Quỷ Vương Kén Vợ

Chương 59: Cửa hàng nhang.

Thoa Tiểu Quỷ

06/07/2020

Nhìn vào biểu cảm rối bời của anh ấy, tôi cảm thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, “Bỏ đi, em không muốn nghe anh giải thích, em cũng không có giận, anh tìm em có việc gì không?”

Mạc Tử Li im lặng một lúc, ” hắn ta sẽ đến tìm em, cẩn thận một chút.”

“Ừm.” Tôi nhanh chóng bỏ điện thoại xuống, nhìn màn hình chuyển sang màu đen cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Thật không thể tưởng tượng được, Minh giới của Mạc Tử Li lại có thể liên lạc với tôi. Tôi đột nhiên có chút hối hận. Mặc dù cùng Mạc Tử Li không có gì để nói, nhưng bối cảnh đằng sau anh ấy có thể được nhìn thấy, tốt xấu là minh giới.

Tuy nhiên, suy nghĩ của tôi đã bị lão đạo sĩ chê cười, ” đệ tử à, ý nghĩ của cô thật kì lạ, làm sao hắn ta có thể gọi điện cho cô từ minh giới, ngay cả khi anh ta là một người lợi hại như vậy cũng không thể làm được, hắn rõ ràng đang ở nhân gian.”

Được rồi, tôi nghĩ quá nhiều.

Nhưng tôi không biết rằng ở phía bên kia của điện thoại, dĩ nhiên, sắc mặt Mạc Tử Li đen lại, khiến cho người có tên Hắc Diện toàn thân lạnh buốt đều là sợ hãi, không ngừng lùi lại vài bước mới ổn định được thân ảnh, đột nhiên nghe Mạc Tử Li lạnh lùng nói, “ ngươi đi bảo vệ cô ấy.”

Hắc Diện vẫn có khuôn mặt tê liệt, nhưng có nội tâm ủ rũ, vừa mới ôm người đẹp về, nhưng lại bị phái đi để bảo vệ một người phụ nữ, quả thực là độc ác, “Vâng, tôn chủ.”

Mạc Tử Li nhìn chằm chằm vào điện thoại, cuối cùng buông điện thoại ra, dựa lưng vào ghế tựa chợp mắt, anh ấy không vội, vẫn còn thời gian, Vân..Vân…

Đạo sĩ già thúc giục tôi nhanh chóng mua đồ. Tôi có chút kì lạ. ” những thứ đồ này không phải đạo sĩ như ông nên mang theo bên người sao? Tại sao còn bảo tôi đi mua?”

Đạo sĩ già nghiến răng nghiến lợi nói, ” đệ tử, cô tại sao keo kiệt như vậy, cô đã thấy trường học nào cung cấp sách miễn phí cho cô chưa? Bảo cô mua ít chu sa và bút lông cũng không cam tâm tình nguyện.”

Tôi nghĩ một chút cảm thấy cũng phải thôi, “Nhưng, sư phụ loại này nên thân thiện hơn các giáo viên trong trường, phải không?”

“Thân thiện cái quỷ gì!” Đạo sĩ già hét lên trong tâm trí tôi, ” nói đến cùng tôi vẫn là chịu thiệt rồi, trở thành một gia sư miễn phí cho cô, quả là bước đột phá chốt hạn của lão đạo tôi.”



“Tốt thôi.” Tôi là một đứa trẻ ngoan, tôn trọng người già và yêu trẻ nhỏ, nhưng trước mặt lão đạo sĩ này luôn không có cách nào tôn trọng. Tôi không muốn cãi nhau với ông ta, “ ông biết ở đâu bán những thứ đồ này không?”

“Nói thừa, tôi làm sao biết được.” Lão đạo sĩ thở phì phì nói, tôi dường như còn nghe thấy âm thanh nhai nuốt.

Tàu điện ngầm không đông lắm, tầm này không phải là giờ cao điểm đi lại, ngoại trừ những người đi du lịch, không có người nào đi xe, tôi cẩn thận nghĩ về giấy phù, dây đỏ, chu sa , những thứ này dường như chỉ có trong chùa chiền có thể dùng đến.

“Tôi nói, Sư phụ này, ông không phải là một người đạo giáo ư, tại sao sẽ dùng những thứ Phật giáo này?”

“Phật đạo không phân giáo cô chưa nghe qua sao? thực là một tiểu đệ tử kiến thức thiển cận. Sau này phải cùng các sư huynh của cô học hỏi một chút, đừng lúc nào cũng hỏi những vấn đề sỉ nhục IQ của sư phụ cô.

Tôi không nói nên lời. Miệng lưỡi lão đạo sĩ này thật độc, không phải độc thông thường.

Tôi nhìn vào bản đồ, ngôi chùa gần nhất mất 10 phút đi tàu điện, nghe có vẻ nổi tiếng tên Bạch Tháp Tự.

Đi trên con đường của người đi bộ, chóp mũi có thể ngửi thấy mùi nhang, môi trường ở đây rất yên tĩnh, tôi cảm thấy vô cùng thoải mái, nhớ lại lần cuối cùng tôi đi chùa, tâm trạng lúc đó rất sợ hãi, so với hôm nay tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều, ít nhất là không phải lúc nào cũng vì những việc thần quái đó mà tâm thần bất an.

“Chị ơi, chị có muốn mua nến không?” Một đứa trẻ trong tay đang cầm chiếc giỏ mây có vài cây nến đỏ. Cô bé túm lấy quần tôi và ngước mát lên nhìn, đôi mắt dường như lóe lên ánh sáng hoàng hôn màu vàng.

Tôi có chút ngạc nhiên, muốn nhìn rõ ràng thêm một lần nữa, nhưng không có gì kì lạ. lão đạo sĩ nhắc nhở tôi, “Cây nến tôi muốn là cây nến màu trắng dày bằng hai ngón tay.”

Tôi không thể từ chối, lấy ra một vài cây nến đỏ từ trong giỏ, sau đó đặt lại mấy đồng tiền lẻ.

” cảm ơn.” cô bé nói lời cảm ơn rồi chạy mất.

Đạo sĩ già nói, “Nếu xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không quan tâm đến cô.”



“Điều gì có thể xảy ra?” Tôi không tin lời ông ta nói. Đạo sĩ già này rất không đáng tin. Tôi vốn dĩ nghi ngờ rằng ông ta đang làm tôi sợ.

Có rất nhiều cửa hàng nhỏ bán nhang ngoài chùa. Chúng thường được đặt ở ngoài trời. Tôi đảo mắt một vòng, lão đạo sĩ nói những thứ đồ đó ở đây chủ yếu đều có, bút lông cũng không ngoại lệ, cảm thấy có chút kì lạ.

Ngay khi tôi chuẩn bị vào một cửa hàng để hỏi, lão đạo sĩ hét lên: ” tiểu đệ tử, cô đây chỉ là vừa mới nhập môn, cái gì cũng không biết, Bạch Tháp Tự này là một nơi phong thủy cực tốt, đợi một chút đi xem xem, nghe sư phụ của cô giảng đạo cho cô.”

Tôi đã mua tất cả những thứ có màu đồng bộ và bỏ chúng vào túi nhỏ của mình. Cửa hàng nhiệt tình hẹn tôi lần sau lại ghé, điều này khiến tôi hơi bối rối.

“đồ nhi, cô đây là muốn tức chết tôi phải không?” Đạo sĩ già giận dữ nói.

“Có chuyện gì với tôi vậy?” Tôi không hiểu hỏi ông ta.

“Tất cả những thứ co mua đều là vật phẩm hạ đẳng, đợi một lát vào bên trong chùa, sư phụ sẽ chỉ đường cho cô đến chỗ nào để mua.”

“bên trong chùa vẫn còn bán những thứ đồ này sao?” Đột nhiên, tôi cảm thấy mình thực sự có quá ít kiến ​​thức.

“Điều đó đương nhiên. Khi vào cửa, rẽ phải, đi thẳng đến cuối đường sẽ có một bức tường ở đó, cô có thể chạm nhẹ vào tường ba lần.” Đạo sĩ già chỉ đường cho tôi.

Tôi đi theo hướng ông ta nói. Sau khi vào chùa, đó là một con đường rất bằng phẳng, ho cỏ hai bên đường cắt tỉa rất có phong cách. Nếu không có nhiều khách du lịch, nơi đây sẽ là một chốn bồng lai tiên cảnh, kyhoong có khói lửa nhân gian.

“Hãy nhớ chuẩn bị minh tệ, chính là những đồng tiền tệ trước đây, có vàng vẫn thuận tiện hơn.”

Tôi gật đầu và tiếp tục đi về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quỷ Vương Kén Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook