Ông Xã Ăn Giấm Chua

Chương 17: Chương 6.2

Lục Phong Tranh

04/08/2015

Trong phòng khách, Hàn Quang Lỗi mặc quần áo thoải mái ở nhà, ngồi ở trên sô pha check mail được tích luỹ trong mấy ngày xuất ngoại của anh, đột nhiên trong nhà vang lên tiếng chuông điện thoại, làm cho anh không thể không ngưng tay, tiếp nhận điện thoại.

Ngày hôm qua máy bay vì thời tiết có chút thay đổi nên hạ cánh trễ, từ sân bay trở về Đài Bắc đêm cũng đã khuya, bọn họ đều mệt muốn chết rồi, vội vàng tắm rửa một cái, cả người mệt nhọc đi gặp chu công, trong lúc hai người vẫn còn tại thời gian nghỉ kết hôn, thẳng đến mặt trời lên cao mới thản nhiên tỉnh dậy.

Lúc này, Hải Tình hẳn là ở trong phòng giặt quần áo sau ban công, giặt đống quần áo bẩn cả một tuần của bọn họ.

“……Được, con đã biết, chút nữa sẽ mang Hải Tình trở về, như vậy đã được chưa?” Anh bất đắc dĩ hứa hẹn với mẹ.

Nghe được con đáp ứng, Hàn mẫu cuối cùng cảm thấy mỹ mãn gác máy, nhảy nhót đi thu xếp các món ăn sở trường, chờ con đem ‘ánh sáng’ mà bà vất vả lắm mới đón về được nhà, chính là con dâu bảo bối.

Gác điện thoại xuống, Hàn Quang Lỗi bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, đều do cha chìu hư mẹ.

Chọn lọc những mail quan trọng, anh đứng dậy đem một loạt các mail quan trọng cần tự mình xem xét cho vào một thư mục lưu vào rồi đóng máy lại, sau đó mang dép lê đi tìm người.

Trong phòng giặt quần áo, một người đang mặc quần đùi ngắn, trên người mặc chiếc áo sơ mi, mái tóc buộc thành một chùm, bên miệng còn không ngừng hát khẽ, chiếc mông tròn lẳn không ngừng xoay trái xoay phải, hồn nhiên không biết đằng sau đang có ánh mắt gian tà tập trung vào cô.

Đột nhiên, mông của cô bất ngờ bị đánh một cái, cô giật mình nhảy dựng lên, tức giận trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây chuyện, ai ngờ đầu sỏ đạo đức còn xấu xa hơn, thản nhiên nở ra nụ cười lưu manh, đồng thời cất bước tiến lên, đưa tay ôm lấy vòng eo thon nhỏ của cô.

Hiển nhiên động tác vô cùng thân thiết như vậy Thương Hải Tình đã thành thói quen, cô không có đẩy anh ra, mà là vội vàng từ giật mình chuyển thành phản kích, kháng nghị.“Hàn Quang Lỗi, anh còn làm em sợ như vậy, em sẽ cho anh vào máy giặt ngồi chơi với đống quần áo bẩn đấy!”

“Em thật nhát gan.” Anh lơ đễnh kéo kéo đuôi ngựa của cô.

Cảm giác thật thoải mái, mang theo mùi hương ôn nhu của sợi tóc, gọi người muốn vùi đầu vào đó.

Cô kéo tay anh xuống khỏi tóc mình,“Chạy tới nơi này làm gì?” cô đưa tay sử sang lại mái tóc của mình.

“Ân, mới nãy vừa nhận điện thoại của mẹ, mẹ anh ra lệnh cho anh, tối hôm nay trước bữa ăn, nhất định phải đồng thời nhìn được con dâu bảo bối cùng đứa con thối của bà.” Anh ai oán mở miệng.

“Ha, quả nhiên là hiểu con không ai bằng mẹ, ngày hôm qua nếu không phải em kiên trì, nghe nói cái tên thối con kia tính không tắm rửa đã muốn lên giường, danh chính ngôn thuận trở thành thối con!” Cô trêu tức nhìn anh liếc mắt một cái.

“Làm ơn, tối hôm qua là vì anh từ sân bay lái xe trở về, em ở bên cạnh vô tình ngủ say, anh cố chống lại mí mắt muốn sụp xuống, em không biết cảm ơn còn quở trách anh.”



“Dục, kia không biết là ai hiện tại đang giúp anh giặt quần áo a!”

“Em là vợ của anh, đương nhiên phải giúp anh giặt quần áo a!”

“A, trên hiệp ước cũng không có quy định này, anh không cảm ơn lại không hỗ trợ, heo đất, cút ngay.”

Mới bỏ ra cái tay trên lưng, cái tay kia lập tức lại vô liêm sỉ hoàn đi lên.“Như vậy đã tức giận, anh bây giờ không phải đến giúp việc cho em sao?” Anh đứng ở phía sau cô, đem cả người cô vây ở trước người không thể động đậy, bàn tay chết tiệt sờ bả vai cô, ôm ấp eo thon của cô…… Ý đồ rõ ràng.

“Anh đừng ở trong này động tay đông chân gây sự, các vật kỷ niệm em đem về đều đặt ở trên giường, anh đi chọn một chút, nhìn xem cái nào thích hợp cầm đưa cho bác trai bác gái.” Cô cố lấy một việc để sai anh làm.

“Thôi — em xong rồi, cái gì bác trai bác gái? Hàn phu nhân, em có thể tự mình hiểu lấy được không? Em buổi tối nếu thật sự gọi mẹ anh như vậy, bà xác định vững chắc lập tức khóc cho em xem.” Anh lớn tiếng chỉ trích cô.

Ý thức được chính mình phạm phải sai lầm lớn, Thương Hải Tình đáng thương hề hề cầm tay anh lay lay,“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, nhất thời nói sai.”

Khuôn mặt căng thẳng, anh thập phần nghiêm túc nói:“Như vậy không được, nhất định sẽ làm lộ, chúng ta trước khi đi cần giáo dục một chút.”

“Có cần nghiêm trọng như vậy không? Em cam đoan em buổi tối sẽ chú ý !”

Hàn Quang Lỗi mới mặc kệ cô lải nhải cam đoan cái gì, ra tay đem cả người cô khiêng lên vai, dám không để ý kháng nghị đem cô đi vào trong nhà.

Trước giường lớn trong phòng, anh đem người trên vai bỏ xuống một cách vô tình, Thương Hải Tình còn đang vì anh bỏ xuống không chút dịu nhẹ vẫn đang choáng váng đầu, thân hình nhanh nhẹn dũng mãnh đã muốn bay nhanh áp chế đến –

Cái gì tuần trăng mật lữ hành!

Ngay từ đầu là cãi nhau, sau lại là bồi dưỡng thành công ăn ý, thế cho nên hai người căn bản đều tham quan muốn điên rồi, mỗi ngày quay về khách sạn ngã đầu liền ngủ, trời sáng lại lò mò theo xe tiếp tục hành trình, một chút không khí tuần trăng mật cũng không có.

Khoảng cách từ lần thân thiết trước, đều đã hơn một tuần, anh hiện tại thật bất mãn, rất là ai oán.

“Hàn Quang Lỗi, anh không thể công kích em!” Cô vội vàng đẩy thân thể nóng như lò lửa trên người cô ra, miễn cho chính mình có nguy cơ bị nhiễm nóng.



“Anh là muốn yêu thương vợ của mình, sao có thể nói là công kích?” Anh bình tĩnh hôn lên đôi môi đang cố né tránh của cô, không có ý tốt cười đáp,“Còn nữa, hiện tại nếu là trong thời gian nghỉ kết hôn, chúng ta cũng nên vì cuộc sống chính mình nhiều tìm chút lạc thú, em nói có phải hay không nha?”

“Nhưng, đối với anh không tiếp thu vì đó là lạc thú a……” Cô sợ chính mình thừa nhận không được cái loại cảm xúc kích động này, lại sẽ lâm vào không khống chế được, cam lòng triền miên.

Cô vĩnh viễn nhớ rõ đêm tân hôn đó, cô bị ép buộc có bao nhiêu thê thảm, cả người bị vật xa lạ kia (gì ý nhỉ?^^), cảm xúc mãnh liệt cơ hồ nổ mạnh không nói, ngày hôm sau cả người cơ bắp lại đau muốn khóc.

Mang theo ý cười nguy hiểm, Hàn Quang Lỗi không ngừng vuốt ve thân hình mẫn cảm, ý định công phá sự phòng thủ của cô.

“Một khi đã như vậy, anh đành phải thử tự mình vận động a!”

Tuyệt đối không thể làm cho anh phạm án thành công! Hiện tại không ngăn cản anh, chẳng lẽ buổi tối hôm nay muốn cô chật vật trở về gặp cha mẹ chồng sao? Không, kia rất mất mặt !

“Không được, không được, chúng ta buổi tối còn phải về nhà ăn cơm với ba mẹ anh, cũng không thể được, chờ trở về lại……” Cô tranh thủ kéo dài thời gian.

“Làm ơn, ăn cơm là chuyện buổi tối, khoảng cách hiện tại, chúng ta ít nhất còn có ba, bốn giờ có thể từ từ thưởng thức a.” Anh lưu loát bỏ đi áo, lộ ra thân hình cường tráng, cả người tản ra nhiệt khí có thể thiêu cháy người, bộ dáng vận sức chờ phát động, không cho phép trốn chạy.

Gì?! Ba, bốn giờ? Nha, không –

Thương Hải Tình ra sức xoay người muốn bỏ chạy, nhưng anh lại giữ chặt đầu gối của cô, hoàn toàn phong kín đường lui của cô, áo của cô không biết khi nào đã bị kéo lên ngực, lộ ra thân hình trắng nõn, ngón tay tà ác thuận thế từ phía sau nắm lấy bộ ngực mềm mại của cô, đôi môi ẩm ướt nóng bỏng chợt hôn lên lưng cô, một đường uốn lượn……

Cô nhíu mày nhăn trán, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ mẫn cảm,“Đừng……” Cô ở dưới thân anh yếu đuối kháng nghị.

Ánh mắt Hàn Quang Lỗi dò xét khuôn mặt hồng nhuận của cô, không lưu tình kéo xuống miếng vải chướng mắt trên người cô, làm cho thân hình xinh đẹp của cô hoàn toàn bị phơi bày, động tình đã muốn không thể khắc chế.

Đáng thương, bỏ qua thời cơ đáng giá có thể trốn, Thương Hải Tình không còn cơ hội bỏ chạy nữa, chỉ có thể bị từng giọt từng giọt đoạt lấy, cầu xin tha thứ cũng không thể……

Hàn Quang Lỗi ở trên người cô như tìm được trân bảo mà ngạc nhiên vui sướng, anh chưa bao giờ biết một người phụ nữ có thể đồng thời làm người ta động tâm lại động tình, là cô đã mở ra chìa khoá dục vọng của anh, làm cho anh trở nên tham lam.(o.O nguỵ biện)

Anh có dự cảm, nếu đánh mất Thương Hải Tình, hạnh phúc sẽ vĩnh viễn rời bỏ anh.

Điều này làm cho anh cảm thấy một trận hoảng hốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Xã Ăn Giấm Chua

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook