Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Chương 19: tình yêu vô vọng

Tân Lăng Ái

27/07/2013

Trong nỗi buồn tiễn đưa Tuệ Tĩnh, ta lái xe chạy nhanh tới hiện trường quay.

Sáng sớm, cả người Tuệ Tĩnh thất lạc đi tới nhà tìm ta, nguyên nhân là vì Goo Jun Pyo đã thật lâu không liên hệ với cô nàng, Tuệ Tĩnh luôn luôn độc lập cường hãn lại bắt đầu lo được lo mất, cô ấy thật sự yêu thượng Goo Jun Pyo, yêu rất sâu.

Ta gọi điện thoại cho Lý Luật, cô ấy đang trao đổi sinh ở Macao, đối với ‘tập đoàn Thần thoại’ ở Macao có vẻ hiểu biết.

** QT dịch: màu kinh. Tiếu chém đấy nha, bạn nào biết để lại đáp áp cho bạn để bạn chỉnh sửa nha.

Từ trong miệng Lý Luật, biết được ‘tập đoàn Thần thoại’ bị khủng hoảng tài chính, nên cùng cùng ‘tập đoàn JK’ đám hỏi, mà ‘Thần thoại’ đột nhiên gặp nguy cơ, trong chuyện này ít nhiều có vài phần kỳ quái. Ta nhắc nhở Lí Tuệ Tĩnh, tin tưởng nàng nhất định sẽ điều tra rõ ràng mọi chuyện.

Tuệ Tĩnh, Lý Luật, ta, chúng ta ba cái cô hồn trong thế giới này, từ thật lâu về trước, tình cảm đã rất thân thiết tuy rằng mội người đều tự mình có năng lực tương đối, thế nhưng không tự giác luôn đem đối phương vào phạm vi bảo hộ của chính mình. Tuệ Tĩnh, chúng mình sẽ bảo hộ bạn, bao gồm cả tình yêu của bạn.

Ta tựa hồ đã đoán được sự thay đổi trong tương lai ……

Đuổi tới quay chụp nơi sân, lại vượt qua hạ mưa rào có sấm chớp, ta miễn cưỡng khen đi vào phòng nghỉ.

“Jin Hee! Cô tới sao!” Ứng phó với đám phóng viên khiến cả đầu cháng váng, giám đốc Ann nhìn thấy ta, nở nụ cười thầm oán nói:“Những người phóng viên này a, thật là, hôm nay rõ ràng là Mi Nam chụp ảnh lên báo, cố tình muốn hỏi vấn đề bạn gái của Shin Woo, tôi nói đến miệng khát lưỡi khô a!”

Ta lương thiện am hiểu ý người cầm qua chai nước khoáng,“Anh nghỉ ngơi đi! Vất vả rồi!”

“Cũng không có gì, làm chuyện chính mình thích, cho dù có vất vả cũng nguyện ý,” Giám đốc Ann ngồi vào ghế dựa, mắt liếc tấm áp phích rộng treo trên tường một cái, cười nói:“Nhìn những đứa nhỏ này trưởng thành đứng lên, thật sự là chuyện thực vui mừng, hiện tại hy vọng có thể theo sau Mi Nam náo nhiệt thêm vài năm, như vậy tâm nguyện của tôi cũng đã viên mãn rồi.”

“Sẽ, bọn họ thế nhưng là nhóm nhạc rực rỡ nhất Châu Á đâu!” Ta cười an ủi nói.

“A, cô đi qua xem bọn hắn đi!” Giám đốc Ann cười dài quan tâm.

Ta gật gật đầu, nhận hảo ý của hắn.

Jeremy chính là đang nghiêng người ở trên sô pha, nhìn thấy ta đến gần, sáng lạn nở nụ cười.

Ta nhìn Jeremy trẻ con, bất đắc dĩ lắc lắc đầu,“Đứa nhỏ dài mà không lớn!”

“Mọi người đâu rồi?” Ta xem quanh bốn phía, hỏi.

“Bọn họ đi tìm Mi Nam !”Jeremy trả lời, ôm cánh tay của ta, bỉu môi oán giận nói:“Xem đi, trời mưa mà em cũng không có đến xem anh quay!”

“Đúng vậy!” Ta cười dỗ dành nói:“Nhưng là Jeremy của chúng ta vô luận như thế nào đều là giống nhau, đẹp trai đáng yêu!”

Jeremy nâng cao đầu đắc ý cười.

“Em đi nhìn xem Mi Nam bọn họ, không cho phép anh đi loạn nga, bên ngoài trời mưa rất lớn!” Nhìn thấy Jeremy đứng dậy lục đục đi theo ta, ta làm bộ nhướng mặt lạnh, uy hiếp.

Jeremy không cam lòng gật đầu tỏ vẻ không muốn, thế nhưng vẫn ngồi trở lại sô pha.

———— cảnh tượng chuyển hoán ——————–

Bên trong nhà ấm trồng hoa, Mi Nam cùng Shin Woo sóng vai ngồi đó, Mi Nam cố nén thống khổ, nước mắt vẫn là không nghe lời chảy xuống dưới.



Cô ấy mặc nữ trang, kịch bản phim trong màn mưa lúc này, cô ấy thay nữ trang, Shin Woo đi tới nhà ấm trồng hoa, thấy được Mi Nam vận nữ trang, vui vẻ trò chuyện. Nhưng là Tae Kyung xuất hiện, đánh vỡ khung cảnh tốt đẹp trước mắt, hắn bị Uhey cưỡng bức đi tới nhà ấm trồng hoa, thấy được Mi Nam cùng Shin Woo ‘hẹn hò’, Tae Kyung ghen ghét dữ dội, lạnh lùng đánh giá Mi Nam ‘không thích hợp, giả dạng thực buồn cười’, đối mặt với Uhey vũ nhục cùng Tae Kyung mắt lạnh, Mi Nam rốt cục cũng không thể tiếp tục kiên trì được nữa.

“Em làm chuyện không thích hợp, em làm ra chuyện thực buồn cười,” Mi Nam cánh môi phát run, giọng phát ra cũng run nhè nhẹ, lệ trào ra khóe mắt, gột rửa lớp phấn trang trên mặ,“Trưởng thành bộ dạng dọa người, không có quan hệ, em phỏng chừng so với đứa ngốc còn muốn ngốc hơn!” Mi Nam cắn cánh môi,“Thật ngại anh Shin Woo, anh đi trước đi!”

“Đừng khóc!” Shin Woo nhìn Mi Nam thật lâu, gian nan mở miệng nói:“Đừng khóc vì Tae Kyung nữa.”

Mi Nam kinh ngạc nhìn Kang Shin Woo, há miệng thở dốc, không có phát ra âm thanh.

“Em bởi vì chuyện Tae Kyung khóc, bị anh phát hiện !” Shin Woo có chút cầu xin nói:“Em, không cần thích Tae Kyung!”

Mi Nam trừng mắt nhìn chằm chằm Shin Woo, trong mắt một mảnh bối rối.

“Anh không nghĩ xen vào giữa, khiến cho em càng thống khổ. Nhưng là, anh không nghĩ lại nhìn đến em cứ mãi khóc như vậy!” Shin Woo đôi mắt đỏ lên, ẩn ẩn có chút hơi nước.

“Em còn nghĩ đến chuyện mình nhẫn nhịn, che giấu thật tốt,” Rốt cục cũng tìm được thanh âm về, Mi Nam nức nở nói:“Anh Shin Woo như thế nào lại phát hiện?”

“Bởi vì anh luôn luôn chăm chú quan sát em!” Shin Woo thâm tình nói.

“Không, em sẽ xử lý tốt, thay bộ quần áo này, trở về thành một đứa con trai!” Mi Nam trốn tránh, không đi thăm dò thâm ý trong lời nói của Shin Woo.

Shin Woo bình tĩnh nhìn Mi Nam, máy móc rời khỏi nhà ấm trồng hoa.

Mưa ào ào trút xuống, Shin Woo đi vào trong màn mưa, thần sắc đờ đẫn……

Ta miễn cưỡng chống đỡ, đi đến nhà ấm trồng hoa, khi nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của Shin Woo, ta dừng cước bộ, hắn ánh mắt rốt cục cũng nhìn thấy, ngây ngốc thất thần đứng tại chỗ.

Hai người nhìn nhau, cũng như thế tình thâm ý nùng [? tình ý lắng sâu], ta do dự một hồi, rồi đi qua, đưa tán dù che cho hắn.

“…… Phải đi về sao?” Ta bình tĩnh nói.

“…… Mời tôi uống trà đi!” Shin Woo khàn khàn nói:“Em không phải nói có lá trà mới hay sao?”

Ta cau mày, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Shin Woo, trong lòng có chút không đành lòng.

“Trở về nhà trọ đi! Quần áo của anh đều ướt!” Ta kéo khóe miệng, miễn cưỡng đỡ lấy Shin Woo cùng nhau rời đi.

Trở lại nhà trọ nơi sinh hoạt của Shin Woo cùng anh hai, Shin Woo về phòng trước đổi bộ quần áo, ta bắt đầu nấu nước. Thời điểm khi Shin Woo xuống lầu, nước đã sôi.

“Đây là bộ trà cụ em lần trước đưa qua!” Shin Woo đem trà cụ tẩy sạch, cầm đến trước mặt của ta, trong mắt tựa hồ hơi hơi lộ ra chút lo lắng.

“Anh tựa hồ không có dùng qua?” Ta nhìn bộ trà cụ liếc mắt một cái, không xác định nói.

“…… Bọn họ cũng không có uống trà.” Shin Woo cười khổ nói.

“Không cần miễn cưỡng, cười không nổi thì không cần phải miễn cưỡng .” Ta không hờn giận nhíu mi,“Ngay cả…… Tôi còn là hy vọng, anh có thể thẳng thắn thành khẩn đối mặt với tôi.”



Biết rõ đối phương tươi cười ôn nhu trong lòng lại lạnh lùng xa cách, lại vẫn hy vọng chính mình có thể nhận được đối đãi đặc biệt. Chỉ sợ chính mình cũng là người như vậy, lại như trước ích kỷ hy vọng đối phương bước từng bước về phía trước!

Sau khi làm xong mấy bước cơ bản, ta vì Shin Woo châm trà,:“Lần trước chưa có thời gian mời anh uống trà, hôm nay vừa lúc!”

Shin Woo nắm cái chén, thu hồi tươi cười, có chút thương cảm nói,“Nhớ rõ lần trước chúng ta đi uống trà, là ở ‘Minh động’.”

“……” Ta trầm mặc không nói, uống ngụm trà, tay buông cái chén mới mở lời:“Ân……”

“Em hỏi tôi có phải hay không thật thích Mi Nam, đáp án ngay lúc đó, em còn nhớ rõ sao?” Shin Woo thanh âm thực bình tĩnh, thế nhưng khiến cho lòng ta có cảm giác thật phức tạp.

“Nhớ rõ,” Ta cho thêm nước vào trong ấm trà , bình tĩnh nói:“Tôi cũng nhớ rõ đã nhắc nhở trước với anh,‘Có một số việc càng lo lắng nhiều, sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.’”

“…… Đúng vậy, tôi là cái ‘Đứa ngốc’!” Shin Woo tự giễu nói:“Cùng cô ấy cuống lần ‘Minh động’, em lại không biết nói là tôi; Mua giầy cùng cô ấy thổ lộ, cô ấy lại chạy tới an ủi Tae Kyung; Bao toàn bộ khách sạn, chuẩn bị hướng cô ấy thổ lộ, cô ấy lại lâm trận bỏ chạy; Dù có đầy ngập phẫn nộ, thế nhưng khi nhìn đến nước mắt của cô ấy, cũng đều tan rã ……” Shin Woo mở to ánh mắt hồng hồng nhìn ta,“Cô ấy yêu Tae Kyung, tôi không có cơ hội !”

“Tôi cũng không thể cho ý kiến. Buông tay những lời này nói ra, chỉ có nhân tài mới có tư cách nói!” Ta giương mắt nhìn hắn, im lặng thưởng thức trà.

Không hề suy nghĩ chuyện của hắn có tốt hay không, không đi chú ý, không đi đồng tình, không đi cảm thụ, đem chính mình ngăn cách rất xa, ngăn trở tình cảm đối với hắn ở bên ngoài, mắt lạnh nhìn hắn thương tâm, ta không có năng lực, cảm tình gì đó luôn luôn đều là không thể nắm trong tay, chuyện duy nhất ta có thể làm chính là không để cho chính mình rơi vào.

Mặt trời đã trở về hướng Tây xa xăm, hoàng hôn thức tỉnh ánh vào khung cửa sổ đập vào mi mắt, ta nhẹ nhàng đứng lên.

“Em phải đi?” Shin Woo nhìn thấy ta đứng lên, khẩn trương nói.

“Là, tôi phải ra sân bay đón người.” Ta nhìn đồng hồ, cười nói.

“Tôi và em…… Quên đi,” Shin Woo tạm dừng một chút, sửa lời nói:“Em ở trên đường cẩn thận!”

———— cảnh tượng chuyển hoán ————–

Đến sân bay, sắc trời đã tối đen. Cửa ra, một người che kín mặt kéo hành lý đi ra, ta cười hướng người tới phất phất tay.

Người kia đi đến trước mặt ta, tháo mũ xuống, lộ ra nụ cười điên đảo chúng sinh, cũng cho ta một cái ôm,“Jin Hee!”

Ta vỗ vỗ lưng hắn, rời khỏi từ trong vòng ôm của hắn đến, cười nói:“Hoan nghênh về nước! Mi Nam!”

Thuê phòng trong ‘ Khách sạn Thần thoại ’, ta cùng Go Mi Nam ngồi đối diện, ta giơ chén rượu lên, “Mi Nam, hoan nghênh về nước!”

“Cám ơn!” Mi Nam cười đem rượu một hơi uống cạn sạch, nhìn ta nói:“Cô có an bài cái gì sao?”

“Ăn cơm chiều xong, cùng tôi đi đến công ty, anh trước làm quen hoàn cảnh một chút! Ngày mai tôi sẽ bảo Mã Thất đem Gemma đi ra, hai người trao đổi trở về.”

“Tôi tạm thời không nghĩ trở về nhóm.” Go Mi Nam áy náy nhìn ta.

“Anh nói cái gì?” Ta không thể tin nhìn Mi Nam.

“Tôi nghĩ trước khi quay về nhóm, điều tra rõ một chuyện,” Mi Nam nhìn ta biểu tình nghi hoặc, cười khổ nói:“Tôi cùng Gemma, lớn lên vớn không có mẹ, chỉ mơ hồ biết được mẹ của chúng tôi là một ca sĩ, thời điểm ba ba còn trên đời, Hoa Mộ Lan có ghé đến nhìn chúng tôi vài lần, tôi thật sự thực chán ghét cái nữ nhân kia, đặc biệt ở thời điểm khi biết bà ta yêu ba ba tôi. Tôi cuối cùng cũng cảm thấy mẹ tôi rời đi cùng bà ta có liên quan.”

Mi Nam thở dài, tiếp tục nói:“Ba ba sau khi qua đời, chúng ta bị cô đưa vào cô nhi viện…… Sau đó, tôi hy vọng chính mình thành danh, có thể hấp dẫn ánh mắt của mẹ, cho dù không được, cũng có thể tìm hiểu một ít tin tức đến, chuyện sau đó cô cũng đều biết ……”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đứa Ngốc, Em Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook