Trùng Sinh Thành Hệ Thống

Chương 11

Long Thất

22/11/2016

Nhìn lướt qua một chút Thời Khanh đã thấy rợn tóc gáy, tang thi, biến dị, quái vật… Đừng hù kẻ yếu tim mà! Tuy rằng cậu đã chết một lần, nhưng với mấy thứ quái lực loạn thần

(1) vẫn là không dám đụng vào. Từng này tuổi mà vẫn không dám xem phim kinh dị đó biết không!? Xem phim khoa học viễn tưởng đều bị mất ngủ đó biết không!? [gào thét-ing] Bây giờ lại cho người ta rơi vào nơi tang thi trùng trùng kinh khủng như vậy, rõ là muốn người ta đâm đầu vào chỗ chết mà!

Làn sương – Thời Khanh run run, dù rất sợ nhưng cậu biết chuyện này là không thể tránh được, đành phải cố gắng bình tĩnh tiếp tục theo dõi.

Đúng như cậu dự đoán, lần này nơi họ xuyên tới là một thế giới tràn ngập zombie và quái vật, con người phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng.

Nhưng may mắn, ít nhất nguyên nhân được xây dựng theo hướng khoa học viễn tưởng, chứ không phải quái lực loạn thần.

Trước đây có một tổ chức khoa học nghiên cứu về biến dị gen vì muốn đạt thành tựu vang dội mà đã thực hiện một chương trình bị cấm, kết quả gây ra thảm kịch. Ban đầu các mẫu thí nghiệm chỉ xuất hiện các phản ứng tiêu cực, kích động, mất bình tĩnh… nhưng sức mạnh lại trở nên vượt trội, có móng sắc nhọn, không biết sợ, không biết đau cộng thêm sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Lúc đó những mẫu này vẫn trong tầm kiềm soát, dù chỉ là sản phẩm không hoàn chỉnh nhưng cũng xem như là có đột phá mới, ít nhất sức chiến đấu được nâng cao nhiều lần, khiến những nhà khoa học cảm thấy có hy vọng.

Đến một năm kia, sau một cuộc giải phẫu lớn kỳ tích đã xảy ra. Các mẫu vật sau này có thể tự kiểm soát được bản thân trong khi vẫn giữ được sức mạnh kinh hồn. Tuy vậy chúng lại mất đi khả năng giao tiếp, trở nên trống rỗng vô tri.

Nhưng công trình của họ bị phát hiện, cả thế giới lên án mạnh mẽ đòi sự giải thích thỏa đáng. Những thí nghiệm này thực hiện trực tiếp lên cơ thể người, dù mẫu thí nghiệm có là kẻ phạm tội nặng đến không thể tha thứ, nhưng trên tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, đây vẫn là hành vi không thể nào chấp nhận.

Nhóm nghiên cứu nếu đã dám làm tất nhiên đã có sẵn ô dù chống lưng. Chuyện vốn đã có thể dễ dàng hòa giải, không ngờ cục diện chính trị đột ngột thay đổi, ốc còn không giữ nổi mình ốc, những kẻ phía sau vì bản thân mà bỏ rơi họ, vội vàng cắt đứt mối quan hệ.

Dù vẫn còn quân đội che chở nhưng hậu thuẫn lớn nhất đã mất đi. Trong một lần tập kích, binh lính bị tổn thất nghiêm trọng, căn cứ bị đột nhập, những nhà khoa học tham gia dự án đều bị bắt giữ. Phòng thí nghiệm bị phơi bày ra ánh sáng, các mẫu thí nghiệm chưa hoàn chỉnh cũng bị trưng ra.

Tuy những mẫu thí nghiệm có sức mạnh vượt trội nhưng vì thuốc kiềm hãm nên chỉ ngơ ngơ ngẩn ngẩn như trẻ lên ba. Người ta cho chuyển tất cả vào trong một bệnh viện, vì nỗ lực cuối cùng giữ lại mạng sống cho chúng.

Nhưng bi kịch đã phát sinh.

Lúc chuyển từ phòng thí nghiệm sang bệnh viện ngay đêm tối trời nên không thấy chuyện gì bất thường, lúc ba giờ sáng người ta kiểm tra lại một lần cuối rồi đưa chúng đến các phòng bệnh khác nhau.

Một đêm không mộng mị. Sáng hôm sau, khi người hộ lý vừa kéo rèm cửa lên, thế giới bình yên đã bị phá vỡ.



Ánh sáng chói chang chiếu vào trong phòng, đáng ra phải tràn ngập ấm áp khiến tâm hồn người ta trở nên vui vẻ hạnh phúc, nhưng ánh sáng ấy lại làm chúng cuộn mình lại đau đớn. Ngay sau đó xảy ra một cảnh tượng vô cùng kinh dị.

Cơ thể của các mẫu thí nghiệm bắt đầu thối rữa, ánh mắt trống rỗng trở nên ngầu đục vô cùng kích động, răng móng mọc dài như lưỡi dao lưỡi mác. Dị biến kinh khủng đến quá bất ngờ khiến các y tá hoảng sợ hét to, tiếng kêu này lại không cứu được các cô ngược lại đã đẩy các cô vào vực thẳm của tử thần.

Các mẫu vật lao vào tấn công y tá, móng vuốt sắc bén xé nát cơ thể họ. Chỉ qua mấy giây mà huyết nhục đã vương vãi khắp nơi, đồng phục trắng tinh bị nhuộm màu đỏ đầy ghê rợn.

Bệnh viện nhanh chóng gọi cứu viện, nhưng lại không thể nào chống nổi sức mạnh của các mẫu vật này. Chỉ có mấy phút đồng hồ, cả bệnh viện đã trở thành một biển máu.

Chuyện không phải đến đó là kết thúc, mà chỉ mới là bắt đầu.

Qua mười phút ngắn ngủi, khi cảnh sát đến hiện trường, tất thảy mới bắt đầu bùng nổ.

Những người chết đi đã ‘sống’ lại, thân thể không còn toàn vẹn nhưng không chảy máu, mặc kệ các bộ phận rơi rớt, cụt đầu mất tay, chúng vẫn cứ tiến lên trước. Khi bị vũ khí chém trúng cơ thể, ngoại trừ thịt vụn văng ra thì không có bất kì ảnh hưởng gì, chúng giống như đã trở thành một sinh vật bất tử, dù hành động chậm chạp nhưng sức mạnh không thể coi thường, chỉ dùng tay không cũng có thể bẻ gãy sắt thép.

Cảnh sát không thể tiêu diệt được chúng, chỉ có thể làm tăng số lượng đội quân hùng hậu đó.Chỉ trong một đêm tình hình đã vượt ngoài tầm kiểm soát, khắp nơi xảy ra bạo loạn. Đến khi chính phủ đưa chỉ thị cứu viện đã là ba ngày sau, những thành phố hàng trăm vạn người đều trở thành thành phố chết.

Thành phố đầu tiên vốn là một nơi hoa lệ an vui, nay đã trở thành cơn ác mộng, sau này được người ta gọi là Thành Phố Kinh Hoàng.

Tang thi không chỉ có thể biến đổi con người mà còn có tác động đến các loài động thực vật làm chúng trở thành những thứ chỉ biết giết chóc điên cuồng.

Con người chiến đấu cùng tang thi và quái vật, đã trả giá rất đắt nhưng cũng dần dần có thêm nhiều kinh nghiệm.

Cơn ác mộng kéo dài tận mười năm, loài người bỗng nhen nhóm một tia hy vọng.

Nhiệm vụ của Tần Mạc chính là ngay lúc này. Một nhà khoa học tên Lãnh Lâm được quân đội và lính đánh thuê hộ tống đến Thành Phố Kinh Hoàng, tìm những mẫu vật đầu tiên để lấy máu của chúng nghiên cứu tạo ra kháng thể.

Chỉ cần tìm ra nguồn gốc của virus thì sẽ có cách ngăn chặn biến đổi thành thây ma, từ đó ánh bình minh chiến thắng sẽ dần dần ló dạng.



Tần Mạc sẽ xuyên vào một lính đánh thuê bên cạnh Lãnh Lâm, nhiệm vụ chính là: đem huyết thanh trở về căn cứ an toàn.

Nhìn bối cảnh xong, trong lòng Thời Khanh cảm thấy phức tạp vô cùng. Tần Mạc nhíu mày: “Không có giới hạn thời gian?”

Thời Khanh ngẩn người, nửa ngày mới nghe ra chút không hài lòng trong lời y, nhất thời muốn khóc thành sông. Đại ca! Anh có nhìn vô trọng tâm không vậy! Nhiệm vụ nguy hiểm, kinh dị, có tỷ lệ tử vong cao như vậy còn giới hạn thời gian… Tui phắc! Thời Khanh bất lực, cậu không còn nói nổi nữa rồi.

Hiếm được khi Thời Khanh yên lặng, làm Tần Mạc khẽ nhìn một cái, nhưng cũng không nói gì đã hướng mắt trở lại màn hình.

Y khẽ khép mắt, đột nhiên hỏi: “Đây là nhiệm vụ chính, tức là còn có nhiệm vụ nhánh?”

Thời Khanh nhìn theo tầm mắt của y, phản ứng chậm nửa nhịp. Cậu xuýt xoa trước sự sắc sảo của Tần Mạc, sau đó ý thức được chuyện này bản thân cũng không biết.

Nhưng may mà cậu còn ‘sổ tay học làm hệ thống cấp tốc’, Thời Khanh lập tức lật từ điển, quả nhiên có đề cập đến chuyện này.

Thời Khanh đọc cho Tần Mạc nghe “Nhiệm vụ nhánh để thêm điểm thưởng: trước khi kích hoạt sẽ không có gợi ý, chỉ khi được kích hoạt mới có thông báo. Nhiệm vụ nhánh và nhiệm vụ chính phân biệt, không liên quan với nhau. Không làm được nhiệm vụ nhánh sẽ không bị xử phạt, hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thêm 5000 điểm và một phần thưởng ngẫu nhiên.”

Vừa đọc vừa ngẫm nghĩ, Thời Khanh sung sướng. Woa 5000 điểm, giàu to rồi!

Tần Mạc càng muốn trải nghiệm hơn, không chút do dự nhận nhiệm vụ.

Đợi đến khi Thời Khanh tỉnh lại từ ảo tưởng về đống điểm đè chết cậu thì đã bị cuốn vào trong lốc xoáy, bên tai nghe thông báo ding một cái: “Đưa tặng miễn phí một thân thể.”

Thời Khanh giật mình, thân thể ngọc bội của cậu đã bị ngâm thuốc, nám đen như bị bỏ xó lâu năm, xem ra hệ thống lại mở lòng từ bi.

Nhưng cậu cũng không hy vọng lớn lao lắm… Miễn phí cái gì… Đảm bảo không phải hàng tốt.



quái lực loạn thần(1) chính là quái dị, bạo lực, phản loạn, quỷ thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Thành Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook