Phụ Đạo Sau Giờ Học

Chương 12: "đến Lúc Làm Em Ngay Dưới Ống Kính Máy Chiếu, Để Dáng Vẻ Phun Nước Của Em Chiếu Trên Tấm Bảng Đen." (Bao Gồm H Mang Thai, Phun Sữa, Có Chi Tiết Bất Ngờ)

Tát Bát Nháo Đằng

21/01/2022

Bụng Chu Từ đã to bảy tám tháng, nổi lên cao cao bên dưới áo đồng phục.

Một cặp ngực sữa cũng căng to mập mạp, không có cách nào mặc được bộ quần áσ ɭóŧ thể thao cũ nữa, thay vào đó phải mặc áo ngực cài, loại mà Tiết Kiệu mua, cực kỳ sεメy, mang theo kiểu cách khiêu gợi mạnh mẽ, thường xuyên phải cởi ra để thay đổi -- Sữa của cô quá nhiều, mặc nửa ngày đã thấm ướt áo ngực.

Trời tháng bảy nóng nực, cô mặc váy, đồ lót bên trong cũng là do Tiết Kiệu chọn, là loại đồ lót theo bộ, chất liệu vải tiết kiệm, lộ ra cặp mông trắng nõn.

Hôm nay nghỉ hè, học sinh đã đi hết sạch khỏi lớp, chỉ còn lại mỗi mình cô ở lại chờ Tiết Kiệu, bàn tay không ngăn được vói xuống dưới, khều gảy bên trong huyệt. Cô mặt đỏ tía tai khảy ra từ bên trong một quả trứng rung, còn đang rung rừm rừm, dâʍ ɖịƈɦ vốn bị chặn lại giờ đây chảy lép nhép xuống dưới, dọc theo bắp đùi rớt tí tách xuống sàn nhà.

Cái đó là lúc sáng Tiết Kiệu nhét vào, nghiêm mặt ra lệnh cấm cô lén lấy ra, thế nhưng anh thật sự quá vô sỉ, lúc nãy khi nghiêm chỉnh trang nghiêm đứng ở bên trên căn dặn mọi người chú ý an toàn trong kỳ nghỉ hè, lặng lẽ điều chỉnh tần số cho cô mấy lần. Có vài lần cô suýt chịu không nổi bật ra tiếng la hét, cuối cùng phải nằm vật ra bàn cắn cổ tay giả vờ buồn ngủ.

Cô dựa vào bàn sau, thò tay vào huyệt thịt của mình sờ soạng, cho dù bây giờ cái thai cũng đã bảy tháng rồi nhưng cô vẫn cực kỳ khít chặt, hai ngón tay đút vào trong mà còn nuốt không xong.

Buổi tối lúc Tiết Kiệu mây mưa với cô, thỉnh thoảng cắn thùy tai cô cười giễu cợt rồi hỏi, muốn sinh con ra kiểu như nào: "Mẹ nó, làm bao nhiêu lần mà vẫn khít thế này, tới lúc đó đau chết em."

Cô sợ tới mức nước mắt giàn giụa, người đàn ông đã đắc ý xong cũng không còn ác liệt như trước kia nữa, anh hôn lên khóe mắt cô nhẹ nhàng an ủi.

Khi cô nghĩ đến đây, nước bên dưới chảy ra nhiều hơn, chiếc ghế đẩu gỗ ướt đẫm óng ánh cả mảng nước.

Bụng dưới châm một chút lửa du͙ƈ vọиɠ, cô khảy huyệt nhỏ của chính mình, học hỏi kỹ thuật tay bình thường Tiết Kiệu hay vuốt ve viên trân châu của mình, kéo nó ra khỏi vùng u cốc bí mật. Cuối cùng dùng gót chân chạm vào ghế trước, hết hơi hết sức túa ra mồ hôi đầm đìa.

"Shzz..."

Cô tự an ủi xong mới phát hiện có người đứng ở trước mặt mình, giật cả mình, híp mắt nhìn rõ đó là Tiết Kiệu. Anh bóp quả trứng rung, vẻ mặt nguy hiểm: "Chẳng phải đã bảo em không được lấy nó ra sao?"

Gương mặt Chu Từ đáng thương, đưa tay nắm lấy ống tay áo của anh nói em sai rồi.

Người kia cười giễu cợt một tiếng, cúi xuống thò tay vào qυầи ɭóŧ của cô, đã sớm ướt đẫm tới mức không thể tả nổi, vừa sờ vào là bàn tay đầy nước, mảnh thịt trai cũng ướt đẫm nước và giữ chặt ngón tay của anh. Giọng điệu của Tiết Kiệu rất hung dữ: "Dâʍ đãиɠ như thế này luôn, mẹ nó, cửa còn không đóng mà đã ở đây tự an ủi, bị người khác nhìn thấy thì em tính sao hả?"



"Có dâʍ đãиɠ hơn thì cũng là do thầy dạy."

Chu Từ nũng nịu cự nự, ngẩng đầu nhìn cửa, thấy người đàn ông đã đóng khóa chặt mới thở phào, cô kéo tay Tiết Kiệu xoa xoa lòng bàn tay của cô.

Tiết Kiệu nâng cô lên và ấn lên bục, vén váy và cởϊ qυầи lót của cô: "Em muốn như thế này sao?"

Chu Từ uyển chuyển dạng hai chân: "Ai bảo thầy nhét món đồ kia vào người em."

Tiết Kiệu kéo bộ đồng phục của cô ra, tay mò ra sau lưng cởi bỏ áo ngực, ném sang một bên chung với qυầи ɭóŧ, hai khối ngực căng to không chờ đợi nổi mà đánh bật ra. Anh véo đỉnh nhũ hoa, hôn lên cái bụng nhô lên của cô, sinh mệnh đang được nuôi dưỡng bên trong dường như bị kinh động, nhẹ nhàng đạp một cái vào bụng mẹ.

Thai cử động bắt đầu từ tháng thứ tư, lúc ban đầu Chu Từ đã cực kỳ lo lắng, cô bị hoảng sợ tới mức đòi sống đòi chết, bây giờ thì đã quen rồi, sờ vào chỗ bị đá và cười, bị Tiết Kiệu kéo mặt qua hôn lên đôi môi cô.

Cô nâng đôi gò bồng đảo cho anh, ấm ức nói là bị căng trướng khó chịu, người đàn ông nhéo một đỉnh nhũ hoa trong số đó, vừa mạnh tay một cái là đã tiết ra sữa, một bên ngực khác được anh ngậm vào miệng mút mạnh. Chu Từ lập tức ấn vào phía sau gáy của anh, giữ chặt anh ở ngay trước ngực, bật ra tiếng rên la phóng đãng, gọi anh trong lung tung lộn xộn: "Tiết Kiệu... Tiết Kiệu...."

"Chồng ơi, hu hu, chồng nhẹ một chút, đau..."

Tiết Kiệu giơ tay vỗ mông cô phát ra âm thanh to rõ ràng, cô gái nhỏ bị anh làm từ lúc còn là thiếu nữ cho tới khi trở thành phụ nữ, đang chớp chớp đôi mắt trong veo và đẫm lệ, cố gắng uốn éo lắc eo làm nũng: "Thầy Tiết --"

Vật nam tính của Tiết Kiệu đã cứng tới phát đau, giọng nói khàn đục, bóp bầu ngực sữa của cô: "Chu Từ, hôm nay anh làm chết em ở đây cũng là do em tự mình tìm đến."

Anh cởϊ qυầи lấy người anh em của mình ra, tách mở huyệt thịt mềm mại của cô, bóp một bên ngực phun sữa rồi cắm một mạch vào thẳng bên trong, làm tới mức khiến người ta giật mình, bắp chân nhỏ rũ rượi chổng lên, đầu ngón tay bấu vào lưng anh gọi chồng một cách phóng túng.

Lớp thịt non mềm bên trong hoa huyệt ấm nóng, giống như cái miệng ngậm lấy gậy thịt của anh không buông, càng bóp bầu ngực càng co lại chặt hơn, khoan khoái tới mức khiến da đầu người ta tê dại.

Anh làm cô đến độ hoa mắt choáng váng, nơi hai người kết hợp với nhau nước bắn ra tung tóe, nửa người bên dưới sạch sẽ sáng bóng của Chu Từ bị làm tới mức trở nên sưng tấy. Anh kéo âm hộ và hoa huyệt của cô, lộ ra âm hộ bị chèn sắp sửa trong suốt: "Đến lúc làm em ngay dưới ống kính máy chiếu, để dáng vẻ phun nước của em chiếu trên tấm bảng đen, vừa làm em vừa nhìn ngắm."

Chu Từ quàng tay qua cổ anh hầm hừ, nói đừng vậy mà, cô bị cắm rút hai mắt mơ màng mắng anh vô liêm sỉ.



Tiết Kiệu hôn lên đôi mắt ngấn nước của cô, gậy thịt bên dưới căng phồng càng lúc càng to, thúc thật mạnh vào huyệt thịt của cô, những đường gân xanh gồ ghề trên thân gậy thịt cọ xát từng tầng từng lớp thịt non mềm ẩn chứa điểm nhạy cảm. Anh dùng thái độ hiểu rõ cơ thể cô như lòng bàn tay cắm cô phun nước lung tung, sau cùng mới ư ư nức nở cọ xát gò má của anh, mở rộng âm hộ để anh bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ căng tràn vào trong.

Chu Từ ngửa mặt nằm trên bàn giáo viên, trên người cô là sữa phun ra, giọt nước đọng nơi khóe mắt, nói rằng ở dưới bị làm vừa tê vừa ngứa với vẻ đáng thương, lôi kéo tay người đàn ông muốn anh vuốt ve.

Tiết Kiệu yêu thương hôn lên cái bụng nhô cao của cô, gậy thịt vùi trong người cô khôi phục từng chút một, men theo đường bụng anh hôn lên đỉnh nhũ hoa, liếʍ ɭáρ sạch sẽ giọt sữa nhỏ đang nằm run rẩy bên trên, trầm giọng hỏi cô: "Em còn muốn không?"

Thiếu nữ đỏ mặt gật đầu, bị anh xốc nách xoay người lại, hai cánh tay chống lên bục giảng, đứng đó bị anh thâm nhập từ phía sau.

"A ------"

Độ sâu của tư thế này thật không thể tưởng tượng được, hoa huyệt của cô co rút giật giật giống như chạm phải dòng điện, đầu ngửa ra sau, bộ ngực run rẩy, từ phía sau có thể nhìn thấy biên độ rung động dữ dội, chiếc cổ cong trắng nõn thon dài, loáng thoáng hiện lên độ cong tuyệt đẹp của cột sống.

Anh đứng như vậy thúc vào rút ra hàng trăm lần, cho đến khi Chu Từ không thể chống đỡ được nữa, hai cánh tay bị anh kéo sát bên rồi cắm rút, thân thể nặng nề dần dần lảo đảo muốn té ngã, lại bị anh va chạm nhấp nhô lên xuống.

"Hu hu, muốn đi tiểu, thầy, em sắp đi tiểu..."

Đáy huyệŧ đang có em bé nằm bên trong đè lên bàng quang, phụ nữ mang thai vốn sẽ đi tiểu nhiều lần, huống chi còn bị người kia làm với tần suất mạnh mẽ như kia tới lui hai lần. Chu Từ thút thít rêи ɾỉ cắn chặt cánh môi hồng, vặn vẹo thân thể muốn tránh khỏi trói buộc của người ở đằng sau, người đàn ông đứng phía sau càng lao vào dữ dội như mưa to gió giật hơn nữa.

Chu Từ run rẩy chịu đựng, lớp thịt non mềm bị cọ xát qua lại nhiều lần sưng đỏ, nướƈ ŧıểυ và dâʍ ɖịƈɦ hòa lẫn vào nhau nhỏ giọt xuống dưới. Cô rốt cuộc nhịn không được, nghiến răng nghiến lợi ngẩng cổ lên, phía bên dưới chảy ra dòng chất lỏng màu vàng, xối dưới chân hai người.

Tiết Kiệu đứng ở đằng sau cũng đã tới mức giới hạn, anh ôm cô vào lòng, áp khớp háng vào mông cô, mạnh mẽ bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đặc.

"Hự..."

Chu Từ đặt tay lên bụng, uể oải cố gắng hết sức chống lên bục giảng. Tiết Kiệu rút vật nam tính của anh ra, dâʍ ɖịƈɦ vốn bị chặn lại và tϊиɦ ɖϊƈh͙ không thể nuốt hết chảy lép nhép xuống dưới, tưới đầy trên mặt đất.

Chu Từ rũ mắt xấu hổ nhìn vũng nước dưới mặt đất, che mặt muốn khóc nức nở, lại bị người đàn ông kéo bàn tay ra rồi hôn lên đó với vẻ dịu dàng. Anh hôn dọc một đường từ khóe mắt đến bụng dưới của cô, cuối cùng buông lỏng từng ngón tay một, nhẹ nhàng hôn khẽ lên viên trân châu nhỏ mềm mại cùng hoa tâm của cô, giọng nói ôn hòa và trìu mến: “Anh yêu em nhiều lắm”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phụ Đạo Sau Giờ Học

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook