Tình Yêu Đau Dạ Dày

Chương 77

Đào Tĩnh Văn

11/06/2014

Ôm người yêu trước mặt, cùng nhau đạt tới cao trào, kỳ thực cũng là một loại hạnh phúc đi.

Chỉ bất quá, Diệp Kính Văn người này làm chưa bao giờ có chừng mực, một lần khẳng định không thỏa mãn được anh, hành hạ cậu đến hơn nửa đêm, Lâm Vi chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, hai chân bủn rủn vô lực, tựa hồ thân thể đau như muốn rời ra, đoán chừng ngày mai thức dậy sẽ có chút khó khăn.

Bị Diệp Kính Văn ôm đến phòng tắm tẩy rửa, sau đó ôm vào phòng ngủ chung một chỗ, Lâm Vi đột nhiên nghĩ đến Vệ Đằng, xem ra… chỉ có thể cho cậu ấy leo cây rồi.

Mang theo một thân toàn dấu vết, cũng không có cách nào đi tắm đi.

Bất quá, sao mình lại có cảm giác bị lừa nhỉ? Tại sao cảm thấy lúc Diệp Kính Văn đưa mình hai tấm vé, nụ cười có chút tà ác?

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Phàm thấy ở cửa có phong thư.

Bên trong là hai tấm vé VIP đi tắm suối nước nóng.

Tiêu Phàm cười rút một tờ ra ngoài, sau đó trở về phòng, làm bộ dạng như không có chuyện gì xảy ra, đưa phong thư cho Vệ Đằng.

“Thư của em.”

Vệ Đằng vội vàng chạy tới, xoay lưng lại với Tiêu Phàm để mở thư, nhìn thấy bên trong là tấm vé VIP cậu chờ đợi từ lâu.

“Là cái gì mà khiến em cao hứng như thế.” Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện ở phía sau, dọa Vệ Đằng một trận.

Vệ Đằng cười hắc hắc, đem phiếu nhét vào túi áo, “Cái kia… hôm nay bạn đồng môn ở cao trung hẹn em tụ tập, em phải ra ngoài rồi.”

Tiêu Phàm thất vọng mà thở dài, “Khó có được cuối tuần, còn muốn cùng em trải qua mà.”

“Không có chuyện gì, buổi tối em sẽ trở về…” Vệ Đằng an ủi, cầm tay Tiêu Phàm, “Vậy em đi dọn đồ, bây giờ em phải ra ngoài rồi.”

Nào ngờ rằng đứng phía sau cậu, khóe miệng Tiêu Phàm nhẹ nhàng nhếch lên.

“Đã nhận được vé chưa?” Diệp Kính Văn gọi điện tới thật đúng lúc.

“Ừ, cám ơn. Lâm Vi sao rồi?”

“Tôi đang tận hưởng bộ dáng tuyệt vời của cậu ấy khi ngủ.”

“A a, sau này chúng ta cố gắng đừng gặp nhau một mình, tránh ảnh hưởng đến sự hòa thuận trong gia đình.”

“Đúng vậy, Lâm Vi trong lòng đối với cậu có chút bài xích ^_^”

“Vệ Đằng đối với cậu lại càng hận thấu xương.”

“Được rồi, dù sao nếu không có việc tôi cũng sẽ không tìm cậu.”

“Như cậu.”

“Hợp tác vui vẻ, bạch lang quân.”

“Ừ, lần sau khong dùng cách này được nữa đâu.”

Thấy Vệ Đằng rời khỏi phòng, Tiêu Phàm liền cúp máy.

“Vệ Đằng, có cần anh đưa em đi không?”

Vệ Đằng vội vàng lắc đầu, “Không cần không cần, em sẽ đón xe, nó cũng ở gần đây thôi.”

Tiêu Phàm cười đặc biệt ôn nhu, thì thầm bên tai Vệ Đằng: “Kia… Đi chơi vui vẻ nhé.”

Vệ Đằng chỉ cảm thấy nhìn nụ cười của anh, có cảm giác sởn khai ốc.

Vệ Đằng theo địa điểm ghi trên vé VIP, đến cửa trung tâm.

Ngồi ở ghế đá đối diện, chờ thật lâu cũng không thấy Lâm Vi, vì vậy cậu liền gửi tin nhắn qua.

“Lâm Vi anh đã tới chưa?”

Lâu sau đó vẫn không thấy tăm hơi đâu, cũng không có bất kỳ hồi âm nào.

Vệ Đằng không đợi được, liền trực tiếp gọi điện thoại, không ngờ, người nghe điện thoại là Diệp Kính Văn.

“Vệ Đằng a, có chuyện gì sao?”

“Ách… Tôi tìm Lâm Vi…”

Vệ Đằng nghe thấy điện thoại đầu kia Diệp Kính Văn cười nhẹ, sau đó mới lên tiếng: “Cậu ấy đi ra ngoài, tôi cũng không biết đi đâu, điện thoại di động rơi ở nhà.”

“Nga, kia cám ơn.” Vội vàng cúp điện thoại, bởi vì cậu không muốn nghe thanh âm tà ác của người kia, vừa nghe liền muốn bay qua đánh hắn.

Vệ Đằng chờ giây lát, đoán chừng Lâm Vi là trên đường cất xe, vì vậy tự động đi vào trước.

Trung tâm mới mở này, khung cảnh thật ưu nhã thư thái, Vệ Đằng vừa vào, liền thích không khí thoải mái nơi đây.

Đem phiếu đưa cho phục vụ viên, theo phục vụ viên đi vào, vào sâu bên trong, ánh sáng có chút mờ mịt.

“Tiên sinh, xin mời.” Nhân viên phục vụ mở cửa, cười tươi, Vệ Đằng gật đầu một cái, đi vào gian phòng.

Bên trong có một hồ tắm lớn rất hoa lệ, bốc hơi nóng.

Vệ Đằng nghĩ thầm, nếu Lâm Vi chưa đến, bản thân trước cứ xuống ngâm trước. Hơn nữa, ở trước mặt anh ấy cởi quần áo vẫn có chút quái dị.

Vì vậy trong gian phòng thay đồ bên cạnh Vệ Đằng hai ba cái đã cởi sạch trơn, duỗi thân người chìm trong bồn tắm.

Nước trong hồ ấm vừa, ngâm mình bên trong đặc biệt thoải mái, toàn thân đều được thả lỏng, Vệ Đằng mềm nhũn dựa vào bờ, nhắm mắt lại hưởng thụ.

Động động cánh tay, dòng nước ấm áp quét qua làn da nhạy cảm, cũng giống như được tình nhân vuốt ve

Thật là thoải mái a.

Kỳ thực đã sớm muốn cùng Tiêu Phàm đi nơi này, đáng tiếc Tiêu Phàm gần đây vẫn bề bộn nhiều việc, Vệ Đằng đã từng nhắc tới một lần, thấy Tiêu Phàm không có bộ dạng gì gọi là hứng thú, cuối cùng vẫn là bỏ đi ý niệm đó.

Nhiều lần muốn nói ra, nhưng nhìn anh bận rộn chỉnh sửa lại tài liệu, bộ dạng nghiêm túc, vẫn là đem lời muốn nói nuốt xuống.

Đang mơ mơ màng màng nghĩ, đột nhiên nghe được một tiếng mở cửa.

Lâm Vi tới rồi sao?

Vệ Đằng giật giật thân thể, trong khói sương mù, nhìn không rõ bộ dáng của đối phương, không biết có phải hay không bản thân do ngâm mình ở trong bồn tắm, chỉ cảm thấy người đứng đối diện có chút cao lớn. Nhìn xuyên qua sương mù, chỉ có thể mơ hồ thấy một thân ảnh, tại sao rất giống Tiêu Phàm a? ?



Vệ Đằng loại bỏ ý tưởng này ra khỏi đầu, lấy tay giữ gáy làm cho mình thanh tịnh một chút, cười nói: “Tôi thấy anh chưa đến, tự mình ngâm trước rồi.”

“Ừ.” Đối phương đơn giản nói ra bằng giọng mũi.

Vệ Đằng xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía người kia, nằm dọc theo hồ tắm, hai chân vẫn tiếp tục ngâm trong nước khoan khoái dễ chịu.

Chẳng biết tại sao, hôm qua cùng tên kia nói chuyện phiếm chỉ có khoái trá, nhưng bây giờ trần truồng tương đối, luôn cảm thấy lúng túng.

Mặc dù trước kia cũng cùng Chu Vũ tắm chung, nhưng Lâm Vi dù sao cũng là bất đồng, là người yêu của bằng hữu của người yêu mình, là người mà Tiêu Phàm đã từng yêu?



Cái quan hệ phức tạp này Vệ Đằng cũng không rõ ràng lắm, không thể làm gì khác hơn là đưa lưng về phía anh, tránh nói không ra lời.

Kỳ quái chính là, Vệ Đằng chỉ cảm thấy có một loại cảm giác bị áp bách từ từ tiến tới gần, hơn nữa hơi thở đó, đặc biệt quen thuộc, hơi thở mãnh liệt ấy chậm rãi vây quanh lấy chính mình.

Vệ Đằng trong bụng cả kinh, vừa muốn quay đầu, đột nhiên bị người kia ôm eo.

Bàn tay nóng rực kia dọa Vệ Đằng một trận, hơn nữa còn đặt ở phần nhạy cảm chỗ bụng dưới… Vệ Đằng toàn thân cứng ngắc, cảm giác quen thuộc, rất giống Tiêu Phàm…

Chẳng lẽ là mình ngâm lâu quá thành mơ hồ, xuất hiện ảo giác sao?

Cổ họng Vệ Đằng căng lên, một hồi lâu mới thốt ra âm tiết: “Anh…”

“Ừ, là anh.”

Vệ Đằng toàn thân run lên, muốn xoay người, nhưng bàn tay hư hỏng kia lại cố đi xuống tìm kiếm. Vệ Đằng giận đến mặt đỏ lên: “Tiêu Phàm! Anh tên khốn này! Theo dõi em?”

“Không có a, nhưng anh cũng có vé VIP.” Sau lưng Vệ Đằng là hô hấp nóng rực của Tiêu Phàm, Vệ Đằng chỉ cảm thấy làn da nhạy cảm phía sau mình đều như bị đốt cháy.

“Em rõ ràng cùng Lâm Vi…”

Vệ Đằng còn muốn hỏi rõ ràng, lại bị Tiêu Phàm cắt đứt: “Em không muốn chúng ta cùng nhau sao?”

“Ách…” Vệ Đằng cứng họng, chỉ chốc lát sau, có chút áo não cúi đầu: “Anh không phải là bề bộn nhiều việc sao?”

“Hôm nay không có bận.” Tiêu Phàm thấp giọng nở nụ cười, “Hôm nay cả ngày, anh sẽ hầu hạ em tắm.”

“Anh định ngâm em thành thịt heo à!” Vệ Đằng rống lên một tiếng, Tiêu Phàm nhanh tay vừa động, bỗng dưng cơ thể như có điện giật, thanh âm Vệ Đằng bỗng nhiên thay đổi, thay vào đó là tiếng rên rỉ ngọt ngào, “A…”

“Thoải mái sao?” Tiêu Phàm nhẹ nhàng vuốt ve làn da đỏ ửng của Vệ Đằng do ngâm mình trong nước nóng đã lâu.

Bởi vì không nhìn thấy đối phương, chỉ có thể cảm giác được hơi thở nóng rực ở phía sau, cảm thụ được bàn tay ấm áp trên da thịt, còn có ngón tay thon dài đang vuốt ve.

Mặt Vệ Đằng đột nhiên đỏ lên, bởi vì bộ vị ở dưới nhờ anh mà đã dựng thẳng lên rồi.

Tiêu Phàm cười để cho Vệ Đằng xoay người lại, nhìn con nhím toàn thân phiếm hồng, không kìm được cúi đầu hôn xuống.

“Ngô… Ừ…”

Vệ Đằng bởi vì tắm mà cơ thể buông lỏng, toàn thân vô lực, ngược lại lại khiến cho người nào đó tận dụng triệt để.

Trong bồn tắm nóng hôi hổi, Tiêu Phàm nhẹ nhàng ôm eo Vệ Đặng, ôn nhu hôn cậu. Vệ Đằng mơ mơ màng màng đáp lại, chỉ cảm thấy trong phòng nhiệt độ càng ngày càng cao, không khí tựa hồ không như bình thường, hô hấp có chút khó khăn.

Chóp mũi cảm nhận được hơi thở của Tiêu Phàm, có cảm giác an tâm, khiến cho Vệ Đằng không khỏi muốn tới gần.

Nhưng Tiêu Phàm hôm nay, chẳng biết tại sao đột nhiên trở nên ác liệt hơn.

Cố ý khiêu khích dục vọng của Vệ Đằng, khiến nó khó chịu hơn bình thường… Vệ Đằng nghiến răng nghiến lợi, không thể làm gì khác hơn là chủ động vươn tay ôm lấy Tiêu Phàm.

Kết quả, vốn là tắm “đơn thuần”, biến thành kích tình trong suối nước nóng..

Bởi vì tắm mà lộ ra vẻ phá lệ mềm mại của nhím con, bị Tiêu Phàm ôm thật chặt vào trong ngực, một tay đang vuốt ve cái mông cao, một cái tay khác theo bả vai hoạt động, cừ từ từ trượt dài trên thân thể phiếm hồng động lòng người này.

Ngón tay cuối cùng dừng ở hậu huyệt, mượn nước ấm nhẹ nhàng đi vào.

“A!” Vệ Đằng thét chói tai, rồi mới từ mơ hồ trở lại tỉnh táo lại, mới vừa rồi bị anh “xoa bóp” đến sắp ngủ thiếp đi, không ngờ lúc tỉnh lại lại là tư thế này.

Vệ Đằng muốn đẩy anh, kết quả cái mông bị nhấc cao hẳn lên, hai chân bị đặt lên eo, toàn bộ sức nặng của cơ thể đều là cậu nhận lấy.

“Anh sẽ không muốn ở chỗ này đi? ! Có lầm hay không, cái này là nơi công cộng mà… Ngô…”

Bị nụ hôn nhiệt tình cắt đứt, Vệ Đằng vẫn không phục, hai tay dùng sức đẩy đối phương ra.

“Đồ ngốc, cái gì gọi là vé VIP em không biết sao…” Sau một nụ hôn dài, Tiêu Phàm ghé tai Vệ Đằng thấp giọng, nở nụ cười, “Cả ngày, cũng sẽ không có bất kỳ ai quấy rầy chúng ta, còn có thể có miễn phí thức ăn, chờ một chút tắm rửa xong, còn có thể nằm ở trên ghế salon mềm mại xem tivi, cùng với nhà mình giống nhau, em cứ hảo hảo hưởng thụ là tốt rồi.”

“Anh… Anh anh anh, sớm có dự mưu? !” Vệ Đằng mở to mắt, cảm giác một vật cứng rắn để ngay trước hậu huyệt, bị làm cho hoảng sợ đến toàn thân cứng ngắc.

Tiêu Phàm thở dài, “Em không thích sao? Phiếu này giá khá đắt, đừng nên lãng phí”

Nói xong liền thẳng lưng, lấy dục vọng cứng ngắt của mình nhẹ nhàng ma xát hậu huyệt của Vệ Đằng.

Vệ Đằng mặt đỏ lên, “Em thích tắm, không thích được phục vụ thêm.”

“Mua một tặng một.” Tiêu Phàm nói một cách quang minh chính đại, tiếp tục ma sát bắp đùi nhạy cảm của cậu.

“Kia… Đổi địa phương đi.” Vệ Đằng tức giận trợn mắt nhìn anh một cái, kỳ thực mình cũng muốn, bởi vì Tiêu Phàm gần đây quá bận rộn, mỗi lần về nhà đều quá muộn, mình cũng đã ngủ thiếp đi, tính ra, đã gần nửa tháng không cùng anh thân mật rồi.

Chẳng qua là, ở nơi này, Vệ Đằng cho dù da mặt dày đi nữa, vẫn còn có chút lúng túng.

Loại chuyện như vậy hay là làm trên giường, có khi còn khá hơn.

“Không sao, nước cũng tốt mà.” Tiêu Phàm cười rất ôn nhu, tay ôm lấy mông Vệ Đằng, nhẹ nhàng nhéo nhéo, “Có thể không? Anh rất muốn em.”

Tại sao nói trực tiếp như vậy! Có phải hay không cũng học tập tên lang Diệp Kính Văn kia? Nga không, anh vốn chính là lang.

Vệ Đằng cúi đầu trầm tư chốc lát, rốt cục cũng gật đầu một cái.

Nhận lại là nét cười của Tiêu Phàm.

“Đã nhiều lần như vậy, em vẫn còn chưa quen sao?” Tiêu Phàm cắn cắn lỗ tai Vệ Đằng, Vệ Đằng ấp úng không ra tiếng, hậu huyệt đột nhiên một trận đau đớn, dục vọng nóng rực từ từ đẩy vào, cảm giác hậu huyệt bị căng ra, khiến cho Vệ Đằng phải kêu lên.

“Anh chậm một chút!”

“Ừ, đủ chậm.” Tiêu Phàm cúi người tới, hôn lên khuôn mặt không biết là bởi vì tức giận hay là bởi vì xấu hổ, trở nên đỏ bừng, còn có bởi vì hơi nước mà lộ ra đôi môi hồng đặc biệt.

Sách sách, nhím con ngâm trong suối nước nóng xong thật mê người đi.

“Cái kia…” Tại sao lại dừng lại, anh định hành hạ em hả? Vệ Đằng liếc mắt, Tiêu Phàm lại có vẻ rất vô tội.



“Ừ? Cái gì?”

Vệ Đằng hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Phàm một cái, hai chân kẹp lấy hông anh, thắt lưng xoay xoay, cảm giác sung sướng khi thành công khiến cho Tiêu Phàm thở dốc.

“Anh nhanh lên một chút… Xong rồi còn phải tắm nữa.” Vệ Đằng cũng cảm thấy mình nói lời như thế quá mất mặt, đem đầu rũ xuống, chôn trong vai anh, khó chịu hừ một tiếng: “Khốn kiếp.”

Tiêu Phàm cười cười, để cho Vệ Đằng ôm bả vai của mình, cả người đều quấn trên người mình, đỡ lấy mông của cậu, từ từ trừu sáp.

Trong bồn tắm nổi lên rất nhiều bọt nước, như đập đá, vừa mạnh lại vừa có tiếng vang.

Bên trong phòng hơi nước càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên rỉ ngọt ngào, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng kịch liệt.

Hồi lâu sau, Tiêu Phàm rốt cục phát tiết ra ngoài, ôm Vệ Đằng tựa vào bên cạnh bờ, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da bóng loáng.

Vệ Đằng dựa vào anh thở, thở hổn hển thật lâu, lúc này mới bình tĩnh trở lại.

“Anh sớm có dự mưu? !”

Tiêu Phàm cũng không phủ nhận, nhẹ gật đầu cười.

“Thế tóm lại chuyện vé là như thế nào?”

“Anh đã sớm biết em muốn tới nơi này, liền mua hai tấm vé VIP. Sau đó… Anh muốn cho em một chút kinh hỉ, cho nên liền…”

“Cho nên liền hợp tác cùng Diệp Kính Văn diễn trò!”

“Chuyện kia không liên quan đến anh, là tên Kính Văn tự nhiên nói cậu ta hoài niệm bộ dáng ghen tuông của Lâm Vi.” Tiêu Phàm nhún nhún vai, đem trách nhiệm đổ đi không còn một mảnh.

“…”

“Kính Văn đem vé cho Lâm Vi, Lâm Vi ra mặt hẹn em, dĩ nhiên, tấm vé kia anh đang cầm, bởi vì Lâm Vi bây giờ còn đang ngủ.”

“Còn đang ngủ?”

“Đúng vậy, tối hôm qua quá kịch liệt đi.”

Vệ Đằng trầm mặc, chỉ chốc lát sau, dưới đáy lòng nghiến răng nghiến lợi một phen, cuối cùng vẫn là không đấu lại anh, liền nhịn đi.

“Tức giận sao?” Tiêu Phàm ôn nhu hỏi.

Vệ Đằng lắc đầu: “Em còn tưởng rằng, em lần trước nói chuyện muốn tới nơi này tắm, anh đã sớm quên mất.”

Tiêu Phàm cười, ôm càng chặt hơn.

“Sao lại nghĩ như thế .”

“Bởi vì em mới đề cập có một lần, cho nên anh liền cố ý đi mua vé ư? Còn làm nhiều chuyện loạn thất bát tao như vậy.”

“Đồ ngốc, anh muốn khiến em thật cao hứng.”

“Kỳ thực lúc em đặt chân tới đây, em quả thực muốn người đi cùng em là anh, không phải là Lâm Vi…” Vệ Đằng quay lại ôm lấy Tiêu Phàm, đem đầu tựa vào bả vai anh.

“Anh đột nhiên xuất hiện, dọa em một trận, dĩ nhiên… em đã nhận được kinh hỉ rồi.”

Tiêu Phàm đắc ý nở nụ cười, “Ừ…”

“Nhưng là, lần sau chớ đem Diệp Kính Văn kéo vào! Hai người các anh ở chung một chỗ, đúng là không có chuyện tốt!”

“Ừ… lần sau sẽ không lấy lý do này nữa.”

“Kia… Bây giờ đã có thể tắm chưa, móng vuốt của anh có thể bỏ ra được không? Anh đã sờ rồi mà!”

“Không sao, còn có cả một ngày mà.”

Nói rồi lại hôn lên.

Mà giờ khắc này, Diệp Kính Văn cũng đang ngồi ở bên cửa sổ trấn an một Lâm Vi đang tức giận.

“Anh đem phiếu cho Tiêu Phàm? Hai người các anh hợp lực diễn trò? !” Thanh âm lạnh lùng, lại nhìn thấy đối phương cúi đầu bộ dáng sám hối, bất đắc dĩ liếc mắt, “Các anh thật đúng là nhàm chán, mấy thứ này đều phải tính toán.”

“Em đã rất nhiều năm rồi không ăn dấm chua…Anh rất hoài niệm thời gian em còn ghen vì anh, ngồi đối mặt với anh làm bộ dáng ăn dấm chua.”

Nghe thanh âm còn có chút ủy khuất?

Lâm Vi không khỏi bất đắc dĩ thở dài.

“Được rồi, em đói bụng.” Đại nhân rộng lượng, không thèm so đo với anh.

“Ừ, em cứ ngồi yên, anh đã sớm nấu cháo, lập tức bưng cho em” Diệp Kính Văn cười tươi.

Sớm biết tối hôm qua anh cố ý, bản thân cũng không nên như vậy phối hợp… Lâm Vi bất đắc dĩ nở nụ cười, “Được rồi, ăn canh rau đay cay nấu với đậu hũ, anh làm.”

Diệp Kính Văn gật đầu đáp ứng, “Lâm Vi, mặc dù anh biết em không cần… Nhưng là, anh rất muốn được chiếu cố em thật tốt một lần, thế nên ngày hôm nay, em ngoan ngoãn nằm để cho anh chiếu cố, được không?”

Bị Diệp Kính Văn nhìn chằm chằm, Lâm Vi đột nhiên có chút hối lỗi.

“Đại nam nhân, có cái gì mà chiếu cố…”

“Muốn cho em biết anh yêu em đến nhường nào a.” Nói xong, nhếch khóe miệng cười cười, xoay người đi vào phòng bếp.

Lâm Vi nằm ở trên giường than thở, mặc dù cả ngày bị anh đùa cợt mấy lần, cậu cũng cảm thấy khá bình thường, bản thân kỳ thực cũng dần dần quen rồi. Thật ra nghĩ đến, anh làm những thứ này, đều là bởi vì yêu bản thân mình, thậm chí vì không có nhiều thời gian cùng mình ở một chỗ, mà có chút áy náy, muốn bù đắp lại cho mình?

Thật là khờ quá đi.

Bản thân mình không để ý. Cũng chỉ có anh, luôn ghi tạc mọi chuyện của mình trong lòng.

Vệ Đằng nằm trong hồ tắm thở dài, Tiêu Phàm người này, ở chung một chỗ, về sau mới biết được hóa ra anh rất ôn nhu và tỉ mỉ, mình lâu như thế cũng không biết mọi việc nhỏ nhặt cũng đều được anh ghi nhớ trong lòng, lần trước chẳng qua là tình cờ nhắc đến chủ đề tắm suối nước nóng, anh liền bỏ khá nhiều tiền đi mua vé, có lẽ thật sự là nên đồng ý với câu nói của Ngưu San San.

Ngoài mặt là một con lang cô độc, nhưng ở một góc nào đó lại là một tấm chân tình.

Bất quá, hai thất lang cùng đi với nhau, thật sự là không có chuyện tốt.

Chiều hôm đó, Lâm Vi cùng Vệ Đằng nâng cao nhận thức rằng, về sau đều phải tự bảo vệ bản thân mình, không thể để cho bọ họ lại cùng nhau âm mưu điều gì cả.

Mặc dù cái âm mưu nho nhỏ kia, lại khiến cho lòng người có cảm giác thật hạnh phúc…

HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook