Tiểu Thư Và Nông Dân

Chương 26: Chương 26

Cacaring

13/12/2016

Tôi đang ngủ say giấc thì nghe tiếng la in ỏi

“Á……………… chết rồi trể giờ đi học rồi” - tôi mở mắt ra xem chuyện gì, thấy tiểu thư cuốn cuồn gôm hết tập vở của mình chạy phắng lên lầu, tôi nhìn đồng hồ thì thấy đồng hồ chỉ điểm 7h sáng.

“Oh ,,, oh…. “ - tôi dụi mắt và ngáp dài

“này anh còn ngáp nửa, mau kêu người chuẩn bị xe cho tôi mau lên” - tôi nhanh chân chạy ra và nói với mấy tên bảo vệ lực sỉ ở đằng trước nhà.

Có lẽ chưa đến 15p thì tiểu thư đã chuẩn bị xong rồi, nhưng mà không có đẹp và tươm tất như những ngày bình thường, chạy xuống lầu thật nhanh, xọt hai chân vào đôi giày búp bê. Trước khi đi và nói với tôi rằng

“Nè, nhớ chuẩn bị đồ ăn trưa cho tôi đó nghe chưa?” - nói xong là tiểu thư chạy đi mất, thế là căn nhà chỉ còn một mình tôi. Thế là tôi với chức danh osin to lớn đi dọn dẹp hết tất cả từ trên lầu xuống dưới đất, làm miệt mài cho đến khi chuẩn bị bữa cơm trưa cho tiểu thư. Để xem trưa nay cho tiểu thư ăn gì nhỉ? hay là cơm với trứng chiên đi nhỉ? như vậy sẽ tiện hơn.

Chưa đầy 20p tôi đã chuẩn bị mọi thứ, tài xế chở tôi đến trường học của tiểu thư. Tôi cầm điện thoại và nhắn tin cho tiểu thư:

tôi: tiểu thư ơi có đồ ăn rồi nè?

tiểu thư xinh đẹp: đợi chút ra liền.

Chừng 5p sau là tiểu thư ra với vẻ mặt hý hửng khi thấy tôi đang cầm cơm cho tiểu thư.

“Anh nấu món gì vậy hả?”

“Ah cơm với trứng chiên thịt ah”

“uhm… để xem nào?”

“Ê …” - cái giọng của một đứa con gái lạ chẳng biết kêu ai, tôi nhìn xung quanh “tiểu thư nhà ta làm gì ở đây vậy nhỉ?” , cuối cùng cũng nhìn thấy cô gái đó,hình như cô gái này gặp hôm bữa đi ăn KFC ah, chính là người mời tiểu thư dự sinh nhật.

“Làm gì thì liên quan gì tới Quỳnh”

“anh ta là ai vậy?” - cô ta nhìn tôi từ chân lên tới đầu

“là ai có liên quan gì tới Quỳnh”

“sao không chứ? nhìn cũng bảnh trai? xài điện thoại xịn? đi bằng xe hơi tới ah”

“ah tôi là …. “- tôi tính trả lời thì “ui da” - một cái dặm thật mạnh vào chân tôi

“là bạn trai của Trân được chưa? người sẽ ra mắt vào buổi tiệc sinh nhật của Quỳnh”

“Vậy ah” - tôi nhìn thấy cặp mắt đầy sự ghen gét của cô ta “chào anh” - cô ta muốn bắt tay tôi

“ờ .. chào quỳnh” - nhưng tôi bị bắt tay thế bởi tiểu thư -

“hì hì ..” - tiểu thư cười sau đó quay lại và nói với tôi “ thôi anh về đi, cảm ơn anh về bua trưa đã tự làm cho em nha, em sẽ ăn hết nó” - nói xong tiểu thư hôn má tôi một cái làm cho tôi bất ngờ và đứng hình.

“Uhm… vậy anh về ha, chiều tan học anh sẽ đón em”

“Dạ, anh về nha”

“Hạnh phúc thật đó, thôi đi vào không làm phiền sự hạnh phúc của hai người” - nói xong Quỳnh quay phắt đi thật nhanh

“Nè” - tiểu thư nói tôi -” không có nghĩ gì hết nha, chỉ là đóng kịch thôi ah”

“ờ .. vậy thôi tôi về”

Suốt trên đường đi về tôi luôn nhớ về cái hôn bất ngờ đó, tôi dùng tay rờ má của mình, không biết là mơ hay là thật nửa, sao tôi muốn thử lại lần nửa thế này. nhưng nghĩ lại tiểu thư nói “chỉ là đóng kịch” tôi hơi hơi buồn.

Buổi chiều tôi đến đón tiểu thư , tôi bước vào trong trường dòm dom ngó ngó xung quanh để kiếm tiểu thư, thấy tiểu thư đi chung với đám bạn của mình và có cả Quỳnh trong đó nửa.



“Anh! Em ở đây nè” - tiểu thư nhảy cẩn lên quơ tay

“Ủa? ai dạ?” - những người bạn của tiểu thư hỏi

“Bạn trai của nó chứ ai?” - Quỳnh đáp và liếc mắt

Tiểu thư thấy tôi liền cặp vào tay của tôi, cười rất tươi, tôi cũng bị hớp hồn theo.

“Em học có mệt không?”

“Hihi … dạ không?”

“Trời ơi … có bạn trai đến đón luôn sướng quá nha” - những cô bạn nói với tiểu thư

“đương nhiên rồi” - tiểu thư cười đắc chí và đáp lại

“mình về thôi anh, đi ăn xong chúng ta đi dạo, rồi anh dạy cho em học nữa, sắp tới kiểm tra rồi”

“uhn.. mình đi thôi em”

Thế là tiểu thư khoác tay tôi lên xe cho đến khi gần về nhà.

“Hì hì … tính khoác tay đến tối hả?” - tôi chọc

“Không có … quên chứ bộ”

“Ủa? vậy ăn xong lát mình có đi dạo không?”

“Anh muốn đi dạo hả?”

“Uhm,,, ở nhà hơi ngộp ra ngoài cho thoáng”

“uhm.. ok”

Gần chiều tối tôi và tiểu thư tản bộ đi ra ngoài gần nhà, khu đó là một con đường sạch sẽ, hai bên là hai hàng xe hơi, đúng là nơi chỉ dành cho những người có tiền và giàu có. Có những người lớn tuổi đi tập thể dụng, các bạn thanh thiếu niên thì chạy bộ còn tôi và tiểu thư thi đi bộ.

Đi trên đoạn đường mà cả hai chẳng ai nói chuyện với nhau thế là tôi bắt chuyện trước.

“Hình như kiểm tra xong là mình đi sinh nhật của Quỳnh phải không?”

“uh…”

“Tiểu thư có gì không vui ah?” - tôi hỏi thăm

“cũng không biết nửa, kiểm tra sắp tới không biết là có làm bài được không?”

“Tôi cũng kiểm tra mà tiểu thư lo gì?”

“Anh khác tui khác”

“ờ …” - tôi cười và gãi đầu -”nhưng mà không sao đâu đã có gia sư ở đây” - tôi vỗ ngực

“uhm.. gia sư nông dân chứ gì” - tiểu thư cười khúc khích

“nông dân mà học giỏi là được rồi mà”

“mà nè, điện thoại anh xài rành chưa? đừng có lọng ngọng lúc ở sinh nhật thì quê lắm đó”

“chưa rành lắm, nhưng cũng cố gắng”



“uhm… nó có nhiều chức năng lắm, không biết thì hỏi tôi”

“có phải nó lên được mạng không?”

“đương nhiên… anh có thể xem phim trên nó, coi báo, đọc sách ở nó “

“wow… tiện vậy hả? nó có dạy cho mình học không?”

“Có luôn”

“vậy tiểu thư chỉ tôi xài cái đó nha, cái này là tôi bó tay rồi”

Tôi và tiểu thư đến chiếc ghế đá cạnh chiếc hồ lớn đang phun nước.

“làm người yêu của tiểu thư thì phải như thế nào?” - tôi hỏi

“ah… phải xành điệu, bảnh trai, ga lăng, vui vẻ”

“vậy thôi ha? nhưng sành điệu là xài đồ sịn hả?”

“không! ăn nói đi đứng mọi thứ phải tuyệt đối tốt”

“vậy tiểu thư phải dạy cho tôi cách ăn đi đứng và nói chuyện đi chứ”

“uhm…” - thế là tiểu thư chỉ cho tôi mọi thứ, haiz… sao mà nhiều vậy nhỉ? nhưng tôi thấy tốt nhất là lúc đó ai hỏi thì trả lời, còn không thì cứ cười với mọi người là được. Nói những gì đơn giản mà ai cũng hiểu.

“Chết…” - tôi nhớ ra một chuyện quan trọng

“sao vậy?”

“bạn trai cũ của tiểu thư biết mặt tôi đó, làm sao tôi có thể dự sinh nhật đây?”

“thiệt hả? sao biết mặt anh được?”

“tôi bị bạn trai tiểu thư đánh mà”

“có chuyện đó sao?” - tiểu thư không biết về việc này

“uhm… có đó, tại vì thấy tiểu thư bị bạn trai dằn co nên tôi vào can suy ra bị đánh”- tiểu thư im lặng khi nghe tôi nói như vậy.

“Xin lỗi anh” - mặt tiểu thư buồn

“thôi không sao đâu mà, bữa đó mình hóa trang chút chắc bạn trai của tiểu thư ko nhận ra đâu”

“mà anh không cần hóa trang đâu, cái tên đó nhiều khi đánh người ta xong cũng chẳng nhớ người mình đánh là ai, hắn chẳng nhớ gì đâu, cứ tin tôi đi”

“mà anh chàng người yêu cũ của tiểu thư tên gì vậy?”

“anh ta ah! Tên là Khanh”

“UHm… Quỳnh, Khanh” - tôi nghĩ nghĩ và xoa càm

“Anh đang nghĩ cái gì đó?” - tiểu thư đánh tôi

“ah.. nghĩ tới nếu các bạn của tiểu thư hỏi tôi làm gì thì tôi trả lời sao?”

“thì anh nói là anh đang ôn thi đại học giống như hiện tại”

“uhm.. vậy được rồi! hehe….”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Và Nông Dân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook