Quản Gia Kí Sự Lục

Chương 19

Tiểu Trư Tước

15/07/2014

Hài tử và gia đình luôn là chủ đề nói chuyện phiếm của mọi người, nhất là về hài tử, những đứa trẻ chưa trưởng thành. Nhưng hài tử tụ tập với nhau sẽ chơi cái gì? Đây là chuyện người lớn vĩnh viễn không hiểu. Bảo Bảo và Bối Bối của Lý Hiểu Nhạc vẫn là hài tử, nên hài tử nghĩ gì chỉ hài tử biết.

Kỳ Lân Vương có một nhi tử, là tiểu thế tử từ nhỏ được Thuần vương phi yêu thương. Sau khi Thuần rời đi, vị trí vương phi luôn bỏ trống, Cửu phu nhân muốn làm vương phi, Kỳ Lân Vương không đồng ý, hạ lệnh phá nát đào viên của cửu phu nhân, một lần nữa trồng hoa hải đường Vương phi thích nhất, náo loạn giữa Cửu phu nhân và Vương gia mới dừng lại, nhưng điều đó ảnh hưởng không tốt tới tiểu thế tử, vì Cửu phu nhân luôn kiếm chuyện trách mắng nó. Nhất là khi Vương gia đến biên cương dẹp loạn, Cửu phu nhân tự cho mình là vương phi, thường xuyên đánh thế tử.

Tiểu thế tử lớn hơn Bảo Bảo và Bối Bối năm tuổi, ngày đó, tiểu thế tử bị Cửu phu nhân đánh, ngồi một mình len lén khóc, Bảo Bảo và Bối Bối nhìn thấy, liền hỏi nó: “Sao ngươi lại khóc?”

Tiểu thế tử không để ý tới bọn họ, “Người ta quan tâm ngươi, còn không cảm kích.” Bảo Bảo bĩu môi.

“Ngốc, ngươi không thấy hắn bị đánh à.” Bối Bối nhìn vết thương của tiểu thế tử, bước đến kéo tiểu thế tử lên.

“Ngươi là nhi tử của Vương gia, ai dám đánh ngươi.” Bảo Bảo hỏi.

“Là Cửu phu nhân, nhất định là hắn.” Bối Bối khẳng định, “Phụ thân nói, Cửu phu nhân là độc xà.”

“Có muốn chúng ta giúp ngươi báo thù không?” Bảo Bảo cười gian.

“Trị thương cho hắn trước.” Bối Bối nói, “Chúng ta có thể dùng thuốc trị thương vừa chế.” o[∩_∩]o

Cứ như vậy, hai tiểu hài tử không đếm xỉa kháng nghị của tiểu thế tử, dễ dàng mang nó về nhà, bôi thuốc, sau đó cùng nhau nghĩ cách chỉnh Cửu phu nhân.

“Phụ thân nói, Cửu phu nhân như xà, cho hắn sử dụng Kim Xà Lang Quân thế nào?”

“Cái gì là Kim Xà Lang Quân?” Tiểu thế tử hiếu kỳ hỏi.

“Kim Xà Lang Quân, chính là tân dược Tiểu phụ thân chế, dùng ngươi sẽ biết.”

Cửu phu nhân ăn xong cơm trưa, đột nhiên ngồi phịch trên đất, trong chốc lát, tựa như rắn bò tới bò lui, còn phát ra thanh âm ti ti, lúc thì bò lên cột nhà, lúc thì đuổi theo chuột. Dọa bọn hạ nhân sợ hãi, mời đại phu, gọi ngự y, lăn qua lăn lại, cuối cùng mời quốc sư tới. Quốc sư xem qua, nói một câu: “Nhân quả tuần hoàn, báo ứng khó chịu. Mấy ngày nữa lại vô sự.”

Bọn hạ nhân đều suy đoán, Cửu phu nhân ngược đãi tiểu thế tử, nên thâm mẫu của tiểu thế tử tìm hắn báo thù.

Xú tiểu tử, lại trộm dùng dược ta mới chế, Ôn Lương Ngọc thầm nói, bất quá, giáo huấn Cửu phu nhân điêu ngoa kia cũng tốt.

Tiếp tục như vậy cũng không phải cách, chờ dược hết tác dụng, tiểu thế tử vẫn bị đánh, Bảo Bảo và Bối Bối cùng tiểu thế tử có chút buồn bực.

“Nếu không, hạ dược Cửu phu nhân, làm hắn ngủ không dậy nổi?” Bảo Bảo đề nghị.

“Như vậy sẽ mất mạng.” Tiểu thế tử nhắc nhở.

“Nếu không chúng ta đi tìm thúc thúc của ngươi, hắn là Hoàng thượng mà!” Bối Bối nói.

“Tiến cung đâu dễ vậy.” Tiểu thế tử nói.

“Tìm thúc thúc của ta, hắn là thái phó của Thái Tử.” Bảo Bảo nói, “Hắn có kim bài tiến cung.”

“Làm thế nào lấy được?” Bối Bối nói.



“Chúng ta sẽ trộm!” Bảo Bảo nói.

Bảo Bảo Bối Bối đến bái phỏng thúc thúc, thúc thúc thật cao hứng, nhiệt tình tiếp đón bọn hắn, hai tiểu tử chưa từng ngoan ngoãn như vậy.

“Di, sao ta lại ngứa thế này.” Thúc thúc của Bảo Bảo và Bối Bối bắt đầu cảm thấy rất ngứa.

“Thúc thúc, ta nhìn thấy con kiến trên người ngươi.” Bối Bối nói.

Thúc thúc ngay lập tức đi thay quần áo, hai tiểu tử theo sau, thừa dịp thúc thúc không chú ý, trộm kim bài.

Ba nam hài tiến hoàng cung, thị vệ thấy kim bài liền cho qua.

“Dù kim bài không phải vàng ròng, nhưng có tác dụng rất lớn.” Bảo Bảo nói.

“Sao ngươi biết không phải vàng ròng?” Tiểu thế tử hỏi.

“Nhìn cũng biết, phụ thân dạy chúng ta cách phân biệt.” Bối Bối nói.

“……” Tiểu thế tử hết chỗ nói.

Tiểu thế tử từng vào cung nên biết rõ đường, đi theo nó sẽ không lạc. Đến ngự thư phòng, trước cửa có thị vệ ngăn cản, bị Bảo Bảo vung phấn, thị vệ bắt đầu nhảy như thỏ. Thái giám biết tình hình căng thẳng, lập tức bẩm báo với hoàng đế, hoàng đế vui vẻ bước ra. Nhìn thấy nhi tử của Kỳ Lân Vương và hai tiểu hài tử, hắn hỏi: “Quách nhi, sao ngươi lại tới đây.” Quách nhi là tên tiểu thế tử.

“Hoàng thượng, Quách nhi bị người ngược đãi. Cầu Hoàng Thượng cứu Quách nhi.” Tiểu thế tử quỳ trên mặt đất, khóc lóc kể lể, “Từ lúc mẫu phi đi, Cửu phu nhân tự cho mình là vương phi, ngược đãi Quách nhi.”

“Cái gì! Hoàng thất ta, bị tiện nhân kia ngược đãi.” Hoàng đế vừa nghe thì phát hỏa.

“Đúng vậy, Hoàng thượng thúc thúc, Cửu phu nhân kia rất xấu. Hắn muốn hại chết Quách nhi, để nhi tử của Vương gia và nha hoàn thiếp thân của hắn làm thế tử.” Bối Bối nói

“Hắn muốn thừa dịp Vương gia không ở nhà, ra tay với thế tử, đúng là đại phôi đản.” Bảo Bảo tiếp lời.

“Thật quá ác độc, Quách nhi, trước tiên ngươi cứ ở trong cung, đợi phụ thân ngươi trở về, trẫm sẽ xử lý chuyện này.” Hoàng đế nâng Quách nhi dậy, nhìn vết thương trên người nó, đau lòng, “Hắn quá độc ác.”

Hoàng đế nhớ tới một việc: “Sao ngươi tiến cung được.”

“Bảo Bảo và Bối Bối dẫn con tiến cung.” Quách nhi nói ra.

Bảo Bảo và Bối Bối vừa nghe, lập tức kiêu ngạo nói: “Chúng ta trộm kim bài của thúc thúc.”

“Thúc thúc các ngươi là à?” Hoàng đế hiếu kỳ hỏi.

“Là lão sư của Thái Tử.” Bối Bối nói ra.

“Là thái phó ư?”

“Họ Lý.” Bảo Bảo nói.

“Bọn họ là hài tử của quản gia vương phủ – Lý quản gia.” Quách nhi giới thiệu.



“Lý quản gia…… Trách không được thị vệ lại nhảy nhót như vậy, quả nhiên là cha nào con nấy.”

“Hoàng thượng thúc thúc, ngươi có rất nhiều tiên phải không?” Bảo Bảo hỏi.

“Đúng vậy.” Hoàng thượng nói.

“Vậy xin người thay Kỳ Lân Vương gia trả tiền trước a.” Bối Bối lấy hóa đơn giao cho thái giám, thái giám lại đưa cho hoàng đế.

“Kim sang dược tốt nhất cho tiểu thế tử, một lượng bạc. Giáo huấn Cửu phu nhân, 10 lượng bạc. Trộm kim bài, 10 lượng bạc. Mang thế tử vào cung, 20 lượng bạc, tổng cộng 41 lượng bạc.” Chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, hiển nhiên là Bảo Bảo và Bối Bối ghi.

“Cha ta nói, hắn được Kỳ Lân Vương thuê làm quản gia, nhưng không có nghĩa vụ làm chuyện khác, nên làm chuyện khác phải tính tiền. Nể tình chúng ta quen nhau, ta bớt cho các ngươi 1 lượng.” Bảo Bảo rất thuần thục nói ra.

“Các ngươi thật sự kế thừa thực truyền của phụ thân a!” Hoàng đế cảm giác Trường Giang sóng sau đè sóng trước, Bảo Bảo và Bối Bối, thần giữ của mới ra đời.

Có bạc, Bảo Bảo và Bối Bối muốn mua ăn, bướng bỉnh theo Vú Trương dạo phố.

“Ca ca, ngươi nói, mua dưa leo, là mua to hay nhỏ?” Bối Bối hỏi Bảo Bảo.

“Đương nhiên là mua to, quả táo càng to càng ngon, dưa leo cũng vậy.” Bảo Bảo khẳng định, còn có thể giữ hột làm giống

Vì vậy Bảo Bảo và Bối Bối mãnh liệt yêu cầu Vú Trương mua dưa leo, nói với người bán hàng rong, đem toàn bộ dưa leo to nhất về nhà.

“Bảo Bảo, Bối Bối, các con mua dưa leo già như vậy, định trồng dưa leo ư?” Ôn Lương Ngọc hỏi hai tiểu bất điểm, hai người, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.

“Tiểu phụ thân, dưa leo không phải càng to càng ngon sao?”

“Không phải, càng to càng khó ăn.” Ôn Lương Ngọc nói.

“Vậy sao quả táo càng to càng ngon, dưa leo to không thể ăn?”

“Quả táo là hoa quả, dưa leo là rau dưa.”

“Đều là ăn vì sao phân ra hoa quả và rau dưa a?”

“Cái này ta cũng không biết.” Ôn Lương Ngọc nói. “Đúng rồi, thúc thúc của các con nói, khi nào các con trả kim bài lại cho hắn?”

“Kim bài?” Bảo Bảo sờ sờ khắp người, không có, Bối Bối sờ sờ khắp người, cũng không có, “Nguy rồi, rơi trong hoàng cung !”

Hai tiểu quỷ lập tức chạy tới chỗ để dược phấn.

“Các con làm gì?” Ôn Lương Ngọc hỏi.

“Chúng con cần mười cân Nhuyễn Cân Tán, phóng vào thị vệ, tiến cung tìm kim bài!”

Trong cung, hoàng đế rùng mình một cái, sợ hãi dâng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quản Gia Kí Sự Lục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook