Rốt Cuộc, Em Có Biết

Chương 21: Phút Giây Hạnh Phúc Cuối Cùng ( 2 )

Sunflowers Of Inferno

01/10/2016

Con gái là phải biến thái

-Anna-

Nhân vật : Lê Bích Thảo, Trần Lam Phong, Anna, Lê Duy, Phan Tuệ Như, Jackson.

Địa điểm : Khu trung tâm thương mại Sunflower.

“ Xem phim hay thật ! “ Nó uể oải ngáp dài một hơi.

Một tiếng ba mươi phút dành ra để xem “ Frozen “ quả không lãng phí nha. Nếu mà nó có một lần được bước tới vương quốc mùa đông vĩnh cửu cùng anh chàng miền núi cường tráng giống trong phim thì…A ! Lam Phong sẽ không biết đâu. Ahihi.

“Ê ! Giáo sư Trương kìa “

Nó nhìn theo hướng của nhỏ Như đang nhìn. Giáo sư Trương thuộc viện khoa học hàn lâm quốc gia đang đi chơi cùng con gái sao? Hình như là thầy ấy. Vừa đẹp trai lại còn

“ Tài giỏi nữa “

Nó không làm chủ được cảm xúc hét lên cảm thán. Phải làm thế nào đây ? Thần tượng toán học từ nhỏ của nó.

Nhìn thấy cảnh tượng hùng tráng này ,tất cả mọi người đều khóc thầm trong lòng, hắc tuyến trên đầu rơi như mưa. : " Ôi ! Chị dâu ơi chị đang làm gì thế, Sếp đang ở đây đó ? Chị mà làm thế thì chúng ta sẽ tạch cả lũ a "

Còn hắn, khẽ cau mày nhìn nó. Cả người toát ra một mùi dấm chua ( ghen tuông ) nồng nặc, nhỏ ngốc này muốn chọc giận hắn thì mới hài lòng sao ?

“ Jackson “ Đột nhiên, hắn gọi tên biến thái kia một tiếng, nó liếc mắt nhìn hắn : là chuyện từ tổ chức ? Nó gãi đầu khó hiểu rồi quay sang nhìn mấy nhỏ thì ....hai nàng ta lại tránh né, giả vờ giả vịt ngắm cảnh. Hừ ! Đáng ghét , có việc mà không nói cho nó. Ki bo, ki bo.

Cũng không rõ rốt cuộc là chuyện gì nhưng Jackson lại gật đầu, rút điện thoại ra liên lạc với ai đó. Bỗng bên kia, tiếng của thầy Trương reo lên rất to.

“Từ ngày mai tôi phải nghỉ việc sao ? “



Đoàng ! Nghỉ việc ? Không phải chứ, quyết định làm gì mà lại trùng hợp như vậy ? Chả lẽ là...

“Chỉ cần em nhìn một ai khác 3 giây ngoài tôi, khen một ai khác trước mặt tôi thì tôi sẽ khiến người đó mất đi thứ đó “

Tiếng hắn dõng dạc vang bên tai, sao người này lại xấu tính như vậy. Nhưng mà, trái tim nó lại thích người ấy ở điểm đó : bá đạo và ngang ngược. Ôi ! Nó ngượng ngịu ôm gương mặt đỏ như trái cà chua nhìn xuống nền đất.

Mà khoan, nếu mọi chuyện là như vậy, nó nhìn vào chỗ ấy của tên trời đánh Lê Duy kia thì có phải hắn sẽ trở thành thái giám chứ ?

Kaka ! Tiểu nhân bỉ ổi- Lê Duy dám hãm hại ta trước mặt thái hậu ( mẹ nó ) , hãy tiếp chiêu đi.

Nhìn nó nở nụ cười nham hiểm, Duy bỗng dựng tóc gáy. Bà chị này không phải là….

Cậu bỗng rỏ mồ hôi hột, kéo tay người bên cạnh chạy trốn :

“Jackson ! Đi thôi”

Chết thật ! Bà chị họ của này thật...xấu xa. Làm cậu phải chạy nhanh như điên. Cũng được 1 km rồi chớ mấy.Mệt quá ! Hộc hộc.

“Ông bị khùng hả”

Âm thanh này là của con nhỏ kia ? Cậu giật nảy mình vì ý nghĩ vừa thoáng qua

1

2

3

Nhìn lại người đằng sau cậu chính là ….Anna.

Duy ngạc nhiên, dơ tay hỏi nhỏ: “Sao..sao cô lại ở đây ? “



“Cậu còn hỏi tôi. Là ai không nói không rằng kéo tôi đi. Là ai “ Nhỏ tiến tới dí sát mặt vào cậu.

Hừ ! Nhỏ vẫn đi kè kè theo cậu từ sáng tới giờ mà cậu lại nghĩ là tên Jackson kia. Bộ cậu mê luyến tên đó rồi, nhìn gà ra chó, tưởng nhỏ là Jackson. Ôi ! Phải đề phòng tên kia mới được, không được cho hắn tới gần “ Người” của nhỏ. Muhaha.

“Nếu cô không thích theo tôi thì đi về đi “ Cậu dựa người vào tường, thản nhiên vẫy tay xua đuổi Anna.

“ Sao ? “ Nhỏ dậm chân tức giận nhìn theo bóng cậu lạnh lùng nói :

“Chắc cậu muốn tôi ghép ảnh nude của hai chúng ta gửi cho Lê phu nhân chứ gì ( người này là mẹ Duy ) ? “

Đoàng ! Nghe nhỏ đe dọa , Duy tự thân quay đầu lại, gương mặt hoang mang khó tin nhìn nhỏ. Anna nở một nụ cười ranh ma đáp ại cậu, nhỏ khẽ rút điện thoại ra.

Bức ảnh nude của cậu…nhỏ..nhỏ đặt làm ảnh nền sao ? Con nhỏ này là dâm tặc chuyển thế chắc ? Mặt cậu đỏ bỗng trở lên đỏ phừng phừng trong cái lạnh thê lương của những ngày mùa đông này. Liệu đây có phải là ngọn lửa tình yêu không ? Không , không , cậu điên rồi thì mới nghĩ như vậy.

“Con gái là phải biến thái “ Anna ưỡn ngực tự hào thách thức cậu.

Lê Duy, Lê Duy à ! Ai biểu cậu quên rằng tôi chính là một trong những nhân viên tình báo của tổ chức chứ, lại còn hiên ngang ở trần đi ngủ. Muahaha. Để xem từ nay cậu còn dám xua đuổi tôi không ?

Tôi đã nói mà : " Chúng ta sinh ra để thuộc về nhau "

“Kể từ ngày mai chúng ta chính thức hẹn hò. Bất cứ lúc nào tôi cũng có thể lởn vởn quanh cậu, xuất hiện lù lù trước mắt cậu. Thế nên cậu cứ liệu hồn…” Đừng có ngu ngốc liếc mắt đưa tình với mấy cô gái khác.

Híc ! Duy khẽ cả kinh, lần này cậu đụng phải đứa con gái gì đây ? Mẹ cậu mà biết được thì nguy to , có khi bà bắt hai người các cậu ngày kết hôn luôn.

Thôi rồi.

Cậu phải nhanh chóng làm gì đó.

Cách xa con nhỏ bệnh hoạn này, càng xa càng tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Rốt Cuộc, Em Có Biết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook