Nhật Kí 30 Ngày Của Nam Phụ

Chương 4: Ngày thứ tư

Ivy_Nguyen

21/07/2015

Đã bốn ngày kể từ ngày ba mẹ tôi gặp tai nạn. Tôi được anh Minh gửi tới cho một đoạn video trên Youtube có tới hơn vài triệu lượt view mặc dù nó mới đăng tải cách đây hơn một ngày. Đó là bài hát Stay With Me của Bình Bình. Cuối bài hát, tôi thấy Bình Bình đẫm nước mắt nhưng vẫn đẹp đến khó tin. Đây là khác biệt giữa điện ảnh và đời thực. Mấy hôm trong viện, Bình Bình nhà tôi khóc lóc với hai mắt sưng húp nhìn vô cùng khó coi. Nhưng trong đoạn video này Bình Bình xinh đẹp, run rẩy nói về việc mất tích của ba chúng tôi và xin mọi người giúp đỡ tìm kiếm. Super Star của thế giới có khác. Báo chí đưa tin ầm ầm sau bài hát đó và có rất nhiều người đăng kí tình nguyện tới Indo để phụ giúp tìm người.

Không dừng lại ở đó, anh Minh báo cho tôi biết Bình Bình đã lên kế hoạch tham gia lưu diễn tại bốn địa điểm ở Indo, kêu gọi fan hâm mộ giúp chúng tôi tìm kiếm ba.

Anh cả chưa trở về. Việc điều động tiền thuê đội cứu hộ đã có rồi nhưng sao ảnh không về? Chắc hẳn An An cầm chân ảnh. Ba người đứng đầu gia đình tôi đột nhiên gục ngã, vì thế anh cả và chị hai buộc phải chèo chống. Dù sao Company Family cũng là tâm huyết cả đời của ông bà nội, ba và mẹ tôi. Anh cả có thể buông tay, đúng ra anh ấy đã buông tay từ cái ngày ảnh đòi làm bác sĩ và An An nói sẽ trở thành người kế thừa, nhưng lúc này đây anh ấy lại lựa chọn ở bên cạnh An An chứ không phải bên cạnh mẹ và tôi. Suy cho cùng cả hai kiên quyết chống đỡ cuối cùng chẳng phải vì cái nhà này, vì tôi và vì Bình Bình đó sao?

Tôi chỉ có thể ngày ngày nhận điện thoại, bình tĩnh nói với anh chị:

- Yên tâm, còn có em bên mẹ mà!

Nhìn Bình Bình cháy hết mình với bài hát Stronger trong một đoạn video lưu diễn ở Indo mới được upload lên Youtube, lại nhìn bản tin kinh tế có ảnh anh cả và chị hai trong bộ đồ công sở được chụp trong buổi họp hành, tọa đàm kinh tế hay thảo luận gì đó, tôi bỗng thấy mình thật nhỏ nhoi. Nhưng lại một lần nữa tôi hít một hơi thật sâu cố gắng gạt bỏ cái cảm giác tự ti đang nhen nhóm trong lòng. Tôi cúi xuống xoa trán mẹ, nở nụ cười dù biết mẹ chẳng nhìn thấy.

- Mẹ, các anh chị đang rất cố gắng tìm ba, thế nên mẹ phải thật mau tỉnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Kí 30 Ngày Của Nam Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook