Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 13: Mỹ nhân có nước da bánh mật (1)

Tiểu Thủ Chương

17/03/2013

Có lẽ là thanh xuân vô địch, tuy chơi cả một buổi tối nhưng vẻ mặt Phàn Ước vẫn dồi dào tinh thần như cũ, không có chút dấu vết mệt mỏi nào. Ta nhớ hôm nay là sinh nhật nàng, không khỏi nhìn nàng thêm vài lần. Kỳ thật ở cái tuổi này của nàng, không cần ăn mặc cầu kỳ cũng đủ để mê chết đám nam nhân.

Phàn Ước tiến vào kt muộn hơn ta nửa năm, khi đó nàng cũng lóng ngóng như Tiểu Quân. Nửa năm sau, Phàn Ước trở nên ngày càng có hương vị, mái tóc buông xõa vai toái ra vẻ nhẹ nhàng thanh thoát, khác với Đái Tân Ni và Cát Linh Linh đều bất đồng, Phàn Ước có một dáng người thon thả, trước lồi sau lõm rất rõ ràng tạo nên sự nóng bỏng tuổi thanh xuân.

Có lẽ nàng nhớ đến lúc ta chằm chằm vào nàng ở quán bar, Phàn Ước có chút thẹn thùng, trên mặt nhộn nhạo vẻ xuân tình. Thấy ta không trả lời, nàng nói lại một lần:“Lý chủ quản, Chu tổng giám đốc đang chờ ngươi trong văn phòng.”

“Chẳng lẽ ngoại những lời này, ngươi sẽ không có muốn nói gì khác sao?” Ta cố ý thở dài.

“Nói cái gì cơ?” Phàn Ước ngọt ngào cười cười.

“Nói gì cũng được, hay ngươi phát biểu ấn tượng với tiên sinh Tôn Gia Tề của chúng ta như thế nào?”

Cho dù ta từ trong miệng Cát Linh Linh biết được Phàn Ước yêu thích ta, nhưng ta vẫn lo lắng, ta nhớ trong sách tướng mệnh có nói đào hoa quá nhiều sẽ biến thành hoa đào cướp.

“Ư, Tôn đại ca cùng đẹp trai như Lý chủ quản chúng ta.”

Phàn Ước quả nhiên là nhân viên PR. Nàng híp mắt cười như một tiểu hồ ly trả lời cẩn thận, hai đại nam nhân nghe xong đều cười ha hả.

“Tốt, vậy ngươi tâm sự với Tôn đại ca, ta đi gặp tổng giám đốc .”

Ta đứng dậy ly khai, nhường cơ hội cho Tôn Gia Tề. Trong nội tâm có chút không muốn, nhưng Tôn Gia Tề nhất định phải lung lạc.

Tại thời khắc mấu chốt cần có một bằng hữu, ta cũng không thể quá ích kỷ, nên cho thì cho, không nên cho thì quyết không nhường.

Đây là lần thứ nhất ta đường đường chính chính tiến vào văn phòng tổng giám đốc. Kể từ khi biết mình là mục tiêu mà cao tầng công ty muốn lung lạc, tâm tình của ta đã thay đổi, tuy thân phận vẫn hèn mọn như cũ, cái eo lại thẳng lên, đi trên đường cũng xoải bước ưỡn ngực, tràn đầy tự tin. Trông thấy mấy tiểu thư ký trước văn phòng tổng giám đốc, ánh mắt của ta ôn nhu hiền lành, trước đó lần thứ nhất đã khiến các nàng sợ hãi, trong lòng cũng có chút xấu hổ. Tổng thể mà nói, ta đối với hầu hết nữ nhân đều rất ôn nhu.

“Xin hỏi tiểu thư, tổng giám đốc có ở đây không?”Ta nho nhã lễ độ.

“Tổng giám đốc đang đợi ngài, mời ngài vào!"”

Vừa bước vào, ta lại cảm nhận được nhục nhã. Lão già Chu Cửu Đồng gầy còm đang xem tivi một cách thích thú, nhân vật trên TV giác không phải ai khác mà chính là ta và Đái Tân Ni. Những cảnh ân ái vừa rồi của chúng ta đều bị Chu Cửu Đồng sao chép lại, ta không biết Đái Tân Ni trần truồng bị Chu Cửu Đồng xem qua mấy lần, dù là một lần, ta đều cảm thấy phẫn nộ cùng nhục nhã.

Hình ảnh rất rõ ràng, thanh âm cũng vô cùng rõ ràng, quả thực khiến người ta lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Trong màn ảnh Đái Tân Ni khiến cho ta tim đập thình thịch, ta không muốn nhìn nữa mà là chuyển ánh mắt lên người Chu Cửu Đồng.

Chu Cửu Đồng bộ dạng dương dương đắc ý, trên khuôn mặt gầy còm lóe ra vài tia dâm tục, ta tức giận tới cực điểm.Nhưng ta lại không thể một quyền đập nát cái mũi lão ta, ta chỉ có thể cố nén:“Tổng giám đốc, ngài tìm ta?”

“Ừ.”Chu Cửu Đồng nhẹ gật đầu, hắn tắt màn hình, sau đó chỉ vào vị trí bên cạnh hắn:“Tới, chúng ta hảo hảo tâm sự.”

Ta mang tâm thần bất định ngồi xuống, cảm giác ngồi bên cạnh Chu Cửu Đồng tựu như đối diện một chiếc máy quay, hết thảy mọi thứ, thậm chí cả nội tâm của ta dường như đều bị quay lại rành mạch. Cỗ tự tin trước lúc vào cửa lập tức tan thành mây khói, ta lại trở về bộ dáng hèn mọn, khiêm cung tiểu bạch kiểm, không dám nhìn thẳng vào Chu Cửu Đồng.

“Ngươi quả nhiên không giữ lại chút nào. Ừ, xem ra, ngươi đã quyết định đứng về phía ta. Rất tốt, phi thường tốt.”

Chu Cửu Đồng tán thưởng ta, ta lại một chút cũng không cao hứng.

“Tôi đã cố hết sức.”

Nơm nớp lo sợ, cẩn thận. Ta rất muốn nghe Chu Cửu Đồng nói gì đó, lại sợ hắn có cái gì quá phận yêu cầu. Không có cách nào, ta chỉ là một con cá nhỏ, Chu Cửu Đồng là đại kình ngư, trước mặt kình ngư thì cá con chỉ có thể khoanh tay chịu chết.

“Không thể tưởng được cái thứ của ngươi lớn như vậy, ta trước kia cũng từng lớn như vậy.”Chu Cửu Đồng thở dài một hơi.

“Lớn?”Ta kinh ngạc, không rõ Chu Cửu Đồng nói cái gì.

“Ta nói về cái đồ của nam nhân, đồ của ngươi thực không nhỏ. Ngươi có thể thỏa mãn Ni Ni, ngươi muốn tiếp tục thỏa mãn nàng, làm cho nàng vui vẻ, khoái hoạt, ngươi biết không? Chính là ngươi thay ta thỏa mãn nàng.”Chu Cửu Đồng càng nói càng kích động.

Ta càng nghe càng hồ đồ, nghĩ thầm ta thỏa mãn Tân Ny của ta liên quan quái gì đến ngươi? Cái này lão biến thái dâm ý quái dị thật, lại có thể nói ra những lời thật vô sỉ này.

“Ni Ni càng ngày càng đẹp , bầu vú của nàng thật sự rất lớn, rất kiệt xuất, ngươi nói có phải hay không?”

Chu Cửu Đồng híp mắt lại, ta đoán chừng hắn nhất định đang tưởng tượng về thân thể Đái Tân Ni, trong lòng là một hồi chua xót. Cùng một người đàn ông khác thảo luận về thân thể nữ nhân mình yêu mến, ta chỉ cảm thấy trong nội tâm là lạ, tuy kẻ đó là một lão đầu, nhưng ta rất không tình nguyện, chỉ vì tổng giám đốc tựu là lão bản, ta chỉ có thể phục tùng.

“Tiếp theo, các ngươi phải làm trong nhà cầu, biết không? Hãy làm một lần tại toa-lét lầu bốn cho ta xem, lúc nào cũng được.”

Chu Cửu Đồng đột nhiên nói ra một yêu cầu không tưởng nổi khiến ta quá sợ hãi kêu lên.“Tổng giám đốc, cái này, cái này hơi quá đáng rồi?”

Ta dù sao vẫn là người trẻ tuổi, mà người trẻ tuổi rất dễ dàng xúc động. Lúc này, ta cố lấy dũng khí, dù sao không ai nguyện ý làm con rối, không có người nguyện ý bị người bài bố.

“Đúng là quá phận, ta có thể hiểu được. Xem trên TV, ngươi đã động chân tình với Ni Ni, Ni Ni cũng thật lòng với ngươi. Ta yêu cầu vô lễ như vậy đối với ngươi xác thực quá phận, nhưng ta cần chính là loại ân ái thiệt tình thiệt ý này.”

Chu Cửu Đồng vung quải trượng trong tay, kích động nói:“Ta không cần bất luận sự biểu diễn gì! Nếu như muốn xem biểu diễn, ta hoàn toàn có thể bỏ tiền để một nam một nữ biểu diễn trước mặt ta, nhưng loại này biểu diễn hoàn toàn không chân thực, chỉ là thuần túy giao hợp, không có chút cảm tình nào, ta không có chút hứng thú. Ta hi vọng ta là bóng dáng của ngươi, ta hi vọng thần linh của ta có thể đi vào thân thể ngươi, sau đó cùng ta âu yếm nàng. Ngươi hiểu chưa?”

Chu Cửu Đồng không chỉ có biến thái, hắn hoàn toàn là một kẻ điên. Ta rốt cuộc hiểu rõ, tuy khó có thể tin nhưng ta minh bạch, nguyên lai, Chu Cửu Đồng không chỉ đơn giản thưởng thức ta cùng Đái Tân Ni ân ái, mà hắn tưởng tượng mình cùng với Tân Ny ân ái, là sự thân mật trên tinh thần.

“Ngươi phải tinh tường một điểm: Chỉ cần ngươi yêu Ny Ny thế nào thì ta có cảm giác như vậy, ta có thể cảm giác được cao trào. 5 năm , 5 năm rồi ta rốt cục có thể xuất tinh, ta đã có một lần cao trào. Tuy nhiên ta sáu mươi ba, sắp chết, nhưng hôm nay ta nhìn ngươi cùng Ni Ni ân ái, vậy mà thủ dâm, còn có thể nã pháo. Ta cho ngươi biết, ta rất thoải mái, ta thậm chí sẵn sàng dùng chút sinh lực cuối cùng còn sót lại để đổi lấy một lần cao trào! Ta thật sự rất nguyện ý, ô......”

Chu Cửu Đồng khóc, hai tay chống quải trượng đang run rẩy, thân thể còng xuống cũng một mực run rẩy. Ta sợ ngây người, lão già này chính là tổng giám đốc sao của chúng ta sao? Là “Cửu thúc” coi trời bằng vung, tung hoành giới tài chính sao? Đầu óc ta trống rỗng.



“Ngươi không biết. Năm năm trước, ta còn có chút năng lực, một buổi tối trước ngày Ni Ni xuất ngoại, ta uống rất nhiều rượu, rượu gây hồ đồ, ta đã muốn chiếm hữu Ni Ni . Nhưng là, Ni Ni rất cường hãn, nàng một cước phế ta ngay lập tức. Từ ngày đó lên, ta bắt đầu tự ti, ta hận chính mình. Ngươi không biết, ta có trăm phương pháp có thể chiếm hữu Ni Ni, thế mà hết lần này tới lần khác lựa chọn phương pháp ngu xuẩn nhất, ta lại muốn dùng chân tình đả động nàng.“

Chu Cửu Đồng lại cười khổ:“Thật đáng tiếc, Ni Ni không tiếp nhận ta, ta mượn rượu muốn Bá Vương ngạnh thượng cung, kết quả rơi vào kết cục tàn phế. Ta không có giận Ni Ni, là ta ngu ngốc, nếu như cho ta thêm một lần lựa chọn, ta sẽ vụng trộm chuốc thuốc ngủ nàng, đợi nàng hôn mê, ta sẽ chiếm hữu nàng, như vậy sẽ không đến nỗi này. Ai ! Nếu như ta có thể chiếm hữu nàng, dù chỉ một lần thôi, ta đã mãn nguyện rồi, cho dù lập tức bảo ta chết đi, ta cũng cam tâm. Thực tiếc nuối, hiện tại ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Ni Ni ân ái với ngươi, người chua xót phải là ta mới đúng. Ai, ta đúng là không bằng cứt trâu.”Chu Cửu Đồng phát ra tuyệt vọng thở dài.

Ta nghe được trợn mà mắt há mồm, thầm mắng to ngươi không bằng heo chó! Hắn lại muốn mê gian Đái Tân Ni, còn có mặt mũi nói ra điều này. Hắn vũ nhục ta, hắn nhất định là cố ý vũ nhục ta. Ta đờ đẫn nghe, thật muốn một đao giết cái đồ chó chết này.

“Ta vẫn cảm thấy hơi quá đáng.”Ta mặt âm trầm.

“Các ngươi làm cái gì đều bị ta xem rồi, nhiều thêm một lần thì như thế nào? Trung Hàn, ta sẽ cảm tạ ngươi , ngươi cũng tìm được chỗ tốt .”

Chu Cửu Đồng đột nhiên ánh mắt như điện.

Chỗ tốt? Hai chữ này quá hấp dẫn ta, nghĩ thầm cái lão già khọm khẹm này sẽ cho ta chỗ tốt gì được? Nếu quả thật có tốt chỗ, cho hắn nhìn chút cũng không tổn thất gì.

“Tốt, ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi. Toa-lét tầng bốn, ta biết rồi.” Do dự rất lâu, ta mới đáp ứng yêu cầu của Chu Cửu Đồng. Đây không chỉ là sự thỏa hiệp ta của ta với Chu Cửu Đồng, càng quan trọng hơn là ta đáp ứng Đái Tân Ni, liên hợp với Chu Cửu Đồng đánh bại Đỗ Đại Duy. Chỉ có đuổi đi Đỗ Đại Duy, Đái Tân Ni của ta mới không bị thương tổn, mặc kệ Chu Cửu Đồng đáng giận cỡ nào, mục tiêu hàng đầu trước mắt là toàn lực đối phó Đỗ Đại Duy.

“Tốt, ta sẽ không để ngươi bạch làm việc không công. Đây là một cái tạp lệnh, mật mã đều ở phía trên. Quyền hạn đầu tư của ngươi từ hôm nay trở đi mỗi ngày một lần lên một ngày hai lần, mỗi lần từ 30 vạn Đô-la lên một trăm vạn Đô-la.”

Chu Cửu Đồng móc ra một chiếc thẻ từ trong túi áo đưa cho ta. Ta kích động mà tiếp nhận chiếc tạp lệnh, cảm giác như là muốn ngủ được đưa gối đầu. Làm việc cả một buổi chiều chính là chờ đến kỳ hạn giao hàng ngũ cốc, chỉ là quyền hạn rất thấp, chỉ có thể 30 vạn Đô-la một lần, không thể tưởng được thoáng cái được tăng lên một trăm vạn Đô-la một lần. Điều này cũng đồng nghĩa với việc quyền hạn của ta đã đạt đến cấp phó quản lý. Nói cách khác, quyền lực của ta tại bộ phận đầu tư đã tiến đến gần Đỗ Đại Duy.

“Mấy ngày nay nếu ngươi có thể kiếm được lợi nhuận, dù rất ít ta cũng có thể đề nghị nâng ngươi lên làm phó quản lý bộ phận đầu tư.”

Chu Cửu Đồng ngừng lại một chút, đột nhiên thần bí nói tiếp:“Nếu như ngươi có thể kiếm được lợi nhuận gấp đôi, như vậy ngươi lập tức có được quyền hạn đầu tư 3000 vạn Đô-la. Cái quyền hạn này chính là quyền hạn cấp quản lý, dù ngươi không thể lập tức thay thế Đỗ Đại Duy, nhưng công ty trao quyền cho ngươi cùng Đỗ Đại Duy cùng trao đổi để đưa ra quyết sách.”

Chu Cửu Đồng mỉm cười:“Nói cách khác, ngươi mỗi một lần đầu tư vượt qua 500 vạn Đô-la thì cần được Đỗ Đại Duy ký tên đồng ý, mà hắn cũng tương tự như vậy, cần có sự đồng ý của ngươi.”

“Cám ơn, cám ơn Chu tổng giám đốc tài bồi, ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng.”Ta kích động đến phát run.

Bởi vì dựa theo quy định, nếu người nào kiếm được lợi nhuận cho công ty thì được thưởng cỡ một phần ngàn chỗ lợi nhuận đó.

“Ừ, ngươi rất có tài. Thời điểm tại bộ kế hoạch, ngươi đã đạt được thành công rất lớn trong các kỳ hạn giao dịch dầu mỏ, cổ phiếu, ni-ken (Ni). Rất nhiều đổng sự tán thưởng ngươi, nhưng dù sao ngươi cũng chỉ là người lập kế hoạch; một mình lựa tiến hành hạng mục đầu tư, đây là lần thứ hai của ngươi, ta hi vọng ngươi không cần quá băn khoăn, buông tay làm đi, ta tin tưởng ngươi.”

Chu Cửu Đồng vỗ vỗ bờ vai của ta, tỏ vẻ cổ vũ.

“Tổng giám đốc, ta nhất định làm tốt.”

Dũng khí của ta tăng gấp đôi, tựu như lời tuyên thệ của một chiến Sĩ trước khi quyết đấu, hào khí ngàn vạn, xem thành công như lấy đồ trong túi.

Trước khi ra cửa lúc, Chu Cửu Đồng còn hô:“Chuyện toa-lét không cần gấp, mệnh Chu Cửu Đồng ta còn dài, ta có thời gian thưởng thức. Còn chuyện đầu tư của ngươi nên tiến hành, lúc nào chọn được mục tiêu thì có thể ra tay.”

“Ta biết rồi.”

Ta nhẹ gật đầu, nghĩ thầm ân ái trong toa-lét xác thực rất kích thích, dù Chu Cửu Đồng ngươi không nói ta cũng đi làm . Lúc này, lượng ađrênalin trong cơ thể ta kịch liệt tăng vọt.

Đối mặt với sự khiêu chiến vào buổi tối, ta vãn có chút bàng hoàng. Nghe nói, ân ái có thể giảm sự khẩn trương xuống. Lại nghĩ đến Phàn Ước tươi mát động lòng người có thể làm ta cảm thấy buông lỏng sao? ta rất chờ mong.

“Rinh ! Rinh !"”

Vừa trở lại bàn công tác, điện thoại lập tức reo lên, ta tưởng là của Đái Tân Ni nhưng vừa bắt máy, lòng ta như trực nhảy lên, người gọi điện là Phàn Ước.

“Lý chủ quản, ta là Phàn Ước.” Phàn Ước thanh âm thật đúng là êm tai.

“Ừ, có chuyện gì phân phó không?” Ta dự cảm đến Phàn Ước muốn nói gì đó.

“Hì hì, ta làm sao dám phân phó ngươi? Ta chỉ, thầm nghĩ hỏi ngươi buổi tối có thời gian không?”Phàn Ước cười yêu kiều.

“Như thế nào, muốn mời ta ăn cơm?”Ta cười hỏi.

“Ừ.”Phàn Ước chỉ ừ một tiếng câu đừng nói lời nói , nàng đang đợi câu trả lời của ta.

“Bình thường ta không tiếp nhận lời mời của nữ hài tử, trừ phi hôm nay là sinh nhật ngươi, ha ha !"”

Có lời đề cử của Cát Linh Linh, ta tự nhiên lớn mật dụ dỗ nàng. Ta rất thích Phàn Ước, tuy nhiên ta càng mê muội nữ nhân thành thục, nhưng Phàn Ước xác thực không giống người thường, trên người nàng vừa có vẻ phong tình của thành thục nữ nhân, lại có chất thanh xuân thiếu nữ ngượng ngùng.

“Ta muốn quà sinh nhật.”

Phàn Ước cũng giống tất cả nữ hài khác, đều hi vọng có thể nhận được quà trong sinh nhật mình, ta đáp ứng. Đưa cái gì cho Phàn Ước đây? Cúp điện thoại, ta bắt đầu thở dài. Ta không chỉ muốn đưa một lễ vật thông thường cho Phàn Ước, mà muốn đó là một món quà không chê vào đâu được, hơn nữa còn có thể ứng phó được với Đái Tân Ni.

Đối diện tòa nhà công ty có một tiệm bách hóa gọi là Bách Việt, hỏi tiểu thư quầy phục vụ, ta đã tìm được tiệm châu báu lầu bốn. Đây là tiệm châu báu uy tín lâu năm, tuy đặt tại lầu bốn nhưng có không ít khách hàng tới mua đồ trang sức. Ta đi tới một quầy hàng chuyên bán vật phẩm trang sức bạch kim.

“Tiên sinh, muốn mua đồ trang sức gì? Chúng ta nơi này vừa mới có các loại nhẫn kiểu, vòng tay, vòng cổ......” Một tiểu thư mặc đồng phục đi tới, rất khách khí, lễ phép mà giới thiệu với ta.

“Ta muốn chọn một chiếc vòng cổ.”

“Mấy cái này ngài xem thế nào?”



Tiểu thư bán hàng cẩn thận từng li từng tí lấy ra ba chiếc dây dài nhỏ lóng lánh từ trong quầy, ta liếc cái rồi chọn ra một chiếc hình Tinh Nguyệt, những vì sao cùng ánh trăng giao nhau, trong ánh trăng màu trắng bạc, những vì sao lại màu lam nhạt, rất tinh xảo và xinh đẹp. Ta cơ hồ có thể khẳng định, chỉ cần là nữ nhân đều sẽ thích.

“Tiên sinh thực sự có ánh mắt, cái vòng cổ này thật sự rất xinh đẹp lại thời thượng, đưa cho bạn gái là thích hợp nhất!”

Bán hàng tiểu thư tươi cười sáng lạn mà khen ngợi ta một phen.

Ta suy nghĩ, cô nàng này miệng thực ngọt, đáng tiếc bộ ngực hơi nhỏ, tóc hơi có chút dầu, trên trán lại có hai nốt mụn. Ai, so sánh với mỹ nữ trong công ty chúng ta, thật sự kém xa.

“Cám ơn ngài chiếu cố, tổng cộng 5680 nguyên.”

Tiểu thư bán hàng đem một chiếc túi gấm chứa chiếc vòng đưa tới.

“Tốt.” Ta chìa chiếc thẻ tín dụng ra, nhìn cái túi gấm tinh mỹ này, ta vụng trộm thở dài. Nếu như chỉ vì cua gái, ta nhất định không cam lòng tốn tiền nhiều như vậy để mua một nụ cười của mỹ nhân, không phải ta keo kiệt mà là ta căn bản cũng không có năng lực đó. Ta sở dĩ làm như vậy cũng là để áp dụng kế hoạch của ta.

Ta cũng không ngu ngốc, mỹ nữ xuất chúng như Phàn Ước bình thường vô cùng kiêu ngạo, nam nhân muốn mời nàng ăn cơm, đoán chừng xếp thành hàng dài, nói không chừng còn mấy kẻ sẵn sàng chen ngang, thế thì hoàn toàn quên đi . Nhưng Phàn Ước lại chủ động hẹn ta, nó có nghĩa nàng cũng coi trọng ta, ta tuy lớn lên không tệ, dáng người cũng không có trở ngại, nhưng muốn nữ hài chủ động xuất kích, ta thật đúng là chưa đạt đến cái trình độ này.

“Tạm biệt tiên sinh, hoan nghênh lại đến.”

Ta gật đầu, cảm giác được người ta tôn kính thực tốt.

Ra khỏi tiệm trang sức, ta vừa đi vừa suy nghĩ về tương lai của mình. Nếu muốn tồn tại lâu dài ở kt, ta phải trở thành phó quản lý bộ phận đầu tư, nếu như không làm được, trong đại hội cổ đông có lẽ ta sẽ vị vứt bỏ, ít nhất thì cũng bị đẩy ra ngoài rìa, có lẽ vĩnh viễn chỉ có thể làm một chức phân tích. Thật ra vị trí phân tích kỳ thật cũng không tệ, rất nhiều người cả đời cũng không thể trèo lên vị trí này, nhưng ta không cam lòng, đã có cơ hội tiếp tục đi tới, tại sao ta phải dậm chân tại chỗ?

Đây là nguy cơ, cũng là một cơ hội. Hiện tại đang bày ra ngay trước mắt, ta quyết định phải lợi dụng thật tốt, nếu không chẳng những không cứu không được Đái Tân Ni thì chính mình cũng khó bảo toàn bản thân, thậm chí còn có thể liên lụy đến Tiểu Quân, đó tuyệt đối là một tai nạn.

Vì Tiểu Quân, cũng vì Đái Tân Ni, ta chỉ có một con đường, chính là đánh bại Đỗ Đại Duy. Ta biết rõ muốn đánh bại hắn trước tiên phải giành được sự tín nhiệm của hắn, nếu như ta cự tuyệt Phàn Ước thì sẽ khiến nói Đỗ Đại Duy nghi ngờ ta đứng bên Chu Cửu Đồng. Điều này quá nguy hiểm. Hơn nữa Chu Cửu Đồng trước mắt vẫn nắm giữ lấy kt, nhưng hắn xác thực già rồi, ta tuyệt đối không thể đem tất cả trứng gà đặt ở một cái giỏ Chu Cửu Đồng.

Hôm nay kt thế cục hỗn loạn, mỗi người đều có tính toán cho mình. Trong mắt hai đại thế lực, ta chỉ là một con cờ, tùy lúc có thể buông tha. Muốn biến chính mình thành một lực lượng có tính quyết định, nhất định phải đoàn kết, lôi kéo hết thảy thế lực; Muốn tăng sức mạnh của mình, tuyệt đối không thể trở thành địch nhân trong mắt đại thế lực.

Người khác tại lợi dụng ta, ta vì cái gì không thể lợi dụng lại? Chờ ta đánh bại Đỗ Đại Duy, ta lại quay đầu đối phó Chu Cửu Đồng. Hắc hắc, cái lão biến thái họ Chu không đáng để ta e ngại, chuyện giữa ta và hắn sớm muộn cũng có một kết thúc.

“Thúc thúc, cho cháu đi trước với......”

Trước thang cuốn, tiếng xin xỏ của một đứa bé đã cắt đứt dòng suy nghĩ của ta, ta chỉ đành nhường đường. Đột nhiên, ta nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp. Thật sự là oan gia ngõ hẹp, cái bóng hình xinh đẹp này hết lần này tới lần khác lại chính là Cát Linh Linh. Cát Linh Linh cũng thấy ta, nàng cũng đứng tại thang cuốn đi lên, nhưng ta lại theo chiều xuống dưới.

Cát Linh Linh vừa thấy ta cũng có chút ngoài ý muốn, bất quá nàng lập tức che miệng bật cười. Tuy đã ngủ một giấc, lại qua mười tiếng đồng hồ, nhưng ta đối với trận tra tấn hồi rạng sáng vẫn còn nhớ rõ, cái cảm giác nôn mửa kia đến bây giờ vẫn xôn xao. Đáng hận chính là nữ nhân xinh đẹp này nhìn thấy ta chẳng những không có chút áy náy nào mà còn đắc ý cười trộm.

Ta lập tức nộ khí dâng lên, nhịn không được thầm máy môi mắng một câu: bà tám thối. Lúc ta mắng khuôn mặt vẫn mỉm cười, ta đương nhiên không dám trực tiếp mắng nàng, đến cả Đỗ Đại Duy còn sợ nữ nhân hung hãn này, ta càng không thể đắc tội nàng. Cho nên chỉ có thể dùng phương thức này giải tỏa chút nộ khí.

Nhưng thật bất ngờ, nụ cười trên mặt Cát Linh Linh đột nhiên cứng lại , mắt hạnh trợn lên mà nghiến răng nghiến lợi nhìn ta, ánh mắt đầy sát khí. Trời ạ, chẳng lẽ nàng có thể hiểu khẩu hình sao? Ta cảm thấy quá sợ hãi, thấy thang cuốn sắp đến điểm dừng, ta rất nhanh chạy len, trong lòng thực sợ người đàn bà đanh đá này.

Chưa đi được vài bước, điện thoại trong túi áo lại vang lên, ta lấy ra xem thì thấy là một cái dãy số lạ. Vô ý thức nhìn về đầu thang cuốn, chỉ thấy Cát Linh Linh tay cầm điện thoại nhìn ta, khoảng cách cũng tương đối xa nhưng ta lại có thể cảm giác được lửa giận trên người nàng. Chẳng lẽ Cát Linh Linh gọi tới hay sao? ta rất giật mình, không dám nhấc điện thoại, mặc cho chuông điện thoại reo loạn. Phát hiện ta không tiếp điện thoại, Cát Linh Linh dùng ngón tay chỉ vào ta, lại chỉ điện thoại trong tay nàng, ý tứ rất rõ ràng, nàng bảo ta nghe điện thoại.

Ta choáng váng, đứng tại đầu thang cuốn ngẩn người, điện thoại tiếp cũng không phải, không tiếp cũng không phải. Cuối cùng khẽ cắn răng quyết định không tiếp, ta tắt điện thoại, sau đó sải bước chạy thục mạng. Chạy tới lầu hai, ta nhịn không được phải bật cười, thầm nghĩ tại sao ta phải sợ nàng? Nếu như nàng hỏi tới thì ta kiên quyết phủ nhận là được, chạy đi làm gì cơ chứ? nghĩ vậy, ta lại thấy thoải mái hơn nhiều. Vừa định xuống lâu, ta nhìn quanh lại thấy bên cạnh toàn là quầy chuyên kinh doanh y phục cho nữ nhân.

Ta dừng bước, con mắt nhìn chằm chằm vào đám đồ lót. Ta rất thích những thứ này, đặc biệt ưa thích nội y viền tơ. Lại nhớ nếu không nhờ chiếc quần lót giật dây, ta còn chưa chắc bắt được Đái Tân Ni, cho nên ta có hảo cảm đặc thù với nội y nữ nhân.

Ngẫm lại chính mình còn cầm hai bộ nội y của Đái Tân Ni, lại cầm một chiếc áo ngực của Tiểu Quân, trong lòng hơi hổ thẹn. Ta thường khuyên bảo chính mình làm người không thể chỉ biết nhận. Muốn đạt được thêm phải trả giá, muốn có thêm một chiếc quần lót thơm ngào ngạt, tất nhiên phải đưa lên một chiếc mới tinh . Ta quyết định giúp hai vị đại tiểu mỹ nữ mua mấy bộ nội y. Nhất là Tiểu Quân, đều thời đại này còn mặc nội y bằng bông thật sự là không được ! nếu như Tiểu Quân thanh thuần đeo nội y khêu gợi thì sẽ là bộ dáng gì? Úc, chỉ thoáng tưởng tượng đã khiến ta dâm khí phun trào.

“Chào ngài, mời ngài đến xem.”

Nếu như lúc trước ta còn có chút do dự nhưng khi tiểu thư bán hàng xuất hiện đã khiến ta kiên định bước vào quầy bán nội y. Vị tiểu thư này rất đặc biệt, không chỉ xinh đẹp tới cực điểm nhưng đôi mắt lại như có sương mù che chắn, bờ môi đỏ tía rất ngọt ngào, nước da bánh mật rất khỏe mạnh, trên người đồng phục váy ngắn rất thời thượng và gợi cảm, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra một loại khí chất lười biếng nhưng lại khiến người ta trìu mến. Nếu như không phải là tại màu da của nàng thì ta chút nữa đã hô lên ba chữ “Lâm Đại Ngọc”.

Trông thấy ta, tiểu thư bán hàng có chút ngoài ý muốn. Ta đoán chừng nam nhân dám đến mua nội y nữ nhân nhất định không nhiều lắm. Bất quá, nàng tuy có chút sững sờ nhưng vẫn rất khách khí mời ta đến xem. Ta mãnh liệt nuốt nước miếng, giả bộ như không sao cả đi vào gian phòng. Nhìn quanh một lần, ta kinh hãi, bởi vì những thứ nội y này đắt đến dọa người, cao nhất đến tám ngàn, rẻ nhất cũng phải hơn một ngàn.

“Tiên sinh, tại đây tất cả đều là nhãn hiệu nội y cao cấp nhất sản xuất ở Phấp, ngoại trừ dùng tài liệu cao cấp cùng thiết kế tinh xảo, kiểu dáng của chúng ta cũng là loại thịnh hành nhất ......”

Tiểu thư bán hàng nói rất chậm dường như vừa tỉnh ngủ. Trong giọng nói mang theo chút lười biếng nhưng lại rất có từ tính. Ta xem ra vóc người nàng cũng tương tự Tiểu Quân, ta mập mờ đánh giá nàng, nghĩ thầm nếu như vị tiểu thư xinh đẹp này có thể mặc thử nội y, chắc chắn ta sẽ sẵn lòng bỏ tiền ra mua. Chỉ là cách này nghĩ quá khoa trương, ta cười xấu xa. Tiểu thư bán hàng phát hiện ta đang cười, nàng có chút ngại ngùng.

“Ta muốn mua một bộ, nhưng lại không biết số đo cụ thể, chỉ biết đại khái, vậy làm sao bây giờ?” Ta giả vờ hỏi thăm.

“Thực xin lỗi, những sản phầm của chúng tôi sau khi bán ra không cho đổi lại. Cho nên thỉnh tiên sinh tốt nhất nên có số đo để chọn chính xác, chúng ta hoan nghênh ngài lại đến.”

Nói như vậy, tiểu thư bán hàng cũng cảm thấy tiếc nuối, nhưng ngữ khí vẫn bình phẩm là đầu cơ kiếm lợi như không có ý định trục lợi.

“Ta có một biện pháp, cũng không biết có được hay không?”

Ta cố lấy dũng khí thực hiện mưu đồ

“Biện pháp gì? Mời ngài nói.” Nàng cười cười.

“Xin hỏi tiểu thư, ngực của ngươi có thật không vậy? Ách, ý ta là, nếu như ngươi không kê lót cái gì đó thì ngực bạn gái ta cũng cỡ như ngươi vậy.” Ta ấp a ấp úng nói ra. Tuy có chút đường đột nhưng ta nghĩ cũng không thể mua về mới phát hiện không đúng thì hỏng, chẳng phải là quá lãng phí sao?

“Ngươi thấy ta giống như kê đồ lót sao?”

Bán hàng tiểu thư không cười , sắc mặt có chút cứng ngắc. May mắn thấy ta không có ý tứ đùa giỡn, nàng suy nghĩ một lát, chậm rãi nói:“Ta biết đại khái là số đo nào, tiên sinh, ngươi có thể chọn kiểu dáng.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tỷ Phu Vinh Dự

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook