Vô Thượng Long Ấn

Chương 18: Kim Cương, Huyễn Ảnh

Thiên Đường Không Tịch Mịch

03/10/2013

Tề Bắc ngồi ở mép giường, đưa tay đặt lên trên mạch truyền nội lực vào dò xét. Nhưng ngay sau đó Tề Bắc chân mày cau lại, trong cơ thể thiếu nữ này có mười hai kinh mạch chính bị tắc một nửa, nặng nhất là Quyết Âm Tâm Bao Kinh và Thiểu Âm Tâm Kinh, khó trách nàng bị kích động liền ngất đi. Nếu ở hiện đại thì sẽ nói nàng bị bệnh tim.

Tề Bắc mơ hồ cảm thấy có chút bất thường, những kinh mạch bị bế tắc tựa hồ để áp chế một lực lượng cường đại nào đó. Tề Bắc không khỏi ngạc nhiên nhìn về đại hán, trong cơ thể hắn hẳn là vẫn ẩn tàng lực lượng cường đại hơn nữa, nếu không sẽ không tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm cực độ như vậy. Hai huynh muội này quả thật bất thường.

- Tiểu muội ta là bị làm sao vậy?

Đại hán thấy được Tề Bắc nhìn sang, lo âu hỏi, tiểu muội từ lúc mới ra đời đến nay đã ba lần phát bệnh, mỗi một lần đều thoát chết.

- Không có chuyện gì, các ngươi cũng đi ra ngoài đi, không có lệnh của ta không cho được vào.

Tề Bắc trong lòng thầm ra quyết định muốn giữ hai huynh muội ở bên người.

- Không được.

Đại hán lớn tiếng nói.

- Không muốn nàng chết tựu ra đi.

Âm thanh Tề Bắc chuyển sang lạnh lẽo.

Lời nói này hiển nhiên đã đánh trúng vào mạch sống của hắn, hắn do dự một chút rồi xoay người đi ra ngoài. Hỏa Liệt và Thiết Đầu cũng chắp tay rồi đi ra ngoài, thuận tiện đem cửa phòng đóng lại, đứng canh giữ bên ngoài.

Tề Bắc đem thiếu nữ đỡ ngồi dậy, hắn ngồi xếp bằng phía sau nàng, một chưởng đặt trên lưng của nàng, đồng thời vận công đánh vào Thần Long ấn ký một cái. Cô gái cực phẩm nguyên âm không dễ tìm a. Vận khí của hắn coi như là không tệ, đầu tiên là gặp được Yêu Nhiêu, thần xui quỷ khiến cực dương chi hỏa đang bùng phát thì được cùng nàng giao hảo, âm dương điều hòa mới tránh thoát một kiếp. Hiện tại có cô gái cực phẩm nguyên âm này, thì kiểu gì hắn cũng phải đem nàng buộc ở bên người.

Làm như vậy có chút vô sỉ hay không?

Đúng!

Chẳng qua nếu là tình chàng ý thiếp như vậy cũng không thể coi là vô sỉ. Bất quá, hắn có chút không rõ vì sao thiếu nữ này phát bệnh thì hắn mới nhận thấy được nàng có thân thể cực phẩm nguyên âm chứ?

Tề Bắc không ngừng đưa nội lực hùng hậu vào trong cơ thể thiếu nữ đánh thẳng vào kinh bị mạch bế tắc. Kinh mạnh thiếu nữ bị bế tắc nghiêm trọng muốn đả thông hoàn toàn không phải một sớm một chiều, hơn nữa cho dù Tề Bắc bây giờ có thể khai thông hoàn toàn hắn cũng không làm như vậy, bởi vì hiện tại hắn chưa biết gì về hai huynh muội này cả, đến cả cái tên cũng chưa biết.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trên lưng thiếu nữ, tay Tề Bắc luôn luôn lóe ra kim quang nhàn nhạt, mà mỗi lần hắn thở ra thì lỗ mũi hắn phun ra vụ khí màu vàng nhạt nóng bỏng.

Nửa canh giờ đã qua, Liệt Hỏa và Thiết Đầu giống như hai cọc gỗ không nhúc nhích, còn đại hán thì nôn nóng bất an đi tới đi lui trong sân biệt viện.

Lại qua một canh giờ nữa, Liệt Hỏa và Thiết Đầu vẫn là hai cọc gỗ, còn đại hán vừa nện một quyền xuống sân biệt viện.

Hai canh giờ tiếp tục trôi qua, Liệt Hỏa và Thiết Đầu vẫn là hai cái cọc gỗ, nhưng ánh mắt đại hán lại lóe ra sát khí tàn bạo .

Mà đúng lúc này, thiếu nữ mơ màng tỉnh dậy, chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp thoải mái giống như ngâm mình ở trong ôn tuyền. Nhưng rất nhanh, thiếu nữ liền đã nhận ra có cái gì đó không đúng, nàng chợt quay đầu, đập vào mắt nàng chính là gương mặt tuấn tú của Tề Bắc đang nhắm hai mắt, nàng lập tức gương tay một cho hắn một phát tát.

- Đồ vô sỉ, ngươi …

-Phốc!

Thiếu nữ nói chưa xong thì Tề Bắc phun ra một ngụm máu bắn lên người nàng rồi ngã lăn ra sau.

Thiếu nữ ngây cả người nghĩ cái tát của mình có uy lực lớn như vậy sao? Rất nhanh, thiếu nữ liền nhớ lại chuyện đã xảy ra, nhìn qua mình vẫn đầy đủ xiêm y, đôi bàn tay trắng như phấn bưng kín liền cái miệng nhỏ nhắn, dường như hắn đang dùng một môn kỳ thuật cứu nàng, mà nàng ân tương cừu báo đánh cho hắn hộc máu.

- Này, ngươi, ngươi không sao chớ, ta không phải cố ý.



Thiếu nữ vỗ vỗ vẻ mặt thống khổ Tề Bắc, không biết phải làm sao.

Tề Bắc mở mắt ra lại phun thêm một ngụm máu. Thiếu nữ thấy thế luống cuống cả tay chân giúp hắn lau đi vết máu trên khóe miệng, trong đôi mắt đẹp đã đẫm nước mắt. Nàng thật không phải cố ý a.

Tề Bắc len lén liếc mắt nhìn thiếu nữ, thật ra thì hắn mặc dù hao phí một chút nội lực nhưng máu tươi là do hắn dung sức bức ra, theo đuổi cô bé này dù sao cũng phải dùng chút thủ đoạn. Tề Bắc làm như bệnh tình nguy kịch run rẩy cả người, đột nhiên hắn ngồi dậy thân thể mềm nhũn ngã ra tựa vào bộ ngực thiếu nữ.

- Ôi tiểu đệ thật có ý nghĩ giống ta ghê.

Tề Bắc trong lòng thầm thoải mái, trên mặt truyền hắn đến cảm giác mềm mại để cho hắn cảm thấy hôn tiêu phách táng.

- Thật xin lỗi, ta thật không phải cố ý.

Thanh âm của thiếu nữ mang theo một chút nghẹn ngào.

- Không có... Không có chuyện gì, bâygiờ đã đỡ hơn nhiều rồi.

Tề Bắc biết diễn kịch quá đà có thể bị đưa đến phản hiệu quả, cho nên hắn đem gương mặt từ trên bộ ngực co dãn mười phần của thiếu nữ rời đi. Hắn hít sâu hai cái sắc mặt trắng bệch khôi phục chút hồng hào cũng làm cho thiếu nữ yên tâm một chút.

- Ở trên đường, ta không phải cố ý.

Tề Bắc nghiêm mặt nói.

Thiếu nữ khuôn mặt hơi đỏ lên, gật đầu nói:

- Hiện tại biết rồi.

- Ta gọi Tề Bắc, muội thì sao?

Tề Bắc hỏi.

- Ta... Ta không có có tên.

Thiếu nữ sửng sốt một chút mê man lắc đầu nói.

- Vậy ca ca của muội tên gì?

Tề Bắc vậy sửng sốt một chút, là người thì làm sao lại không có tên chứ lấy Tiểu Hoa, Tiểu Hồng đặt cũng được mờ.

- Huynh ấy cũng không có tên, từ trước tới giờ huynh ấy gọi ta là tiểu muội, con ta gọi huynh ấy là ca ca.

Thiếu nữ nói.

Tề Bắc nhìn đôi mắt thanh tịnh của nàng, rốt cuộc cũng tin.

- Đi ra ngoài đi, nếu không ca ca muội sắp nổi điên rồi.

Tề Bắc nói.

Thiếu nữ nghe vậy sắc mặt hơi đổi sau đó lắng nghe bên ngoài truyền đến âm thanh bang bang đập xuống đất, nàng vội vàng xuống giường mở cửa ra.

- Tiểu muội, muội không sao chớ.

- Ngũ Thiếu, ngài không sao chớ.



Đại hán và Liệt Hỏa, Thiết Đầu cơ hồ đồng thời xông tới hỏi.

Tề Bắc khoát tay từ trên giường xuống, Liệt Hỏa, Thiết Đầu lập tức tới đỡ.

Đại hán thấy muội muội không sao bèn đi tới cảm ơn.

- Hiểu lầm thôi, cũng không cần tạ ơn tới tạ ơn lui. Được rồi, ta chỉ là tạm thời hóa giải một chút bệnh tình của tiểu muội ngươi, thể chất của nàng đã rấy yếu rồi.

Tề Bắc tâm niệm vừa động nói.

Đại hán trầm mặc một chút, lớn tiếng nói:

- Ta biết, bệnh này của tiểu muội không thể trị hết được.

Thiếu nữ cũng có chút ảm đạm, đang còn là tuổi xuân ai ngờ lại phải chết như vậy chứ? Nàng còn có quá nhiều mơ ước cùng tiếc nuối.

- Bất quá muốn trị tốt không phải là không được chẳng qua trong một thời gian ngắn không thể chữa khỏi ngay được.

Tề Bắc nói.

Ánh mắt đại hán và thiếu nữ đồng thời tỏa sáng nhưng đồng thời cũng đều sầm xuống, đại hán lắc đầu nói:

- Bệnh này ta biết, trên đời không người nào có thể trị.

- Ngũ Thiếu chủ nói có thể trị, là nhất định có thể trị.

Thiết Đầu lớn tiếng nói, lúc mới đầu còn khinh thường Tề Bắc nhưng hiện tại đã chuyển sang sùng bái.

- Thật có thể?

Cự hán mặc dù vẫn có nghi ngờ, nhưng trong giọng nói mang theo một tia hi vọng.

- Có thể.

Tề Bắc gật đầu nói.

- Chỉ cần có thể trị lành bệnh cho tiểu muội, ta liền bán mạng cho ngươi.

Cự hán đập bàn nói.

Tề Bắc nở nụ cười, điều hắn mong đợi là đại hán sẽ nói những điều này.

- Một năm, chỉ cần ta còn sống nhất định có thể hoàn toàn trị bệnh của tiểu muội ngươi, sau một năm không khỏi các ngươi có thể rời đi.

Tề Bắc nói lời thề son sắt.

Cũng vì chuyện này mà bên cạnh Tề Bắc có thêm hai người.

Hai huynh muội nhà chỉ có bốn bức tường cũng không có cái đồ gì tốt mang theo, thu thập một chút liền đi theo Tề Bắc ra khỏi khu dân nghèo.

Người bên cạnh Tề Bắc không có tên sao được? Cho nên Tề Bắc đặt cho đại hán một cái tên uy phong: Kim Cương! Đặt cho thiếu nữ một cái tên dễ gọi: Huyễn Ảnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vô Thượng Long Ấn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook