Nộ Xà Triền Quân

Chương 63: Phiên ngoại 3

Vạn Ngữ

20/07/2016

Hắn tựa vào tường thở hổn hển, mặt căng hồng mơ màng không biết thiên nam địa bắc.

“Ngươi nói gì đó?”Hắn không nghe rõ nên hỏi thêm một lần.

“Sinh cho ta một hài tử được không.”Tưởng tượng hài tử của bọn họ nhất định sẽ thừa hưởng ưu điểm của hai người, có dung mạo tuyệt mỹ của y, có ngay thẳng thiện lương của Quân Bất Phàm, Sân không nhịn được cười ha ha thành tiếng.

Đứa con bọn họ sinh tuyệt đối độc nhất vô nhị.

“Ngươi có phải đã bệnh rồi?”Quân Bất Phàm đưa tay đặt lên trán y, mở to mắt nghi ngờ

Chẳng lẽ xà cũng bị nhiễm thất tâm phong?Nhưng nhìn y sắc mặt hồng nhuận tuyệt không giống người bị bệnh.

“Không có, ta đang nói thật.”Đem tay hắn trở lại đỉnh đầu, nét mặt chân thật của Sân đáng tiếc Quân Bất Phàm không để trong lòng.

“Đừng có nói giỡn, ngươi yên tâm ta sẽ không lấy thê tử sinh con.”Cho rằng y nghĩ hắn lấy thê tử sinh con, hắn cười lắc đầu.

Sau khi giao dịch với Sân, hắn tính đời này không lấy vợ sinh con, huống chi Sân cũng sẽ không đồng ý.

“Ngươi……….thôi đi, nói cũng như không trực tiếp làm tốt hơn.”Không có biện pháp đối phó hắn, Sân hết đường lựa chọn thở dài một hơi.

Không đồng quan điểm hay đợi Quân Bất Phàm mang thai rồi mới cho hắn biết, đến lúc đó cho hắn một niềm vui cũng tốt……..

“Ngươi hôm nay thật nhạy cảm.”Ngăn cách bởi trường khố cầm phân thân đứng vững, Sân cười vô cùng tà ác.

“Kỳ phát tình của ta sắp đến………..”Vì chứng minh bản thân không *** đãng như y nói, Quân Bất Phàm không phục đáp trả.

Sân đưa tay len vào trong trường khố, mồ hôi nóng thấm ướt cả quần áo hắn, trường sam màu tím dán chặt lên người, hai điểm trước ngực nổi lên vô cùng chói mắt.

“Thoải mái không?”Mắt xà nheo lại nhìn bộ dạng mê người của hắn, Sân không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.

“Ừ.”Hắn nhắm hờ hai mắt, nhẹ gật đầu.

Bàn tay lớn bỗng nhiên buông lỏng, ngón tay thon dài dò vào hậu huyệt khít khao, mãnh liệt kích thích khiến hắn chịu không nổi cong lên thân thể, miệng không ngừng bật ra tiếng thở dốc ồ ồ.

“Thật chặt, nghĩ đến ta sao?”

“Ra………”

“Thật muốn ta ra khỏi sao?”Sân vừa thấp giọng nói vừa dùng ngón trỏ đè lên nơi nổi lên trong thân thể hắn, hắn nhịn không được mở miệng hét lên.

“Ta muốn vào………”Sân thở hổn hển nói.



“A…….thật nóng……….”hắn say sưa rên rỉ, hậu huyệt cắn chặt tay Sân không chịu buông tha.

“Chặt quá.” Than thở một hơi, Sân hôn lên môi hắn.

“Đừng……..đừng hành hạ ta……….”Trong miệng hắn tràn ra thở dốc mê hồn.

“Xin ta đi, ta sẽ cho ngươi.”

“Cái gì…..A…”Sân tăng nhanh tốc độ ngón tay làm hắn sa vào vực thẳm dục vọng.

Bị Sân làm đến ý loạn tình mê, chỉ có thể vươn ra hai cánh tay ôm cổ Sân, thuận theo ngón tay y kéo ra đưa vào mà lay động thắt lưng.

“Cầu xin ta vào.”Sân bá đạo ra lệnh

“Xin ngươi…..xin ngươi đấy….”Hắn lẩm bẩm nói, đầu óc trống rỗng.

“Nói lại lần nửa.”

“Ta muốn ngươi!Cầu ngươi mau tiến vào.”Hắn chịu không nổi nửa căng thẳng hét to, chỉ hy vọng Sân nhanh chóng kết thúc..

Lời vừa mới dứt liền cảm giác được xà căn khổng lồ của Sân trong nháy mắt đỉnh vào trong thân thể hắn, không cho hắn một giây thở dốc.

“A…….”Hắn chưa chuẩn bị, hai đùi nhanh chóng bị Sân kéo ra ngay cả đứng cũng không vững.

“Ôm chặt ta”

“A……..Chậm một chút.”Quân Bất Phàm khàn khàn kêu gọi

“Ôm ngươi, ta có thể chậm sao?”Mái tóc đen bóng thuận theo thuận theo Sân nhịp nhàng bay múa khắp nơi.

Vốn cũng muốn ôn nhu nhưng lửa đã cháy lan ra đồng cỏ dục vọng đốt sạch lý trí , hơn nửa Quân Bất Phàm bật ra rên rĩ mê hồn khiến y càng thêm cuồng loạn.

Sân kéo chân hắn vòng ngang eo mình, tốc độ đưa đẩy trong hậu huyệt cũng càng lúc càng nhanh.

Cả hai kịch liệt dây dưa từ buổi trưa kéo dài đến ban đêm, hai người không biết mệt mỏi quấn chặt nhau cho đến dục vọng bên trong thân thể biến mất mới rút quân thu binh.

Quân Bất Phàm nhẹ đẩy Sân nằm trên người, xoa xoa vòng eo yếu ớt vô lực, nhặt lên quần áo Sân quăn tán loạn trên mặt đất mặc vào, vừa ngẩng lên đã thấy một bóng người nho nhỏ đứng bên cửa , chỉ lộ ra đầu nhỏ.

“A……..Thái tử điện hạ.”Nhìn hài tử mới sáu tuổi, Quân Bất Phàm ngượng ngừng không thôi, chỉ hy vọng thái tử không thấy chuyện ban nãy.

“Xấu, xấu, hồ ly tinh.”Thái tử trừng đôi mắt đầy hận ý nhìn hắn.



“Hơ………..”Hắn lúng túng không biết nói gì mới đúng.

Hắn không thể giải thích rõ mối quan hệ giữa hắn và Sân, càng không thể giải thích phụ thân hắn thật ra rời khỏi thế gian đã lâu……

“Phàm, ngươi sao lại trở lại?”Nghe thấy tiếng nói chuyện, Sân đứng lên khuôn mặt còn mang theo ý cười nhưng sau khi thấy thái tử lập tức lạnh lùng.

“Phụ hoàng, ôm ôm.”Thái tử vươn ra bàn tay nhỏ bé, ngây thơ nhìn Sân.

“Đi ra.”Không thích có người đụng vào mình đẩy ra bàn tay nhỏ thái tử, Sân nhấc bàn tay to ôm Quân Bất Phàm vào lòng.

“Phụ hoàng, hu hu……….”Tiểu thái tử té ngã trên mặt đất, ủy khuất chu miệng bể thanh khóc lớn.

“Thái tử điện hạ, đừng khóc, đừng khóc.”Quân Bất Phàm thấy thế vội tránh khỏi lòng ngực y , ôm thái tử bé bỏng vào trong ngực.

“Hu……..ngươi là người xấu, ngươi là hồ ly tinh.”Tiểu thái tử đánh lên ***g ngực hắn, khóc lớn hơn nữa.

“Ngươi có gan nói thêm một lần.”Thấy thái tử nhục nhã Quân Bất Phàm, cơn tức dồn lại một chỗ, Sân nắm lấy thái tử muốn đuổi ra bên ngoài.

“Sân, ngươi dọa hắn rồi.”Quân Bất Phàm trừng mắt liếc y, lại ôm thái tử bảo vệ trong lòng giống như bảo vệ tiểu kê.

Đây dầu gì cũng là huyết mạch đế vương, Sân cũng quá khắc khe với nó rồi.

Hơn nửa tất cả chỉ vì hiểu lầm, tám phần Sân ít đến hậu cung, lạnh nhạt cung phi mới khiến thái tử hận hắn.

Xem ra phải bảo Sân thỉnh thoảng đến hậu cung, tránh những tin tức xấu lan truyền ra ngoài thôi….

“Nó đang mắng ngươi.”Sân tức giận chằm chằm nhìn thái tử trong lòng hắn, hận không thể há miệng nuốt thằng nhóc đó vào.

Quân Bất Phàm còn chưa đối tốt với y tốt như thế, hôm nay lại vì một tên loài người nhỏ bé tổn thương y.

“Nó còn nhỏ với lại không biết sự thật, chờ lớn một chút sẽ khác thôi.”

“Ngươi……..ngươi rất thích con sao?”Bỗng nhiên hai mắt Sân tỏa sáng, trong miệng bật ra một câu.

Xem ra tiểu thái tử xuất hiện không xấu, nếu như Quân Bất Phàm thích thái tử sẽ không bài xích con bọn họ.

Chờ gạo nấu thành cơm Quân Bất Phàm nói gì cũng đã muộn, lúc đó chỉ có thể biết điều sinh con cho y hắc hắc.

“Cũng không phải rất thích, bất quá có con cũng không tệ.”Xoa xoa đỉnh đầu tiểu hài tử, hắn suy nghĩ nếu bản thân sớm thành thân chỉ sợ giờ đã con lớn thế này nhưng đáng tiếc không có ngày đó.

“Sẽ có, sẽ có.”Nghe lời này, Sân cười ngây ngô lẩm bẩm nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nộ Xà Triền Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook