Hoa Tâm Tổng Giám Đốc

Chương 3

Vân Thanh

05/11/2014

Lôi dĩnh nhìn chung quanh một chút, tìm một góc tường để ngồi, nàng không muốn có người quấy rầy mình, thầm nghĩ hảo hảo ở đây mà phát tiết. Đem túi xách tùy ý ném sang một bên, ngồi xuống

“Phục vụ, cho tôi mười hai chai bia.” Lôi dĩnh hào sảng hô, nàng cũng chưa từng kiêu ngạo gọi ra số lượng bia lớn như vậy

“Tiểu thư,cô thật sự cần nhiều như vậy sao? ?” Người phục vụ thấy nàng độc thân một mình, cũng có chút vì nàng mà lo lắng,một nữ sinh đáng yêu như thế thì ko biết có thể uống được bao nhiêu chai đây?

“Sợ ta không trả tiền sao?” Đôi mi thanh tú của Lôi Dĩnh hơi nhiếu, nàng chẳng qua mà muốn phát tiết một chút, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?

Người phục vụ biết cũng ko nên nói nhiều, hắn đành bước nhanh ra quầy bar, rất nhanh đã trở lại đem 12 chai bia đặt trước mặt nàng.

Có lẽ vì khát, có lẽ vì nóng, cũng có lẽ vì thật sự phiền lòng, lôi dĩnh cầm lấy một chai bia, uống một hơi cạn sạch, ở trong này, chỉ có thể làm như vậy mới có thể khiến tâm tình được thư thái, khiến nó trầm luân, lại trầm luân!

Cũng chỉ có thể thông qua thứ rượu này kìm hãm tư tưởng của mình, khiến nó không chuyển động, ko cần phải tự hỏi nữa~~~~

Tự dưng, đột ngột muốn kêu mình kết hôn? ?

Hỏi cả thiên hạ xem có phụ thân nào như vậy? ?

Ngay cả một cơ hội cùng nàng thương lượng hắn cũng ko cho,đã đem tương lai nàng giao cho một nam nhân chưa từng gặp mặt? ?

Vì sao không phải tỷ tỷ? ? Vì sao? ?

Tỷ tỷ rõ ràng lớn hơn mình,tại sao hắn lại chọn mình? ?

Nàng mới hai mươi ba tuổi, cuộc sống độc thân còn chưa sống đủ,trở về nhà đã nghe thấy tin tức kinh thiên động địa này! !

Chẳng lẽ hạnh phúc cả đời của nàng lại chôn vùi trong tay Hoa Hoa đại thiếu gia Cung Thần Hạo sao? ?

Phiền, phiền đã chết ~~~~

Chai bia thứ hai uống xong, trong khoảnh khắc nàng đã thấy sao bay đầy trời, đầu thoáng có chút choáng váng, lôi dĩnh biết, uống rượu mạnh như vậy, thực đã ghiền



Nhẹ nhàng mà tựa vào sô pha, hơi hơi nheo lại hai mắt, nàng hưởng thụ cảm giác thỏa mãn tràn đầy, trần nhà chuyển động, nàng cũng chuyển động, tâm tình cũng dễ chịu một chút

Nàng không biết uống rượu có thật giải sầu được hay ko, nhưng rượu ít nhất cũng có thể khiến nàng mê mệt,vậy cũng có thể xem như là một chuyện tốt đi!

Chai bia thứ 3 vừa uống được một nữa, lôi dĩnh đã có cảm giác mãnh liệt buồn nôn, dạ dày lợi hại một khắc muốn bốc lên, nàng nhanh chóng đứng lên, cảm thấy choáng váng trong đầu, nhưng nàng lúc này phải đi toilet, nếu không khéo lại ói ở nơi đây, sẽ bị mọi người ở nơi đây chê cười

Lung la lung lay đi về phía trước, ngay tại một chỗ đụng toilet, chân của Lôi Dịnh đã mềm nhũn cả,nàng ngã xuống, ngay lập tức đã gần như cùng mặt đất tiếp xúc.

Đột nhiên một cái tay đem nàng giữ chặt, trong giây lát, dạ dày lại bắt đầu bốc lên, nàng cũng nhịn không được nữa.

Vì thế ~~~

‘ Ụa ’ một tiếng, không chút khách khí đã ói ra, sau đó cả người nàng lại ngã xuống, tay nắm chặt vào quần áo một người nào đó.

“Chết tiệt!” Một câu nguyền rủa thâm trầm từ trong miệng Tiêu Ngự Phi phun ra,đẩy người tựa trong ngực ra hắn nói: “Tiểu thư, mời cô buông tay ra.”

Lôi dĩnh híp lại mắt, nhìn nam nhân trước mắt, ước chừng tuổi ba mươi, ngũ quan khắc sau như điêu khắc, chân mày rậm đang cau lại, đôi mắt đen láy lợi hại như mắt ưng thâm sau ko lường được, thần thái kiêu căng mà nguy hiểm.

Ở dưới ánh đèn ko rõ ràng, vẫn có thể nhìn ra da tay hắn ngăm đen, thể trạng anh tuấn to lớn, khiến người ta phải chảy nước miếng muốn …cường hãn

“A ~~ ngươi yêu thích ta, vậy hôn ta đi.” Gương mặt thanh thuần (*thanh cao, thuần khiết) mỹ lệ của Lôi Dĩnh, lộ ra nụ cười khêu gợi, hai tay mềm mại khoát lên bả vai hắn, đầu nhẹ nhàng tựa vào trong ngực hắn, đầu thật choáng váng nga ~~~

Lúc này tiêu ngự phi ngực đã bị ướt, bất đắc dĩ cúi đầu nhìn nữ nhân trong ngực, vừa định nói cái gì đó, mới phát hiện nàng đã ngủ mê man.

Nữ nhân này thật là, khi không lại uống rượu lại uống nhiều như vậy, ngược lại bản thân hắn, cũng một thân đầy “món ngon tuyệt vời”, hắn dù sao cũng chỉ ra tay kéo nàng một phen a

Bất đắc dĩ hắn đành phải ngồi xuống ôm lấy nàng đi vào quầy bar, “Ta đi về trước.” năm chữ ngắn gọn vừa nói xong, liền ở trước mắt anh em, rời khỏi quán bar ồn ào náo động

“Tiểu tử này như thế nào vô toilet lại vớ được một tiểu mỹ nhân, ai, sớm biết được như thế ta cũng đi.” Cung thần hạo vuốt vuốt ly rượu trong tay nói.

“Ngươi bây giờ hãy thu lửa xuống, ngươi cũng sắp kết hôn rồi.” Tang con phàm quở trách nói,hắn cũng cảm thấy bi ai cho nữ nhân sắp gã cho Hạo a! !

“Còn nữa, ngươi có thấy bộ dạng nữ nhân kia ra sao đâu , làm sao biết nàng là mỹ nhân.” Văn hoa trêu ghẹo nói.



“A ~~ trực giác.” Cung thần hạo nói.

“Nữ nhân kia ói lên người Ngụ Phi, hắn vừa đi tói đây, các ngươi ko thấy y phục của hắn đều ướt sao?” Khả năng quan sát của Tề Thiếu Giương luôn tốt hơn 5 người bọn họ

“Ừ, ko chú ý, chỉ cảm thấy sắc mặt của hắn ko tốt lắm.” Tang con phàm vừa lau lau ly rượu, vừa nói nói.

“Các ngươi thử nói xem bọn họ trong lúc đó có thể hay không phát sinh những chuyện thú vì gì ko?” Cung thần hạo vuốt vuốt ly rượu trong tay nói.

“Hiện tại cũng ko phải là thời điểm để quan tâm chuyện này, mà phải chúc mừng ngươi sắp giã từ cuộc đời độc thân.” Văn hoa tiếp nhận cuộc nói chuyện.

“Có lẽ chỉ là một đêm tình.” Tề Thiếu Giương nói

“Ha ~~ thiếu giương, những lời này ta thích.” Cung thần hạo cười nói.

“Phải không!” Tề Thiếu Giương nói xong, liền bắt đầu với công việc lu bù.

“Ta nói, hai người các ngươi cũng tranh thủ thời gian một chút, tìm nữ nhân hảo hảo ổn định cuộc sống.” Văn hoa nói.

“Không cần, ta hiện tại đang trải qua cuộc sống độc thân quý tộc thực thụ.” Tang lạc phàm là người đầu tiên lên tiếng trả lời

“Ta cũng ko muốn sớm như vậy mai tang mình ở mộ phần tình yêu, làm như thế sẽ có rất nhiều nữ nhân vì ta mà thương tâm muốn chết, ha ha ~~~.” Tề Thiếu Giương cười trêu chọc nói

“Ngươi đừng nói ghê tởm như..cái lý lẽ của Cung đại thiếu gia nhà chúng ta có được ko?.” Tang con phàm cười nói.

“Ha ha, thiếu giương, ta ủng hộ ngươi, nữ nhân nếu là hoa, chúng ta là mặt trời đương nhiên phải công bằng chiếu sáng khắp đất liền,làm sao có thể chuyên chú một người?Phải ko Thiếu Giương!” Cung thần hạo nói.

“Dạ, lời lẽ của Cung tổng giám đốc có chí lý, chúng ta làm sao có thể làm như vậy?” Văn hoa bật cười, “Nhưng là ngươi tựa hồ quên mất, ngươi cũng là nam nhân sắp kết hôn,cái lời lẽ chí lý này của ngươi có phải nên cần sửa lại hay ko?.”

“Ngươi cho ta là cái loại nam nhân dễ dàng thay đổi sao?” Cung thần hạo hỏi ngược lại.

“Như vậy đi, ko để ý đến ngươi nữa;!Khi nào ngươi gặp được chân ái sẽ tự động thay đổi.” Văn hoa thâm tình nhìn vào Thâm Hoản Hữu trong lòng nói, hắn không phải là cái ví dụ rõ ràng sao?! !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoa Tâm Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook