Qủy Y Vương Phi

Chương 2: chương 2

Minh Thiên Hiểu

21/12/2013

Đem bộ quần áo sm ra khỏi hộp, khuôn mặt nữ tử tuyệt sắc dần dần lãnh kết,

Vũ Á hôm nay là ngày chết của ngươi.

Cầm lấy quần áo, bàn tay dần dần nắm thành quyền, móng tay thật dài lâm vài vải dệt, chất bạc trong suốt ở trong lòng bàn tay gắt gao nhăn lại cùng một chổ, bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp dần dần tràn đầy sát khí.

Bỏ đi sườn xám, thay vào cái cơ hồ không che được ba điểm trên cơ thể.

Rút ra hoa hồng làm bằng tơ cài trên đầu, hoa hồng cư nhiên là một kim tiêm, kim tiêm dài 3 cm dưới ngọn đèn trở nên bén nhọn máu lạnh.

Trước đây bởi vì cài trên tóc cho nên làm cho người ta nghĩ đây chỉ là một vật trang sức, không ai có thể nghĩ tới, đây là một vũ khí giết người lợi hại.

Mái tóc được trút xuống, như thác nước màu rượu đỏ gấp khúc uốn lượn, ước chừng dài đến chổ thắt lưng.

Mặ vào sm cuồng dã thay thế cho sườn xám cổ điển, nữ nhân gợi cảm mười phần, làm cho nam nhân thấy đủ đến hắn phun huyết ba thước.

Trên sm được đính đầytiểu biệt châm liên tiếp ở bên trong và trước ngực, trói buộc da thịt mềm mại, làm chi tuyệt đối đánh sâu vào thị giác kích thích người ta.

Mặt liêu co dãn trong suốt, che đậy bộ ngực rất tròn, lúc ẩn lúc hiện, làm cho máu trong toàn thân người ta bắt đầu khởi động.

Đem đóa hoa hống sáp nhập vào trước ngực, trên ngực áo màu đen nợ rộ một đóa hoa hồng đỏ như máu, yêu mị mười phấn nhìn không ra một chút giấu vết, chỉ làm cho người nghĩ đến vật kia chỉ là một vật trang sức.



Mở cửa phòng thay quần áo đi ra, đèn trong phòng đã muốn tắt hết, chỉ còn một ngọn nến nhỏ thiêu đốt, ánh sáng màu vàng ở trong phòng dấy lên hơi thở ái muội.

“Bảo bối, ta đã thay quần áo, ngươi ở đâu, nhanh chút lại đây nhìn xem a” Nữ nhân ôn nhu kêu gọi, thanh âm kêu người ngọt từ đáy lòng, thẳng trong lòng làm sóng bắt đầu hồ khởi.

“Ta ở đây, Điềm Tâm.” Nam nhân cầm trong tay một lọ rượu trân quý thượng đẳng, hắn đã muốn bỏ đi áo khoác, áo trắng bên trong lộ ra bờ ngực tinh tráng, tạo nên mị lực của nam nhân.

Nữ nhân đi đến trước mặt, dưới ngọn đèn u tối, bộ dáng sm của nữ nhân, bán che đậy dụ hoặc làm cho nam nhân lưỡi khô lại, hận không thể lập tức đem nàng quăng đến trên giường mây mưa thất thường, bất quá, nam nhân có năng lực tự động điều khiển phi phàm, vẫn cực lực ngăn chặn dục vọng của chính mình.

Lấy hai cái cốc có chân dài, đem rượu hồng trong bình ngã vào, rượu hồng dọc theo miệng bình chảy ra, sắc hồng trong sáng giống như là máu mới mất.

Bảo bối, ta đẹp không?” Nữ nhân xoay một vòng, phía sau lưng lõa lồ, váy ngắn kích thích, trân bắp đùi trắng noãn mơ hồ hiện ra tất chân, thân thể gợi cảm biểu hiện không thể nghi ngờ.

Màu đen nhiệt tình kia, đen cuồng dã không thể kềm chế được, dáng người linh lung cùng khí chất xinh đẹp, dã tính dụ hoặc tràn ngập làm cho người ta miên man bất định.

“Đẹp, đẹp, ngươi thật sự là yêu tinh trời sinh, đến, Điềm Tâm, đến đây, uống chén rượu, đợi lát nữa ta sẽ nhất định cho ngươi một đêm tuyệt vời mất hồn.”

Thanh thúy chạm cốc, nữ nhân ngửa đầu đen rượu bên trong uống cạn, không có chú ý tới vẻ mặt hưng phấn của nam nhân.

Tùy tay, đem chén rượu quăng ra phía sau, ba một tiếng, rơi xuống nền đá cẩm thạch: “Bảo bối, ngươi nghe, thanh âm này cũng rất dễ nghe, ngươi như thế nào còn chưa uống, uống nhanh nha, chẳng lẽ muốn ta giúp ngươi.” Ở trong ngực nam nhân, nữ nhân đưa ly rượu lên miệng, nam nhân ôm lấy đầu tiến đến miệng hắn, sau đó nam nhân còn liến những giọt rượu còn lại trên khóe miệng.

Ôm thấy thân thể mềm mại của nữ nhân quăng đến trên giường lớn, nam nhân bỏ đi áo sơ mi, phủ ở trên người nữ nhân.



“Điềm Tâm, hiện tại, chúng ta bắt đầu một đêm mất hồn đi.” Đưa tay sáp nhập vào bên trong mái tóc dài màu đỏ của nữ nhân, dục vọng của nữ nhân rốt cuộc đã không thể khắc chế được

Một cái xoay người, đem nam nhân đặt ở dưới thân, nữ nhân chu đôi môi đỏ mọng: “chán ghét, gấp cái gì nha, từ từ sẽ đến thôi, hiện tại để ta hầu hạ ngươi, ngươi hãy hưởng thụ tốt đi, bảo bối.”

Ngón tay dí sát vào mắt nam nhân làm cho hắn không nhìn thấy gì, tay kia vuốt ve trên tiểu đậu đỏ của nam nhân

Vươn đầu lưỡi, khẽ liếm tiểu đậu đỏ, cảm thụ được nó dần dần trở nên cứng rắn.

Nam nhân mắt nhắm say mê, hưởng thụ tuyệt với mất hồn này.

Ngẩn đầu liếc mắt xem nam nhân một cái, thấy hắn không hề phòng bị mà nhắm mắt lại, trên mặt nữ nhân hiện lên một chút cười lạnh.

Thong thả đem hoa hồng trên ngực rút ra, kiêm tiêm phản chiếu ánh sáng lạnh lợi hại, nhìn mi tâm nam nhân, nữ tử cắn môi chuẩn bị đoạt đi sinh mệnh của hắn.

Nhưng là, tay vừa mới nâng lên, nữ nhân cảm thấy khí lực toàn thân dần dần xói mòn, mí mắt trầm trọng, ngay cả ý thức cũng dần trở nên mơ hồ.

Nàng cảm thấy nam nhân xoay người ngồi dậy, bị hắn đặt ở dưới thân, đoạt đi hoa hồng trong tay nàng, nhìn ánh mắt mê ly, nàng vẻ mặt lãnh khốc ý cười.

“Điềm Tâm, đây không phải đạo cụ trong trò chơi của chúng ta, đây là cái gì a, giết người sao?” Vỗ vỗ mặt nữ nhân, biểu tình trên am8t5 nam tử trở nên hung ác

“Vũ Thiên Tầm, là ai dạy ngươi đi câu dẫn thúc thúc này a? Là ba ba ma quỷ của ngươi sao?!” Nắm lấy mái tóc dài của nữ nhân, bức bách nàng nâng đầu lên. “Hai mươi năm trước, ba ba ngươi đã đoạt đi nữ nhân mà ta yêu thương, như thế nào, hiện tại, ngươi muốn giết thúc thúc này của ngươi sao?! A!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
Nguyên Tôn
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Qủy Y Vương Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook