Huyền Thiên

Chương 871: Đại kết cục (9).

Ô Sơn

11/09/2013

- Một bắt đầu mới, sau này chính là một bắt đầu mới! Ta sẽ không ngốc nghếch mê mang như trước kia…

Khóe miệng Dương Thiên Lôi để lộ một tia mỉm cười tự giễu, sờ sờ làn da mềm mại trắng mịn của Lăng Hi, tràn ngập yêu thương nói.

Thực không ngờ.

Đúng vậy, không chỉ Sáng Thế Nguyên Linh không ngờ, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cũng không ngờ tới, tất cả chịu đựng của hắn và Lăng Hi căn bản dĩ nhiên nguyên nhân ở trên người Dương Thiên Lôi…

Cao thủ tịch mịch, đại đạo vô tình!

Dương Thiên Lôi trước kia, tại vô số kỷ nguyên trước, hắn và Lăng Hi là cao thủ Hồng Mông cảnh, là cao thủ sớm hơn Sáng Thế Nguyên Linh bao nhiêu kỷ nguyên, Dương Thiên Lôi cũng giống như Sáng Thế Nguyên Linh, cho rằng đại đạo chỉ có vô tình mới chân chính bước lên đỉnh phong, hắn muốn vượt qua Hồng Mông, thế nhưng chỉ có Lăng Hi là cường giả cùng cảnh giới duy nhất, sản sinh cảm tình, vô luận như thế nào đều không thể rời khỏi hỗn độn, vượt qua hỗn độn…

Vì vậy, hắn tại tình huống Lăng Hi không hề phản kháng, phá hủy linh trí của Lăng Hi, để nàng hóa thân thành ngoan thạch năm màu. Mà hắn thì tự phong ấn chính mình, hoàn toàn hủy diệt cảm tình đối với Lăng Hi, hóa thân thành cự thạch đen kịt.

Hắn muốn kết thúc sinh mệnh vô tận, tiến vào trong luân hồi, lấy tâm cầu tiến cấp độ càng cao hơn, đột phá vượt qua Hồng Mông cảnh.

Chỉ có triệt để thoát khỏi tình ý giữa hắn và Lăng Hi mới có thể thành công.

Hắn cho rằng như vậy, vì vậy hắn đã làm như vậy rồi!

Chỉ là, khi phá hủy linh trí của chính mình, tiến vào trong luân hồi, Dương Thiên Lôi lại không biết, cự thạch do hắn hóa thân thành vẫn không thể chân chính thoát khỏi càm tình đối với Lăng Hi, hắn không có linh trí, không biết trải qua bao nhiêu kỷ nguyên, khi Lăng Hi lại một lần nữa sản sinh linh trí, lần thứ hai tự động trở thành thủ hộ thần cho Lăng Hi!

Sau đó, Sáng Thế Nguyên Linh tự hành ngộ đạo, đắc đạo, điểm hóa Lăng Hi, ngược lại hạn chế Lăng Hi đã từng vô cùng cường đại.

Mà Dương Thiên Lôi vẫn chưa dựng dục thanh linh trí, lại trở thành cơ duyên chi nhân do tiên ban ủng hộ đối phó Thần tộc…

Tất cả chuyện này, nguyên bản Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đều không biết, thế nhưng lúc hai người bọn họ hợp thể, tất cả tái hiện lại trong giao hòa chân chính giữa thân thể và linh hồn của hai người.

Đám hình ảnh kia, kinh lịch đã trariq ua, để Dương Thiên Lôi thổn thức không ngớt.

Cũng chân chính minh ngộ!



- Không phải ngươi ngốc, là quá bá đạo, tự cho là đúng. Nếu như trước kia… Ta có thể để ngươi yêu ta nhiều hơn một chút hoặc là, ta yêu ngươi ít hơn một chút, phản đối ngươi làm như vậy, sẽ không phải trải qua hắc ám dài dòng như vậy… Bất quá, ta không hối hận, ta đã có nhiều tỷ muội tốt, còn có Nữu Nữu đáng yêu…

Lăng Hi nhẹ giọng nói.

- Ta cũng không hối hận… Hắc hắc… Kỳ thực, vẫn là con người tốt hơn, nàng thì sao? Thân ái của ta?

- Điều này không giống như tâm thần tương thông. Ta… Cũng hiểu được con người rất tốt. Hỉ nộ ái ố, chung quy so với tịch mịch tốt hơn…

Đồng thời khi Lăng Hi nói, đã mạnh mẽ chặt đứt tâm thần tương thông giữa chính mình và Dương Thiên Lôi, bằng không nếu như lúc nào cũng không có chút bí mật nào đối với Dương Thiên Lôi, vậy sau này không có bất cứ kinh hỉ nào nữa rồi.

Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân Dương Thiên Lôi ngăn cản, bằng không nếu Lăng Hi thực sự muốn chặt đứt, sợ rằng nàng không làm được.

- Tất cả đều kết thúc, chúng ta đều làm con người bình thường, Lăng muội, cùng ca sinh một dám nữ nhân đi… Vừa rồi vô dụng, đều biến thành lực lượng của ca rồi, hiện tại, chúng ta tới một lần nữa!

Dương Thiên Lôi vô sỉ nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Lăng Hi.

Thân thể mềm mại không chút tỳ vết, dung nhan khuynh quốc khuynh thành, đó là loại phong tình như thế nào.

Chỉ có Dương Thiên Lôi mới có thể cảm nhận được.

- Không nên… Chờ giải quyết tất cả mọi chuyện rồi tiếp tục!

Đáng tiếc, Lăng Hi lại hờn dỗi dẩy Dương Thiên Lôi hèn mọn ra, một đạo quang mang năm màu hiện lên trên người nàng, ngưng tụ thành y phục.

Quần jean, áo màu trắng, dĩ nhiên khôi phục trang phục học sinh thanh thuần nhất. Tuy rằng đây chỉ là một vài thứ bé nhỏ không đáng kể, nhưng lại để Dương Thiên Lôi cảm giác được, Lăng Hi đối với nền văn minh Địa Cầu đi theo phương khoa học kỹ thuật có cảm tình tương đối sâu.

- Ách… Cũng tốt, Lăng muội, hỏi nàng một vấn đề…

- Cái gì?



- Năm đó nàng hóa thân thành thân rắn, mặt người thân rắn, là vì sái gì? Có phải là… Sợ cái gì?

- Ngươi lưu manh, sắc lang, vô sỉ!

Nhất thời khuôn mặt Lăng Hi đỏ bừng mắng.

Nữ Oa mặt người thân rắn, nàng trước kia đâu suy nghĩ nhiều như vậy? Bộ dáng gì, thân thể như thế nào, cũng là lần đầu tiên ngưng tụ ra chân thân đã hình thành rồi. Tên vô sỉ Dương Thiên Lôi này, ý tứ rõ ràng muốn nói, nàng chờ hắn, cho nên mới làm thành như vậy.



Dương Thiên Lôi hèn mọn cười lớn, kéo bàn tay nhỏ bé của Lăng Hi, thân hình nhoáng lên, hai người liền xuất hiện trong Hồng Mông đại thế giới, Hồng Mông đại thế giới từ tam giới hoàn toàn hợp nhất.

Mi tâm hiện lên một đạo quang mang, Địa Cầu đã trở về vị trí cũ, tới trung ương của Hồng Mông đại thế giới, nguyên bản bị Dương Thiên Lôi tĩnh chỉ thời không, nhất thời khôi phục vận chuyển như ban đầu.

Mà Tam Thập Tam Thiên vẫn trong quá trình phát triển như trước, cũng xuất hiện trong Hồng Mông đại thế giới, nắm đấm của Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng vung lên, giống như phá tan bích chướng của Hồng Mông đại thế giới, cùng với quang mang bảy màu vô cùng vô tận, trong sát na chiếu rọi, hoàn toàn bao phủ Tam Thập Tam Thiên!

Chỉ trong chốc lát, Tam Thập Tam Thiên liền bắt đầu lấy tốc độ vô cùng kinh khủng, phát triển mãnh liệt.

Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lệ, ba mươi ba người vốn đã sắp ngưng tụ thành thân thể, rốt cuộc trong nháy mắt khôi phục hoàn toàn, cả đám hóa thành từng đạo lưu quang xuất hiện ngay trước mặt Dương Thiên Lôi.

Sau đó, mẫu thân Kỷ Nhạ Yên cũng xuất hiện rất nhanh.

Trong toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, tất cả sinh linh nguyên bản đã băng diệt, huynh đệ, bằng hữu, thủ hạ của Dương Thiên Lôi, hết thảy đều bắt đầu khôi phục, bất quá Dương Thiên Lôi tạm thời không triệu hồi bọn họ ra khỏi Tam Thập Tam Thiên, mà là ai về chỗ nấy.

Dù sao, mẫu thân cùng với các lão bà thân yêu của hắn mới là người hắn muốn gặp nhất. Về phần đám người Phong Mã Ngưu, Vu Tiểu Ức, chỉ có thể gặp lại sau. Hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng không muốn nói cho bọn họ biết thân phận chân chính của chính mình.



- Ngưng!

Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng phun ra một chữ, một đạo lưu quang đột nhiên chui vào trong đầu mẫu thân Kỷ Nhạ Yên và đám người Trương Tử Hàm, mọi người vốn đang thong thả ngưng tụ thành linh trí, khôi phục ký ức, nhất thời cả đám mở mắt ra, chân chân chính chính tỉnh táo lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook