Lầu Trên Lầu Dưới

Chương 8: Sao lại không vui?

Tô Mã Lệ

04/05/2022

Trước khi Phó Nhàn Linh từ chức cô từng là giáo viên dạy ngữ văn ở trường trung học.

Áp lực học tập ở trường cấp ba rất cao, một ngày có bảy tiết, cô còn có hai buổi đọc vào buổi sáng, nhớ tới khoảng thời gian ấy, cả cô và Trương Tuyền Phong đều cực lực làm việc, về đến nhà, thì hai người ai làm chuyện nấy. Cô đã nghĩ tới việc, tìm một công ty gia đình, làm nhân viên phụ trách.

Cô muốn thay đổi môi trường.

Chiều hôm sau buổi phỏng vấn diễn ra rất thuận lợi, lúc trở về cô đi siêu thị mua một ít nguyên liệu nấu ăn, mua hai ký táo và cam, khi bước vào thang máy, không ngờ lại gặp được cậu trai.

Cậu mang balo, trên mặt đầy mồ hôi, khi bước vào cô bị vây trùm bởi hơi nóng, sống lưng bất chợt tê dại, cả người run lên, trong đầu cô giờ đây chỉ toàn là hình ảnh bị chàng trai đè ở trên bức tường sứ điên cuồng chọc vào rút ra, không hiểu sao miệng lưỡi có chút khô khốc.

“Chị.” Cậu chủ động lên tiếng chào hỏi, ánh mắt không rời vẫn luôn nhìn cô.

Phó Nhàn Linh không dám nhìn cậu, cúi đầu, mơ hồ lên tiếng “Ừm.”

Trong thang máy không có ai, cô đứng bên trái, còn cậu đứng bên phải, khi cửa thang máy đóng lại, cậu nghiêng đầu nhìn sang, thấy hai đốt ngón tay cô bị tím tái do xách túi nặng, liền chủ động vươn tay muốn xách hộ.

Phó Nhàn Linh tránh né “Không cần...”

Nhiệt độ cơ thể cậu chàng hơi cao, ngay khi ngón tay cậu chạm vào cô, Phó Nhàn Linh đã run lên một chút vì hơi nóng, cô vô thức lùi về phía sau, nhưng cậu trai lại cố chấp muốn lấy đồ vật trong tay cô, giọng hơi khàn “Em giúp chị mang tới cửa.”

Cô còn muốn từ chối, ngẩng đầu bắt gặp đôi mắt đen láy của cậu sinh viên, bỗng nhiên trong lòng trở nên căng thẳng đến nói không nên lời.



Thang máy đến nơi, hai người một trước một sau bước ra, cậu chàng thật sự chỉ mang đồ tới cửa, đặt xuống song liền quay người rời đi, Phó Nhàn Linh nhìn cậu tiến vào trong thang máy, rồi mới nhập mật khẩu mở cửa.

Chỉ là lúc vừa bước vào thì bị giật mình, đèn ở lối ra vào đã được bật sáng.

Giày cô cũng không thay, đi vài bước vào trong, đã thấy Trương Huyền Phong mặc bộ đồ ngủ đi ra, trên tay cầm ly nước, nhìn thấy cô, anh ta hỏi “Ăn cơm tối chưa?”

Máu huyết Phó Nhàn Linh trào dâng, cô có muôn vàng câu hỏi muốn hỏi Trương Tuyền Phong, lời sắp đến miệng, nhưng lại bị cô nuốt trở vào, vẻ mặt cô thất thần, quay trở lại lối ra vào thay dép, cầm đồ đạc mang vào trong bếp.

Trương Tuyền Phong đi theo phía sau “Sao vậy?”

Phó Nhàn Linh mở tủ lạnh, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, rồi mới xoay người lại “Không có gì, lần này anh đi công tác về sớm.”

“Làm xong liền trở về.” Anh ta từ đằng sau vòng tay ôm lấy eo cô “Không được vui sao?”

Phó Nhàn Linh gỡ tay anh ta ra, cố mỉm cười “Có chút mệt mỏi.”

“Tối nay rất mệt”, “Có chút mệt mỏi”, “Ngày mai phải thức dậy sớm”, “Bản đồ án vẫn chưa làm xong” Đó đều là những tín hiệu cho thấy họ từ chối quan hệ.

Trương Tuyền Phong xoa xoa eo cô, cúi đầu hôn lên mặt cô “Được, anh về phòng.”



Phó Nhàn Linh đợi anh ta đi khỏi, liền dùng sức lau chà vết hôn mà anh ta đã hôn trên mặt, cô ghê tởm muốn nôn, và cực kỳ muốn biết, anh ta làm thế nào ở bên ngoài ăn vụng xong, khi về nhà còn có tinh lực để ứng phó với cô.

Cô thất thần xắt rau, không cẩn thận cắt trúng tay, tay đứt ruột xót, đau đến điếng người, cô dùng nước rửa sạch nhưng máu vẫn không ngừng chảy, cô đến bàn trà lấy hộp thuốc tìm băng keo cá nhân để dán lên, không còn tâm trạng nấu nướng nữa.

Cô rửa một quả táo làm bữa tối, ăn xong rồi thì đi tắm rửa.

Khi cô cởi bỏ quần áo đứng trong phòng tắm, trong đầu cô chỉ toàn là cảnh tượng được cậu sinh viên đè trên thành bồn, làm cô từ đằng sau.

Từng dòng ước ấm tiếp xúc vào da thịt, đầu v* bị kích thích mà rùng mình, năm ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn bộ ngực, bên tai tựa như nghe thấy giọng nói của cậu trai, mơ hồ không rõ, mang theo một chút khàn khàn.

“Chị ơi, chỗ này của chị thật xinh đẹp...”

Cô không nhịn được mà cọ sát hai đùi lại với nhau, ngón tay luồng vào trong, đã ra nước.

Cô lưỡng lự nhiều lần, sau đó bước đến tủ lấy trứng rung, âm đế bị đè đến sưng đỏ cả lên, nhưng chỉ vài giây sau đó, cô lập tức ngưỡng cổ cao trào.

Nhưng giữa chân vẫn rất trống rỗng, cô cọ sát hai đùi, trong đầu bất chợt nhớ tới cảnh tượng cậu trai ôm cô vào lòng, giữ lấy eo cô, bụng nhanh chóng di chuyển lao thẳng vào trong cô.

dương v*t màu đỏ tím hung tợn ra vào trong huyệt đỏ bừng, cô dùng sức xoa nắn ngực mình, một tay khác bắt chước dương v*t cắm vào trong âm huyệt của chính mình.

Chỉ là ngón tay quá nhỏ bé, cô không biết làm sao để bản thân được thoải mái, vật lộn hơn nửa ngày, cô mới mệt mỏi đi ra khỏi phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
đấu phá thương khung
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lầu Trên Lầu Dưới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook