Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 72: Phiên ngoại 1

Nhân Sinh Giang Nguyệt

03/10/2016

Lí Học Tuấn bây giờ cao hứng đến nỗi không biết phải làm gì, ngồi ở trên giường, thật cẩn thận cách chăn sờ sờ cái bụng còn chưa rõ hình dạng của con mèo nhỏ, sờ được một lúc mới giương mắt, vừa lúc đó liền nhìn thấy hai dấu hồng hồng trên cái cằm của con mèo nhỏ, đau lòng liền dùng ngón tay chạm nhẹ vào.

“Học Tuấn, bưng một chậu nước ấm tới đây để ta lau người cho mèo con, đem quần áo thay đổi để cho hắn ngủ” Ngô Tô nhi nhẹ giọng nói:”A Nhị, ngươi đến phòng bếp giúp ta nhóm lửa, để chút nữa ta xuống đó sắc thuốc”

Lí Học Tuấn lúc này mới miễn cưỡng thu hồi ánh mắt lại, cùng Vương Nhị vội vàng đi ra ngoài.

Thời điểm Ngô Tô nhi cùng Lí Học Tuấn lau người cho con mèo nhỏ, con mèo nhỏ lúc này mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, cảm giác bụng vẫn còn hơi đau đau, theo thói quen muốn vươn tay xoa xoa một lát.

Lí Học Tuấn nhanh tay lẹ mắt nắm lại bàn tay của con mèo nhỏ “Mèo con, mèo con, ngoan a, không thể loạn nhu, cẩn thận tiểu bảo bảo”

Ngô Tô nhi thấy thế liền vắt một cái khăn ấm đưa cho Lí Học Tuấn, ý bảo hắn chườm lên bụng cho con mèo nhỏ.

Lí Học Tuấn tiếp lấy khăn, cẩn thận đặt lên trên bụng cho con mèo nhỏ.

“Ngô, muốn ngủ” Con mèo nhỏ thoải mái dựa vào trên người Lí Học Tuấn, mơ hồ nói.

“Hảo, mèo con cứ ngủ đi” Lí Học Tuấn một bên nhẹ nhàng giúp con mèo nhỏ xoa xoa bụng, một bên ghé vào bên tai con mèo nhỏ nói.

“A sao, ân…” Con mèo nhỏ thì thào nói.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ an bài tốt, ngươi cứ hảo hảo nghỉ ngơi đi” Lí Học Tuấn ôn nhu đáp.

Bình thường lúc này cũng là thời điểm nghỉ trưa của con mèo nhỏ, sau khi mang thai, con mèo nhỏ liền càng trở nên thích ngủ, chính là con mèo nhỏ cùng Lí Học Tuấn hai người đều không chú ý thôi, nghe Lí Học Tuấn cam đoan xong, con mèo nhỏ liền không ngăn cản nổi mình, ngay lập tức nặng nề ngủ say.

Mang thai đã ba tháng, mà con mèo nhỏ cùng Lí Học Tuấn hai người đều không cảm thấy gì, nên Ngô Tô nhi trăm triệu lần không thể yên tâm về nhà. Người một nhà ăn cơm xong, Vương Đại Trụ cùng Lí Giai nhi đi chợ mua vài thứ, sau đó Lí Học Tuấn liền phái Lí Thạch đưa đoàn người Vương Nhị, Vương Đại Trụ cùng Lí Giai nhi trở về, còn Ngô Tô nhi thì lưu lại.

“A sao, lần này đã làm phiền người, chờ thêm hai ngày nữa, ta sẽ đưa người trở về” Lí Học Tuấn đối với Ngô Tô nhi đang bận rộn tại trù phòng nói.



“Không vội, chờ mèo con mang thai ổn định chút, từ đây tới lúc đó ta sẽ ở lại đây” Ngô Tô nhi một bên tay chân nhanh nhẹn thu dọn phòng bếp, một bên nói.

Con mèo nhỏ cảm giác mình đã ngủ thẳng đến lúc mặt trời lặn, bụng vẫn còn có chút ẩn ẩn đau, nhưng so với tiếng từ dạ dày phát ra, thì điểm đau đớn này trực tiếp bị con mèo nhỏ xem nhẹ. Trong phòng không có ai, con mèo nhỏ lưu loát xốc chăn lên, nhảy xuống giường, chuẩn bị đến phòng bếp làm chút thức ăn.

Ngô Tô nhi bưng chén thuốc vừa mới sắc hảo xong, vừa vào phòng liền nhìn thấy con mèo nhỏ xoay người rất mạnh xuống giường, dọa Ngô Tô nhi nhảy dựng lên, bước nhanh đến bàn buông chén thuốc xuống, đỡ lấy con mèo nhỏ nói:”Cẩn thận chút, ngươi gấp cái gì chứ!”

“A sao, ngươi chưa trở về sao, thật tốt quá, lần này ngươi phải ở lại đây nhiều ngày một chút đó nha” Con mèo nhỏ cao hứng nói.

“Hảo, hảo, mau nằm lên trên giường đi, bụng còn đau không?” Ngô Tô nhi ấn con mèo nhỏ nằm lên trên giường một lần nữa, lấy chăn mỏng đắp lên trên người con mèo nhỏ hỏi.

“A sao, bụng ta bây giờ đói đến đau luôn đây này” Con mèo nhỏ nửa nằm nửa ngồi ở trên giường nói, trong lòng thầm nghĩ, mình gần đây hình như ngủ hơi bị nhiều, giữa trưa mới nằm trên giường chưa đến một khắc liền ngủ say, còn ngủ cho đến tận bây giờ.

“Cái này A sao vừa mới nấu cho ngươi uống này, trước đem dược uống vào đi” Ngô Tô nhi bưng chén thuốc lên, lấy thìa khuấy vài cái, đối với con mèo nhỏ nói.

Một cỗ mùi vị gay mũi của thuốc Đông y vừa mới xông vào mũi, con mèo nhỏ liền bịt mũi lại nói:”A sao, ta đây đã muốn không có việc gì, không cần uống thuốc đâu”

Ngô Tô nhi cười thầm vài cái, ca nhi nhà mình khi còn bé đã cực kì không thích uống thuốc, không nghĩ đến, đã ở chung với Lí Học Tuấn mấy năm, đến khi trưởng thành bộ dáng vẫn giống y hệt lúc còn nhỏ.

“Chính mình bây giờ đã muốn làm A sao, còn giống tiểu hài tử như vây, mau đem dược uống vào, đây là thuốc dưỡng thai mà đại phu đã kê cho ngươi đó” Ngô Tô nhi trong lòng là một mảnh mềm mại, lại cố ý xụ mặt nói.

“A sao, ngươi nói ta, ta mang thai sao…” Con mèo nhỏ không dám tin hỏi.

“Đã muốn ba tháng rồi, thật không biết hai người các ngươi sinh hoạt như thế nào, nếu không phải hôm nay động thai, ta thấy các ngươi cũng không biết mình đã có đứa nhỏ đâu…”

Con mèo nhỏ nghe Ngô Tô nhi nói, một câu cũng không nói, chỉ kinh ngạc cách chăn nhìn bụng của chính mình, nơi này có một tiểu sinh mệnh đang ở bên trong. Chính mình cư nhiên thật sự mang thai! Chính là, chính là,…



Thời điểm Lí Học Tuấn vào nhà, Ngô Tô nhi còn đang dặn dò con mèo nhỏ chú ý cái này, chú ý cái kia, bất quá nhìn biểu tình của con mèo nhỏ, rõ ràng là không có chú ý lắng nghe.

“A sao, người đi nghỉ ngơi một lát đi, để ta trông chừng mèo con cho” Lí Học Tuấn cười đối với Ngô tô nhi nói.

“Để A sao đi phòng bếp xem thử, còn ngươi kêu mèo con nhanh chóng đem dược uống vào” Ngô Tô nhi dặn dò một câu liền đi ra ngoài.

“Mèo con, ta thật là cao hứng!” Lí học Tuấn khẩn cấp ngồi lên trên giường ôm con mèo nhỏ vào lòng nói.

“Cao hứng?”

“Ha hả, chúng ta có đứa nhỏ rồi, mèo con, tiểu bảo bảo của hai chúng ta a!” Lí Học Tuấn nhẹ nhàng vuốt ve bụng của con mèo nhỏ nói.

“Bảo bảo” Con mèo nhỏ lặp lại, trong đầu không tự chủ được hiện lên kiếp trước của chính mình, lúc đó mình đã luôn hâm mộ bức tranh một nhà ba người vui đùa bên nhau…

“Đúng rồi, tiểu bảo bối của chúng ta”

Tuy rằng, trong lòng con mèo nhỏ còn có chút rối rắm, nhưng cái gọi là ván đã đóng thuyền, để con mèo nhỏ bởi vì trong lòng mình có chút không thoải mái, mà đem đứa nhỏ trong bụng xem như không tồn tại, con mèo nhỏ tuyệt đối là không làm được, cho nên điểm rối rắm này liền bị con mèo nhỏ đặt vào trong lòng. Nhưng mà, mấy năm về sau, vì xem nhẹ điểm rối rắm ấy mà đã khiến con mèo nhỏ phải hối hận, bởi vì hắn vẫn không có bất cứ phản ứng gì mà hài tử từ có một đứa liền thành hai đứa, hai đứa thành ba đứa. Sinh đứa nhỏ cũng cùng một dạng, sinh đứa thứ nhất, mới được một năm, đứa nhỏ còn chưa cai sữa, con mèo nhỏ liền bị chẩn đoán là có thai lần nữa, sau đó, mặc dù con mèo nhỏ thực kiên định là mình sẽ không sinh nữa, nhưng bốn năm sau, vẫn lại truyền ra một “hảo tin tức” nữa. Bởi vì uy sữa, nên tiểu x của con mèo nhỏ thường xuyên bị sưng đỏ, Lí Học Tuấn lại không biết học ở chỗ nào phương pháp mát xa cho con mèo nhỏ, mà mỗi khi ấn ấn lửa lại bén lên thân, bởi vậy, thời điểm đứa thứ ba mới được tám tháng, con mèo nhỏ bị một câu “chúc mừng” của đại phu làm cho mấy ngày liền đều không để ý đến Lí Học Tuấn…

“Mèo con, lần này sinh đứa nhỏ xong, ta nhất định sẽ không cho ngươi sinh nữa” Thời điểm Lí Học Tuấn ôm con mèo nhỏ cùng lão tam đang ở trong ngực con mèo nhỏ ở trong sân phơi nắng nói.

“Lần này mặc kệ sinh ra cái gì, đều đừng nghĩ tới việc ta sẽ sinh nữa” Con mèo nhỏ kiên quyết nói.

“Ha hả…” Lí Học Tuấn cười rộ lên, mèo con, mặc kệ lần này ngươi sinh ra ca nhi hay đàn ông, còn sinh hay không cũng không phải ngươi có thể quyết định nha…

Một cao, một thấp, hai tiểu hài tử mi thanh mục tú cười đùa từ bên ngoài chạy vào, sau lưng là khuôn ngực thoải mái ấm áp của Lí Học Tuấn, trong ngực là bảo bảo mềm mềm, trong bụng cũng tựa hồ không chịu cô đơn đạp một chút, khóe miệng con mèo nhỏ từ đầu đến cuối đều dương cao lên.

Hết Chương 72

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook