời khó phân biệt ai là ai đi, không cá tính, còn thật khó làm hắn nhận ra?

Lưu Ly tỷ tỷ nói, trong phủ này mấy chục tỷ muội đều chính mình mặc quần áo chải đầu, có cái gì hiếm lạ, nàng cảm thấy ta chân thật tự nhiên tùy tính cùng ngọt ngào so với các nàng đều tốt hơn.

Lưu Ly tỷ tỷ nói trong lời nói thường thường giàu triết lý sâu sắc , nhưng ta… Chỉ muốn chậm rãi trưởng thành.Đương nhiên ta cũng không cần phải vội vã thay đổi chính mình,

Ta căn bản không để ý tới trân Châu tỷ tỷ khiêu khích, chính là nhẹ nhàng nắm tay cho bên miệng, ách xì 1 cái,

Về phần trân Châu tỷ tỷ tiếp tục cằn nhằn điều gì , ta đều làm như nghe không thấy.



Hôm naytrời thực xanh,mây thực trắng … Hết thảy, đều thoải mái không nói lên lời ! Ta biết ta sẽ không vĩnh viễn sống như vậy , nhưng ta, thoải mái nhất thời, là nhất thời.

Gặp ta như vậy, trân Châu tỷ tỷ đương nhiên tức giận , không đợi họ nói xong , Lưu Ly tỷ tỷ cười lạnh một tiếng, lôi kéo ta cước bộ nhanh hơn ,để mặc bọn họ đằng sau nói chuyện tùy thích.

Trên đường đến Hương vân viện lại có một đám khác đi qua

“Lưu Ly tỷ tỷ, người ta chờ ngươi đã lâu, cùng nhau đi thôi.” Hai mắt trong suốt, vẻ mặt sùng bái.

“Oa, Lưu Ly muội muội hôm nay đeo mấy đóa hoa lan, càng đẹp hơn tiên nhân, hoa lan trong phòng ta cũng đang nở , nhưng là mang so với ngươi cũng không đẹp bằng.” Hé miệng mỉm cười, thần thái ôn nhu.

“Lưu Ly tỷ tỷ, yến hội tan chúng ta cùng đi phòng luyện võ được không? Dạy ta mấy chiêu thôi!” Kiều nam thổ lộ,cười đến thanh lệ.

“Lưu Ly muội muội…”

“Lưu Ly tỷ tỷ…”

Một đoàn bọn tỷ muội đều vây lại đây, đối Lưu Ly tỷ tỷ thân thiết nói .

.

Lưu Ly tỷ tỷ như là thần tượng, chuyên môn làm cho người ta sùng bái dường như chỉ cần có nàng lộ diện ,liền tránh không được loại cảnh tượng náo nhiệt này . Mỗi khi phía sau, ta đều cảm thấy hảo hạnh phúc nga!

Tuy rằng Thanh phong tỷ tỷ, Phỉ Thúy tỷ tỷ cũng có khí thế này , nhưng chính là lạnh lùng cao ngạo,không coi ai ra gì.

“Chuyện này , chờ yến hội tan rồi nói sau!” Lưu Ly tỷ tỷ mỉm cười, tỉ tỉ giống như vương giả mới có khí thế lập tức thu phục tỷ muội, nghiễm nhiên trở thành lãnh tụ của mọi người.

Nàng tự nhiên dắt ta đi tới phía trước,

Một đoàn nữ tử cao hứng phấn chấn đi theo sau chúng ta

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
đấu phá thương khung
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cửu Dạ Sủng Thiếp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook