Song Sát

Chương 9: Chương 9

Tam Hào Dương Tiễn

03/12/2016

.

Vì buổi tối ngày đầu tiên cả hai đều không đi ngủ nên cái việc phải ngủ chung giường khiến người ta đau đầu nhức óc không hề phát sinh. Nhưng hiện tại nhiệm vụ đã hoàn thành viên mãn, nếu không ngủ thì không khỏi quá lao lực.

Sau khi xử lý xong xuôi vài mail được gửi đến, Quý Ngật Lăng tắc máy, thời điểm cậu rời khỏi thư phòng thì Triển Phi đã nằm trên giường, tay đang cầm một quyền tạp chí kinh tế, bắt gặp cậu bước ra, hắn buông tạp chí xuống cầm lấy ly nước đặt ở đầu giường, định giả vờ uống nước để che giấu sự lúng túng.

Trái ngược với Triển Phi, Quý Ngật Lăng tự nhiên hơn rất nhiều, cậu cởi áo khoác, đi vào phòng tắm sau đó thuận tay đóng cửa lại.

Mãi đến khi vòi sen được mở ra để tiếng nước che đi hết thảy, Quý Ngật Lăng cuối cùng mới có thể nhẹ nhỏm thở ra một hơi, thân thể cũng dần dần hoàn toàn thả lỏng. Bộ dáng làm ra vẻ tự nhiên khi nãy kỳ thật phải dùng hết sức mới có thể giữ được, nhìn hai chân hơi run lên trong làn nước ấm, Quý Ngật Lăng lắc lắc đầu, hất tung những giọt nước đọng trên mái tóc.

Muốn xóa đi, nhưng làm thế nào cũng không thể xóa sạch hết được.

Không biết đã qua bao lâu, ít nhất Quý Ngật Lăng cũng nhận thức được hiện tại đã vượt quá thời gian tắm thông thường của mình, nhưng không cách nào có dũng khí khóa nước lại, sau đó lau khô người để đi ra ngoài.

Có lẽ trước giờ nói thì dễ, vẫn cho rằng thần kinh của bản thân đủ kiên cường dẻo dai, nhưng sự thật thì không phải như vậy.

Thế là việc tắm gội dường như không có điểm kết thúc vẫn được tiếp tục, Quý Ngật Lăng cong môi tự chế giễu, làm thế nào cũng không thể đeo lại cái mặt nạ vờ vịt vừa rồi để đi ra ngoài đối diện với người đàn ông kia.

Cậu như thế nào có thể làm được đây? Một cái giường, một cái chăn, là có thể ngủ được sao?

Tại thời điểm Quý Ngật Lăng vẫn còn đang đấu tranh vật lộn với bản thân thì ngoài cửa truyền đến tiếng động. Quý Ngật Lăng ngay lập tức cảm thấy vô cùng căng thẳng khẩn trương, sau đó theo trực giác nhìn vào cánh cửa phòng tắm đóng kín, khi xác nhận mình đã khóa lại cẩn thận, trái tim không ngừng đập điên cuồng mới bình phục lại đôi chút. Sau đó lại phát hiện Triển Phi đang đứng ngoài cửa nhưng hắn cũng không có ý định xông vào, chỉ gõ cửa rồi dùng thanh âm đủ để lấn át tiếng nước chảy nói, “Lăng, tôi đi ra ngoài một lát, cậu ngủ trước đi.”

Tiếp theo chính là âm thanh mặc quần áo loạt xoạt, cuối cùng là tiếng cửa phòng mở ra đóng lại nặng nề.

Ngừng thở lắng nghe động tĩnh bên ngoài, sau khi ghi nhận đã không còn bất kỳ tiếng động nào nữa, Quý Ngật Lăng mới khóa vòi nước lại, dùng khăn tắm lau khô toàn thân, khoác áo choàng lên, rời khỏi phòng tắm.



Trong phòng quả nhiên không nhìn thấy thân ảnh của Triển Phi, chăn một lần nữa được kéo lại thẳng thớm, cả phòng tràn ngập mùi thuốc lá, bên cạnh chỗ Triển Phi vừa nằm đầu thuốc chất đầy trong gạt tàn,xem ra trong khoảng thời gian mình đang tắm rửa Triển Phi cũng đã hút gần hết một bao thuốc.

Nhìn da thịt cả người đều có chút đỏ lên vì hơi nước nóng, Quý Ngật Lăng xốc chăn, chui vào ngủ.Có lẽ cần phải cảm tạ hắn, đoán trước mình không thể vượt qua được cánh cửa tâm lý kia, nên vào lúc nãy mới cố ý biến mất, giúp mình thả lỏng trở lại.

Lấy ra một gói thuốc từ trong túi áo khoác, Quý Ngật Lăng châm lửa, nhưng không lập tức hút mà cứ như thế thong thả ngậm trên môi, để cho hơi thở bất đồng đầy mùi khói thuốc của Triển Phi vây lấy, che phủ lên hồi ức dễ dàng bị gợi nhớ.

Quý Ngật Lăng ngủ khi nào cậu cũng không hay, chỉ nhớ là sau khi hút mấy hơi thuốc, cảm thấy miệng khô lưỡi khô, cậu liền dụi thuốc, uống miếng nước, tắc đèn bàn nhưng vẫn để lại đèn tường, sau đó chìm vào giấc ngủ.

Dù vậy thời điểm Triển Phi nửa đêm quay lại, cậu vẫn liền cảm nhận được. Một trong những nguyên nhân khiến Quý Ngật Lăng dễ dàng tỉnh giấc vẫn là chất lượng giấc ngủ của cậu không cao. Chẳng qua dù đã tỉnh cậu vẫn không để lộ ra, chỉ nhắm mắt tiếp tục giả ngủ. Bởi sau khi mở mắt, hai người nhất định một lần nữa lâm vào tình cảnh gượng gạo mất tự nhiên, không bằng cứ giả bộ ngủ, như vậy cậu cũng cảm thấy thoải mái hơn, dỡ bỏ một ít áp lực.

Bất quá khi mùi rượu kia phả vào mặt, vẫn khiến trong lòng Quý Ngật Lăng có chút khó chịu.

Cảm thấy mùi rượu ngày càng nồng hơn, đồng thời một luồng khí tức cường đại mà kiên quyết đang hướng về phía mình. Quý Ngật Lăng tưởng như bản thân đang mở to hai mắt, có thể cảm thấy thật rõ ràng Triển Phi đang trừng mắt nhìn chằm chằm vào mình, thần kinh cậu lập tức trở nên hết sức khẩn trương, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể đáp trả lại con dã thú say xỉn trước mặt, chỉ cần hắn có bất kỳ động tác nào quá khích.

Cuối cùng Triển Phi ngồi xổm xuống, nhìn bộ dáng say ngủ của Quý Ngật Lăng, không ngay lập tức bổ nhào vào cậu. Cho đến khi toàn thân gần như muốn bốc cháy, mới nhẹ mắng một câu SHIT, xoay người đi vào phòng tắm, mở vòi sen cho dòng nước lạnh như băng phun ra, muốn dùng nước lạnh để triệt tiêu dục vọng quá mức mãnh liệt.

Thời điểm luồng khí áp bức biến mất, Quý Ngật Lăng mới hơi hơi hé mắt, nhìn vào bên trong cánh cửa phòng tắm mở rộng, người nào đó đang liều mạng bên dưới dòng nước lạnh ào ào đổ xuống dùng tay giải quyết. Ngắm đường cong phía sau lưng, có chỗ nào nhìn ra đây là một người đàn ông đã ba mươi lăm tuổi, hắn mỗi tuần theo lệ thường vẫn đều đặn đến phòng tập thể hình bốn lần. Triển Phi bởi do tập trung vào động tác trên tay, cố gắng cởi bỏ dục vọng toàn thân, hình dáng phía sau của hắn, từ hai chân cho tới vòng eo, rồi đến tấm lưng trần đều gắt gao siết chặt, trông như một con báo săn bất kỳ lúc nào cũng có thể đột ngột phóng vọt ra, đầy sức sống mà kiện mỹ.

Dục vọng vọt cao sắp lên tới đỉnh, cả cơ thể lại càng thêm căng thẳng, Quý Ngật Lăng gần như có thể tưởng tượng ra bộ dáng không thể kiềm nén ở phía trước của người đàn ông kia, ánh mắt theo bản năng cũng liền nheo lại, thưởng thức vóc dáng nam nhân tuyệt mỹ đang phô bày trước mắt. . . . . . Đến tận khoảng khắc cao trào bị đẩy lên bắn phụt ra, từ trong miệng Triển Phi phát ra tiếng rên rỉ bị kiềm nén, nhưng vẫn đủ để Quý Ngật Lăng nghe được, khiến hai mắt cậu từ hơi lim dim biến thành một cái nhíu mày, tiếp theo phát hiện Triển Phi bỗng xoay người, Quý Ngật Lăng lập tức nhắm chặt mắt lại.

“Lăng. . . . . .” Lúc ấy, Triển Phi vừa thở hổn hển vừa thốt ra một chữ. . . . . .Xem ra đối tượng đang phóng túng ở trong đầu hắn chính là mình, con mẹ nó.

Lần này Triển Phi không còn dũng khí nhìn về phía Quý Ngật Lăng nữa, chủ yếu là sợ chính mình một lần nữa kiềm lòng không đặng mà đem cậu đè ra đất, bởi vậy hắn chỉ đi lướt qua giường, ở phía bên kia xốc chăn lên.



Một trận gió lạnh luồn vào trong ổ chăn, sau đó là thân thể lạnh như băng của Triển Phi, Quý Ngật Lăng dùng hết sức nắm chặt lòng bàn tay, móng tay hung hăng đâm sâu vào da thịt, muốn lợi dụng cách này để buộc bản thân không được run rẩy.

Ngay cả đèn trên tường cũng đã tắt ngóm, trong phòng tối đen như mực, nhưng từ phía sau sự tồn tại của người kia quá sức mãnh liệt, Quý Ngật Lăng không cách nào tiếp tục ngủ được nữa, mà đối phương tựa hồ cũng không thể an tâm nhắm mắt, sau một hồi lăn qua lăn lại thì khe khẽ thở dài.

Cùng lúc đó, đèn đầu giường bị bật sáng, Quý Ngật Lăng ngồi dậy, dưới luồng sáng tỏa ra từ ngọn đèn, cậu nhìn Triển Phi đang trằn trọc giấc ngủ khó khăn, ánh mắt lạnh lùng, chau mày bàng quan nói một câu, “Để tôi giúp anh gọi một cô gái.”

Trong phút chốc, đôi mắt Triển Phi giống như lưỡi kiếm sắc nhọn bắn về phía Quý Ngật Lăng.

Không đón nhận ánh nhìn của hắn, Quý Ngật Lăng phủ thêm áo choàng tắm, chuẩn bị bấm nút gọi điện thoại.

Cứ tiếp tục thế này thì đừng ai mong được yên tĩnh, với lại nếu Triển Phi vẫn liên tục dục cầu bất mãn, vài ngày sau nhất định sẽ ảnh hưởng đến chất lượng công tác, còn nếu nhận được sự thư giãn khuây khỏa thích hợp sẽ giúp ích thêm cho công việc. Thế nhưng kẻ đó không thể nào là cậu, nên Quý Ngật Lăng mới có ý tốt muốn thay hắn tìm đối tượng phát tiết dục vọng, với lại loại hình dịch vụ này ở sứ Quảng Châu phô thiên cái địa[ùn ùn kéo đến, ý nói đến sự phát triển lớn mạnh], dù là khách sạn năm sao cũng sẽ không sợ thiếu.

Mọi người đều là đàn ông với nhau, cũng không cần phải cảm thấy xấu hổ.

Chính là ngón tay vừa mới ấn một dãy số, đã bị người dùng toàn lực giữ chặt cổ tay, lòng bàn tay giá buốt tựa như gông xiềng, đem cổ tay của Quý Ngật Lăng vẫn còn có ý đồ muốn bấm xuống gắt gao khóa lại trong tay mình.

Bình tĩnh liếc mắt nhìn Triển Phi đột nhiên bạo phát, thái độ thản nhiên như không có chuyện gì của Quý Ngật Lăng càng khiến hai tròng mắt hắn cơ hồ muốn phun ra lửa.

“Cậu, phải gọi đàn bà cho tôi sao?” Giọng nói kiềm nén sự tức giận, lòng bàn tay đang nắm chặt cổ tay của Quý Ngật Lăng cũng theo đó càng dùng thêm sức, tựa hồ thật sự phẫn nộ đến mức muốn vặn nát cổ tay của cậu.

Không hề tỏ vẻ nhượng bộ vì bị làm đau, Quý Ngật Lăng như trước nhàn nhạt nhìn Triển Phi lúc này lông tóc cả người đều đã dựng đứng, hạ mi mắt, ngây thơ vô tội hỏi, “Tại sao vậy? Có gì không tốt?”

Triển Phi nhảy dựng lên, đập vỡ tai nghe vẫn đang nằm trong tay Quý Ngật Lăng, không khác gì một con sư tử bị mất khống chế, tựa như không có chỗ phát tiết mà vò nát mái tóc ngắn vốn đã đủ rối loạn hỗn độn, nghiến răng nghiến lợi.

“Cậu con mẹ nó, cư nhiên lại đi gọi đàn bà cho tôi!” Đôi mắt sung huyết, hơi thở mang theo mùi cồn lẫn với mùi khói thuốc, Triển Phi thật sự đã triệt để nổi điên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Song Sát

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook