
Nguồn: modungyennhien.wordpress.com; Edit + Beta: Yên Nhiên
301,550
Hoàn Thành
07:27:10 10/08/2022
Đừng Buông Tay Anh
Đánh giá: 8.8/10 từ 26 lượt
Bạn đang đọc truyện Đừng Buông Tay Anh của tác giả Mộ Thời Yên. Hạ Cảnh Tây trong giới thượng lưu nổi tiếng là vị tổng tài lạnh lùng,
bạc tình, không biết yêu là gì, càng không biết thương hương tiếc ngọc
là gì.
Ở bên người này hai năm, Tang Nhược mới nhận ra người này không thể thay đổi, tâm cô cũng bình tĩnh trở lại, lựa chọn rời đi.
Hôm ấy hai người nói rõ ràng, tình cảnh lúc chia tay thật sự là khiến người thấy bối rối, khó chịu.
Hạ Cảnh Tây chế nhạo: “Cô ấy không rời xa tôi được đâu, rồi sẽ quay lại thôi.”
Nhưng sau đó Tang Nhược biến mất, không rõ sống chết.
*
Gặp lại nhau lần nữa là vào đêm sinh nhật Hạ Cảnh Tây.
Trong phòng bao náo nhiệt, cháu trai anh, Hạ Tri Yến cùng bạn gái mới xuất hiện.
Áo sơ mi của Hạ Cảnh Tây tùy ý mở ra hai cúc, anh lười biếng nâng mắt nhìn người phụ nữ một cái, thờ ơ hỏi:
“Gọi tôi là gì?”
Người phụ nữ khoác tay Hạ Tri Yến, đôi mắt trong suốt, mỉm cười xán lạn tựa hoa hồng: “Chào chú nhỏ.”
Hạ Cảnh Tây búng tàn thuốc, ánh mắt lạnh lùng, chân dài ngăn cô ở nhà vệ sinh, anh nhìn chằm chằm nốt ruồi lệ câu người của cô: “Có năng lực rồi, muốn lạt mềm buộc chặt?”
Đôi môi đỏ mọng của Tang Nhược nhếch lên, đầu ngón tay tùy ý lướt qua cà vạt trên ngực anh: “Hạ Cảnh Tây, anh đấy, tự mình đa tình.”
Nụ cười của Hạ Cảnh Tây không chạm đến đáy mắt, làn khói chầm chậm lướt qua mặt cô: “Ngứa đòn.”
Bạn cũng có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ hoặc Tinh Nhi, Hãy Để Anh Yêu Em Lần Nữa
Ở bên người này hai năm, Tang Nhược mới nhận ra người này không thể thay đổi, tâm cô cũng bình tĩnh trở lại, lựa chọn rời đi.
Hôm ấy hai người nói rõ ràng, tình cảnh lúc chia tay thật sự là khiến người thấy bối rối, khó chịu.
Hạ Cảnh Tây chế nhạo: “Cô ấy không rời xa tôi được đâu, rồi sẽ quay lại thôi.”
Nhưng sau đó Tang Nhược biến mất, không rõ sống chết.
*
Gặp lại nhau lần nữa là vào đêm sinh nhật Hạ Cảnh Tây.
Trong phòng bao náo nhiệt, cháu trai anh, Hạ Tri Yến cùng bạn gái mới xuất hiện.
Áo sơ mi của Hạ Cảnh Tây tùy ý mở ra hai cúc, anh lười biếng nâng mắt nhìn người phụ nữ một cái, thờ ơ hỏi:
“Gọi tôi là gì?”
Người phụ nữ khoác tay Hạ Tri Yến, đôi mắt trong suốt, mỉm cười xán lạn tựa hoa hồng: “Chào chú nhỏ.”
Hạ Cảnh Tây búng tàn thuốc, ánh mắt lạnh lùng, chân dài ngăn cô ở nhà vệ sinh, anh nhìn chằm chằm nốt ruồi lệ câu người của cô: “Có năng lực rồi, muốn lạt mềm buộc chặt?”
Đôi môi đỏ mọng của Tang Nhược nhếch lên, đầu ngón tay tùy ý lướt qua cà vạt trên ngực anh: “Hạ Cảnh Tây, anh đấy, tự mình đa tình.”
Nụ cười của Hạ Cảnh Tây không chạm đến đáy mắt, làn khói chầm chậm lướt qua mặt cô: “Ngứa đòn.”
Bạn cũng có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ hoặc Tinh Nhi, Hãy Để Anh Yêu Em Lần Nữa
5 chương mới nhất truyện Đừng Buông Tay Anh
Danh sách chương truyện Đừng Buông Tay Anh
- Chương 1 - Cái tên nam hồ Ly tinh kia làm cô thần hồn điên đảo
- Chương 2 - Muốn chia tay?
- Chương 3 - Muốn anh
- Chương 4 - Nhớ tôi à?
- Chương 5 - Em nháo đủ chưa?
- Chương 6 - Anh có yêu em không?
- Chương 7 - Từ bỏ Hạ Cảnh Tây thật sự khó vậy sao?
- Chương 8 - Anh biết rõ là anh ấy và tôi không chỉ đơn giản là hai năm
- Chương 9 - Đợi tôi quay lại
- Chương 10 - Đấu thầu
- Chương 11 - Anh muốn lấy em
- Chương 12 - Cãi nhau
- Chương 13 - Cô ấy là người của tôi
- Chương 14 - Tôi không cần anh nữa, chúng ta chia tay đi!
- Chương 15 - Nhiều hơn gấp đôi một chút
- Chương 16 - Cô ấy đang ở đâu?
- Chương 17 - Ba năm yêu thầm, Năm năm thanh xuân
- Chương 18 - Là đang nghĩ về Tang tiểu thư sao?
- Chương 19 - Chú, xin chào!
- Chương 20 - Tát vào mặt anh
- Chương 21 - Sắp chết
- Chương 22 - Người đó mỗi ngày đều ở bên cạnh cô ấy, như hình với bóng
- Chương 23 - Ghen tị đến sắp phát điên rồi
- Chương 24 - Tang Nhược, Anh hối hận rồi
- Chương 25 - Bất tỉnh
- Chương 26 - Miệng đàn ông đều là lừa người gạt quỷ
- Chương 27 - Là anh sai rồi
- Chương 28 - Anh nhớ em, muốn gặp em
- Chương 29 - Sống cô độc suốt quãng đời còn lại
- Chương 30 - Người như anh, không xứng có người thích