Thiên Kim Thật Là Lão Đại

Chương 14

Bảo Điển

17/06/2022

Vị trí của Hứa Chiêu và Tần Thiển cách vị trí của Diệp Cẩn Ngôn rất gần, lúc Tư Nguyên nhìn Diệp Cẩn Ngôn cũng nhìn thấy bọn họ, ngữ khí vân đạm phong khinh: “Dương thí chủ nói gặp quỷ là nói tiểu quỷ sau lưng mọi người à?” 

Tầm mắt của anh ta đảo trên người Tần Thiển: “Trên người Diệp thí chủ có kim liên tử, không cần phải sợ tiểu quỷ này.” 

Pháp khí trên người Diệp Cẩn Ngôn là dùng số tiền rất lớn để mua, trong đó có kim liên tử của Thanh Sơn Tự. Kim liên tử là bảo vật của Thanh Sơn Tự, truyền thuyết nói rằng được lấy từ đài sen dưới chân Phật Tổ, ở Thanh Sơn Tự cũng chỉ có một cái. 

Nếu như không phải Diệp Cẩn Ngôn quyên mấy bức tượng phật bằng vàng, thật sự là cùng phật có duyên, thì hạt kim liên tử này thế nào cũng không đến tay anh. Đã có kim liên tử, tiểu quỷ căn bản không thể đến gần Diệp Cẩn Ngôn. 

Tần Thiển: “…… ” 

Cậu ta có lời muốn nói, mặc dù là tiểu quỷ nhưng cậu ta cũng có thể diện chứ. Nhưng nhìn Tư Nguyên liền biết là đại sư, tiểu quỷ Tần Thiển đành đem bất mãn nuốt xuống. Ai bảo cậu ta chỉ là một tiểu quỷ không có thực lực chứ? Chỉ có lão đại không ghét bỏ cậu ta. 

Tần Thiển không biết rằng trong mắt Hứa Chiêu, ngay từ đầu cậu ta đã là một tiểu quỷ thành phố đặc biệt yếu lại còn kỳ kỳ quái quái. 

“ Nếu là tiểu quỷ đương nhiên sẽ không cần liên lạc với Tư Nguyên đại sư, nhưng lần này gặp phải chính là quỷ vương sắp ra đời.” 

Dương Văn Hiên bật camera sau, quỷ anh sắp phá thịt cầu ra xuất hiện ở trên màn hình. 

Tư Nguyên biểu lộ ngưng trọng: ” Quỷ vương xuất thế không phải chuyện nhỏ, chư vị chờ một chút, ta lập tức đem việc này bẩm báo cho sư phụ, Diệp thí chủ xin mau chóng rời đi, máu thịt của ngài với quỷ vương là vật cực bổ.” 

Thể chất Diệp Cẩn Ngôn đặc thù, máu thịt của anh với ma quỷ mà nói giống như thịt Đường Tăng, đây cũng là nguyên nhân anh gặp phải vô số lần bị ma quỷ tập kích. 

Dương Văn Hiên trả lời thay Diệp Cẩn Ngôn: “ Tôi cùng Diệp tổng là bị lệ quỷ dẫn tới đây, chúng tôi vừa mới thử qua, không thể tự mình rời khỏi nơi này, xin Tư Nguyên đại sư mau chóng đến đây cứu viện.”

Diệp Cẩn Ngôn không nhanh không chậm mở miệng: “ Nếu Tư Nguyên đại sư có thể xử lý việc lần này, tôi đương nhiên sẽ dùng số tiền lớn để tạ ơn.” Như là nhớ ra điều gì đó, anh lại nói: “ Nghe nói trước kia có bão, thiên điện của quý tự bị hư hỏng, sau khi trở về tôi sẽ quyên 100 vạn xây dựng lại thiên điện của Thanh Sơn Tự.” 

Nụ cười hớn hở trên mặt Tư Nguyên càng trở nên chân thành: “ Diệp thí chủ cùng Phật hữu duyên, Thanh Sơn Tự tất nhiên sẽ đem toàn lực cứu trợ thí chủ,, Diệp thí chủ chờ một chút, bần tăng rất nhanh sẽ tới…” 

Tư Nguyên còn chưa kịp nói xong, Diệp Cẩn Ngôn đã đưa tay ra phía sau, chặn phía trước camera của điện thoại.

Diệp Cẩn Ngôn quay đầu lại, liền thấy Hứa Chiêu hai mắt tỏa sáng đang nhìn anh, biểu lộ quả thực nhiệt tình.

Diệp Cẩn Ngôn không biết rõ suy nghĩ của Hứa Chiêu, cho rằng cô đang sợ hãi, suy cho cùng vẫn là cô gái nhỏ.

“ Bạn nhỏ à, trốn sau lưng tôi.” Kim liên tử trên người anh có thể bảo vệ bọn họ cho đến khi đám người Tư Nguyên đến: “ Sau này đừng đi một mình đến mộ địa.” 

Hứa Chiêu căn bản không nghe rõ Diệp Cẩn Ngôn đang nói gì, trong đầu cô chỉ nhớ kỹ Diệp Cẩn Ngôn quyên 100 vạn cho chùa: “ Tím lấp lánh… không phải, baba…… cũng không phải, Diệp tổng.” Bởi vì kích động, Hứa Chiêu có chút loạn. “ Chỉ cần có thể giúp anh thoát khỏi nguy hiểm? Anh sẽ trả 100 vạn đúng không? Anh muốn tiêu tiền mời hòa thượng tới bắt quỷ?” 

Dương Văn Hiên ho khan hai tiếng, cô gái nhỏ này quá thẳng thắn rồi, tuy ý tứ của Diệp tổng là như vậy, nhưng sao có thể tục tằng mà nói thẳng tiền bạc như vậy chứ?



Diệp Cẩn Ngôn không hổ là người sáng tạo ra đế chế trò chơi, một thương nhân đủ tư cách, nghe xong lời của Hứa Chiêu vẫn tỏ vẻ ngạo khí: “ Đây không phải là dùng tiền mời người tới bắt quỷ, cái này gọi là hỗ trợ lẫn nhau. đại sư Thanh Sơn Tự giúp tôi thoát khỏi nguy hiểm, tôi cảm động ân đức của đại sư Thanh Sơn Tự, giúp bọn họ xây lại chùa miếu, truyền bá thanh danh, là cùng Phật kết duyên. ” 

Tư Nguyên cũng là người nhân hậu, bị Hứa Chiêu trực tiếp chỉ điểm, vẫn tươi cười không hề tức giận, xứng đáng là một đại sư nổi tiếng được săn đón ở Bắc Kinh. Anh ta chắp tay: “Diệp thí chủ cùng Phật hữu duyên, Thanh Sơn Tự chúng ta từ trên xuống dưới đều lo lắng cho Diệp thí chủ.” 

Hứa Chiêu vẫn luôn lớn lên ở nông thôn, còn đi theo một sư phụ không nói đạo lý Hứa Quan Nguyệt, không có nhận ra cách nói chuyện vòng vèo của hai người Tư Nguyên và Diệp Cẩn Ngôn, cô lại nhấn mạnh lại lời lúc nãy: “ Tóm lại là, chỉ cần giúp anh bắt được con quỷ này, để anh an toàn rời khỏi đây, anh sẽ trả tiền đúng không? 

Đối mặt với ánh mắt lấp lánh của Hứa Chiêu, ngay cả người có kinh nghiệm trên thương trường như Diệp Cẩn Ngôn cũng phải trầm mặc, ngay cả sở trường lúc làm ăn cũng không dùng được. 

Hứa Chiêu thấy anh trầm mặc, cho rằng anh đã chập nhận, cũng không chờ anh trả lời vỗ tay, có chút kích động: “ Cái này.. không cần chờ hòa thượng kia đến, hiện tại tôi có thể giúp anh bắt con quỷ này, anh đem tiền trả cho tôi là được. Tôi không cần nhiều, 1 vạn là được rồi.” 

Lúc nói đến một vạn, Hứa Chiêu có chút chột dạ, cô có cảm giác mình chào giá cao. Trước kia cô đi ra ngoài cùng sư phụ có thể lấy mấy trăm tệ cũng không tệ rồi. Lần duy nhất lấy năm vạn tệ vẫn là bởi vì Dương Sĩ Kỳ nói là tiền thưởng. 

Lần này cô dám đòi một vạn cũng là bởi vì Diệp Cẩn Ngôn nguyện ý quyên tiền cho Thanh Sơn Tự 100 vạn. Thanh Sơn Tự có thể lấy trăm vạn, cô lấy một vạn cũng không nhiều đi?

“ Cô cũng là thiên sư?” Diệp Cẩn Ngôn cuối cùng cũng hiểu ý Hứa Chiêu, anh cau mày, từ trên xuống dưới đánh giá Hứa Chiêu: “ Loại lệ quỷ này không phải thứ mà tiểu thiên sư có thể đối phó.” 

Hứa Chiêu còn quá trẻ, bộ dạng không hiểu sự đời, làm người ta khó tin được cô là thiên sư lợi hại. 

Tư Nguyên cũng chăm chú nhìn Hứa Chiêu, thân thiết khích lệ: “ Vị nữ thí chủ này, cô có lẽ không biết tính nguy hiểm của lệ quỷ cấp bậc quỷ vương, mặc dù quỷ vương còn chưa xuất thế, nhưng thực lực không thể khinh thường. Một khi xuất thế, toàn bộ Kinh thị(Bắc Kinh) sẽ bị ảnh hưởng, chỉ có cao thủ như sư phụ ta mới có thể giải quyết được. ” 

Sư phụ của Tư Nguyên là trụ trì Thanh Sơn Tự và là cao tăng Huyền Hải nổi tiếng ở Kinh thị. 

Hứa Chiêu chỉ nhớ đến một vạn tệ, căn bản mặc kệ hai người kia nói gì, ở thời điểm bọn họ không phản ứng đã chạy về phía thịt cầu. 

Diệp Cẩn Ngôn cau mày, một bên ghét bỏ Hứa Chiêu cậy mạnh, một bên đuổi theo sau lưng Hứa Chiêu, trên người anh có kim liên tử, có thể bảo vệ Hứa Chiêu dưới sự công kích của lệ quỷ. 

Động tác của Diệp Cẩn Ngôn cũng không nhanh bằng Hứa Chiêu, cô giống như một con báo nhìn thấy thức ăn, cô nhanh chóng nhảy đến mép của thịt cầu, nắm lấy sợi dây màu đỏ nối thịt cầu rồi nhặt nó lên.

Quỷ anh bên trong thịt phát giác được nguy hiểm, sợi dây đỏ không ngừng mở rộng, đẩy nhanh tốc độ hấp thu sinh lực ở đầu kia.

Tư Nguyên ở đầu bên kia video lo lắng: “Không tốt, quỷ anh đang tích lũy lực lượng. Chỉ sợ sẽ xuất thế sớm, chư vị thí chủ cẩn thận. ” 

Kim liên tử trên người Diệp Cẩn Ngôn, phát giác được nguy hiểm, tản mát ra kim quang, Diệp Cẩn Ngôn vươn tay muốn bắt lấy Hứa Chiêu. 

Nhưng không ngờ Hứa Chiêu lại bắt lấy sợi dây đỏ, như cắt đứt một cây rơm rạ đem dây đỏ bóp gãy. 

Không có sợi dây đỏ cung cấp dinh dưỡng, quỷ anh trong thịt cầu nhận ra thời khắc sinh tử, từ bỏ tiếp tục tích lũy lực lượng, vô số bàn tay nhỏ bé xé nát thịt cầu từ bên trong, một cái đầu dị dạng bò ra khỏi thịt cầu. 



Tư Nguyên chắp tay trước ngực: ” Quỷ anh mặc dù chưa thành công trở thành quỷ vương, nhưng cũng không kém là bao, ta lập tức báo cho sư phụ, hi vọng có thể đến kịp……” 

Còn không chờ anh ta nói xong, đã thấy Hứa Chiêu xé nát thịt cầu, lôi quỷ anh từ trong ra, Hứa Chiêu ghét bỏ: “ Con quỷ này thật phiền toái, động tác quá lề mề, còn phải để tôi giúp mới có thể thuận lợi đi ra.” 

Quỷ anh bị Hứa Chiêu nói có cái đầu cực to, ngũ quan dị dạng, cái miệng chiếm một nửa không gian trên khuôn mặt và phía sau có một cái đuôi bằng xương mỏng. Bị Hứa Chiêu nâng lên, nó há mồm cắn về phía Hứa Chiêu. 

Hứa Chiêu cảm khái: “ Khó trách lại là quỷ vương, lớn lên xấu hơn tất cả quỷ ta từng gặp.” Cô có chút ghét bỏ, nhắm mắt làm ngơ mà đem quỷ anh xoa thành một đoàn. 

Thấy quỷ anh còn đang giãy dụa, Hứa Chiêu bắt lấy quỷ anh xoa thành quả cầu, dùng sức nhéo nhéo. Tiếng kêu thảm thiết của quỷ anh vang vọng trong mộ địa, nó đang la hét thảm thiết nhưng Hứa Chiêu không bỏ qua, cô coi quỷ anh như một quả bóng, đập nó xuống đất, tiếng hét của quỷ anh càng ngày càng nhỏ.

Thấy nó không còn tinh thần kêu, Hứa Chiêu lấy chu sa từ trong ba lô, bắt đầu nghiêm túc vẽ bùa trên người quỷ anh, thời điểm cô đóng bút lại quỷ anh cuối cùng cũng không động đậy. 

Hứa Chiêu học theo cách mấy nữ sinh trong trường gói quà, dùng đoạn dây đỏ rơi bên cạnh đem quỷ anh trói lại, còn ở phía trên buộc lại cái nơ con bướm, lúc này mới thoả mãn. Cô đem quỷ anh đã trang trí thành một gói quà xinh đẹp, đặt vào bàn tay đang dang ra của Diệp Cẩn Ngôn: “ Cho anh.” 

Diệp Cẩn Ngôn dang tay ra vốn là định bắt lấy cổ tay Hứa Chiêu, đem cô cứu về, nhưng không thể ngờ Hứa Chiêu đã nhanh chóng thu phục lệ quỷ, còn đóng gói thành lễ vật đưa cho anh. 

Quỷ anh đã bị Hứa Chiêu phong ấn, trên người Diệp Cẩn Ngôn có kim liên tử, hoàn toàn đem nó áp chế đến sít sao. 

Cầm lấy phần lễ vật đặc biệt này, Diệp Cẩn Ngôn giờ khắc này có chút hoài nghi đại sư trước kia anh gặp có phải muốn nhiều tiền hơn, thời điểm bắt quỷ mới có thể biểu hiện hết sức khó khăn. 

Tư Nguyên: “……” Tư Nguyên rất ủy khuất, hòa thượng bọn họ lúc thu phục lệ quỷ căn bản không phải như vậy đâu, bọn họ cái nào cũng dùng hết sức lực, lại còn thương tích đầy người. 

Hơn nữa, quỷ anh hoàn toàn không phải quỷ bình thường, tuy không hấp thụ đủ năng lượng để trở thành quỷ vương nhưng nó cũng là một lệ quỷ cực kỳ hung ác, như thế nào lại có người có thể dùng tay không đem nó chế phục? 

Cô gái nhỏ này đến cùng là có địa vị gì, Chính Nhất Phái, Long Hổ Sơn bên kia cũng chưa từng nghe nói qua có thiên sư trẻ thiên phú cao nào? Mà loại thủ pháp bắt quỷ này, anh ta chưa từng nghe, chưa từng thấy, và nó không giống như là thủ pháp của thiên sư chính đạo.

Dương Văn Hiên cũng trợn mắt há hốc mồm, anh ta đi theo sếp lâu rồi, kiến thức cũng nhiều, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại thủ pháp thu phục lệ quỷ này của Hứa Chiêu.

Chỉ có Tần Thiển là quỷ phản ứng đầu tiên, cậu ta người(quỷ) vẫn luôn bị gọi là tiểu quỷ, rốt cục cũng mở mày mở mặt: “ Không hổ là lão đại, bắt tiểu quỷ dễ như trở bàn tay. ” 

Mấy chữ ” Tiểu quỷ” ” Dễ như trở bàn tay” quanh quẩn bên tai mấy người, lại càng làm bọn họ thêm trầm mặc.

Hứa Chiêu đặt lễ vật quỷ anh vào trong tay Diệp Cẩn Ngôn trong tay, thấy anh không có phản ứng, nghĩ đến một vạn tệ còn chưa tới tay, không khỏi có chút chần chờ: ” Làm sao vậy? Là ngại nó quá xấu sao? Tôi vẫn là lần đầu tiên tặng quà, không biết cách đóng gói. ” 

Nói xong lời cuối cùng, Hứa Chiêu có chút xấu hổ, đây chính là lễ vật trị giá một vạn tệ, đúng là cô đóng gói quá sơ sài.

Diệp Cẩn Ngôn, người lần đầu tiên nhận được món quà đặc biệt như vậy, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, gật đầu: “Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.” 

Dương Văn Hiên: “……” Sếp không hổ là sếp, loại thời điểm vẫn có thể duy trì thiết lập cao lãnh kiêu ngạo của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Là Lão Đại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook