Trò Chơi Sống Lại

Chương 27

Lục Hiên

28/09/2021

Tầng bảy của con tàu ma chủ yếu có quán cà phê tự phục vụ, khu vui chơi dành cho trẻ em và phòng sách mini.

Quán cà phê tự phục vụ được ngăn cách bởi một hàng hoa sơn trà trắng, bên trong ngoài tách và máy pha cà phê ra, trên cơ bản đều là ghế đệm, cầm một tách cà phê, ngồi trên ghế bên cửa sổ uống cà phê, nhất định sẽ rất thoải mái; khu vui chơi dành cho trẻ em có một số đồ chơi cho trẻ con, còn có mấy con ngựa gỗ nhỏ; cửa kính trong phòng sách mini, bên trong có hai ngàn sáu trăm quyển sách.

"Này, là hai người a!" Người đang nói chính là cô gái thiên thần nhỏ, bên cạnh cô chỉ có một người đàn ông cường tráng mặc đồ đen.

"Xin chào." Lăng Cửu Vi lễ phép chào hỏi, có chút tò mò hỏi: "Hai người...... đồng hành còn lại của cô đâu rồi?"

——— Thiếu chút nữa đã nói thành vệ sĩ....

"Ha ha, vì tôi có được vật phẩm cụ thể rồi, bọn họ tự nhiên đi tìm vật phẩm cụ thể của mình rồi." Cô gái thiên thần nhỏ cười nói, "Hai người hẳn là chưa vào phòng sách đúng không?"

Lăng Cửu Vi khẽ lắc đầu, cô và Lục Kim Thần chỉ là đi dạo vòng quanh tầng bảy, giờ đã là hai giờ, bọn họ định đi lên tầng cao hơn, tránh bị hai anh em diễn xiếc đuổi giết.

"Vậy là được rồi." Cô cười tủm tỉm nói, "Làm quen một chút, tôi là Thẩm Bạch Vũ, hội trưởng hội 'Lông chim', đây là Mike, chồng của tôi."

Người đàn ông cường tráng mặc đồ đen được gọi là Mike khẽ gật đầu với Lăng Cửu Vi và Lục Kim Thần.

Người đàn ông cường tráng này cao 1m9, quần áo xộc xệch, trên mặt còn có một vết sẹo. Trên sống mũi, làn da trên mặt không biểu hiện gì, đứng cạnh người chỉ có 1 mét 5 như Thẩm Bạch Vũ hình thành sự đối lập rõ rệt.

"Lăng Cửu Vi." Lăng Cửu Vi giới thiệu ngắn gọn về bản thân, Lục Kim Thần cũng chỉ nói tên của mình.

"Hai người đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn cùng đội của hai người chơi một trò chơi mà thôi." Thẩm Bách Vũ mỉm cười nói, "Theo thông tin tôi nhận được, trò chơi này có tên là "đoàn xiếc thú trên biển", có một không gian khác, giống như là...... Các trò chơi trong trận này, không chỉ là trò chơi này, còn có một số trò chơi khác cũng có loại không gian này."

"Nhưng không phải cô vẫn còn hai người bạn đồng hành sao? Sao bọn họ lại không đi cùng?" Lục Kim Thần ôm tay nhướng mày nhìn cô nàng, anh biết trong một số trò chơi có "không gian khác", nhưng "đoàn xiếc thú trên biển" có hay không thì anh không biết.

"Trước khi hai người kia tiến vào trò chơi này, đã thề bảo đảm sẽ chơi cùng nhau, nhưng bây giờ bọn họ lại không dám chơi. Dù sao không gian khác trong trò chơi, tỉ lệ tử vong cũng rất cao." Ý cười của Thẩm Bách Vũ nhạt đi, giải thích càng ngày càng hiểu hơn: "Không gian khác lần này, cần ít nhất 4 người mới có thể chơi. Nếu vào không đủ 4 người, sẽ bị nhốt ở bên trong chờ đến khi đủ 4 người mới có thể bắt đầu trò chơi."

Mặc dù trên mặt Lăng Cửu Vi đầy "???", nhưng ở trước mặt Thẩm Bách Vũ vẫn giả vờ rất bình tĩnh, chỉ lặng lẽ trò chuyện riêng với Lục Kim Thần, hỏi chuyện "không gian khác" rốt cuộc là cái gì.

[Lục Kim Thần] Trong một số trò chơi cụ thể sẽ có "không gian khác", nếu tham gia trò chơi "không gian khác", khiêu chiến thành công sẽ khen thưởng 8 điểm tố chất cá nhân, tự cộng thêm cho bản thân, nói không chừng còn tuôn ra thêm một vài thứ tốt khác....... Nhưng ngược lại, tỉ lệ tử vong cũng rất cao. _(:3" <)_

8 điểm tố chất cá nhân....... Là tự mình tuỳ ý thêm! Lăng Cửu Vi lập tức có chút xao động...... Cô ở thành phố của trái đất mệt sống mệt chết một tuần mới có thêm một chút, hơn nữa sau khi huấn luyện xong khoá cao cấp, cô cũng không nhận được thêm bất kỳ điểm tố chất cá nhân nào, trò chơi "không gian khác" không ngờ lại là một lựa chọn không tồi.

[Lục Kim Thần] Ngoài ra tốc độ dòng chảy thời gian trong trò chơi "không gian khác" không giống với tốc độ dòng chảy thời gian hiện tại của chúng ta, khoảng...... Chúng ta dành một ngày trong đó, tương đương một tiếng của thời gian hiện tại, nói cách khác, sau khi chơi xong trò chơi ra ngoài, khả năng ba thời điểm giết người của hai anh diễn xiếc sẽ trực tiếp kết thúc.

[Lăng Cửu Vi] Nếu không thì....... Chúng ta vào chơi nhé?



[Lục Kim Thần] Nghe chị. (^_^)

"Vậy thì chúng ta...... tạm thời thành một đội?" Lăng Cửu Vi nở một cười nhẹ vươn tay nói.

"Được." Thẩm Bách Vũ cầm tay cô, mỉm cười đáp lại.

"Chờ đã! Chúng tôi cũng muốn tham gia!" Ba người Lưu Bội Bội đi ngang qua, đúng lúc nghe được tên "không gian khác", nghĩ đến khiêu chiến thành công sẽ được 8 điểm có thể tự chia, bọn họ lập tức chạy lại đây.

"Được." Thẩm Bạch Vũ đồng ý rất sảng khoái, dù sao cô cũng không quan tâm, số người đủ là được rồi.

Bảy người bước đến cửa "phòng sách mini", Thẩm Bách Vũ kéo cửa kính trong phòng sách ra, dẫn đầu đi vào. Ngay sau đó, Mike cũng theo sát bước chân của cô. Ba người Lưu Bội Bội dường như ngại Lăng Cửu Vi chắn đường, chen vào trước.

Cuối cùng, Lục Kim Thần nhìn thoáng qua Lăng Cửu Vi, lợi dụng lúc cô không để ý, đánh bạo nắm lấy tay cô, kéo về phía cửa ra vào, cả hai cùng rơi vào..... Đương nhiên, không ai chú ý tới Kinh Khải cũng đang trà trộn theo sau.

Sau khi Lăng Cửu Vi bước vào phòng sách mini, phát hiện Lục Kim Thần rõ ràng một giây trước còn kéo tay cô, một giây sau đã không thấy nữa, cô đứng trong khối lập phương màu đen quen thuộc, trước mặt là hai quyển sách bay lơ lửng, là《rừng cây cầu sinh ký》 và《 lời nói của quỷ lúc nửa đêm 》.

[Vui lòng chọn một quyển trong hai phút, nếu không hệ thống sẽ chọn một quyển ngẫu nhiên cho bạn] Vẫn là giọng nữ lạnh lùng quen thuộc, là lời nhắc nhở quen thuộc của hệ thống.

Lăng Cửu Vi không cân nhắc quá lâu chọn《rừng cây cầu sinh ký》, bởi vì《lời nói của quỷ lúc nửa đêm》 thoạt nhìn rất nguy hiểm, đây chắc chắn là loại trò chơi ma, 《rừng cây cầu sinh ký》 ít nhất cũng dễ nhìn, chạm vào đối thủ chiến đấu.

[Lựa chọn thành công, mở "Rừng cây cầu sinh ký", năm giây sau mở lối vào B]

Sau năm giây, Lăng Cửu Vi phát hiện mình đang ở trong một khu rừng mưa nhiệt đới, quần áo cũng đã thay đổi...... Nói là quần áo, chi bằng nói trên người mặc hai mảnh vải, che khuất vị trí không thể miêu tả.

Phần vải trước ngực có phần giống áo ống, nhưng độ bó sát vẫn ở mức chấp nhận được, sẽ không tuột ra một cách tùy tiện, phần thân dưới của cô là quần đùi được làm cùng một loại vải, và một đôi dép rơm thoải mái trên chân.

Gần đó có một cái hồ nhỏ, Lăng Cửu Vi đi đến bên hồ nhìn khuôn mặt của mình...... Chỉ thấy trên trán của cô vẽ hình chiếc lá màu trắng, phía dưới là hai vòng cung màu đỏ, mái tóc dài màu đen được búi cao lên, trên đó cắm một sợi lông đủ màu không biết là lông của loài chim gì. Sau lưng là một cây giáo trông khá lạc hậu, có lẽ là loại có lưỡi được buộc vào phía trước một thanh gỗ......

—— Cảm giác bản thân giống như một người phụ nữ thổ dân......

"Chị A Cửu, chị làm gì ở chỗ này thế? Chúng ta đang cách chiến trường rất gần, rất nguy hiểm!" Một cô gái ăn mặc giống cô chạy đến, cô ấy thắt bím tóc hai bên, trên trán không có hình vẽ lá, nhưng hiện tại có hai vết đỏ.

"Ồ, chị biết rồi, chúng ta quay về đi." Lăng Cửu Vi không còn cách nào khác đành phải nghe theo lời cô ấy nói, đi theo cô ấy vào rừng cây, "Chúng ta đang làm gì vậy?"

"Chị A Cửu, chị đang nói gì vậy! Đương nhiên là tấn công bộ tộc ăn thịt người ở phía rồi!" Cô gái nhỏ vừa nhảy vừa đi, trên lưng cõng một ống tre có đầu nhọn, "Chờ đến khi khu rừng này thuộc về chúng ta, chúng ta sẽ không bao giờ phải lo lắng bộ tộc ăn thịt người bắt anh chị em chúng ta đi!"



"Ừ, chúng ta nhanh chóng theo kịp đại quân đi!" Lăng Cửu Vi giật giật khóe miệng, được rồi, cho nên không đánh ma quỷ mà là đánh nhau với bộ tộc ăn thịt người sao? Nhưng cô gái nhỏ này có thể dùng ống tre chiến đấu sao? Luôn cảm thấy có chút không đáng tin cậy......

"Vâng vâng! Chị A Cửu, chị sẽ dẫn chúng ta đến chiến thắng, có đúng không?" Đôi mắt của cô gái nhỏ to tròn, có chút đắc thắng nói: "Dù sao thì đội số 9 của chúng ta lần nào cũng có thể được hoàng thượng khen ngợi, đó đều là công lao của chị A Cửu! A Mật cũng muốn trở thành người giống như chị A Cửu!"

"Vậy thì em phải cố lên......" Lăng Cửu Vi từ trong lời nói của cô ấy phát hiện, mình giống như một đội trưởng, tên của cô gái này, chắc chắn là "A Mật".

A Mật nhảy nhót đưa Lăng Cửu Vi tới một cây đại thụ cao trong rừng, thân cây này rất cứng, dưới gốc cây là những cô gái ăn mặc giống cô hoặc những chàng trai mặc quần đùi, đi dép rơm.

Lăng Cửu Vi xem xét danh sách bạn tốt trong hình xăm, chức năng trò chuyện riêng dường như không khả dụng. Cô nhìn xung quanh, không thấy Lục Kim Thần, Thẩm Bạch Vũ và Mike, cũng không thấy ba người Lưu Bội Bội.

"Chị!" Cách đó không xa một thiếu niên thấp bé chạy như bay lại đây, cậu cũng chỉ mặc quần đùi vải và đi dép rơm, trên mặt vẽ những sọc trắng, nếu không phải nhìn thấy cặp mắt đặc biệt màu vàng cam kia của cậu, Lăng Cửu Vi làm sao cũng không nghĩ đến "người ăn xin nhỏ" kia là Kinh Khải.

"Kinh Khải? Sao cậu lại ở đây?" Mặc dù người gặp được là Kinh Khải, Lăng Cửu Vi vẫn rất vui vẻ, có lẽ xung quanh đều là NPC, đột nhiên xuất hiện một người chơi, đó chính là cảm giác bất ngờ.

"Tôi thấy các người đều vào phòng sách, tôi cũng đi theo xem thử...... Không ngờ lại là một trò chơi ở không gian khác!" Kinh Khải gãi đầu, mái tóc xoăn nguyên vẹn càng thêm rối tung, "Chờ những người khác đến đông đủ, trò chơi hẳn là sẽ bắt đầu."

"Cửu Vi." Người đến tiếp theo là Lục Kim Thần, Thẩm Bạch Vũ và Mike, bọn họ có lẽ là cùng lúc chọn sách, vì vậy đều được đưa đến lối vào C, bây giờ tụ họp lại đây.

Trên mặt Lục Kim Thần cũng giống như Kinh Khải, vẽ những đường sọc trắng, nhưng điều này dường như cũng không ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của anh một chút nào, không mảnh vải che thân trên người cân xứng với cơ bắp rắn chắc, là kiểu người mặc quần áo nhìn gầy, cởi ra lại có da thịt.

Mike người hoàn toàn trái ngược với anh, cả người to lớn lại thêm cơ bắp cuồn cuộn, mặt anh không biểu cảm đứng ở đó, để Thẩm Bạch Vũ tùy ý ngồi trên cánh tay của mình.

So sánh hai người từ trên xuống dưới, không nói đến dáng người, người gầy như xương sườn giống Kinh Khải lập tức nghẹn đỏ mặt, cậu có chút tức giận đi tới bên kia gốc cây, không muốn nhìn thấy dáng người hoàn hảo của Lục Kim Thần và Mike.

"Cuối cùng tìm được các người!" Ba người Lưu Bội Bội cuối cùng đến dưới gốc cây này dưới sự dẫn dắt một người nam thổ dân, hai nam sinh bên cạnh cô ta một béo một gầy, một người gầy như xương sườn, một người béo như miếng thịt ba chỉ biết di chuyển.

Lăng Cửu Vi chú ý tới trên trán Lưu Bội Bội dường như không có hình vẽ lá cây, trong số những người đã vào, chỉ có cô và Thẩm Bạch Vũ là có hình vẽ lá cây trên trán.

[Người chơi đã đến đủ, trò chơi trong không gian khác "Rừng cây cầu sinh ký" sắp bắt đầu! Nhiệm vụ chính: Trong vòng một tuần, hỗ trợ người dân bản địa đánh bại bộ tộc ăn thịt người, chiếm được toàn bộ khu rừng! Phần thưởng của nhiệm vụ: 8 điểm tự chia vào điểm tố chất cá nhân và một thẻ tài năng ngẫu nhiên. Nếu thất bại, sẽ bị trừ 10000 điểm tích luỹ và 1 điểm tố chất cá nhân ngẫu nhiên]

Một thẻ tài năng? Thật sự là một thẻ tài năng! Những người biết đến thẻ tài năng, hai mắt đều sáng lên...... Khả ngộ bất khả cầu* thẻ tài năng, nhất định phải lấy được!

*可遇而不可求 (Khả ngộ nhi bất khả cầu)

遇: cơ hội gặp gỡ, 求: cưỡng cầu, miễn cưỡng

Ý nghĩa: Đối với bất cứ điều gì đẹp đẽ trên đời, ta chỉ có thể chờ đợi. Bạn nên biết nắm bắt cơ hội khi nó đến, chữ đừng quá gượng ép cưỡng cầu, nếu không đến cuối cùng cũng chỉ mất đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook