Học Sinh ! Không Được Yêu Đương Chỉ Được Yêu Anh

Chương 15: Truyền Thuyết Hoa Bỉ Ngạn

Đường Bích Khuê

25/09/2015

- Nhưng, sao cậu lại hỏi vậy?Lục khóc tùm lum tùm la: " Tớ...hức....tớ thất tình rồi...hu..hu "

Tôi cúi đầu nhìn xuống đầu gối đang chảy máu của Lục, ý chỉ thế còn cái này. Lục nhìn theo hướng ánh mắt của tôi, khóc thêm: " Á...hức cả cái này nữa...hu..hu "

- Ừ, được rồi, được rồi, chúng ta đi bệnh viện thôi!

Lục kéo áo tôi dùng ánh mắt như chú thỏ con nhìn tôi, có thể chú ý thấy nó đã hoe đỏ

- Chúng ta sẽ...không bao giờ cướp người yêu của nhau chứ!_Vừa lên nói Lục vừa nức nở

- Ừ

Cảm hứng nổi lên làm tôi muốn kể một câu chuyện.

- Mình kể cho cậu một câu chuyện nhé!

- Ừ._ Lục dụi đầu vào vai tôi nghe kể



- Tương truyền loài hoa này nở nơi hoàng tuyền, đa số người đều nhận định Bỉ Ngạn nở bên cạnh Vong Xuyên hồ ở Minh giới. Hoa có màu đỏ rực rỡ như máu, phủ đầy trên con đường thông đến địa ngục, mà có hoa thì không có lá, đây là loài hoa duy nhất của Minh giới. Theo truyền thuyết hương hoa có ma lực, có thể gọi về lúc kí ức còn sống của người chết. Trên con đường Hoàng Tuyền nở rất nhiều loại hoa này, nhìn từ xa như một tấm thảm phủ đầy máu, màu đỏ đó như ánh lửa nên bị gọi là "hỏa chiếu chi lộ ", đây cũng là loài hoa duy nhất mọc trên con đường Hoàng Tuyền và cũng là phong cảnh, là màu sắc duy nhất ở nơi đây. Khi linh hồn đi qua vong xuyên, liền quên hết tất cả những gì còn sống, tất cả mọi thứ đều lưu lại nơi hoa bỉ ngạn, bước theo sự chỉ dẫn của loài hoa này mà hướng đến địa ngục u linh.

- Truyền thuyết này thật hay!

Truyền thuyết nói, rất lâu rất lâu trước đây, ven thành thị nở một dải lớn Bỉ Ngạn hoa – cũng chính là Mạn Châu Sa Hoa. Bảo vệ bên cạnh Bỉ Ngạn hoa là hai yêu tinh, một người tên là Mạn Châu, một người tên là Sa Hoa. Bọn họ đã canh giữ Bỉ Ngạn hoa suốt mấy nghìn năm nhưng trước giờ chưa từng tận mắt nhìn thấy đối phương …… Bởi vì lúc hoa nở nhìn không thấy lá; khi có lá lại không thấy hoa. Giữa hoa và lá, cuối cùng cũng không thể gặp nhau, đời đời lầm lỡ. Thế nhưng, bọn họ điên cuồng nhung nhớ đối phương, và bị nỗi đau khổ hành hạ sâu sắc. Cuối cùng có một ngày, bọn họ quyết định làm trái quy định của thần, lén gặp nhau một lần.

Năm đó, sắc đỏ rực rỡ của Mạn Châu Sa Hoa được sắc xanh bắt mắt bao bọc lấy, nở ra đặc biệt yêu diễm xinh đẹp. Thế nhưng vì việc này mà Thần trách tội. Mạn Châu và Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn không thể ở cùng nhau, đời đời kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng nỗi đau khổ. Kể từ đó về sau, Mạn Châu Sa Hoa chỉ nở trên con đường Hoàng Tuyền, hoa có hình dạng như những cánh tay hướng về thiên đường để cầu khẩn, mỗi khi Mạn Châu và Sa Hoa luân hồi chuyển thế, trên con đường Hoàng Tuyền ngửi thấy mùi hương của Bỉ Ngạn hoa thì có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, sau đó thề không bao giờ chia lìa nữa nhưng vẫn lần nữa bị lời nguyền kéo vào vòng luân hồi.

- Cậu có vẻ hiểu biết rất nhiều đấy!_ Lục quay ra nói với tôi

- Vậy chúng ta là bạn thân nhé!_ Dùng ánh mắt có lực sát thương cực độ

Tôi cũng là người chứ không phải một rô bốt nên hiểu ánh mắt đó như thế nào

- Ừ, bạn thân

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Học Sinh ! Không Được Yêu Đương Chỉ Được Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook