Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Chương 13

Khủng Long Ăn Cỏ

29/01/2015

Mùa đông ở kinh thành ,thời tiết luôn ảm đạm giống như vĩnh viễn không thể sáng ,làm cho các đại thần sáng sớm mạo hiểm giá lạnh tiến cung lâm triều đều cảm thấy trong lòng buồn bực .Điện tiền một tiếng chuông vang lên ,nặng nề quanh quẩn tại cung điện ,dư âm thật lâu không dứt .Bên này tiếng chuông truyền đến một trận lạnh thấu xương ,thổi trúng thềm đá bạch ngọc ,các đại thần rụt lui cổ , từng người một dựa theo chức phẩm cao thấp đi vào bên trong điện

Đại điện rộng lớn uy nghiêm phía trên ,bách quan phân loại hai bên đối với hoàng đế phía trên khom người .Hoàng đế mới mười hai tuổi ,ngồi ở ghế long lưu kim chỉ chiếm một bộ phận nhỏ , tuổi tuy nhỏ nhưng đã có được mười phần khí thế ,ngồi ngay ngắn ở đó ,thân thể thẳng thắn ,sắc mặt nghiêm túc.

Bất quá nói đến nay mọi người đều thấy tình thế rõ ràng ,luôn luôn cầm giữ triều chính là hai vị đại thần phụ tá địa vị ngang nhau ,Thái Hậu nương nương cáo ốm ,rất nhiều người đều đoán nàng rốt cuộc yếu thế lui ra khỏi triều chính .Kể từ đó hoàng đế tuổi còn nhỏ ,trong triều mọi chuyện còn không phải nghe lời hai vị lão thần . Lại nói lời đại bất kính vài năm sau triều đình không chừng chính là của hai nhà Vương , Phùng.

Nhưng là cũng có chút tâm tư linh hoạt cảm thấy Thái Hậu nương nương sẽ không như vậy dễ dàng buông tay triều chính , thúc thủ làm quan lại .Bởi vậy mấy ngày nay đều gắt gao nhắm mắt làm ngơ ,miễn cho vị tâm ngoan thủ loạt kia tính sổ ,họa là tự mình làm ra .

Cho dù trôi qua vài năm ,ai có thể không biết năm đó Thái Hậu nương nương trực tiếp ở yến tiệc chém vương gia Tiêu Nam Hòa ,cùng lúc ấy còn liên lụy hơn mười vị đại thần đều bị giết cả .Vị Vương gia trên người tội danh phản nghịch ai dám so đo thật giả ,dù sao hắn chết đi cũng chỉ còn lại Liễu gia cùng tiểu hoàng tử Tiêu Hoài Húc kế vị ,ai dám tìm không thoải mái ,nói không chừng liền cho hắn vào tội mưu phản.

Nhưng là qua mấy năm nay ,Thái Hậu đối với hai vị phụ tá cũng cho rất nhiều mặt mũi ,khắp nơi khiêm nhường không nói ,trước đó vài ngày còn buông tay tiểu hoàng đế ,xử lý chính vụ cũng bảo hắn đi thỉnh giáo hai vị phụ tá .không có người đoán được vị Thái Hậu nương nương trong hồ lô có gì , thật lòng lui về hay chỉ là hư tình giả ý khiêm nhượng ,bất quá đã có nhiều người hướng về hai vị phụ tá .

Ở đây trong hoàn cảnh này đứng đầu bách quan là hai vị phụ tá ,không nói lời nào ,cũng không có người dám lên tiếng. Bởi vậy lâm triều trong nửa canh giờ ,mọi người đều nghe quan viên tư lễ tiến hành ca tụng công đức.

Bỗng nhiên ngoài điện truyền đến một trận ồn ào náo động . Có thái giám xướng.

" Thái Hậu nương nương đến ." âm thanh trùng trùng điệp điệp

Tiếp theo chỉ thấy một vị trang phục giai nhân được thái giám nâng tay giúp đỡ , phía sau là hai vị đại cung nữ thản nhiên đi vào điện .

Trong điện đột nhiên an tĩnh lại ,giọng nói của viên quan tư lễ ở phía trên bị tắt ở cổ họng ,bỗng dưng tắt bặt sắc mặt đỏ bừng .Yên lặng trong chốc lát ,mọi người lúc này mới phản ứng lại ,nhất tề hô .

" Thái Hậu nương nương thiên tuế ."

tiểu hoàng đế cũng ngoài ý muốn đứng lên đi về phía trước vài bước.

" Mẫu hậu ,ngài....." Như thế nào đến đây ,lời nói mới được một nửa liền nuốt trở lại , trên mặt thay đổi biểu tình quan tâm nói.

" Mẫu hậu nương nương , thân thể người đã tốt hơn chưa?"

" Nếu không tốt ,chỉ sợ các vị ái khanh đều đã quên còn có Thái Hậu phụ tá hoàng đế ." Liễu Thanh Đường cố ý nói ,nhìn cũng không nhìn quan viên hai bên đè thấp thân mình ,thẳng hướng long ỷ hoàng đế ,phía dưới có chuẩn bị ghế dựa .

" Mẫu hậu nói đùa." Tiểu hoàng đế biểu tình có chút mất tự nhiên ,nhưng lập tức lại mang theo ý cười nói .

" Mẫu hậu đến đây nhi thần cũng yên tâm lại , mẫu hậu không ở đây vẫn cảm thấy trong lòng không yên .chuyện gì làm cũng không tốt .Cũng may mấy ngày nay nhờ phúc mẫu hậu ,trong triều cao thấp đều an ổn ,không có đại sự gì ,nếu không nhi thần thật không có mặt mũi gặp mẫu hậu."

" Trong triều cao thấp đều an ổn? Xem ra việc này hoàng đế quả thật không biết."

Liễu Thanh Đường thản nhiên nói ,cũng không quản tiểu hoàng đế sau khi nghe xong lời này có biểu tình gì ,trực tiếp hướng một vị lão giả sáu mươi nói .

" Phùng thủ phụ ,ai gia hôm qua nghe thấy một sự kiện ,việc này thực làm cho ai gia đau lòng ,không biết Phùng thủ phụ có biết không?"



Phùng thủ phụ trong lòng nhảy dựng ,thầm nghĩ hay là sự kiện kia bị biết được ,nhưng là ngẫm lại chính mình làm không có sơ hở mới miễn cưỡng an tâm , khuôn mặt mang theo nghi hoặc cúi người nói .

" Lão thần sợ hãi ,không biết Thái Hậu nương nương muốn chỉ chuyện gì ."

" Công tử Phùng gia hôm qua ở phố bắc đánh chết một người trong trà lâu ,chẳng lẽ Phùng thủ phụ không biết?"

Liễu Thanh Đường nội tâm cười nhạo , trên mặt kinh ngạc.

Trong lòng thầm kêu không tốt , Phùng thủ phụ thoáng nghĩ nghĩ liền cắn răng nói .

" Tội thần đáng chết ,không biết nghịch tử cũng dám gian dối giết người .Đều là tội thần dạy con bất lực ,thỉnh Thái Hậu nương nương trách phạt ,nhưng là thỉnh nương nương xem xét lão thần cả đời vì tiên đế ,vì Nam Triều cống hiến ,tha cho nghiệt tử kia một mạng ,tội thần nguyện bị phạt thay."

hắn biết rõ Thái Hậu nương nương bất luận như thế nào đều sẽ lấy hắn khai đao .Mấy ngày nay nàng làm ra hành động muốn thoái nhượng làm cho bọn họ đắc ý ,sau đó dồn bọn họ vào con đường chết ,hắn cùng vị lão nhân Vương gia đã thành tinh tất nhiên sẽ không bị ảnh hương ,nhưng người nhà cùng với môn hộ lại không biết điều ,không thể giống như bọn họ cẩn thận .Nghịch tử kia ỷ thế hắn ở trong triều thế lực càng lớn càng ngày càng ương bướng kiêu ngạo , hôm qua cuối cùng cũng gây ra tai họa .

Nay nghĩ đến ,cho dù hôm qua hắn có cẩn thận chuẩn bị đi nữa ,Thái Hậu nương nương vẫn đang nhìn chằm chằm ,hoặc nói đây là cái bẫy nhằm vào bọn họ .Nếu hắn hiện tại không tiếp thu ,Thái Hậu lại xuất thêm ra chứng cứ gì đó ,hắn cũng sẽ bị làm cho u mê đi .

Phùng thủ phụ nói lời tha thiết ,nói xong còn run run quỳ xuống chảy ra nước mắt hối hận .Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm mắng Thái Hậu cường thế ,nếu không phải dưới gối hắn chỉ có một đứa con ,hơn nữa mình con đã là lão niên tử ,hắn thật sự hận không thể đánh chết đứa con không có đầu óc kia .

Tư thế của lão nhân tuổi tác đã cao , Liễu Thanh Đường không có một tia động dung ,nàng biết vị Phùng thủ phụ suy nghĩ gì ,bất quá ỷ lại hắn là người tiên đế tự tay cất nhắc ,cùng với tiểu hoàng đế tín nhiệm hai người bọn hắn ,nghĩ nàng sẽ không thật sự không để ý tiểu hoàng đế cùng hắn so đo ,lấy lui làm tiến thôi.

Quả nhiên không đợi Liễu Thanh Đường tỏ thái độ , tiểu hoàng đế còn có chút chần chờ nói .

" Phùng thủ phụ cùng là thương con vì con mà sốt ruột , xem hắn nhiều năm qua vì nước vì dân không bằng ........liền miễn Phùng công tử tội chết?"

" Người là hoàng đế Nam Triều ,thiên hạ dân chúng đều là con dân của người ,nay hoàng đế nói như thế ,làm sao có thể cấp dân chúng thiên hạ một cái công đạo?Nếu phạm tôi giết người chỉ cần nho nhỏ khiển trách vậy luật lệ quốc pháp ở đâu?"

Liễu Thanh Đường không chút khách khí phản bác tiểu hoàng đế ,đến nay ,nàng còn có gì phải cố kị , hoàng đế đã không muốn để ý đến nàng .hắn đã không nghĩ cho nàng thể diện ,nàng cũng không cần che chở cho hắn .

Liễu Thanh Đường quay đầu cất cao giọng nói.

" Phạm tội giết người theo luật nên chém , nhưng Phùng thủ phụ đứng đầu bách quan ,lão thần được tiên đế phó thác ,trong nhà lại nảy ra cớ sự này ,vốn nên bãi quan ,nhưng niệm tình hắn là lão thần ,hôm nay quân pháp bất vị thân ,vì thiên hạ làm gương ,ưu khuyết điểm hoàng đế sẽ không truy cứu."

Kiếp trước Liễu Thanh Đường biết chuyện này đã là hồi lâu về sau ,lúc ấy nàng vì hoàng đế cháu ngoại trai thỉnh cầu ,không truy cứu chuyện này .Lần này nàng không có ý buông tha nhược điểm này .Bởi vì thời gian qua lâu lắm ,không nhớ rõ thời gian cụ thể ,nàng liền phái người nhìn Phùng gia chằm chăm .Theo hôm qua có tin tức truyền đến ,nàng hôm nay liền lên triều vấn tội ,cho dù không thể chém hắn,cũng muốn hắn đại thương nguyên khí.

Nghĩ đến chuyện kiếp trước ,ánh mắt Liễu Thanh Đường liền mang hàn khí ,nếu không phải trọng sinh trở về cho chính mình thời gian một tháng bình phục tâm tình, hiểu rõ sự việc ,chỉ sợ nàng hiện tại không khống chế hậu quả trực tiếp chống lại hai lão hồ ly .Từng bước bước một ,nàng muốn hai người này thân bại danh liệt ,tan cửa nát nhà.

Phùng thủ phụ nét mặt cứng ngắt ,đến hiện tại hắn mới ý thức được Thái Hậu có cái gì không giống bình thường .Lần này dĩ nhiên là một chút cũng không vì tiểu hoàng đế cùng với thanh danh của chính mình lo lắng , nét mặt hắn chợt bị xé rách một bộ dáng lo lắng .

Cho dù không dám tin giờ phút này Phùng thủ phụ cũng chỉ có thể cắn răng tạ ơn ,sau đó cả người run run đứng lên ,trong đầu nghĩ nhanh làm như nào để bảo hộ huyết mạch suy nhất.

" Ngụy chính."



" Có vi thần ." một gã nam tử thân quan bào cao lớn theo đội ngũ ở giữa đứng ra.

" Tự ngươi đi Phùng gia bắt phạm nhân ,sau đó áp giải ngọ môn tức khắc trảm ."

" Vi thần tuân chỉ."

Liễu Thanh Đường nói xong ,Phùng thủ phụ liền kiềm chế không được ,hắn vốn tưởng rằng như thế nào cũng nên chờ một đoạn thời gian ,sau đó hắn có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này nghĩ biện pháp ,không nghĩ tới Thái hậu lập tức phái Ngụy Chính ,quyết tâm cản Phùng gia ở phía sau .

Phùng thủ phụ sắc mặt nặng nề ,hướng phía sau làm dấu tay .Lập tức có một gã quan viên đứng ra khẳng khái trần tình

" Thái Hậu nương nương , theo luật lệ phạm nhân phải ở trong ngục trong ba tháng ,sau đó quyết định mới trảm .Thái Hậu nương nương như thế vội vàng quyết định , kì thực có chút không ổn...."

Liễu Thanh Đường xem cũng không cần nhìn vị quan viên ,không đợi hắn nói xong trực tiếp hướng Ngụy Chính nói

" Thượng tư pháp vi phạm ý chỉ của ai gia , ý đồ bao che tội phạm ,hôm này tước đoạt mũ quan , vĩnh viễn không cho phép vào triều ,tha xuống đi ."

Chúng đại thần đều chóng váng ,Thượng tư pháp đứng ra nói chuyện cũng ngây ngẩn cả người .Cho dù bọn họ đều biết Thai Hậu nương nương thủ đoạn cường ngạnh , nhưng chưa bao giờ như vậy ,không phân rõ phải trái ,đơn giản hắn nói vài câu sẽ bị đoạt đi chức quan.

Đợi cho binh lính ngoài điện tiến vào ,mà hắn thấy Phùng thủ phụ lại không hề có động tĩnh ,Thượng tư pháp mới mang mặt phẫn nộ hô.

" Thái Hậu nương nương ! Vi thần cũng không có làm cái gì sai ,vi thần không phụ .Như thế không hề có nguyên do đã giết hại thần tử ,cùng yêu cơ triều trước khác gì nhau ,giang sơn Nam Triều đều bị hủy trong tay một người đàn bà ô ô ô....."

Bị Ngụy Chính tự mình tiến lên bịt miệng tha rời khỏi , trên đại điện không còn một thần tử dám bước ra khỏi hàng nói chuyện .Vừa mới bắt đầu nhìn quan viên bên Phùng thủ phụ thủ thế chuẩn bị đi theo Thượng tư pháp nói chuyện cũng đều rụt đầu trở về , đầu cúi thấp không thể thấp hơn ,sợ Thái Hậu nương nương phát tác.

Liễu Thanh Đường nhớ rõ Thượng tư pháp này , kiếp trước vì lấy lòng hai lão hồ ly kia , bày ra một đống lớn tội danh gán cho phụ thân cùng ca ca .Từng tội danh không thể phát sinh đều được gán loạn lên lưng phụ thân

Ngôn quan đáng sợ nhất chính là cái mồm cùng tay cầm bút .Nếu hắn muốn vì hai lão hồ ly kia bán mạng ,đời này liền vĩnh viễn ngậm miệng lại cũng tốt lắm.

Thái Hậu nương nương không nói , tiểu hoàng đế sắc mạ tái nhợt đứng một bên ,hai vị thủ phụ sắc mặt khó coi , trong điện không khí ngưng trệ làm cho người ta hít thở không thông .Liền ngay cả quan viên bên Liễu Thanh Đường đầu bắt đầu âm thầm kêu khổ .Cố tình mấy ngày nay phụ thân Thái Hậu nương nương Liễu Hầu gia cáo bệnh ở nhà tĩnh dưỡng , căn bản không có người có thể ngăn lại một chút tính khí Thái Hậu nương nương.

Cũng may không có làm cho những người này lo lắng đề phòng bao lâu , Liễu Thanh Đường mỉm cười ngồi vào ghế chính mình .Chúng thần tử nơm nớp lo sợ nhất thời buông lỏng thân mình.

Liếc về phía sau cúi đầu xem mũi chân Tần Thúc ,Liễu Thanh Đường ngoắc tay bảo mama phía sau mở trên tay một bức họa .

Theo bức họa cuộn tròn dần dần được mở , huyết sắc hàn mai xuất hiện trước mắt mọi người , còn có chỗ kia thấy được một vết mực .

' Ai gia gần đây nhàn hạ liền vẽ một bức , các khanh cảm thấy như thế nào?"

.......................

trên đường ngồi trên phượng liễn hồi Từ An Cung ,bắt đầu nổi lên những bông tuyết nhỏ .Có mảnh bông tuyết nhỏ len lỏi vào trong phượng liễn ,Liễu Thanh Đường xuất thần nhìn bông tuyết vướng vào mành liền tức khắc hòa tan ,từ từ thở dài

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook