Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Chương 7: ĐI CHƠI (2)

HaHaoThien1

06/07/2016

. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .

Chương5: Đi Chơi (2)

Thế là cả 5 người đến chỗ tàu lượn siêu tốc. Không đợi nó lên tiếng, hắn lôi nó lên. Nó, hắn và Thế Huy ngồi chung, Còn Vĩnh Kỳ và Nhược Hy ngồi phía sau.

Tàu bắt đầu chạy, chưa đầy 5S sau, tàu phóng cực nhanh khiến nó sợ tựa luôn đầu vào vai hắn. Lúc lao xuống dốc nó và Hy hét toáng lên, Hắn và Vĩnh Kỳ cười sặc sụa. Còn Thế Huy chỉ chăm chú nhìn nó. Tàu vừa dừng lại, Thế Huy bước ra trước, nó cũng ra theo. Nó hơi choáng nên xém ngã. May mà Thế Huy đỡ kịp, Nó nhìn Thế Huy

- Cảm ơn anh!

- Không có gì! - Thế Huy cười

- Anh em tình cảm quá ha. - Hắn có vẻ tức.

- Ờ thì lớn tuổi hơn nên kiu bằng anh thôi - Nó nói.

Lúc này tất cả cũng đã đói.

- Mọi người đi đâu ăn cái gì đi. - Vĩnh Kỳ nói.

- KFC đi... - nó và Hy đồng thanh 2 mắt sáng rỡ.

- Rồi chúng ta để KFC thôi. - Hắn nói

.5p sau.

Tại KFC, Hy nhanh chống chọn một bàn có vị trí thật đẹp.

Cả 5 người bước vào như khuấy động không gian. Mọi người ở đó bàn tán.

- Họ đẹp đôi thật. - Ng1

- Trời ơi, sao mà đẹp trai vậy? - Ng2



- Ước gì mình được đi chung với họ. - Ng3

Bla...Bla...

Hắn, Vĩnh Kỳ và Thế Huy nghe vậy cười đắc chí.

- Đã như vậy Thì ngại gì mà không cho người ta ngắm. - ThẾ Huy vừa nói vừa vuốt máy tóc undercurt lên không quên kèm theo 1nụ cười để lộ ra chiếc răng khểnh.

Cả đám con gái ở đó chết đứng.

- Tụi mình có sức hút thật. - Vĩnh Kỳ vừa nói vừa nháy mắt với Hy

- Chuyện bình thường thôi mà. Hắn nói và cười nhẹ 1 cái. 1đường cong hoàn mỹ hiện ra trên môi hắn, khiến các cô gái xém chảy máu mũi.

- Thôi thôi, tụi em đói - Hy nói.

- Được rồi, ăn gì kêu đi. - Hắn nói

- Cho 2cái pizza cỡ lớn và 5phần gà rán. - Hy nói

Thức ăn vừa được bê ra nó và Hy đã cần quét cả bàn. Chẳng mấy chốc, 2đứa mỗi đứa đã ăn 8cái đùi gà. Khiến cả 3 trố mắt ngạc nhiên.

- 2 em muốn thành heo hả? - Cả 3 cùng đồng thanh.

- Kệ người ta. - Nó và Hy cùng nói...

Ăn xong cũng đã 7h tối, hắn đưa nó về nhà. Vừa tới trước cổng, nó bước ra, hắn nó.

- Để ngày mai tôi rước em đi học. - Hắn nhìn nó và nói.

- Ok, sao cũng được. - nó tươi cười đáp.

Nó bước vào nhà. Chiếc Mecerdes phóng đi.



...Trên xe...

- Cậu thương Hạ Băng rồi phải không? - Vĩnh Kỳ hổ

- Đúng vậy, tớ đã yêu cô ấy tờ cái nhìn đầu tiên. - Hắn nhìn ra của sở nói.

- Anh 2 tốt nhất anh giải quyết vụ Tuệ Nhi đi. Không thì khổ cho Hạ Băng. - Hy lên tiếng.

- Tớ nói trước, nếu cậu thương cô ấy thì đừng bao giờ để cô ấy khóc, nếu không... - Thế Huy nó.

- Nếu không thì sao. - Hắn hỏi.

- Không gì hết. - Thế Huy lạnh lùng.

Cùng lúc đó, tại nhà nó.

- Con gái ngày mai 3mẹ đi Úc công tác. Con tự lo cho mình được không? - mẹ nó hỏi.

- Dạ con tự lo được mà. - Nó tươi cười.

- Con ở nhà có gì thì alô cho 3 nha. - 3 nó nhìn nó nói.

- Dạ vâng.

- Có cần mẹ thuê người giúp việc không? - Mẹ nó hỏi.

- Dạ không cần ạ. - Nó đáp.

Nói xong nói lên phòng và ngủ ngay. Bởi vì cả ngày nay nó rất mệt

»THE END«

#hóng_hông_ạ ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook