"lạc Giữa Nhân Gian": Khi Yêu Đúng Người Sai Thời Điểm, Chỉ Có Thể Trao Lời Hẹn Gặp Ở Kiếp Sau



"LẠC GIỮA NHÂN GIAN": KHI YÊU ĐÚNG NGƯỜI SAI THỜI ĐIỂM, CHỈ CÓ THỂ TRAO LỜI HẸN GẶP Ở KIẾP SAU

Khi biết nhất định phải buông bỏ nhau ở một kiếp hồng trần, hãy cầu mong cho kiếp sau ta gặp lại...

Trên đời này buồn nhất không phải là không có người để yêu, không tìm ra người để đồng điệu. Mà trên đời này buồn nhất chính là đã tìm thấy một người mà mình muốn chia sẻ cả cuộc đời còn lại, nhưng vẫn phải cay đắng nới lời chia xa.

Có những cuộc chia xa như thế, dù đã từng đắm say và hy vọng rất nhiều vào ngày mai. Có những cuộc chia xa khiến người ta như bị đánh mất một phần tươi đẹp trong quãng thời gian son trẻ của mình, nhưng lại không thể không chấp nhận.

Chúng ta gặp nhau vào sai thời điểm, dù đúng người. Chúng ta yêu nhau bất chấp những gì ngăn cản, hứa sẽ cùng nắm tay cùng vượt qua tất cả. Để rồi chúng ta vẫn thua hiện thực, thua thời gian, thua áp lực và thua những cám dỗ để quay đầu. Mỗi người mỗi hướng, tìm cách để rẽ ngang, chỉ có tình yêu là ở lại.

"Ngày nào đôi chúng ta vẫn mộng mơ rất nhiều

Mà nay mỗi đứa đã ôm riêng mình những điều."

Khi một ai đó hỏi tôi, đã từng đau đớn như thế có được gọi là tình yêu? Đã từng dốc cạn nước mắt để khóc, để đau, để gục ngã như thể không còn người kia thì mình không được tiếp tục sống. Một tình yêu chỉ toàn là khổ đau và những kỷ niệm buồn thương đến thế, liệu có phải là tình yêu?

Chẳng phải người ta vẫn nói, yêu là để hạnh phúc đấy sao. Nhưng tình yêu vừa qua đã không thể mang lại niềm hạnh phúc dù bình dị, nhìn đi nhìn lại chỉ quanh quẩn nỗi xót xa, thì có nên tiễn biệt ra khỏi cuộc đời thanh tân ngắn ngủi của mình hay không.

Tôi thì lại nghĩ, yêu không đau chưa hẳn đã là yêu. Có chăng là chúng ta đã gặp đúng người nhưng không vào đúng thời điểm. Hoặc là ta đến trước, hoặc là ta đến sau, khiến nhịp đời của cả hai trượt ra khỏi nhau không thể nào cùng hoà hợp. Còn những dư vị tình ái đã có và đang có, sẽ vẫn luôn còn mãi, sống động cùng thời gian.

"Con sông bên kia là nước mắt phải không?

Để bao cơn mơ là quá khứ."

Yêu là đau đấy chứ. Càng đau lại càng khiến người ta nhớ nhung, dằn vặt. Có những cuộc tình không tròn, dù là dang dở thôi nhưng có khả năng ám ảnh người ta đến hết đoạn đường đời còn lại. Cho nên đừng tuỳ tiện nói rằng những gì đã trải qua cùng nhau không phải là tình yêu.

Chỉ có điều, tình yêu ấy không thể tiếp tục, buộc phải kết thúc bằng một cái kết buồn. Và rồi chúng ta lặng lẽ chúc nhau hạnh phúc, lặng lẽ đi bên cạnh cuộc đời nhau để dõi theo người ta yên vui bên người mới. Cho đến một lúc nào đó, chúng ta chỉ mong kiếp sau có thể gặp lại thêm một lần.

Mong gặp nhau nối duyên vẫn ban đầu."

Gặp lại người ấy để bù đắp cho những tươi vui lẫn đắng đót mà cả hai đã rót vào cuộc đời nhau trước đó. Gặp lại người ấy để được một lần nữa nắm chặt tay, ghì môi hôn và ôm ấp dáng hình thuộc vể chỉ riêng mình. Gặp nhau để nói với nhau rằng câu duyên nợ của chúng ta vẫn còn, đã từng dang dở, giờ thì tiếp tục thôi.

Những cuộc tình hẹn gặp lại có thể đã khiến người ta gục ngã, nhưng rồi người ta cũng sẽ hạnh phúc thôi. Khi biết nhất định phải buông bỏ nhau ở một kiếp hồng trần, hãy cầu mong cho kiếp sau ta gặp lại...