Đồ Tảng Băng, Em Yêu Anh

Chương 4: Cuộc hẹn thứ hai

Pjn

20/09/2016

Ngày chủ nhật - ngày tuyệt vời như ông mặt trời ,ngày thiên đường với nó,là ngày nó chìm trong giấc ngủ say k còn gặp nhửng bái học oái ăm nửa .giờ nó đang mơ đến một thế giói nào đó k màng sự đời,kể cả khi mặt trời ló khỏi ngọn tre tỏa ra những ánh nắng chói chang ,mọi người ai nấy đều tấp nập với công việc của mình .Riêng nó công việc bây giờ của mình là ngủ và ngủ ,đang trong giấc ngủ say bài hát WRECKING BALL từ đt vang lên phá tan giấc mơ ngàn vàng .Theo tập tính nó lò mò cầm dt

-ựm ...ựm

Tiếng nói hòa cùng tiếng nhựa của nó khiến ai kia tức giận

-Heo lai gà ,cô còn ngủ à,lại quên hẹn hả??/

-À đâu có ! tôi xuống liền

Nó như bừng tỉnh phóng đi VSCN ,rồi lại phóng xuống hắn.Nó với hình tượng trẻ con hằng ngày : áo pull,quần bò ,tóc xoăn buộc một bên cùng cái nơ màu vàng trên đầu.Nhưng hôm nay lại có điều đăc biệt với nó .Hình ảnh hắn thật đẹp khiến nó ngớ người .Hắn với quần jean bó sát đầy những cái gọi là dây xích thật phong cách ,cùng với đôi giày thể thao trắng .Hôm nay hắn mặc áo pull đặc biệt ở đây là kiểu áo đó hệt áo nó như thể áo cặp.Vừa ngạc nhiên với hình tượng quá phong cách của hắn vừa kinh ngạc khi thấy chiếc áo mình đang mặc lại trên người hắn với chiếc áo khác y nhau,nhiều cảm xúc xen lẩn trong người.

-Ê heo lai gà sao đứng như trời tròng vậy

-Hử

-Sao cô mặc áo giống tôi ,muốn làm bạn gái tôi à?

-anh bị điên à,anh mặc giống tôi thì có,áo này...

k để nó nói hết hắn đã ngắt ngang

-Áo của con trai

-thì ừ...thôi đi

Hắn cười nghiêng ngã khi lần đầu nó bí trong cuộc cải vã với mình ,vÔ tâm k biết chạm đến nổi khùng của ai kia.

-Anh còn cười tôi cho anh thanh đá viên bây giờ,đồ băng tảng xấu xa

Hắn chỉ biết cười khổ trước con heo lai gà ngốc nghếch này ,lái xe đến điểm hẹn

Công viên giải trí - nơi đầy những trò chơi tập trung nhiều trẻ con ,tình nhân,những quả bóng bay đủ màu cùng vòng xoay to lớn thêm những chú gấu lớn dễ thương hoan nghênh quý khách càng hấp dẫn bọn trẻ và một người lanh chanh như nó .Lần này nó húng khởi hơn lần trước ,chỉ mới đứng ngoài công viên thôi đã há hốc la tuyệt háo hức chạy vào Nhưng lại bị cản vì không có vé, đành đợi tên đáng ghét kia quay lại đi cùng. Lần đầu tiên nó phải trông ngóng hắn thế này. Hắn đỗ xe vừa quay lại đã thấy nó ngóng trông mình như chú cún con dễ thương vô cùng. Trong lòng có chút hạnh phúc ,chọc ghẹo nó.

- cún con !đợi anh có lâu không!.kaka .

- muốn chết hả? anh đi mua vé nhanh đi.

Nó hám chơi quên cả hắn ví mình là gì ,giờ trong đầu nó chỉ là những trò chơi bên trong,thế nên hắn đc toàn thây .

- tại sao tôi phải mua !Đây là cô nợ tôi mà.

- Anh ...đúng là xấu xa.

- mau đi mua đi !nhanh lên!.

Nó tức xì khói hậm hực đi đến phòng vé, nếu không phải vì ở trong vui đến thế nó đã bỏ về mất xác rồi.

Sau một lúc lâu chen lấn cùng bao đứa con gái ở phòng bán vé, Nó với đầu tóc bù xù bước ra.Cũng bởi vẻ coolboy của hắn thu hút mấy cô nàng làm phòng vé bội thu. Nó phải bị đè tới đè lui ,khổ mãi mới có được 2 vé.nhìn hình tượng gio của nó như từ bụi cây nào ra,hắn không nhịn cười được,chọc ghẹo.

- Cô từ ổ gà chui ra à?

- anh còn nói nếu không phải tại anh tôi đâu ra nông nổi này.

Nó nói trong cơn tức ,đi vòng quanh ngắm nhìn hắn từ đầu tới chân, đưa ra lời phán xét.

- Ở anh có gì đẹp đâu,sao mấy cô gái mê mệt đến nỗi náo loạn phòng vé người khác nhỉ?chắc họ bị lé ?.

- cô muốn chết à.

Hắn vừa nói vừa khoát cổ nó lôi đi, k ngờ hành động ấy khiến tất cả cô gái hiện diện trong và ngoài công viên nhìn ganh tị, xì xào vô đối.

Nó và hắn để ngoài tai những lời ấy, hứng khởi bước vào nơi thiên đường trò chơi này. Một cô bé nhí nhảnh chạy nhảy với bao trò chơi .Môi cô luôn nở nụ cười tuyệt đối, một nụ cười hạnh phúc.Đâu quanh đó ta lại thấy cậu bé lạnh lùng kia khẽ cười trước tính cách nhí nhố của cô. Nụ cười anh thật ấm áp khác hẳn vẻ bề ngoài. Hắn và nó tốn biết bao công sức, thử tài đủ loại trò ,nhưng hấp dẫn nó nhất vẫn là trò bắn súng. Đặc biệt ở đây là phần quà chiến thắng -một con gấu bông gà con ú ù trong thật dễ thương

-ui!con gấu bông đó đẹp quá.

-xấu quắc.

-anh mù hả?.

- Giống cô đấy heo lai gà,vừa gà vừa ú như heo.

-Anh.

nó tự nhủ mình phải kiềm chế.

-giành lấy cho tôi đi.

- không thích.

-Tại anh không biết bắn súng nên kiếm cớ chứ gì?haha.

-Cô...nhìn đi.

Hắn đi trong cơn tức cầm ngay khẩu súng bắn liền 3 phát trúng ngay 3trái banh nỉ trước bao sự thán phục của nhiều người. Nó cũng ngớ người trước tài thiện xạ của hắn.

-Anh ấy đẹp lại giỏi nữa.

-Chuẩn k cần chỉnh.

-Tuyệt cú mèo.

Biết bao lời khen đến nó phác ngôn lại là câu vừa khen vừa chê.

- đúng là quỷ.

K biết hắn đến lúc nào, trên tay cầm con gấu phần thưởng tình cờ nghe câu khen độc địa của nó cơn nóng lại tràn về.

- nhớ là cô nói thế đấy ?con gấu này ...bỏ.



- thôi cho tôi đi.

- không.

-Đi mà anh phong dễ thương! anh phong tài giỏi!

-k.

- chứ anh muốn sao mới cho tôi.

-k.

- tôi dùng vũ lực đừng trách.

Nó vừa nói đá đấm liên hoàn khiến hắn đau điếng ôm bụng, quên cả chiến lợi phẩm đã bị cướp.

- cô là tiểu nhân.

-plè...anh tiểu nhân trước.

- cô đứng lại cho tôi.

-k đó! Plè.

Họ lại rượt đuổi nhau. một người vui vẻ một người đau đớn ôm bụng. thật buồn cười. cuộc rượt đuổi cứ kéo dài vài trăm giây , đến khi nó tịnh tọa nơi vòng xoay nghĩ ngơi với dáng vẻ thảnh thơi đợi hắn. Đúng là tuyển thủ ,nó chạy đến cả 15' mới thấy hắn lò mò tới với vẻ mặt khó coi.

- con heo lai gà kia ngươi sẽ chết.

-haha lên đây nà.

-cô...

Hắn dùng hết sức bình sinh có được phóng tối đa đến nó.có lẽ chạy quá nhanh tốc độ k điều khiển được ngã nhào vào chiếc hộp nơi nó ngồi

-haha, anh có cần quỳ xin tôi tha thứ như vậy không ? Tội nghiệp.

-Chết tiệt.

Hắn có lẽ nổi khùng lên ,nắm chặt tay nó áp sát thành cửa kiếng khiến con người kia có chút lo sợ.

- anh...anh định làm gì?.

- cô đoán đi.

Lời nói xen lẫn nụ cười gian ác của hắn cùng hành động từ từ áp sát người vào nó khiến ai kia lo sợ nhưng vẫn giữ bình tĩnh.

- anh dám...tôi cho anh làm thái giám !

Kẻ kia đúng là không biết trời cao đất dày bỏ ngoài tai mấy lời hăm dọa,tiếp tục làm những hành động sai trái. Có lẽ định mệnh đã cứu vớt đời hắn, khi nó chuẩn bị thế thủ chiếc vòng xoay từ từ quay,những chiếc hộp chuyển động. mất cân bằng- họ chao đảo mỗi người ngã 1 nơi.

-anh có sao không?

.-k.đang ở đâu thế?.(do tức giận, chạy nhanh ,hắn k biết mình lên vòng xoay khi nào)

-Vòng xoay.

- cái gì?.

hắn hét lớn

- Anh làm j la dữ thế? bình thường mà?.

-tôi...

Hắn nhận thức được vấn đề cũng đã muộn. Nổi sợ năm nào ùa về. Mặt hắn giờ mồ hôi nhễ nhại đầy lo lắng.Từng kí ức quá khứ hiện rõ.

Lúc nhỏ do thiếu tình thương của cha ,sự chăm sóc của mẹ, cuộc sống đối với hắn chỉ làbuồn tẻ, cô đơn cùng những thú vui giàu sang bởi mẹ sắp đặt.Có lẽ sự cô đơn khiến hắn trở nên lạnh lùng từ nhỏ.điều duy nhất hắn cần là tình thân tình thương,hắn chỉ muốn làm cậu bé bình thường muốn được ba mẹ đưa đi chơi những khu giải trí. Được những lời khen từ mẹ khi điểm cao ,muốn được cùng cha vui vẻ chơi cờ,dù là ước mơ đơn giản nhưng hắn không thể có đc. Kể cả ngày sinh nhật của cậu cũng chỉ là một người một bánh kem cô đơn tuyệt vọng.

-Cậu chủ sinh nhật vui vẽ.

** 5 ân cần.

tại sao mẹ con không về cùng chúc mừng sinh nhật con?huhu.

Cậu bé òa khóc không phải nhõng nhẽo mà là sự buồn bã cô đơn của 1 đứa bé.

- Bà chủ bận công việc ! Cậu chủ đừng buồn!

-con k tin!con k tin.

Tiếng khóc cùng tiếng hét của cậu vang cả nhà. Lời nói mang đầy sự buồn tủi .cậu chạy thật nhanh ra ngoài. Cậu cũng không biết mình sẽ đi đâu nhưng cứ chạy chạy, nước mắt và mồ hôi ướt đẫm gương mặt. Hình ảnh bé nhỏ mệt dần lang thang trên con phố đông .Nhìn dòng người với nụ cười của những chú bé vui vẻ hạnh phúc bên bố mẹ mình, càng làm cậu tủi buồn.Cứ khóc cứ lang thang không biết đi vào công viên lúc nào. Có lẽ giấc mơ đã đưa cậu đến. Muốn cậu đc 1 lần là chính mình, là con người bình thường vui vẻ không lạnh lùng, vô cảm. Đặt vào mắt cậu những quả bóng bay đầy màu sắc, món kem 7 màu trong thật ngon ,đặc biệt cậu thích nhất vẫn là chiếc vòng xoay này ,có lẽ nó là thứ thực hiện ước mơ khám phá mọi thứ.cậu bước nhanh đến vòng xoay lên 1 chiếc hộp. Lần đầu tiên hắn thấy nơi mình ngồi thật ấm áp, êm ả,tuy nó không sang trọng như chiếc sô pha ở nhà. Đang thích thú với cảm giác lạ lẫm này, hình ảnh hắn chú ý nhất là cô bé trạc tuổi cùng bộ đồ y hệt cậu.hình ảnh cô bé dễ thương, tinh nghịch với mái tóc xoăn bồng bềnh.

-Mẹ con muốn đi vòng xoay.

-Đợi vòng sau nha con gái.

-k , con muốn bây giờ.

Bé gái khóc la toán lên người mẹ cũng phải khổ sở ,chả biết dỗ dành con thế nào. Thế mà cô bé tinh nghịch có chịu yên,cô chạy nhanh khỏi vòng tay mẹ ,bước nhanh đến một chiếc hộp nào đó cho thỏa lòng.

Có lẽ định mệnh cho họ gặp nhau. Chiếc hộp cô chọn lại là nơi hắn ngồi.Ngớ người trước cô gái 10 tuổi này ,chưa kịp đuổi vòng xoay đã quay, đành ngồi cùng cô bé kì lạ này.

Từ nhỏ hắn đã lạnh lùng nhưng điều đó không là gì với bé gái đó. Cô tinh nghịch bắt chuyện cùng cậu, dù không nhận được câu trả lời nào. Nó vẫn cứ nói cứ làm trò khiến kẻ lạnh lùng kia cũng phải cười. Đây là nụ cười đầu tiên trong đời cậu ,do cuộc sống không mang lại niềm vui cho cậu, chỉ là những nỗi cô đơn và niềm đau .Thế mà cậu bé ấy lại cười trước pha trò của cô bé này.

- cậu ăn không ?

Hắn móc ra viên kẹo cho nó



.- cám ơn cậu cười thật đẹp.

Cũng nhờ sự pha trò đó khiến hai đứa bé gần nhau hơn. Cậu bé lạnh lùng ngày nào giờ vui vẻ nói chuyện cùng cô bé tinh nghịch. Cuộc trò chuyện của chúng kéo dài vô tận không biết ngừng nghĩ. Bất chợt sự cố xảy ra chiếc hộp nơi họ ngồi đứng yên,vòng xoay đứng yên .

Tiếng hét của những đứa bé trên vòng xoay cùng với sự lo lắng của bậc phụ huynh làm k khí ồn ào hỗn loạn, càng khiến mấy đứa bé hoảng sợ hơn. Nơi hai đứa bé mấy phút trước còn vui vẻ giờ cũng hoảng sợ khóc toán lên. Cả hai không hẹn nhau cùng ôm chặt nhau bật khóc.tiếng khóc mếu máo hòa cùng giọng nói bé gái.

- cậu đừng sợ nửa chúng ta sẽ không sao đâu.

-Cậu còn nói không phải cậu đang sợ sao?.

- tớ không sao tớ không khóc nữa cậu cũng vậy đi.

Hai đứa bé mếu máo trò chuyện nhau một lúc cũng ngừng khóc ,bớt hoảng ngồi ôm nhau chờ cứu.

Sao một giờ đồng hồ vòng xoay hoạt động được lại, khắp công viên là tiếng reo hò vui mừng của mọi người.Trên vòng xoay cũng là tiếng hét vui mừng của bọn trẻ. 2 đứa bé giờ cũng k còn sợ, chia vui cùng nhau bằng trò con nít. Tất cả đứa bé ùa về ba mẹ mình khóc nức nở.

- mẹ.

- con không sao chứ?.

- con không sao nhờ bạn ấy bảo vệ con

.Nó vừa đc xuống đã chạy lại mẹ mình nói tơ mơ nhiều chuyện. Hắn thấy cũng vui lây.

- chào con, cha mẹ con đâu.

-con đi một mình. Giờ con phải về. Chào cô.

- nhà con gần đây k? Để cô đưa con về

.-Cảm ơn cô.

Cả hai đứa trẻ vui mừng lại đc ở cạnh nhau thêm một chút nữa.Bọn nó vui vẻ đùa giỡn nhau trên xe quên cả đến nơi lúc nào k hay.

- tới rồi! Tạm biệt con nhé con trai.

- chào cô ,cám ơn cô.

Cậu bé đành ngậm ngùi bước xuống xe không quên tạm biệt người bạn mới quen của mình.

- tạm biệt cậu! Nếu rãnh tới nhà mình chơi.

-Nhất định rồi tạm biệt cậu.mà nè cậu đẹp zai lắm ,tớ về đây.

- bé ngọc nhà ta đỏ mặt kìa. Con vào nhà đi cô về đây.

Hắn đang nhớ lại quá khứ bi kịch của mình bị nó cắt ngang.

- anh bị gì vậy?

- không có gì.

- nhìn kìa lại do anh đó.

Hắn nhìn quanh khi nghe nó nói cũng hiểu ra nơi hắn ngồi vòng xoay đầy những cô gái chen chúc nhau dành chỗ cũng vì mình, chỉ biết cười qua loa che giấu nổi sợ hãi.

Vòng xoay cũng bắt đầu quay từ từ đưa những con người lên không trung. Trung tâm của vòng xoay không phải là tâm vòng tròn mà là cái hộp nơi hắn và nó đang ngồi .Tất cả Con mắt ấy đều hướng về đó với cùng mục đích ngắm trai.họ đều ngưỡng mộ vẻ đẹp của người con trai ganh tị với đứa con gái bên cạnh, tất cả ánh nhìn đều tập trung về hắn và nó. Tuy cảm nhận được cái nhìn lố lăng đó ,hắn và nó không hẹn cùng nhau không để ý. Nó thì vô tư ngắm cảnh thành phố, hắn chỉ nhắm mắt cầu mong đừng có gì xảy ra cùng nổi sợ hãi của mình. Nhìn vẻ mặt này của hắn nó có chút thú vị chọc ghẹo.

-anh sợ à?

-k.

-sạo quá! Sợ toát mồ hôi luôn!hihi anh sợ độ cao à?

-Tôi...à ừ.

- anh mà cũng biết sợ à.

-tôi cũng là người mà.

-ừ tôi tưởng anh toàn diện chứ?.

Nó vừa trò chuyện vừa pha trò cho hắn quên đi nỗi sợ. Hắn cũng phải cười trước những trò vui của nó quên đi nổi sợ của mình. Chợt hình ảnh nó bây giờ rất giống với cô bé lúc trước hắn từng gặp lúc nhỏ, như có cảm giác gì đó điều hắn nghĩ là đúng chăng.

Đang mong lung hồi tưởng về quá khứ ,chiếc vòng xoay ngừng lại, do trụt trặc về điện ở bộ phận điều khiển bi kịch lại một lần nữa xảy ra. Hắn hoang mang lo sợ. Máy cô gái cùng cảnh ngộ cũng la hét sợ hãi mong sao chàng trai chú ý. Không khí như nghẹt thở, chiếc vòng xoay nghiêng về một phía. Cả công viên nín thở im lặng chờ đợi một kỳ tích giúp những con người đó ,không khí trùng lặng hẳn đi. Giữa cái chết và sự sống cách nhau trong gang tấc ,2 con người tĩnh lặng, từng hơi thở nhẹ ,không một hành động. Phần hắn có lẽ nổi sợ quá lớn ,thần chết k phải thứ hắn quan tâm mà chính là độ cao chết người đó. Chỉ biết nhắm mắt lại ngồi phịch xuống mồ hôi nhễ nhại. Nó Nhìn Nét mặt sợ hãi đó 1 cảm giác muốn bảo vệ hắn càng hiện rõ. Một vòng tay ấm áp vòng qua eo,những lời nói động viên đầy hơi ấm của lò sưởi, xua đi nổi sợ trong hắn.

- anh đừng sợ chúng ta sẽ không sao đâu.

Lời nói ấy 7 năm trước hắn đá nghe từ một cô bé nghịch ngợm giờ lại một lần nữa hắn đc nghe từ cô gái lanh chanh trước mặt. Đó có phải là sự trùng hợp hay cùng một người. Dù là ai hắn vẫn cảm thấy bình yên như 7 năm trước cũng tại vòng xoay này, bé gái nói những lời ấm áp với hắn

Nổi sợ như bị đánh lùi bởi sự ấm áp vô bờ của nó . hắn không còn biết sợ là gì ,chỉ biết nó- người con gái đem lại hơi ấm lúc hắn cần nhất. Vòng tay cả 2 cứ chặt.

Thật không may tình cảnh nhốn nháo vừa rồi khiến vòng xoay nghiêng về phía nó và hắn. Chiếc hộp nơi họ ngồi chao đảo, cộng xích chắc chắn giờ đây dần lỏng lẻo như muốn tiếp đất giữa không trung. Nỗi sợ của hai người bên trong đã không còn chỉ còn nổi tuyệt vọng cho số phận kết thúc sớm đến thế. Không khi nào như lúc này họ bị nổi tuyệt vọng đánh bại hoàn toàn. Giữa họ chỉ là sự trống trải tiếc nuối.Nó- tiếc nuối biết bao điều tốt đẹp chưa đc tận hưởng,chưa thưởng thức được hương vị tình yêu. Hình ảnh giờ trong đầu nó là hắn, một tình cảm đâu đó chớm nở.hắn- một tình yêu vừa phát hiện trong hoạn nạn, không muốn từ bỏ cuộc sống .họ không hẹn cùng nhau lên tiếng.

- nếu tôi còn sống.

cả hai đồng thanh.

- tôi sẽ cho anh/ cô một bất ngờ.

Lại là tiếng nói hòa hợp giữa 2 người.

Họ gượng cười lần đầu tiên cùng một ý nghĩ ,một lời nói.

- vậy chúng ta phải sống trả nợ cho nhau.

-ừ.

Hắn không thể tưởng tượng một ngày mai không còn có nó trong cuộc sống của mình, có lẽ sẽ buồn tẻ, lạnh nhạt vô cùng. Hơi ấm hiện giờ nhở là hơi ấm cuối cùng sẽ thế nào? Bao sự việc tương lai xảy ra trong suy nghĩ khiến hắn chạnh lòng. Thời gian họ hứa hẹn cũng là lúc chiếc hộp từ từ lỏng khỏi dây xích cùng với sức nặng cơ thể nó tiếp đất một cách nhanh chóng trước sự hốt hoảng của bao người.Rầm!!!! Tiếng kim loại va chạm kinh hoàng trong tiếng khóc của mọi người trước cặp trai gái hạnh phúc này. Tất cả mốp méo biến dạng ,hai con người chìm trong giấc mộng vô thức nhưng vẫn nắm chặt tay nhau. Chàng trai vẫn ôm chặt cô gái che chở cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Tảng Băng, Em Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook