Thiên Vị Có Một Không Hai

Chương 10: Cố Tắc Yến, tôi không yêu anh nữa

Trì Mộ Ngôn

24/06/2022

Edit: Khang Vy

Beta: Peachh

Dịch Nhiễm sửng sốt một chút.

Cô cẩn thận ngẫm lại lời anh nói, cảm thấy đúng là có đạo lý.

Từ nhỏ cô đã được ba bảo vệ trong lòng bàn tay, làm việc gì cũng tùy theo ý mình nên thường xuyên đắc tội với người khác. Mấy năm nay ở ngoài chịu tra tấn nhiều rồi, cô thường xuyên nhớ lại bản thân của trước kia có phải thật sự muốn làm gì thì làm không.

“Ừm, anh nói có lý.” Nghĩ ngợi một lúc, Dịch Nhiễm thành khẩn nhận sai.

Đầu bên kia dường như không nghĩ tới cô sẽ trả lời như vậy, nghẹn họng hồi lâu, đầu ngón tay dùng sức nắm chặt điện thoại.

“Vậy em tắt máy đây.” 

Anh không từ chối, Dịch Nhiễm lễ phép tạm biệt rồi nhanh chóng tắt máy.

Năng lực khống chế của Lâm Chiêu vẫn luôn rất tốt, chờ tới lúc thư ký vào trong giao tài liệu, anh đã bình tĩnh xử lý cho xong công việc trong tay.

“Lâm tổng, hành trình Nhật Bản đã sắp xếp xong xuôi, chiều mai sẽ lên máy bay.”

“Tôi biết rồi.”

Anh buông bút, tay xoa ấn đường rồi nói, “Bao giờ tuyên bố thiết kế Tùy Ngọc.”

“Sang Duy đã sắp xếp thời gian vào 18 tháng này.” Trương Thiên Dực chú ý tới sắc mặt Lâm Chiêu, anh ta đã làm thư ký cho anh gần hai năm, đương nhiên hiểu rõ tính cách của anh, cũng phát hiện thái độ khác thường của anh đối với hoạ sĩ họ Dịch kia. Cân nhắc tìm từ, anh ta nói tiếp, “Là ngày anh về nước.”

Lâm Chiêu ừ một tiếng rồi dặn dò, “Cứ làm theo phương án trước đó.”

Rồi lại thêm một câu, “Khống chế dư luận trên mạng cho tốt.”

Có cuộc gọi nhầm này, mấy ngày nay Dịch Nhiễm sống như rùa rụt cổ, chim sợ cành cong, gửi tin nhắn cho ai cũng đều phải nhìn lại coi có đúng tên hay không.

Mô phỏng nhân vật của cô đã hoàn thành, qua một thời gian nữa sẽ ra mặt cư dân mạng. Dịch Nhiễm vừa khẩn trương lại vừa chờ mong, ngày nào cũng tìm tòi tin tức trên mạng.

Chỉ là, việc đầu tiên khiến cư dân mạng sôi trào lại là tấm ảnh thân mật của Cố Tắc Yến và Lương Ngôn.

Nhìn thiết kế kiến trúc thì có vẻ như ở quảng trường bên Nhật, thời gian buổi tối. Mọi cửa hàng xung quanh đều sáng bừng, Cố Tắc Yến kéo tay Lương Ngôn một đường chạy về phía trước, trong ảnh chụp là bóng dáng của bọn họ, mái tóc dài của Lương Ngôn khẽ bay, có thể nhìn thấy góc nghiêng của cô ta, hình ảnh vô cùng đẹp đẽ.

Rõ ràng là một bức ảnh chụp lén mà lại tạo thành không khí như phim truyền hình.

Tuy rằng Cố Tắc Yến không lộ mặt nhưng vừa nhìn Dịch Nhiễm đã biết là anh ta.

Cô nhìn ảnh chụp một lúc lâu, cảm thán đúng là lãng mạn, yêu đương mà còn bị chụp lén, đúng là kỳ lạ.

Hot search weibo lập tức ‘bạo’.

[Không hổ là nghệ thuật gia mà, cách công khai yêu đương cũng đẹp như thế.]

[Paparazzi bị điên à? Theo đuôi người ta ghê vậy, xem đã dọa sợ chị nhà em rồi kia!]

[Nhưng mà nhìn người kéo chị ấy kìa, đúng là năng lực bạn trai 10/10, ôi đôi chân dài kia, còn cả vòng eo đó nữa, aaaaaa, em ngất rồi đây!]

[Vậy nên đây chính là tình yêu mà chị nhà nói muốn cứu vãn đó sao? Đúng là lãng mạn quá mà, bảo sao nhiều năm vậy rồi còn quyến luyến không quên!]



Dịch Nhiễm nhìn từng lời chúc phúc, trái tim vô cùng bình tĩnh.

Bây giờ cô không hề cảm thấy khó chịu, mà ngược lại, cảm thấy rất buồn cười.

Chỉ là, phía dưới có người tung tin chuyện của cô khiến tâm tình Dịch Nhiễm có chút không thoải mái.

[Nam chính bức ảnh là người mới nổi ở Nam Thành, lập nghiệp bằng trò chơi, tôi từng thấy anh ta ở một cuộc họp báo, ngoài đời đẹp trai vl luôn.]

[Trò chơi à? Họ Cố sao? Nhưng tôi nghe nói anh ta có bạn gái rồi mà.]



[Tin tức đáng tin tới đây! Bạn gái nam chính nhân dịp Lương Ngôn xuất ngoại nên chen chân vào. Từ trước tới nay nam chính không để ý tới cô ta, bây giờ chân ái đã trở lại, đương nhiên cô ta phải đóng gói cuốn xéo rồi.]

[Chen chân? Kỹ nữ tâm cơ à?]

[Đơn phương chen chân không đáng tin, nhất định nam chính có đáp lại nên mới ở bên nhau. Bây giờ không cần nghĩ tới tình yêu sâu đậm làm gì, cẩn thận bị đả kích đó.]

[Ghen tị thì cút đi chỗ khác! Không thấy đôi tình nhân người ta gắn bó keo sơn sao!]

[Có ai nói sâu hơn được không ạ, thật muốn nhìn xem người chen chân là người như thế nào! Lương Ngôn là người hoàn mỹ nhất trên đời này, trái tim người chen chân kia bị chó gặm rồi à?]

Việc này ngày càng hot trên mạng, quần chúng vơ vét đủ loại tin đồn để xác nhận nam chính là ai.

Trên mạng truyền ra rất nhiều câu chuyện, vài câu đọc thì còn thấy hài hước, mấy câu khác đọc là biết ngay đang bịa chuyện, cuối cùng thì đắp nặn cô thành nữ phụ độc ác không có giới hạn.

Cuối cùng fans của Lương Ngôn cũng kích động tuyên bố thành lập hội nhóm chửi bới tiểu tam cạy góc tường?

Dịch Nhiễm, “???”

Cô biết bản thân trước kia ngu ngốc nhưng tam quan cũng không có vấn đề gì cả. Lương Ngôn muốn đắp nặn tình yêu của bản thân và Cố Tắc Yến trở nên hoàn mỹ cô cũng không có ý kiến, nhưng cũng đừng hất bát nước bẩn lên người cô như thế chứ? Cô tức giận không thôi, trùng hợp lúc này Cố Tắc Yến lại gọi tới, Dịch Nhiễm nghe máy.

“Dịch Nhiễm.” Người mở miệng trước là Cố Tắc Yến, giọng nói khác với bình thường, nghe ra vẻ cẩn thận.

Dừng một chút, anh ta lại nói, “Em đừng đọc tin tức trên mạng.”

Dịch Nhiễm trào phúng nói, “Không đọc? Vậy chờ tới lúc người khác dùng tên tôi để chửi mắng mới được đọc à?”

Cố Tắc Yến trấn an một câu, “Không có chuyện đấy đâu, anh sẽ cho người xử lý ngay lập tức.”

Giọng nói anh ta không khiến cô cảm thấy vui vẻ mà lại là khổ sở.

Không phải khổ sở vì anh ta không yêu mình, mà khổ sở vì bản thân lại vì một người như vậy mà lãng phí biết bao thời gian quý ý. Lòng bàn tay cô lau nước mắt, sau khi khôi phục cảm xúc mới hỏi lại, “Xử lý? Anh muốn xử lý cái gì?”

Nhận thấy Cố Tắc Yến muốn giải thích, Dịch Nhiễm lại nói tiếp, “Thế hai người trên ảnh không phải là các người sao? Người đang nắm tay không phải các người sao? Nhiều năm như vậy, người khiến anh nhớ mãi không quên không phải là cô ta sao?”

“Dịch Nhiễm!” Cố Tắc Yến lớn tiếng. Dịch Nhiễm cười nhạo, cũng không để ý tới thái độ của anh ta.

“Cố Tắc Yến, lần trước tôi đã nói rõ với anh rồi, tôi và anh chia tay đi.” Dừng một chút, cô lại nói tiếp, “Anh có thể tận tình ân ái với bạn gái anh, nhưng mà đừng có dính líu gì tới tôi. Quá khứ đúng là tôi không hiểu chuyện, nhưng tôi chưa từng làm chuyện gì không có đạo đức!”

Cố Tắc Yến thấy cảm xúc của cô không ổn, muốn giải thích nhưng lại có người tới, “Bây giờ em cần bình tĩnh, chờ anh từ Nhật Bản trở về thì chúng ta nói chuyện.”

Trước khi tắt máy, anh ta lại nói, “Dịch Nhiễm, em cho anh một chút thời gian.”

Anh ta tắt máy, vẻ mặt Dịch Nhiễm vô cùng lạnh nhạt.

Giữa bọn họ không cần phải bàn bạc lại.

Cô cũng không cần anh ta giải thích.

Nói chuyện điện thoại với Dịch Nhiễm xong, Cố Tắc Yến cảm thấy sức lực gần như cạn kiệt. Anh ta bỗng cảm nhận được sự bất an, sự lạnh nhạt, sự châm chọc của Dịch Nhiễm đều khiến anh ta đứng ngồi không yên.

Rõ ràng trước kia, chỉ cần vừa quay đầu lại là có thể thấy cô. Nhưng bây giờ, anh ta đã dừng bước lại phát hiện phía sau không còn một ai nữa.

Lời Chu Bằng nói lại quanh quẩn bên tai.

“Nếu như Dịch Nhiễm thật sự không cần cậu nữa, cậu sẽ làm sao?”

Anh ta hoảng hốt rồi lại bực bội đứng dậy.

Sao có thể!

Nhìn thoáng qua trợ lý bên cạnh, “Làm sao vậy?”

“Cố tổng, người phụ trách tập đoàn HL hẹn gặp mặt vào sáng mai. Hơn nữa, đã khống chế được dư luận trên mạng, hotsearch cũng đang đi xuống.”

Dường như Cố Tắc Yến không tin, vẻ mặt nghi hoặc, “Nhanh vậy sao?”

“Vâng, có lẽ là do công ty của Lương tiểu thư đã giải quyết trước chúng ta. Vừa rồi ảnh đế Trương Nham đăng bài ly hôn, sự chú ý đã chuyển sang bọn họ, có lẽ chuyện này sẽ dần được lãng quên.”

Cố Tắc Yến thở phào một hơi, sau đó bảo trợ lý ra ngoài.



Không lâu sau, Lương Ngôn gọi tới.

Anh ta vừa bắt máy đã nghe thấy giọng nói nôn nóng.

“A Tắc, anh đang bận xử lý chuyện kia sao?”

Sắc mặt Cố Tắc Yến nặng nề hỏi lại, “Em có ý gì?”

“Chính là chuyện của hai chúng ta trên weibo ấy, độ hot đang giảm xuống, em tưởng anh ra tay.”

Lương Ngôn mím môi, “Em cũng không ngờ phóng viên sẽ đuổi tới tận Nhật Bản, chuyện này lỗi ở em. Anh cho em chút thời gian, chuyện này em sẽ xử lý thật tốt.”

“Em muốn nói cái gì?”

Lương Ngôn sửng sốt, cảm giác bất an tăng lên. Chắc chắn của trước kia biến thành kinh hoàng, nhưng cô ta biết bây giờ bản thân tuyệt đối không thể loạn, bình tĩnh một lúc lại nói, “Tháng sau em còn vài nhạc hội quan trọng cho nên không thể truyền ra tin tức khác được. Anh có thể tạm thời đừng làm sáng tỏ quan hệ giữa hai chúng ta được không? Trên mạng cũng không có ảnh chính diện của anh, chỉ cần anh không nói, dư luận sẽ bình tĩnh lại thôi.”

Cố Tắc Yến do dự, nhớ tới cuộc đối thoại với Dịch Nhiễm vừa rồi. Dường như đoán được anh ta đang nghĩ gì, Lương Ngôn lại nói tiếp, “Nếu bạn gái anh để ý, em sẽ giúp anh giải thích.” Cô ta hạ thấp giọng, “Những hồi ức trước kia của hai ta đúng là đáng quý, nhưng em sẽ tôn trọng anh. Chỉ cần anh muốn, em có thể giúp anh.”

“Cảm ơn em.”

“Giữa chúng ta không cần khách khí vậy đâu.”

Tuy rằng thấy lạ vì độ hot chuyện kia giảm nhanh như vậy, nhưng nói chuyện với Lương Ngôn xong, anh ta cũng đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Sau khi Lương Ngôn về nước, anh ta cũng đã nghĩ kỹ rồi. Mấy năm nay, người ở bên cạnh anh ta, cùng anh ta vượt qua cửa ải khó khăn là Dịch Nhiễm. Trước kia đều do mắt anh ta không tốt nên vẫn luôn tự mình ôm lấy quá khứ, nhưng tiếp xúc với Lương Ngôn vài lần, anh ta cũng ý thức được mình đã không còn cảm giác gì nữa rồi.

Chờ xử lý chuyện trong tay xong xuôi, anh ta sẽ giải thích kỹ với Dịch Nhiễm.

Hợp tác với tập đoàn HL cũng không thuận lợi như trong tưởng tượng.

Anh ta vì muốn mở rộng thị trường ra nước ngoài nên mới hợp tác với bọn họ nghiên cứu phát minh trò chơi mới. Vốn dĩ đối phương nói khá tốt, lợi ích chia đều hợp lý, kết quả hôm nay lại đột nhiên nói muốn có nhiều lợi nhuận hơn.

Nếu không đồng ý, giai đoạn tiếp theo của trò chơi họ sẽ không đầu tư nữa.

Anh ta đã đầu tư rất nhiều vào nghiên cứu phát triển trò chơi này. Nếu mất đi nguồn lực của HL, vậy thì tài chính của công ty sẽ gặp vấn đề.

Chắc hẳn bọn họ cũng biết điều này nên mới giám đơn phương xé bỏ hiệp ước.

Hiện tại chỉ có hai con đường, một là tiếp tục hợp tác với bọn họ, hai là tìm nhà đầu tư một lần nữa.

Anh ta vừa bước chân vào con đường này, quan hệ cũng không nhiều, chưa chắc đã tìm được người thích hợp.

Cố Tắc Yến hiểu rõ bây giờ anh ta không có quyền lựa chọn, rất nhiều chuyện chỉ có thể lùi trước một bước.

Cố Tắc Yến hút thuốc trong phòng hút ở tập đoàn HL hồi lâu rồi ra ngoài, vừa bước ra đã chính diện đụng phải một người đàn ông.

Bản thân anh ta đã cao 1m8 nhưng người đàn ông trước mắt lại cao hơn anh ta gần nửa cái đầu, vẻ mặt lạnh nhạt, trên người mang theo hơi thở kiêu ngạo.

Anh ta từng bắt gặp người nên trên một tạp chí kinh tế.

Lâm Chiêu của Sáng Thế.

Lúc đối phương đi lướt qua người anh ta cũng không cho anh ta một ánh mắt. Cố Tắc Yến biết rõ chênh lệch giữa hai người nên cũng không đường đột chào hỏi. Anh ta nghiêng đầu nhìn thấy người phụ trách HL khách khí cung kính tiếp đón Lâm Chiêu.

Khác hẳn với thái độ vừa rồi lúc tiếp đón anh ta, cách biệt một trời một vực.

Muốn trở thành một người như vậy, anh ta không thể dừng bước.

Lúc trở lại khách sạn, Phàn Mậu gửi tin nhắn tới nói đã vẽ tranh xong rồi.

Tâm tình Cố Tắc Yến lúc này mới tốt hơn một chút, anh ta rất xem trọng kiếm hiệp 2, nếu có thể thành công thì dù có nhiều khó khăn đi nữa cũng có thể giải quyết dễ dàng.

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Tắc Yến: Ai đã xoá hotsearch?

Dịch Nhiễm: Không care!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Vị Có Một Không Hai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook