Lực Hút Nam Châm

Chương 17: Suy Nghĩ Của Nàng

Túy Hồ Ly

06/01/2015

-Ngưỡng mộ?

Hắn ngồi xuống bên cạnh nàng, đôi mắt hàm chứa tia nghi hoặc.

-Không phải sao? Bà ấy rất yêu cha anh, nhưng mà…

Nàng khẽ mím môi lại.

-Nhưng mà cha anh không biết quý điều đó! Được yêu là điều hạnh phúc!

Hắn trầm mặc không nói gì. Được yêu là hạnh phúc? Phi Tần nhìn đăm đăm ra ngoài cửa sổ, ánh nắng xuyên qua chiếc kính lớn lấp lánh.

-Tôi cũng muốn có người yêu mình a!

Nàng khẽ vuốt nhẹ bìa quyển nhật kí. Trong lòng hắn bỗng nhiên ấm áp kì lạ.

-Ưm!

Nàng kinh ngạc mở to mắt, hắn đột nhiên lại hôn nàng a. Khi hắn buông ra, nàng bỗng nhiên lại bối rối. Từ sau hôm đó mẹ nàng đã nói cho nàng nghe nhiều điều, nàng rốt cuộc cũng đã hiểu rõ cái gì gọi là hôn, cái gì gọi là yêu. Nhưng mà, mãi đến lúc này mới nghĩ đến, rốt cuộc có ai yêu mình hay không?

-A! Anh muốn gì?

-Im lặng!

Hắn đè nàng xuống! Oa, đừng nói là ngay tại đây nha! Nàng không thích!

-Không muốn! Không muốn!

-Sau này em làm vợ tôi, có gì mà không muốn?

-Anh chấp nhận?

Hắn không trả lời vùi sâu vào cổ áo nàng. Nàng muốn đẩy hắn ra cũng không được, đành mặc cho hắn bá đạo chiếm lấy.

-Hận tôi không?

-Không!

-Vì sao?

-Không biết!

-Không biết?

-Anh làm vậy là vì mẹ anh mà!

-…

-Nhưng…

-…

-Anh lúc đó có hận cha anh không?

-Tất nhiên!

-Vì sao?



-Em còn phải hỏi?

-Vì cha anh bỏ rơi mẹ con anh, nên anh muốn trả thù, đúng không?

-…

-Lúc đó anh bị bỏ rơi! Nhưng mà tại sao anh không nghĩ nếu như anh bỏ rơi tôi, anh không khác gì cha anh cả!

-Em nói vậy là có ý gì?

Hắn đột nhiên dừng động tác, ngẩng đầu lên hỏi nàng.

-Nếu như tôi có con, anh muốn trả thù mẹ tôi nên bỏ rơi tôi thì cũng giống như ngày trước cha anh bỏ rơi mẹ con anh vậy! Hóa ra anh đâu khác gì cha mình, anh không thể trách ông ấy!

Gương mặt hắn thoáng một chút âm trầm. Hắn chính là giống cha hắn sao? Giống người hắn hận sao?

-Mẹ tôi ra đi như vậy, không đáng hận sao?

-Vậy anh nghĩ mẹ anh muốn gì? Muốn anh trả thù sao? Muốn anh tự dằn vặt mình sao?

-…

-Người mẹ nào cũng muốn con mình sống tốt cả. Mẹ tôi cũng là một người như vậy!

-…

-Mẹ anh nếu biết anh sống tốt, cha anh công nhận, chẳng phải chính là ước muốn của bà ấy sao? Nếu biết được vậy, mẹ anh chắc chắn sẽ rất vui!

Hắn không đáp, cúi xuống cắn vào vành tai của nàng. Tâm sự của hắn hỗn độn ngổn ngang, nếu mẹ hắn biết sẽ là rất vui sao?

-A, đừng mà! Đây là phòng của anh!

-Phòng của tôi thì sao?

-Lỡ…

-Em đâu phải là lần đầu tiên?

-Nhưng…

-Không nhưng gì cả!

Bàn tay to của hắn luồn vào bên trong áo nàng nhào nặn bộ ngực đẫy đà. Nàng khẽ rên rỉ, hắn lần nào cũng bắt được nàng. Nàng tự tin đối mặt với hơn cả ngàn nam sinh trong trường luôn luôn thắng vậy mà lại bại dưới tay hắn. Oa, ủy khuất quá a!

-Không được, chỗ đó…

Ngón tay hắn miết nhẹ vào đáy quần lót của nàng khiến nàng không kiềm được mà cầu xin. Nhưng mà dường như hắn không để ý ngón tay linh hoạt khiêu khích nàng. Cảm thấy quần lót của nàng bắt đầu ẩm ướt hắn cởi hết y phục trên người nàng ra. Nàng chính là muốn khép chân lại nhưng mà bị hắn giữ chặt không tài nào khép lại được.

-A!

Ngón tay của hắn không còn cản trở luồn vào lối đi chật hẹp của nàng mà khiêu khích. Oa, nàng không muốn bị hành nữa đâu a!

-Em thích, là em thích tôi làm như thế!

-Không… không có!



-Thật không?

Môi hắn hiển hiện ý cười tàn ác. Ngón tay hắn như lửa truyền đến cơ thể nàng một cảm giác nóng mãnh liệt! Những ngón tay mân mê nụ hoa ướt át, dịch mật từ trong người nàng tuôn ra không thể kiềm chế. Hắn cúi đầu xuống tiến sâu vào giữa hai chân nàng. Lưỡi của hắn nóng bỏng tách hai cánh hoa kiều diễm hồng nhợt mà tiến công. Cứ nghĩ đã từng một lần như vậy với hắn sẽ có thể chịu được tra tấn này nhưng mà nàng lại thất thủ nữa rồi! Hắn thật sự làm nàng căng thẳng, tất cả những cảm xúc từ cơ thể đánh úp nàng khiến nàng chẳng kịp trở tay.

Lưỡi của hắn từng đợt tấn công vào nơi yếu ớt nữ tính của nàng. Hắn thản nhiên mà liếm mút lúc nhanh lúc chậm, khi thì mạnh mẽ cuồng bạo khi thì nhẹ nhàng. Bức tường chịu đựng của nàng sụp đổ!

-Ưm… a… ngừng lại!

Tiếng nàng tựa như tiếng khóc. Hắn cười nhạt lại càng bá đạo mà hành hạ nàng. Cánh hoa mềm mại đầy mẫn cảm bị sự nóng bỏng của lưỡi hắn trở nên run rẩy. Cả cơ thể nàng cũng run rẩy. Mồ hôi đọng lại từng giọt trên người nàng. Cơ thể trắng tuyết không ngừng giãy giụa. Bàn tay bấu chặt vào chăn, cơ thể cong lên khó chịu, mày nhíu chặt. Bàn tay hắn vuốt ve cặp đùi trắng nõn nà của nàng, lưỡi cũng không dừng lại.

-Không… đừng nữa… đừng mà!

Tay hắn chà sát nụ hoa hồng hào đang săn lại, vò nắn ngực của nàng. Nàng thở dốc liên hồi, hắn tra tấn không thèm ngừng lại khiến nàng khốn khổ vô cùng.

-A!

Hắn không biết từ bao giờ đã trút bỏ quần áo trên người, lực đạo mạnh mẽ mà đi sâu vào cơ thể nàng. Chính là lúc này nàng cũng không kiềm được mà hưởng ứng. Hai cơ thể dán sát vào nhau không hề có một kẽ hở. Nàng ép sát vào người hắn đến nghẹt thở nhưng vẫn muốn tiến gần hơn nữa. Vòng tay của hắn bao trọn lấy nàng đang xiết chặt như muốn nàng hoàn toàn hòa tan vào người hắn.

-Cơ thể em thích như vậy!

Hắn cắn nhẹ vành tai nàng ám muội nói. Mặt nàng đỏ ửng chưa kịp phản bác liền bị hắn đi sâu chạm vào nơi sâu nhất cực hạn nhất của cơ thể. Hai người dây dưa triền miên tưởng như thời gian đang dừng lại…



-A…

-Tỉnh rồi?

Nàng mơ màng mở mắt thấy thân hình cao lớn trần trụi của hắn trước mặt liền nhanh chóng ngoảnh mặt đi, má ửng hồng. Hắn cười cúi thấp xuống nói quanh vành tai nàng:

-Sao? Chẳng phải là em cũng rất phong tình đó ư?

Nàng chẳng kịp đáp lời liền bị hắn xoa nhẹ đầu nụ hoa. A!

-Không không!

Nàng hoảng hốt xoay người. Liền lúc đó khuông ngực rắn chắc của hắn hiện ra trước mặt. Nhìn lên liền bị gương mặt anh tuấn đó chiếu thẳng vào. Gương mặt của hắn rất giống cha, từng đường nét mạnh mẽ như tạc, ánh mắt sâu sắc đánh giá nàng.

-Nhìn tôi đến thất thần? Không phải là đã si mê rồi đó chứ?

Hắn vùi đầu vào mái tóc dài đen huyền của nàng mị hoặc mà hỏi. Oa, nàng sao lại si mê hắn chứ?

-Còn lâu a! Tôi ghét anh!

-Thật không?

Chữ “thật” còn chưa thoát ra khỏi miệng liền bị một tiếng rên chặng đứng. Ngón tay hắn vẽ từng vòng tròn lên nơi nữ tính của nàng. Oa, hắn đòi hỏi nàng biết bao nhiêu lần mệt muốn chết giờ lại muốn nữa sao? Không lẽ hắn mạnh đến vậy? Nàng mệt muốn chết đây!

-Ư… ư ư…

Ngón tay của hắn chạm vào vùng da nhạy cảm tỏ vẻ thích thú cứ lưu luyến mà trêu chọc báo hại nàng khổ sở không thôi. Cả cơ thể bị hắn giữ chặt vô lực mà kháng cự, nàng không ngừng run rẩy rốt cuộc không chịu nổi mà cầu xin:

-Đừng! Ngừng lại đi! Xin anh mà…

-Nếu tôi không ngừng?

-Đừng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lực Hút Nam Châm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook