Thỏ Ngốc Đừng Khóc

Chương 33: Áp Đảo

Hoàikikun

17/10/2016

- Cái khỉ gì vậy?_ Nhỏ ngạc nhiên ôm lấy miệng, lướt trên trang diễn đàn của trường Tin tức động trời, Đại thần có bạn gái đang làm trường X trở nên hỗ loạn. Dòng tít" Cáo chín đuôi thủ đoạn khôn lường" là sự khởi đầu của tai hoạ. Chỉ trong vòng mấy phút sau, hàng loạt status đã lên tiếng chửi rủa, thậm chí là phỉ báng nhân cách của nhỏ

Và việc đáng sợ nhất rồi cũng đến. việc thân phận của nhỏ bị bại lộ. Status mới nhất của một người tên là Akiko Phạm đã chỉ trích nhỏ, nói rằng nhỏ đang quyến rũ con trai độc nhất của tập đoàn nhà Trần đã làm bệ phóng cho việc phục hưng lại tập đoàn nhà Nguyễn. Status đó đăng không được bao lâu nhưng đã thu hút được hàng chục nghìn lượt like và hàng nghìn lượt bình luận. Tất nhiên là bình luận không tốt đẹp gì lắm

- Nhi, thế này là sao?_ Trang suốt từ lúc nhỏ về đều tỏ ra rất lo lắng

- Tui cũng không biết nữa

Trang thấy bộ mặt lo lắng của nhỏ, đi đến gấp máy tính vào, chắn tay trước mặt nhỏ:

- Kể đầu đuôi câu chuyện cho tui đã

Nhỏ thở dài rồi mặt đối mặt với Trang. Thật sự trong đầu nhỏ rối tung mù hết cả lên nhưng nhớ được cái gì thì kể cái đó. Giọng vô cùng chán nản

- Ra là vậy_ Trang xoa đầu nhỏ_ Không sao, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi

Nhỏ tựa vào vai của Trang, rơi lệ. Tại sao hết chuyện này đến chuyện khác kéo đến. Tại sao lúc nào cũng là nhỏ cơ chứ?

......................................................................................

Nhỏ có lẽ ngủ được khá lâu. Lúc tỉnh dậy đã thấy trời tối thui. Vô tình lướt qua góc phòng, nhỏ thấy Trang đang đi ra phía cửa vẻ vô cùng nhẹ nhàng

- Bồ đi đâu vậy?_ Nhỏ đỡ cái đau đang đau, giọng ngái ngủ

- Tui đi ra đây một lát. Bồ ngủ tiếp đi_ Trang nói rồi chạy ra ngoài

.......................................................................................

- Bịch....

Đáp đất một cách nhẹ nhàng, Trang đi rón rén vào khu vực S- khu vực của giáo viên

Chết tiệt, tại sao lại có thể để quên một thứ quan trọng như vậy cơ chứ? Trang vừa đi vừa cảm thấy bản thân thật đáng trách. Chẳng là cô đã để quên tấm ảnh của Nam thần kẹp vào bài luận và nộp cho giáo viên vào sáng nay. Nếu tối nay không thể lấy được, không chỉ việc chịu phạt mà có lẽ thân phận của cô cũng sẽ bị bại lộ. Không thể để bản thân lâm vào nguy hiểm chỉ vì cái lí do củ chuối thế này được

- Cạch.....

Trang từ từ tra 2 thanh kim loại vào một cách vô cùng cẩn trọng. Việc này đối với cô không phải là một việc quá xa lạ nhưng do phần hành lang khu S khá tối khiến cho việc phá khoá gặp rất nhiều khó khăn

- Tách.....

Ổ khoá bật mở. Trang thở phào nhẹ nhõm rồi nhẹ nhàng bước vào phòng

Bật chiếc đèn pin bên cạnh bàn, ánh sáng le lói chiếu sáng xung quanh căn phòng

- Lớp 10C, 10C_ Trang cầm chiếc đèn pin soi vào chỗ đựng bài kiểm tra của giáo viên, miệng lẩm bẩm

Tay cô có phần hơi run run vì đây là lần đầu tiên đột nhập vào phòng giáo vụ, nhưng mắt vẫn đảo qua lại tìm xấp bài của lớp mình

- Đây rồi..._ Trang reo lên

Trang vừa cầm được bức ảnh trong bài kiểm tra của mình, lòng vô cùng sung sướng thì bên ngoài có tiếng nói;

- Ai đó? Ai ở trong đó vậy?

Trang giật mình suýt chút nữa đánh rơi bức ảnh xuống dưới đất. Tiếng bước chân của bảo vệ ngày càng trở nên gần hơn. Điều duy nhất xuất hiện trong đầu cô là chạy



Trang chạy thục mạng về phái cổng phụ ở phía cuối căn phòng

- Ai đó? Đứng lại

Bảo vệ hình như đã phát hiện ra có người bên trong, đuổi theo Trang

- Hộc...hộc....

Lối sau của phòng dẫn đến kí túc xá. Trang lúc đó chỉ chạy liều vào kí túc. Nhưng do việc mở khoá lúc trước khiến cô mất khá nhiều công sức nên lúc này chân của cô có cảm giác muốn khuỵu xuống, không thể chạy tiếp nữa

Tiếng bước chân ngày càng gần, lần này nếu bị bắt là chết chắc. Trang nhìn quanh, hiện cô đang ở tầng 2 khu nhà D. Đây không phải là tầng kí túc của Nhi sao? Nhưng không được nếu bây giờ vào phòng của Nhi thì quá mạo hiểm, có khi cả hai cùng bị bắt nữa thì khổ. Phải trốn ở đâu phải thật an toàn. An toàn, nơi bảo vệ không thể tìm được. Trang nhìn quanh. Phòng của Huy

- Rầm....Rầm....

Trang đập cửa nhà Huy, ra tín hiệu cầu cứu. Nhưng có lẽ đây là cửa cách âm nên bên trong không thể nghe thấy được

- Huỵch....Huỵch.....

Tiếng bước chân hình như đang ở dưới tầng một. Trang vô cùng lo lắng nhưng lúc sau đã lấy lại được vẻ bình tĩnh. Cách duy nhất vào nhà là mật khẩu. Mật khẩu của cậu ta có thể là gì được cơ chứ? Ngày sinh? Trang thử nhập, không được. Tiếng bước chân trên cầu thang ngày càng rõ. Mật khẩu, chẳng lẽ......

Trang sực nhớ ra, gõ 7 kí tự trên bảng mật mã

- 2452001

Và cánh cửa bật mở

Trang không suy nghĩ gì nhiều, chạy vào trong phòng. Cùng lúc đó, bảo vệ lên đến nơi

- Sập.....

Trang đóng cửa lại, thở phào nhẹ nhõm rồi bước sâu vào căn phòng

Bên trong khá đẹp nhưng cũng bình thường như những kí túc khác. Chỉ là căn phòng này trở nên đẹp hơn vì chủ nhân của nó

Nhưng sao Huy lại không ở trong phòng nhỉ? Trang đang vô cùng thắc mắc thì phía nhà tắm đột nhiên có tiếng động. Một chàng trai bước ra, quấn khăn tắm nửa người, dáng người cao lớn như một pho tượng Hi lạp

Trang giật mình. Thật không ngờ chỉ là vô tình bước đến đây mà lại có thể chứng kiến một cảnh tượng đặc sắc thế này cơ chứ?

Trên người của Huy còn vương lại vài giọt nước. Thân hình chắc khoẻ, bụng sáu múi càng trở nên quyến rũ hơn bao giờ hết

Huy ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm vào người đối diện. Đôi mắt lộ vẻ ngạc nhiên khi có người lạ ở trong phòng của mình. Nhưng điều kì lạ hơn chính là cô gái đó không cảm thấy ngại ngùng hay e thẹn khi nhìn thấy một người con trai bán nude ở trước mặt mình, đôi mắt dán lên người cậu

- Này_ Huy cắt ngang, khoé môi gợn lên một nụ cười

Trang nhìn chàng trai trước mặt lâng lâng như đang trên thiên đường. Chợt bị giọng nói của Huy cắt ngang, cô mới sực tỉnh. Nhận ra mục đích của mình ở đây, Trang định lên tiếng thì bỗng dưng ngoài cửa có tiếng động

- Cốc....cốc..... Thiếu gia, thiếu gia.....

Trang lo lắng, không kiềm chế được cảm xúc. Bọn họ sao có thể đến đây nhanh như vậy được? Còn cái tên tiểu quỷ này, còn chưa thuyết phục được cậu ta. Chết tiệt

Huy không để ý đến sắc mặt đang tái mét đi của cô, trước khi đi ra mở cửa còn lên tiếng doạ:

- Cậu ở nguyên đây. Tôi ra ngoài rồi sẽ vào xử cậu

- Từ từ đã_ Trang chạy ra đứng chắn cửa_ Chúng ta cần nói chuyện một lát

- Để lát nữa rồi nói_ Huy đẩy người cô sang một bên



- Cần nói ngay bây giờ_ Trang hét lên

Lông mày của cậu nhíu lại tỏ vẻ khó chịu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Trang rồi bỗng nhiễn trên môi nở một nụ cười kiêu ngạo

- Vậy, cậu vào phòng tôi có liên quan đến mấy người đang đứng ngoài kia?

Đôi mắt của Trang bất chợt cụp xuống như một tên trộm vừa bị bắt quả tang. Cô bất thần đưa ngón tay lên gần miệng, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo âu. Cậu ta đã đoán được, nếu bây giờ phủ nhận thì không được mà nói là đúng thì cũng không xong. Phải có cái gì đó, cái gì đó

Mặc cho bên trong không khí u ám, bên ngoài vẫn không ngừng những tiếng đập cửa:

- Thiếu gia, thiếu gia. Chúng tôi đang có việc quan trọng. Nếu không mở cửa, chúng tôi buộc phải hack mật khẩu. Thiếu gia......

Huy nhìn cô, vẻ mặt đắc thắng. Nhưng cậu không biết rằng trong đầu cô luôn có trăm ngàn mưu kế, một cô bé tiểu yêu tinh đích thực. Và....

Trang suy nghĩ một hồi lâu, rồi bạo dạn quỳ xuống dưới chân của Huy, nói:

- Nếu cậu không ra nói với bảo vệ rằng tôi không có ở đây, thì cậu chết chắc

- Cầu xin mà lại nói như vậy sao?

- Tôi muốn nói là nếu cậu không làm theo lời tôi nói, thì cậu chỉ còn nước chui đầu xuống đất thôi. Tôi chắc là chỉ bị khiển trách một tí thôi, nhưng cậu sẽ mất đi đời trai đấy_ Trang mỉm cười nham hiểm, tay giữ chặt lấy một góc của khăn tắm

Huy lúc này với khuôn mặt ngạc nhiên cuối cùng cũng hiểu cô đang có ý định làm gì, khuôn mặt bắt đầu có vẻ sợ hãi, mắt vẫn hướng về phía cửa

- thiếu gia..... Xin lỗi, chúng tôi buộc phải vào trong

Tiểu yêu tinh thì đã sao ch, chẳng phải chỉ là một cô nhóc 16 tuổi thôi sao? Huy nhếch môi cười. Vào lúc cánh cửa được bật mở, cậu nâng người cô lên ép sát vào tường. Hai khuôn mặt chỉ cách nhau có mấy mm

- Thiếu gia.......

Hai ông bảo vệ bước vào, khuôn mặt sửng sốt trước cảnh tượng trước mặt. Một đôi nam nữ tình tứ trong phòng, hai ông lắp bắp không ra tiếng

Trang ngạc nhiên, đôi mắt tròn mở to như không tin vào điều vừa xảy ra. Đôi má lúm đồng tiền đỏ ửng, ánh mắt lúc sau cụp xuống. Lần đầu tiên, khoảng cách lại gần thế này.......

- Thiếu gia....

Huy quay người lại, che chắn cho người con gái ở phía sau mình

- Mấy người đến đây làm gì vậy?

- Dạ không, không có gì........

Hai ông bảo vệ lắp bắp, phi ngay ra ngoài

- Cảm ơn_ Trang nói bằng giọng ấp úng. đôi má ửng đỏ

- Tôi giúp cô vậy, chắc cô phải trả ơn gì tôi chứ_ Ngón tay của Huy khẽ lướt qua trên gò má của cô

- Nhất định.......

Trang nói rồi phi thẳng ra ngoài. Chết tiệt, tại sao lại đỏ mặt chứ?

Có một người con trai phía sau cô đang mỉm cười rạng rỡ

...............................................................................................................................................

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thỏ Ngốc Đừng Khóc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook