Mang Theo Bánh Bao Đi Tróc Quỷ

Quyển 1 - Chương 9: Tróc quỷ khúc dạo đầu

Phượng Phi Độc Vũ

05/08/2020

"Thúc thúc ngu ngốc."

Thanh âm nhu nhu mềm mềm truyền đến, Tần Chí ngẩng đầu nhìn qua, liền nhìn thấy Thất Thất trong ngực Địch Hạo, bĩu môi nắm ngón tay béo của mình. Cũng có lẽ là cảm giác được Tần Chí đang nhìn bé, Thất Thất ngửa đầu lên, lại nói một câu, "Thúc thúc ngu ngốc."

Tần Chí đối với tiểu tử Thất Thất mới quen biết một ngày kia vẫn là thực yêu thích, nghe thấy Thất Thất nói hắn như vậy, cũng không có sinh khí.

Ngược lại Tần Hiểu ở sau Tần Chí cười tủm tỉm khơi dậy Thất Thất đến, "Ai? Tiểu mập mạp, nhóc như thế nào là nói ca ca của anh ngu ngốc a."

Thất thất bĩu môi trừng mắt liếc Tần Hiểu, tiểu tiểu rầm rì một tiếng mới lên tiếng, "Ba ba của cháu rõ ràng chính là nói thật, các ngươi đều không tin ba ba."

"A? Làm sao cháu biết ba ba của cháu chính là nói thật?" Một bên nghe Khâu Viễn cảm thấy hứng thú hỏi.

"Bởi vì cháu cũng nhìn thấy quỷ khí trên mặt phật châu nha?" Thất thất giơ phật châu lên nói.

Đối diện mấy nam nhân nhất thời trầm mặc một chút, mới nhớ tới tại thời điểm bắt được phật châu, Thất Thất cũng nói qua lời giống vậy. Bất quá —— vẫn là rất khó mà tin được.

Địch Hạo con mắt chuyển chuyển, hắn thật sự là không nghĩ buông tha vị kim chủ trước mắt này, vì thế liền suy nghĩ phương pháp, "Tuy rằng các ngươi không tin tôi, nhưng là vi chính nghĩa! Vi hung thủ không tái hãm hại người lạ! Vi bắt hung thủ! Tôi quyết định giúp các ngươi."

Bành Vũ từ sau đi tới nghe thấy Địch Hạo thanh âm "Chính khí lẫm nhiên" như vậy, nhịn không được khóe miệng trừu trừu —— hắn nói những lời này sẽ không cảm thấy ngại ngùng sao! Thật là da mặt dày.

"A? Cậu tính toán giúp chúng ta như thế nào?" Tần Hiểu cảm thấy hứng thú hỏi, thuận tiện giữ chặt anh hắn đang định rời khỏi, "Ca, nghe một chút đi, dù sao cũng không có gì, nếu thật biết đâu có thể phá án?"

Một bên Từ Tử Hạo cũng gật đầu, Khâu Viễn bất đắc dĩ nhìn Từ Tử Hạo liếc mắt một cái, bất đắc dĩ hít một hơi, thật muốn xoa xoa đầu Từ Tử Hạo —— ngươi xem náo nhiệt gì a! Ngươi là cảnh vụ nhân viên a cảnh vụ nhân viên, thế nhưng tin tưởng loại chuyện bịa đặt này.

Địch Hạo nhìn sắc mặt không kiên nhẫn của Tần Chí, nghĩ thầm rằng phá án xong cho người biết! Hừ.

"Ý nghĩ của tôi là, nếu chuyện này thật là thủy quỷ giết người, như vậy nó không có giết chết nữ nhân này, nhất định còn sẽ tìm đến nàng. Một khi đã như vậy, liền đến cái ôm cây đợi thỏ." Địch Hạo đem Thất Thất trong tay ném cho Bành Vũ, chỉ vào nữ nhân trên ghế sô pha, "Vi phòng ngừa các ngươi đã cho tôi cố làm ra vẻ huyền bí, các ngươi có thể phái vài người đi theo tôi. Bất quá, đến lúc đó nếu bị dọa đến liền đừng trách tôi không nhắc trước. Nếu tôi cuối cùng bắt được thủy quỷ, tôi muốn thù lao gấp đôi! Anh cảm thấy thế nào?" Địch Hạo nhìn về phía Tần Chí.

Tần Chí cười nhạo một tiếng, "Vốn là chính là lời nói vô căn cứ, như thế nào nói thù lao gấp đôi." Nói cho cùng vẫn là không tin lời Địch Hạo nói.

"Vì cái gì anh không đánh cuộc một chút, dù sao đối với anh mà nói, anh không tin, làm như vậy không làm chuyện này cũng không có gì tổn thất?" Địch Hạo khiêu khích nhìn Tần Chí —— cậu đã sớm nhìn không vừa mắt tên nam nhân hấp dẫn bảo bối nhà cậu! Không áp bức chết hắn, cậu liền không gọi Địch Hạo!

Tần Chí còn không nói gì, Tần Hiểu liền đã mở miệng, "Anh, cho em đi đi, cho em đi đi." Tần Hiểu lôi kéo cánh tay anh cậu, "Em lớn như vậy còn chưa có gặp qua quỷ đâu? Hơn nữa tựa như người kia nói, nếu đến cuối cùng anh ta làm ra vẻ huyền bí, anh cũng sẽ không chịu thiệt, nói vậy anh ta cũng không có năng lực hố anh" Tần Hiểu chỉ vào Địch Hạo không chút khách khí nói.

Địch Hạo bĩu môi —— ta hiện tại không chấp nhặt với người. Hắc hắc, tiểu dạng nhi, chờ đến lúc đó đùa chết người ~

Địch Hạo xấu xa nghĩ, trong bụng lộc cộc lộc cộc toàn ý nghĩ xấu.

Một bên Bành Vũ đồng tình vả lại thương hại nhìn Tần Hiểu —— Địch Hạo chính là lòng dạ hẹp hòi, đứa nhỏ này tiền cảnh kham ưu a.

Từ Tử Hạo cũng lóe hai mắt sáng lấp lánh, đi đến đội trưởng bên người, "Đội trưởng, vi có thể nhanh chóng phá án, tôi cũng có thể nghĩa bất dung từ gia nhập tróc bộ phạm tội phần tử trong quá trình đi." Kia bên trong đôi mắt quang mang sáng ngời, rõ ràng hiển hiện ra bốn chữ —— cho ta đi đi!

Khâu Viễn đỡ lấy cái trán, hít một hơi, sau đó không nói hai lời khuất khởi ngón tay đập vào trên trán Từ Tử Hạo. Sau đó nhìn về phía Tần Chí, "A Chí, ý của ngươi thế nào?"

Tần Chí nhìn chằm chằm Địch Hạo nhìn lúc lâu, trong mắt lóe quang mang người khác không thấy, sau đó cảm thấy hứng thú gợi lên khóe miệng, "Nếu đối với tôi không có gì tổn thất, như vậy thử xem cũng không sao."

Khâu Viễn bất đắc dĩ bĩu môi, "Cậu cũng đi theo làm bậy." Sau đó nhâm mệnh tiểu cảnh sát đang canh giữ cô gái hôn mê, "Cậu tên là gì."



Tiểu cảnh sát sửng sốt một chút, hiển nhiên là không nghĩ tới đề tài như thế nào lập tức chuyển tới hắn nơi này, hắn gãi gãi đầu, nhỏ giọng hồi đáp, "Cái kia, báo cáo đội trưởng, tôi kêu Tiêu Kiền."

Khâu Viễn gật đầu một cái, "Kia hảo, Tiêu Kiền, cậu cùng Từ Tử Hạo còn có Hiểu Hiểu đồng thời đi theo vị Địch tiên sinh này... Ngạch... Tróc quỷ đi."

Tiểu cảnh sát mặt lập tức liền trắng... Quả thực khóc không ra nước mắt.

"Cậu xem phái ba người này cho cậu thế nào? Địch tiên sinh." Khâu Viễn không quản ba người hoặc hỉ hoặc ưu biểu tình, sau đó nhìn về phía Địch Hạo.

Địch Hạo nhún bả vai, "Không hề gì, tôi chỉ là vì tìm nhân chứng mà thôi, bọn họ cái gì cũng sẽ không làm, trảo quỷ không cần đến bọn họ."

Tiểu cảnh sát nghe xong rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, Tần Hiểu nhìn thấy vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Cậu còn thật tin có quỷ a?"

Tiểu cảnh sát gật gật đầu, lòng có bồn chồn nói, "Thà tin là có chứ đừng không tin."

Địch Hạo gật gật đầu khen, "Ân, hoài đối quỷ thần kính sợ chi tâm, ý tưởng như thế là phi thường chính xác. Trẻ nhỏ dễ dạy." Sau đó tay to vung lên, "Yên tâm đi, đến lúc đó tôi tuyệt đối bảo vệ cậu bình an, hơn nữa không thu lấy bất luận cái gì phí dụng."

Tiểu cảnh sát xấu hổ gật gật đầu, đạo tiếng cám ơn.

Bành Vũ phiên cái xem thường, "Địch tiểu hạo, cậu có thể đừng không cần mặt mũi nữa chứ?"

"Có thể ~~~ "

Bành Vũ hít một hơi ngăn ở trong lồng ngực —— muốn nghẹn tử.

"Ba ba ~ con cũng muốn tham gia, có thể chứ?" Thất thất cấp Bành Vũ cha nuôi nhu nhu trong tim, sau đó giơ lên tay nhỏ bé nói rằng.

Địch Hạo nhu nhu đầu thất thất, "Đương nhiên có thể, nhà của ta bảo bối thất thất có thể sánh bằng ba người này mạnh hơn nhiều." Sau đó nhìn về phía Bành Vũ.

Bành Vũ từ chối cho ý kiến vội vàng lắc đầu, chê cười, muốn là theo Địch Hạo đi bắt quỷ, kia đến làm tốt vài ngày ác mộng, hắn còn muốn ngủ yên vài buổi tối."Tớ mới không cần."

"Hảo đi." Địch Hạo có chút thất vọng bĩu môi.

Tần Chí cùng Khâu Viễn nhìn thấy Địch Hạo không chút do dự đồng ý nhượng hài tử nhỏ như vậy vào đội, càng thêm không tin lí do thoái thác Địch Hảo. Bất quá nên hỏi vẫn là muốn hỏi.

"Kia địch tiên sinh tính toán như thế nào thực thi cái này, khụ, trảo quỷ nhiệm vụ." Khâu Viễn mở miệng hỏi.

"Rất đơn giản, nhượng chúng ta vài người tại phòng nữ nhân này, chuyện còn lại hai người các anh cũng không cần quản." Địch Hạo vừa nói, một bên từ Bành Vũ trong tay đoạt lấy thất thất —— hắn nghỉ lại đây.

Khâu Viễn co rút khóe miệng, "Hảo đi, kia cứ như vậy đi."

Tần Chí nhìn về phía Địch Hạo, "Một khi đã như vậy, kia xin mời địch tiên sinh sớm chuẩn bị sẵn sàng, không cần làm cái gì đa dạng, còn có, nếu địch tiên sinh không để ý nói, chúng ta tưởng muốn tại phòng trang bị cameras, như vậy không thành vấn đề đi."

Địch Hạo có chút bất đắc dĩ gật đầu, "Đương nhiên không thành vấn đề, bất quá các ngươi cũng xem qua quỷ phiến, giống nhau thời điểm quỷ lên sân khấu, cái gì thiết bị điện tử đều sẽ không nhạy, đây là vấn đề về từ truường, đến lúc đó tôi sẽ để máy quay vận hành bình thường, bất quá cái này với số tiền thù lao cuối cùng sẽ tính lại, Tần tiên sinh hẳn là cũng không thành vấn đề đi."

Tần Chí ý vị sâu sa nhìn Địch Hạo liếc mắt một cái, sau đó khó hiểu nở nụ cười, "Đương nhiên không thành vấn đề, kia liền phiền toái địch tiên sinh."



Địch Hạo nhìn Tần Chí một lúc lâu, sau đó chà xát cánh tay, "Anh có thể hay không đừng cười đến khó hiểu như vậy."

Tần Chí:...

"Ha ha ha..." Khâu Viễn cười chỉ chụp lấy bả vai Tần Chí.

"Phốc..." Liên Tần Hiểu đều khống chế không được che miệng cười trộm, bất quá hắn cũng không dám học Khâu Viễn cười hào phóng như vậy, kỳ thật anh hắn lòng dạ cũng rất hẹp hòi.

Tốt xấu biết đối với người không quen thuộc vô lễ một ít, dư lại vài người cũng không dám cười rất rõ ràng. Một bên lấy ho khan che dấu, vừa nghĩ dời đi tư duy chính mình. Dù sao Tần Chí khí tràng vẫn là thực khủng bố, nhất là hiện tại loại này tuyệt đối không phải là bầu không khí vui vẻ gì a.

Chỉ có thất thất một người cảm thấy tất cả mọi người mạc danh kỳ diệu.

"Địch tiên sinh tự giải quyết cho tốt đi." Tần Chí nhìn Địch Hạo liếc mắt một cái, nói một câu như vậy xong xoay người bước đi.

"Ba ba, ba làm thúc thúc sinh khí sao?" Thất thất nhìn Tần Chí bóng dáng nói rằng.

"Như thế nào sẽ? Ba ba chính là ăn ngay nói thật mà thôi." Địch Hạo vỗ vỗ thịt thịt trên lưng Thất Thất, "Thất thất ngoan, về sau chúng ta không cần học thúc thúc như vậy bất âm bất dương tươi cười ha."

Thất thất ngây thơ gật gật đầu, trong lòng còn đang suy nghĩ —— thúc thúc chỗ nào bất âm bất dương?

Tần Chí hiện tại tự trách mình nhĩ lực quá tốt, đi xa như vậy đều có thể nghe thấy phụ tử hai người đối thoại, còn có người chung quanh làm càn tiếng cười, thở dài, đi càng nhanh —— Địch Hạo hắn xem như nhớ kỹ.

Chờ đại ca nhà mình đi rồi sau, Tần Hiểu tiến đến bên cạnh Địch Hạo, tưởng muốn xoa bóp thịt trên mặt thất thất, bất quá bị thất thất tránh thoát đi, sau đó chôn ở trong hõm vai của ba ba.

Nhìn không thể nắm được mặt thất thất, Tần Hiểu thất vọng hít một hơi.

"Cậu rốt cuộc muốn làm chi?" Địch Hạo ôm thất thất, trừng Tần Hiểu nói rằng.

"A, tôi nghĩ hỏi anh một chút, chúng ta khi nào đi tróc quỷ a?" Tần Hiểu hưng trí bừng bừng hỏi, "Còn có, chúng ta có cần chuẩn bị gì không?"

Từ Tử Hạo cũng cảm thấy hứng thú thấu đi lên.

Tiểu cảnh sát còn muốn chạy, bất quá vì an toàn của bản thân, vẫn là đi đến bên người Địch Hạo nghe xem cần chuẩn bị những thứ gì.

Khâu Viễn lắc đầu, đứng ở bên cạnh nhìn, không có đi ra phía trước.

"Các ngươi tùy ý, nhìn chuẩn bị đi." Địch Hạo phiên cái xem thường nói rằng,, "Cũng không phải các người tróc quỷ, chỉ ở bên cạnh nhìn liền đi, về phần thời điểm bắt đầu đi, " Địch Hạo nhìn thoáng qua Tần Hiểu, "Anh của cậu không phải còn muốn lắp camera sao, khi nào lắp xong thì đi."

"A! Thật vậy chăng? Tôi đây đi thúc anh trai của tôi." Tần Hiểu hưng phấn vỗ tay, sau đó xoay người đuổi theo đại ca của hắn chạy đi.

"Từ Tử Hạo, nhanh chóng, cũng không có gì muốn hỏi, theo ta trở về làm ghi chép." Khâu Viễn nhìn thấy không còn việc gì, đá Từ Tử Hạo một cước, kêu cậu đi theo chính mình đi." Cậu đó, Tiêu Kiền, cậu cùng đồng sự dàn xếp tốt cho nữ nhân này, sau đó đi cảnh vụ nhân viên phòng tìm ta, đăng ký ghi chép." Sau đó mang theo Từ Tử Hạo cũng xoay người đi rồi.

Tiêu kiền khóc không ra nước mắt nhìn thoáng qua Địch Hạo, ánh mắt kia ai oán, quả thực đem Địch Hạo nhìn đến nổi ca da gà, rồi mới lên tiếng, "Cái kia, địch tiên sinh, anh nói thủy quỷ trở về tìm nữ nhân này, kia tại cameras không trang bị tốt trước, nữ nhân này làm như thế nào?"

"Ai? ĐÚng a! Thiếu chút nữa quên, còn muốn lưu nữ nhân này làm mồi nhử a." Địch Hạo bừng tỉnh đại ngộ, sau đó đem thất thất lại ném cho Bành Vũ, vừa đi hướng nữ nhân kia, vừa nói, "Không nghĩ tới ngươi cái này tiểu cảnh sát rất cẩn thận đi." Sau đó hai tay giải ấn, hội tụ linh khí, vỗ vào trán của cô gái, nhất thời, linh khí mắt thường không nhìn thấy bao phủ ở tại trên người nữ nhân, nếu như là có thực sự có tài năng như đạo sĩ này nói, không cần ánh mắt căn bản cảm giác không đến nơi này có một người tồn tại, nói cách khác đạo sĩ khai thiên mắt là không có cảm giác có linh khi trong người, điều này cũng tương đương với quỷ nếu không cần ánh mắt cũng không cảm nhận được khí tức trong người nữ nhân này.

Tiểu cảnh sát xấu hổ cười một chút, nghĩ thầm rằng may mắn chính mình nghĩ tới vấn đề này, không phải liền thất bại trong gang tấc, đồng thời dưới đáy lòng thật sâu hoài nghi năng lực Địch Hạo, không khỏi vì mình mà rơi một phen nước mắt đồng tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Bánh Bao Đi Tróc Quỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook