R4 Và Lớp Học Cá Biệt

Chương 14

Tường vy

12/09/2014

Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong hai đứa nó chạy đến trường. Vào lớp, mọi người đều nhìn tụi nó bằng cặp mắt rất chi là...gian. Cứ cười khúc khích mãi, nó ko hỉu mô tê j cả, máu nhìu chuyện bẩm sinh của nó càng tăng thêm khi thấy Ngọc Hà cũng nhìn nó cười khúc khích, bực quá nó hét:

- TỤI BÂY ĂN CÁI GIỐNG J MÀ CƯỜI SUỐT THẾ HẢ KHAI MAU KO TA CHO MỖI ĐỨA ĂN ĐẤM GIỜ__zâng sức công phá của nó ko nhẹ tý nào vừa nghe hăm doạ xong bọn yêu tinh trong lớp im hẳn đi, Khánh Duy móc trong túi ra cái iphone ngoắc ngoắc nó lại gần rồi cho nó xem tấm hình "hồi tối" thỳ...

1s

2s

3s

4s

5s

Zâng nó đơ như cây cơ lun mặt Bảo với nó còn đỏ hơn "đ*t khỉ" lúc này như nhớ ra điều j đó Bảo đánh trống lãng nói:

- Ê Hà cậu có đem theo mắt mèo ko?

- Có chứ hum qua Hà với Thiên đi hái mà, zui lắm hjhj Hà với Thiên còn bị mắt mèo quẹt vào tay, rồi bị chó dí nữa ó pãi hem Thiên?__Hà nói rồi cười nhìn Thiên, cậu chỉ biết đỏ mặt rồi ừ ừ cho có lệ, quả đúng lá hôm qua hai đứa nó đi hái mắt mèo, hái xong còn gặp "hoạ" nữa là.... Mà các bạn biết tụi nó gặp j ko? Zâng lúc tụi nó hái xong trên đường về Hà gặp một "bạn" chó rất ư là...bự, cứ nhìn Hà grừ grừ mãi làm Hà nhà ta sợ quá la toáng lên núp sau lưng anh Thiên, mà Thiên đại ca nhà ta cũng có hơn j Ngọc Hà đâu, tay chân run lẫy bẫy, mặt tái ngắt (nhục quớ anh ui~) rồi 1--2--3 tụi nó tốc chạy với vận tốc ánh sáng mà "bạn" chó vẫn ko tha dí theo miết kết quả là tụi nó phãi trèo lên cây mận mà trốn (=_____=!)

Sau khi nghe Hà nói 3 đứa tụi nó đeo găng tay vào lên bàn giáo viên chà chà khắp nơi

- Ê mày, bà cô giám thị mắt bả tinh lắm làm trò này liệu có ổn hông?__Mai nghi hoặc hỏi

- Yên tâm yên tâm trò này tuy cũ nhưng còn rất hịu quả hehe__Thiên trả lời mặt gian kinh

Nói rồi từ ngoài cửa thằng Thơ "bay" zô la lên:

- CÔ ZÔ, CÔ ZÔ, GIẢI TÁN~

Thế là tụi nó ba chân bốn cẳng chạy về chỗ "trang bị" lại tư thế hết sức vô (số) tội.

- NGIÊM__Ái Phương nghiêm giọng, cô giám thị nhìn một lúc rồi lên tiếng:

- Hôm nay các em có bày trò j ko?__quả là rất tinh mắt

- Dạ hông, đâu có đâu cô, tụi em là học sinh "gương mẫu" nhất trường mà cô hì hì__Yến Phương cười hì hì tự tin nói

- Đúng ròi, đúng ròi đó cô__Huyền Trân đứng lên quả quyết

- Hừm, ừ "ngoan" lắm__Bà cô giám thị nhấn mạnh từ ngoan khiến cho bọn trong lớp khá là...mất mặt__Được rồi hôm nay tôi sẽ thay thầy Phong cho các e làm kiểm tra môn toán 1 tiết, lấy giấy ra mau

- Cô ơi cho con hỏi, kiểm tra có được quay tay í nhầm quay cóp hông cô hì hì__Cẩm Tiên đứng lên nói khiến cho cả bọn ôm mặt cười khúc khích



- Hừ, KO, em nào dám quay cóp tôi cho lên văn phòng "uống trà"__Cô nhấn mạnh từ ko còn thêm một câu đe doạ nữa khiến cho bọn trông lớp lạnh cả sống lưng.

- Ê Bảo mày nghĩ coi khi bả ngồi xuống rồi thỳ sau mạy hehe__Thiên quay qua Bảo hỏi rồi cười đểu

- Thỳ gãi phê lun chứ sao hahaha__Ko biết ma sui quỷ khiến thế nào mà lúc bà cô định ngồi xuống thỳ nghe Thái Bảo cười vội đứng lên:

- TRẦN THÁI BẢO, em cười j thế? Mau lên bàn giáo viên ngồi cho tôi, ngay!!!

- HẢ!!!__Thái Bảo nghe mà cứ như có tiếng sét qua tai vội nói__Thưa cô...nhưng...nhưng...

- KO NHƯNG NHỊ J HẾT LÊN NGAY CHO TÔI__bà cô ra lệnh cho Bảo làm cậu sợ mà ko dám khóc, đương nhiên ko pãi sợ cô giám thị mà là sợ ngồi đấy nó...ngứa. Thế là cả lớp có một tràng cười vang vọng vì độ "ngu" của Thái Bảo và độ "nguy hiểm" của bà cô.

- TRẬT TỰ__nói rồi cô ngoắc Thái Bảo ý nói là lên đây. Mặt mài cậu nhăn như khỉ ăn ớt, lon ton đi lên bàn giáo viên, cậu thầm cầu nguyện "Huhu chúa ơi, làm ơn có ngứa thỳ ít ít thôi nha huhu chết mất" nói rồi cậu bất chấp "nguy hiểm" ngồi xuống, cả lớp nhìn cậu mà thầm mong cậu sẽ bình an vô sự...hehe...

Zâng tiếng chuông ra chơi đã giúp cho những "sinh linh bé nhỏ" của lớp 10A1 như được giải thoát trước cơn nguy hiểm (em chém xíu) Như nhớ được điều j đó Mai móc trong cặp ra một hộp quà màu hồng được gói cẩn thận trông rất dễ thương, đi đến chỗ Vy Anh đang...ngủ. Mai lấy tay lay lay nó dậy nhưng vô ích nó ngủ như chết (_ _!) tức quá Mai dồn hết năng lượng hét lên:

- VY ANH ƠI CÓ ĐÁNH NHAU Ở NGOÀI SÂN KÌAAAAAAAAAAAAAA

Hết hồn trước câu nói của Hồng Mai, Vy Anh bật dậy nói:

- Đâu đâu đánh nhau đâu? Đâu có thấy j đâu hà?!!!!

- Haiz~ bà suốt ngày chỉ có đấm với chả đá ko nữ tính tý nào__Thái Bảo nãy giờ ngồi kế bên thấy thế nên chọc nó cho xã...stress

- Kệ tui đấm phát chết giờ hứ__Vy Anh hứ một cái rõ to

- Kệ nó đi Bảo ơi nó có pãi là con gái đâu mà lại... Hehe pãi hông Hà?!__Thiên đá đểu nó rồi quay sang hỏi Hà

- Hihi, hổng dám đâu Vy Anh dễ thương mà__Ngọc Hà như một vị thần long lanh trong mắt Vy Anh vậy khiến nó zui hết sức

- Thôi thôi dẹp cái zụ này đi, tui có cái này cho bà nè__Hồng Mai nói rồi lấy hộp quà đưa cho Vy Anh

- Ui chao bà tặng tui hả, sao tự nhiên tốt zữ bây, bình thường keo lúm mà__Mắt Vy Anh cứ dáng chặt vào hộp quà bât giác nói mà ko biết Mai đang lườm Vy Anh mém cháy áo

- Hứ, đừng có tưởng bở nhe ku, cái này là quà do con THIÊN THƯ tặng mày đoá__Mai nhấn mạnh từ "Thiên Thư" khiến cho "ai kia" khó chịu vô cùng

- Ồ zậy hở đâu để tao xem coi trong này có j__Nói tồi Vy Anh mở gói quà ra cẩn thận thỳ thấy một sợi dây chuyền hình đầu lâu bằng bạc cực kỳ kute__waaaaaa dễ thương quá hà__Vy Anh nhìn hộp quà ko chớp mắt rồi tự tay đưo nó vào cổ làm cho Thái Bảo phãi nói là rất rất rất bực bội mà ko làm được j chỉ đành im lặng mặt mài đen chưa từng thấy. Thấy Thái Bảo như thế Thiên cũng ko ngu đến nổi mà ko biết rằng Bảo đang...ghen. Thiên nhếch mép cười rồi quay qua Ngọc Hà nói nhỏ j đó "..." Xong Hà nhảy lên bàn của Vy Anh nói:

- Thôi tụi mình xuống dưới đi, tiết sau học thể dục mà nhỉ__Hà nói rồi kéo tay Vy Anh đi, thấy vậy Hồng Mai, Thái Bảo cùng Quốc Thiên cũng đi theo. Đi ngang qua lớp 10A2 thấy Thư đang ngồi kế cửa sổ, Vy Anh bước tới khìu nhỏ rôi nói:

- Cám ơn cậu vì món quà nhé, nó đẹp lắm__Nó cười tươi làm cho nhỏ pãi đỏ mặt



- Ơ...ừm...hông có j...__nhỏ cuối mặt xuống nói lý nhí

Vy Anh cười rồi bước đi để lại sau lưng cái nhìn đầy tiết nuối của nhỏ và cái nhìn đầy bực bội của cậu.

Tiếng chuông vào tiết 3 reo lên, tụi nó cũng đã đi xuống dưới sân để chuẩn bị học thể dục, đang nói chuyện rôm rả thỳ Hà lên tiếng chỉ vào cặp nam nữ đang ngồi bên ghế đá:

- Mí bạn ơi, hình như đó là Huyền Trân với Hùng Thơ phãi hông zạ???

- Ờh đúng rầu, tụi nó đang làm j zậy cà???__Vy Anh nhìn về phía Thơ với Trân đang ngồi rồi hỏi

- Ngu quá, nó đang "tâm tình" đó mờ__Thái Bảo đá đểu Vy Anh làm cho nó tức xì khói

- Thôi thôi khoan hãy cãi nhau lại đó xem tụi nó làm j đi hehehe__Nói rồi cả 4 đứa lén lén lúc lúc đi qua chỗ bụi cây phía sau băng ghế đá "rình" hai anh chị kia

- Thơ, uống nước đi tui mới mua nè__Trân nói rồi chìa ra chai nước suối

- Ơ...ừ...cám ơn bà nhìu nha__Thơ ngại ngùng nhìn Trân

- Hông có j hì hì__Cô nói rồ cười tươi làm cho chàng phãi đỏ mặt tim đập thình thịch

- Xí, đồ dạy trai hùi đoá nó có bao giờ mua cho tui chai nước nào đâu chớ, cục kẹo còn hông có nữa là...hic dúng là đồ trọng sắc khinh bạn mà hic__Vy Anh làm bộ tủi thân kể lễ

- Thôi đi má ơi, ng` ta mà khao má chắc tiền bốc hơi hết lun quá__Thái Bảo nhìn Vy Anh cười đểu

- Ông...ông...hứ__Vy Anh hứ một cái rõ to roiif típ tục sự nghiệp...rình trộm của mình

- Ưm...Trân__Thơ kêu

- Hửm???

- Bà...bà làm...làm bạn...bạn gái tui...nha?!__Thơ lúng túng nói

- Ơ...tui...ừm__Trân đỏ mặt vội quay sang hướng khác gật đầu

- Thật ko?__Hùng Thơ như vớ được vàng vội xoay người Huyền Trân lại__Zậy từ hôm nay bà sẽ làm bạn gái tui nhé?

- Ừ__Trân ngại ngùng mặt đỏ lên nhìn trông rất ư là dễ thương

- ỒHHHHHHHH__Phía sau lưng tụi nó bỗng xuất hiện tiếng "ồ" khá lớn làm cho tụi nó pãi giật mình, zâng tiếng "ồ" này ko phãi của R4 mà là của cả lớp đang ngồi phía sau tụi nó rình nãy giờ (trời zậy mà ko ai biết hết là sao?)

- Mí người...mí người ngồi đây hồi nào zậy?__Huyền Trân lúng túng hỏi

- Hì hì thỳ ngồi đây từ lúc thằng Thơ ngõ lời yêu tới khi mày bắt gặp đấy hì hì__Phưong gãi gãi đầu giãi thích nhưng hành động này của Phương phãi nói là rất đáng yêu làm cho tim ai kia chệt một nhịp (là Khánh Duy ó bà con)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện R4 Và Lớp Học Cá Biệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook