Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Chương 12

Diệp Tình

23/12/2014

Ngải Hiểu Giai tự mình kéo hành lý đến sân bay, cô vốn cho rằng chỉ có một mình Đoạn Tuấn Hiền, nhưng lại phát hiện Lý Thái cùng Hàn Na cũng ở đây.

"Hiểu Giai, cô tới rồi." Lý Thái vui mừng nghênh đón.

Ngải Hiểu Giai có chút không hiểu tình huống bây giờ? Cũng chỉ là đi công tác, cũng không cần nhiều người đi như vậy chứ

Đoạn Tuấn Hiền mất hứng ngồi ở trên ghế, mà Hàn Na thấy Ngải Hiểu Giai tới, liền đứng lên chào hỏi "Cô chính là Hiểu Giai người mà Lý Thái luôn miệng nhắc tới sao? Không tệ nha." Ngải Hiểu Giai nhất thời cảm thấy lúng túng.

Lý Thái vội vàng giải vây "Cô không cần nói lung tung, đi sang bên chỗ Tuấn Hiền đi, chuẩn bị lên máy bay rồi." Ngải Hiểu Giai từ trong miệng Lý Thái biết được, vốn là Đoạn Tuấn Hiền đi ký Hợp đồng này, nhưng bị Hàn Na biết nên nhất định muốn đi theo, hơn nữa Mẹ Đoạn cũng lên tiếng, cho nên anh không có biện pháp, chỉ có thể để cho Hàn Na đi cùng, nhưng Hàn Na lại kéo Lý Thái đi theo, kết quả biến thành bốn người cùng đồng hành.

Ngải Hiểu Giai cảm thấy bốn người đồng hành cũng tương đối tốt, như vậy cô và Đoạn Tuấn Hiền sẽ không phải chung sống đơn độc, nhưng trong lòng cô lại có chút không vui! Ở trên máy bay bốn người ngồi cùng một hàng, nhưng Đoạn Tuấn Hiền cùng Ngải Hiểu Giai ngồi cùng bên, cô đối mặt với Lý Thái, Ngải Hiểu Giai liền có chút không biết nên làm sao, không phải cô không biết Lý Thái có tình cảm đối với mình, nhưng cô lại không để tâm.

Ngải Hiểu Giai nhìn về phía Đoạn Tuấn Hiền, chỉ thấy Hàn Na rất hưng phấn lôi kéo anh nói chuyện, nhưng từ đầu tới đuôi mặt Đoạn Tuấn Hiền cũng đen lại.

"Cũng không biết là chuyện gì xảy ra, đối mặt với nhiệt tình của Hàn Na như vậy , Tuấn Hiền lại có thể thờ ơ như vậy." Lý Thái phát hiện Ngải Hiểu Giai nhìn về phía hai người kia, liền cười nói.

Ngải Hiểu Giai biết, Đoạn Tuấn Hiền thật không thích Hàn Na, cho nên anh mới không có sắc mặt tốt, chỉ là Hàn Na có điều kiện tốt như vậy, tại sao anh lại không thích?

"Đó là chuyện giữa bọn họ, tôi không có hứng thú." Cô lạnh nhạt nói.

Lý Thái đột nhiên cảm thấy Ngải Hiểu Giai có chút thay đổi, nhưng lại giống như không có thay đổi.

Ngải Hiểu Giai thấy Hàn Na cầm điện thoại di động chụp cùng Đoạn Tuấn Hiền, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái, cảm giác giống như đồ vật mình yêu thích bị người ta đoạt đi.



Đoạn Tuấn Hiền quay đầu nhìn về phía Ngải Hiểu Giai, đột nhiên phát hiện cô nhanh chóng quay đầu lại thì anh liền cười, Ngải Hiểu Giai chú ý tới anh, có phải cô nhìn thấy anh thân mật cùng người phụ nữ khác như vậy nên cô mất hứng hay không?

Sau khi máy bay vững vàng cất cánh, Đoạn Tuấn Hiền cố ý cho Ngải Hiểu Giai một tín hiệu, để cô đi toilet cùng anh .

Ngải Hiểu Giai không dám, bởi vì tất cả mọi người đều ở chỗ này, nhưng Đoạn Tuấn Hiền lại thừa dịp lúc hai người kia nghỉ ngơi kéo cô ra ngoài, sau đó cô liền bị Đoạn Tuấn Hiền đẩy vào trong toilet nhỏ hẹp.

"Anh muốn làm cái gì? Bọn họ vẫn còn ở bên ngoài, hơn nữa hai người chúng ta chen chúc ở bên trong này, nếu bị người khác thấy thì sẽ không hay!" Ngải Hiểu Giai tức giận nói.

Sau khi cô tạm ngừng nói chuyện Đoạn Tuấn Hiền liền ngăn chặn môi của cô lại, Ngải Hiểu Giai rất ngạc nhiên.

"Không nên như vậy, buông tôi ra!" Ngải Hiểu Giai giãy giụa nói, nhưng toilet nhỏ như vậy, cô cũng không thể trốn đi đâu được.

Đoạn Tuấn Hiền to gan đưa đầu lưỡi chui vào trong miệng cô, trêu chọc hàm răng cùng cái lưỡi thơm tho của cô, bàn tay anh ôm chặt eo cô, anh mãnh liệt tấn công thiếu chút nữa làm cho cô không thể chống đỡ được, cho đến khi cô cảm giác thiếu dưỡng khí, không thể thở được thì cô mới nhớ ra là phải đẩy anh.

Đoạn Tuấn Hiền buông cô ra, cô vội vã thở hổn hển tựa vào trên người của anh .

"Mới vừa rồi em đều để ý đến tôi đúng không?" Đoạn Tuấn Hiền nở nụ cười rất sâu rồi hỏi.

Ngải Hiểu Giai cũng biết nhất định là mình bị anh nhìn thấy, nhưng lại không thể thừa nhận "Tôi mới không có" "Vậy em biết hai người bọn họ cùng đi, nên không vui sao?" Mới vừa rồi Đoạn Tuấn Hiền không có cơ hội hỏi, hiện tại rốt cuộc anh có thể đơn độc ở cùng với cô rồi.

"Không có gì không vui, cũng chỉ là công việc mà thôi." Cô ngửi thấy mùi hương thật thoải mái ở trên người anh, sau đó cô đứng ngay ngắn nhìn anh .

Đoạn Tuấn Hiền nhìn gương mặt cô hồng hồng, liền dùng bàn tay bắt đầu vuốt ve, da của cô vẫn đẹp như thế, tựa như da của em bé vậy.

" Nhìn tôi thân mật cùng Hàn Na như vậy, em có ghen không ?." Đoạn Tuấn Hiền muốn nghe được câu trả lời của cô.



"Vậy thì thế nào? Đó lại không phải là nhà tôi." Ngải Hiểu Giai tránh thoát tay của anh liền cách xa anh .

Ngải Hiểu Giai dĩ nhiên cảm thấy trong lòng không thoải mái, bởi vì tình cảm cô của đối với anh vẫn luôn không thay đổi, chỉ là coi như cô nói mình ghen thì có ích lợi gì, giữa bọn họ còn có thể trở lại lúc ban đầu sao? Coi như bậy giờ Đoạn Tuấn Hiền hôn cô, cũng chỉ là ở trong đáy lòng anh, căn bản anh cũng không dám thừa nhận thân phận của cô.

"Không có, tôi không có ghen cái gì?" Cô không được tự nhiên nói.

Đoạn Tuấn Hiền ôm cô vào trong ngực "Mặc kệ em có ghen hay không, dù sao thì tôi cũng ghen, em không được đến gần Lý Thái, nếu không tôi sẽ ghen ." Ngải Hiểu Giai có chút ngạc nhiên, anh sẽ ghen? Cô cho rằng Đoạn Tuấn Hiền chỉ cố ý đùa bỡn cô mà thôi, không ngờ anh thật sự đang ghen, vậy có thể giải thích hành động của anh, bởi vì anh quan tâm cô, đúng không?

"Tôi không có bất kỳ tình cảm nào đối với Hàn Na, em có thể yên tâm, nhưng mà tôi lại lại lo lắng em cùng Lý Thái, hắn đối tốt với em như vậy, em sẽ thích hắn sao?" Đoạn Tuấn Hiền nhẹ nhàng hỏi, trong giọng nói có chút không tự tin.

"Tuấn Hiền. . . . . ." Cô dĩ nhiên sẽ không thích Lý Thái, nhưng cô không biết nên nói như thế nào, cô còn có thể tiếp tục thương anh sao?

"Hiểu Giai, có một số việc không phải đã qua là có thể đi qua, nếu như trong lòng còn có tình cảm, coi như mình giấu được thì rồi cũng sẽ bị người khác biết được." Đoạn Tuấn Hiền biết cô không muốn nói, anh liền kéo khoảng cách của hai người, canh chừng nhìn cô.

Ngải Hiểu Giai hiểu, chỉ là cô muốn trốn tránh, cô không buông ra, cho nên cô lại không dám đến gần anh một bước. Đoạn Tuấn Hiền thở dài, vẻ mặt anh có chút bi thương "Thôi, tôi cho em thời gian, tôi đi ra ngoài trước." Đoạn Tuấn Hiền nói xong liền đi, để Ngải Hiểu Giai ở lại trong toilet, trong lòng cô không biết nên làm sao? Cô vẫn luôn thích Đoạn Tuấn Hiền, hiện tại cô biết cảm giác Đoạn Tuấn Hiền đối với cô cũng như vậy, nhưng nếu như bọn họ lại ở cùng nhau, vậy nhất định sẽ chọc cho Mẹ Đoạn bất mãn, đến lúc đó chuyện đã qua vẫn sẽ tái diễn, cô vẫn sẽ bị buộc rời đi.

Cô rốt cuộc nên làm cái gì? Lựa chọn trốn tránh Đoạn Tuấn Hiền sao? Ngải Hiểu Giai không nhịn được khóc, tại sao cô lại làm cho cuộc sống của mình trôi qua khó khăn như thế đây?

Đến Hongkong, Lý Thái liền đi nói chuyện làm ăn cùng Đoạn Tuấn Hiền, Hàn Na tự mình chạy đi chơi, chỉ để lại Ngải Hiểu Giai, cho nên anh liền đi xử lý công việc trước, đi khảo sát thị trường Hương Cảng.

Buổi trưa, Đoạn Tuấn Hiền gọi điện thoại cho cô, "Em đang ở đâu?" "Cửu Long." Ngải Hiểu Giai nhìn trên đường, quả nhiên nhiều năm như vậy vẫn không có thay đổi.

"Tôi đang ở Trung Hoàn, em muốn tới đây dùng cơm không?" Đoạn Tuấn Hiền lo lắng cô có làm việc mà quên ăn cơm hay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook