Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Chương 15: sự kiện nôn nghén

Tân Lăng Ái

27/07/2013

Nằm ở trong ổ chăn mềm mại, miễn cưỡng không muốn đứng dậy, nhìn ánh đèn đầu giường ngơ ngác xuất thần, nhạc dạo [ đường trở về ] ngân vang bên tai, ta đưa tay qua nhận lấy,“Jeremy? Có chuyện gì sao?”

“Là Mi Nam! Hắn hôm nay càng trở nên kỳ quái , bảo mọi người chúng ta ở phòng khách chờ hắn, còn nói có chuyện trọng yếu muốn tuyên bố!”Jeremy ở đầu điện thoại kia kêu la nói.

“Uhey ở đó sao?” Ta nhẹ nhàn tự hỏi, đảo thân ngồi xuống.

“Đúng vậy! Cô ta còn nói Mi Nam đắc tội cô ấy! Thật sự là kỳ quái!”Jeremy oán giận nói.

“Jeremy, em lập tức sẽ tới đó!” Cắt đứt điện thoại, ta bằng tốc độ nhanh nhất một phen, cầm bút giấy cùng máy tính rời đi.

Đi vào nhà ở trong phòng khách, Jeremy cùng Kang Shin Woo đang ngồi ở trên sô pha, Uhey từ trên lầu nổi giận đùng đùng tiêu sái xuống dưới, vội vàng căm tức nhìn ta liếc mắt một cái, liền chạy đi ra ngoài.

“Anh đâu?” Ta quay đầu hỏi Jeremy.

“Sáng sớm liền đi ra ngoài!” Kang Shin Woo đáp.

Ta nhìn qua Kang Shin Woo lên tiếng trả lời, hắn chính là đang chuyên chú nhìn tạp chí, ta lạnh nhạt chuyển tầm mắt, mở máy tính ra.

“Jin Hee!” Mi Nam từ trên lầu đi xuống dưới, buồn khổ kêu ta.

Ta xem cô nàng liếc mắt một cái, cười vuốt cằm.

“Ân, anh đến đây,”Jeremy nhìn thấy anh trai tiến vào, nói:“Mi Nam nói, tập trung mọi người nói ra suy nghĩ của mình!”

Ta đem máy tính đặt ở trên bậc thang, đi trở về đi chờ Mi Nam mở miệng.

Anh trai hung hăng trừng mắt nhìn Mi Nam, ý đồ lấy ánh mắt ngăn Mi Nam lỗ mãng lại.

Mi Nam dùng hết dũng khí, thời điểm đang muốn nói chuyện, Uhey lại chạy vào làm bộ nôn nghén, ngăn trở Mi Nam.

“Anh, em và anh có chuyện cần nói, cái kia anh thực xin lỗi!”Uhey trong lời nói ra ái muội, lại làm bộ nôn nghén đứng lên, mọi người kinh ngạc, ánh mắt không rõ ràng, nhất trí đều dừng trên người Uhey.

“Nôn ~”Jeremy học Uhey, kinh ngạc nói:“Kịch truyền hình, thường xuyên diễn chẳng lẽ……” Nói xong, khiếp sợ nhìn chằm chằm Tae Kyung.

“Nói đúng nha a!” Kang Shin Woo phụ họa nói.

“Cô đang làm cái gì?” anh trai giận trừng mắt quát Uhey.

Uhey nhìn anh trai, lại nôn lên, chạy tới toilet.

“Anh, chúng ta đây muốn chúng ta đến để chúc mừng sao?”Jeremy sợ hãi hỏi ý kiến của anh.

Anh trai tức giận mắt nổ đom đóm,“Kẻ lừa đảo! Cô chết chắc rồi!” Giận dữ đi qua.

Nhìn thấy anh trai đi xa, ta chạy đến cửa thang lầu thu hồi máy tính, đắc ý cười, một màn vừa rồi đã đều bị thu hết đầy đủ không sót.

“Uhey là làm sao vậy?” Mi Nam ngẩng đầu chứa lệ, chua sót nói.

“Nên sẽ không phải là sự thật đi!” Shin Woo nhìn Jeremy gian nan nói.

“Nói như vậy, anh Tae Kyung phải làm ba ba sao?”Jeremy vẻ mặt ghét bỏ nói xong, hắn nói xong đến trước mặt của ta, tò mò hỏi:“Jin Hee, em đang làm cái gì a?”



Ta ngẩng đầu, thần bí nhìn hắn vui vẻ liếc mắt một cái,“Muốn biết sao lại thế này, liền đi theo em a!” Ta một tay ôm máy tính, một tay lôi kéo Jeremy chạy lên sân thượng lầu hai, ở nơi cây lựu thụ che lấp thăm dò nhìn sân trước.

Chỉ chốc lát sau, liền thấy anh trai đuổi theo Uhey đi vào sân.

“Là vì cái này tức giận đi!” Anh trai tay cầm nhẫn cùng một đôi với Uhey đang đeo, cười hỏi.

“Thiết, ai bảo anh không nghe lời!”Uhey vẻ mặt không hờn giận, uy hiếp nói:“Chớ chọc tôi sinh khí!”

Anh trai từ trong tay Uhey rút di động ra, ấn vài phím nhếch mi nói:“Ân, mau bắt máy nha, tôi không phải số 1 sao!”

“Đương nhiên không phải, là ba ba tôi nha!”Uhey đắc ý nói:“Nghĩ như thế nào làm số 1 sao?”

“Ba ba cô đáng sợ sao?” Anh hỏi.

“Là, ba ba tôi thực đáng sợ, nếu hắn nhìn thấy anh, nhất định sẽ đem tóc của anh nhổ sạch!”Uhey khoa trương uy hiếp nói.

Anh trai còn thật sự gật gật đầu, vội vàng soạn tin nhắn, tà ác nói:“Cũng may cô nói ba cô đáng sợ!” Nói xong đem điện thoại đưa qua cho Uhey xem.

Uhey kinh ngạc trừng mắt, thân thủ muốn cướp điện thoại, hét lớn:“Anh điên rồi!”

Anh đưa điện thoại di động giơ lên cao, Uhey hô to:“Uy, mau trả cho tôi, không thể, tuyệt đối không thể! Ba tôi thực đáng sợ !”

Anh trai cười gian ấn phím gửi đi, thực hiện được mưu đồ tươi cười,“Làm sao bây giờ, cô hôm nay cũng sẽ bị cạo đầu đâu!” Đưa điện thoại di động như rác rưởi ném vào trong lòng Uhey, xoay người tiêu sái tiêu sái ly khai.

Di động vang hồi chuông, Uhey hoảng sợ vạn phần, ảo não nhận điện thoại:“Ba ba, không phải, con không có mang thai, không có nơi này tín hiệu không tốt!……” Một bên nói một bên rời đi.

Nhìn thấy bóng dáng Uhey chạy trối chết, Jeremy cười thành một đoàn, ta buông bàn tay che miệng hắn ra, lôi kéo bàn tay hắn ngồi ở một bên ghế dài, mở máy tính ra để cho Jeremy xem.

“Oa! Jin Hee, em cùng anh cả thật sự là thật tài tình!”Jeremy kinh ngạc nhìn chằm chằm màn hình nhìn một hồi, có chút nghi hoặc hỏi:“Nhưng là, vì cái gì em cùng ca muốn đối đãi với Uhey như vậy đâu?”

“Nha, không nghĩ tới Jeremy cũng bị Uhey lừa đâu!” Ta cười, thừa nước đục thả câu nói:“Một ngày nào đó anh sẽ nhìn đến diện mục chân thật của cô nàng, đến lúc đó thế nhưng đừng để bị dọa đến nga!”

Jeremy khó hiểu nhìn ta, tựa hồ ở tự hỏi trong lời nói của ta có thật hay không.

Ta cầm máy tính đứng lên, quay đầu, thấy Kang Shin Woo đang đứng ở cạnh cửa, hắn như có như không giống như vô tình nhìn ta liếc mắt một cái, xoay người rời đi. Nhìn thấy bóng dáng hắn biến mất ở cửa, ta rầu rĩ thu hồi tầm mắt.

“Chính là vì không thoải mái mà thôi, các ngươi đừng nghĩ loạn!” Chúng ta vừa trở lại phòng khách, anh trai liền từ trong phòng đi ra, nhìn thấy chúng ta, cảnh cáo nói.

Jeremy nghẹn cười nhìn anh, anh trai lại nghiêm túc cảnh cáo nói:“Không được tưởng tượng!”

Jeremy rốt cục cất tiếng cười to, làm cho Kang Shin Woo và Mi Nam hai người không hiểu chuyện gì cả.

……

Đem tần số lưu trữ ở PMP giao cho anh trai, có chút tự hào nói cho hắn,“Nếu Uhey còn tiếp tục uy hiếp cậu, liền đưa cho cô ta xem cái này!”

Anh trai lạnh nhạt tiếp nhận, không chút để ý mở ra tần số bên trong nhìn, nhìn một hồi kinh ngạc nhìn ta:“Này, sao lại thế này?”

“Đúng dịp đi!” Ta cười nhún nhún vai.

Anh suy tư nhìn về phía ta, xoay người mở ra nhạc truyền phát tin khí, ôn nhu nhạc thanh trút xuống mà ra, đúng là kia thủ [ như thế nào cho phải ]*.

** What should I do do – Jang Geun Suk trình bày trên đầu bài đó.



“Em cảm thấy thế nào?” Anh trai rầu rĩ hỏi ta.

“Ca khúc làm tốt lắm, cảm tình thực rõ ràng,” Ta nhìn vẻ mặt bị thương ca ca,“Đây là Hoa Mộ Lan nhờ anh chế tác ca khúc đi!”

“Em biết?” Anh trai kinh ngạc nhìn ta liếc mắt một cái, hoàn hồn nói:“Cũng đúng, giám đốc Ann nhất định nói với em!”

“Sẽ không phải là Hoa Mộ Lan!” Ta nhìn anh, kiên định nói:“Em dám cá, cái này không phải viết cho Hoa Mộ Lan.”

“Vì cái gì, em đã biết cái gì rồi?” Anh cầm lấy cánh tay của ta, kích động hỏi ta.

“Theo em biết, lời ca này là Hoa Mộ Lan mua từ trong tay người khác.” Ta cầm bàn tay anh, ám chỉ.

“Nhưng là, cô ấy nói cô ấy yêu người kia, cô ấy chán ghét anh, bởi vì anh mà cô ấy mất đi người kia!” Anh trai hỗn loạn nói.

“Hoa Mộ Lan là người như vậy, chỉ biết giữ lấy, căn bản không hiểu cảm tình.” Ta an ủi nói.

“Thật vậy chăng? Nhưng là……” Anh trai nghi hoặc nhìn ta, chần chờ nói.

“Anh hãy viết thật tốt ca khúc này, chỉ có tự mình mới hiểu thâm tình ẩn chứa trong đây, tài năng cùng nội tâm của người nhạc sĩ, tài năng sẽ nói lên, hắn yêu rốt cuộc là ai!” Ta nắm chặt bàn tay anh khích lệ.

“Jin Hee!” Anh một tay kéo ta vào trong lòng, vòng trụ ta,“Thực xin lỗi, anh không thể chân chính coi thường em!”

“Không cần phải nói ‘Thực xin lỗi’, hết thảy đều trôi qua!” Ta vỗ nhẹ lưng anh,“Bà là mẹ của anh, đây là chuyện thực không thể nào thay đổi, nhưng là anh trai không cần bởi vì bà ấy mà cự tuyệt ấm áp, được không!” Ta tựa vào trong lòng anh, mềm mại nhẹ giọng an ủi.

“Anh hiểu được……” Anh ôm chặt ta, ở cái trán ta khẽ hôn.

———- cảnh tượng phân cách tuyến ————–

Trong quán cà phê, ta bưng lên cái chén uống một ngụm, là cà phê Lam Sơn, có vị chua, có ngọt, có đắng tất cả hương vị hòa quyện khiến người say mê.

Giương mắt nhìn Tuệ Tĩnh ngồi đối diện trước mặt cười đến vẻ mặt ngọt ngào, trêu chọc nói:“Làm sao vậy? Mai danh ẩn tích lâu như vậy, có cái gì tiến triển sao?”

“Vẫn là như vậy!” Tuệ Tĩnh vuốt ‘ vòng Tinh nguyệt’ trên cổ.

“Goo Jun Pyo đi Macao ?” Ta tò mò hỏi.

“Ngươi như thế nào biết? Hắn tối hôm qua mới vừa đi, cha hắn ngã bệnh!” Tuệ Tĩnh lo lắng nói.

“Không có việc gì, ngươi cũng biết không phải sao?” Ta an ủi nói.

“Vẫn là có chút bất an a, ngươi xem, Kim Bum cùng So Eun cùng nhau một chỗ, giống như trong nguyên tác kịch bản; Hwang Tae Kyung xem ra cũng sẽ cùng Go Gemma cùng một chỗ, chỉ có ta được cải biến ghép thành đôi……” Tuệ Tĩnh thần sắc có chút u ám .

“Kia thì thế nào!” Ta không cho là đúng phản bác:“Hwang Tae Kyung nhưng là không có em gái, nếu chúng ta đến nơi này, thế giới này cũng đã xảy ra biến hóa, Goo Jun Pyo nhà các ngươi không phải không sợ nước sao!”

“Xem ra là ta nghĩ nhiều, nhưng này vài ngày nay luôn luôn cảm thấy trong lòng chút bất an!” Tuệ Tĩnh không chút tinh thần nhìn ngoài cửa sổ.

“Lát nữa phát sóng MV, Mi Nam sẽ tuyên bố tin tức cùng đi vô giúp vui đi!” Ta cười nói.

“Ngươi không lo lắng sao? Bọn họ thế nhưng……” Tuệ Tĩnh trừng mắt kinh ngạc nói.

“Chuyện này bọn họ có thể giải quyết không phải sao?” Ta ung dung uống cà phê, trong lòng hơi hơi dao động, cũng chỉ có ta tự mình biết mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook