Vũ Thần Không Gian

Chương 17: Xung đột

Phó Khiếu Trần

18/03/2013

- Những tài liệu này, kể cả Bạo Hùng Trảo, da lông Liệt Diễm Hồ tàn phá. . . tổng cộng là 200 khối Hạ Phẩm Linh Thạch.

Bên trong một gian tiểu điếm không lớn, một lão giả có chút khô gầy chậm quá nói.

Lão giả này ở chỗ này mở cửa tiệm đã hơn năm mươi năm, đến lúc nào cũng mở cửa tiệm thu mua những tài liệu trên người Yêu Thú, nhưng không có ai biết, ngay cả Diệp Hi Văn đã hỏi Diệp Không Minh, Diệp Không Minh cũng không biết, thời điểm Diệp Không Minh đến Nhất Nguyên Tông, lão đầu này cũng đã ở đây rồi, hắn từ trước giá cả vừa phải, già trẻ không lừa gạt.

- Cái giá tiền này ngươi có dị nghị gì sao?

- Không có.

Diệp Hi Văn lắc đầu nói, cái giá tiền này tính toán cũng được, bán ở địa phương khác, còn chưa có cao như vậy.

Đương nhiên, giá chính thức cũng không ở chỗ này, mà là những cái yêu hạch kia, những yêu hạch kia đều là tập hợp toàn thân tinh hoa Yêu Thú, những Yêu Thú tinh hoa, toàn bộ đều tập trung vào bên trong yêu hạch, trên tay Diệp Hi Văn có yêu hạch tối thiểu có thể bán được tám trăm linh thạch, cùng hơn một Ngàn Linh thạch, tổng cộng có thể thu được 2000 Hạ Phẩm Linh Thạch.

- Có những tài liệu Yêu Thú này, trên ngươi có lẽ cũng không thiếu yêu hạch nhỉ.

Lão giả khô gầy, nhìn Diệp Hi Văn nói.

- Nếu như có thì bán cho ta, giá cả sẽ không để cho ngươi chịu thiệt đâu.

Diệp Hi Văn thầm nghĩ, có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái, liền đem yêu hạch trong không gian giới chỉ toàn bộ lấy ra, đặt tới trên mặt bàn.

Lão giả khô gầy có chút ngoài ý muốn, nhìn thoáng qua Diệp Hi Văn, cũng không nghĩ đến Diệp Hi Văn có thể xuất ra nhiều yêu hạch như vậy, coi như là đệ tử hạch tâm chỉ sợ một lần cũng không xuất ra nhiều yêu hạch như vậy.

- Những yêu hạch này, định giá tám trăm năm mươi khỏa Hạ Phẩm Linh Thạch?

Lão giả kia nhìn Diệp Hi Văn hỏi.

- Rất tốt, đa tạ.

Diệp Hi Văn gật gật đầu nói, so với hắn muốn còn nhiều hơn một chút.



Sau khi thu linh thạch về, Diệp Hi Văn đi ra khỏi tiểu điếm, đột nhiên có tiếng cãi lộn bên ngoài truyền ra.

- Nói bậy, ta căn bản cũng không có nhìn bản Thiên Tiên Bộ.

Một thanh âm có chút lo lắng nói ra.

- Hừ hừ, chưa có xem, chưa có xem làm sao ngươi biết quyển bí tịch này gọi là Thiên Tiên Bộ, nếu như mỗi người đều nói với ngươi giống như vậy, sau khi xem xong đều không mua, về sau ta mua bán như thế nào.

Một tiếng thanh âm tục tằng từ trong đám người truyền tới.

- Tóm lại hôm nay Thiên Tiên Bộ này, ngươi không mua cũng phải mua, ngươi đã xem qua rồi, phải trả tiền 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch.

Trong đám người một mảnh xôn xao, 500 khối Hạ Phẩm Linh Thạch, chỉ sợ rất nhiều Nội Môn Đệ Tử, không có nhiều tiền như vậy.

Diệp Hi Văn tiến vào trong đám người, thấy hai người trẻ tuổi đang cãi lộn, tên mập mạp thiếu niên kia Diệp Hi Văn nhìn thấy chính là hảo hữu Vương Liệt.

Còn người thanh niên kia là một Đại Hán cao lớn thô kệch, ước chừng trên dưới hai mươi tuổi, rất là tục tằng, lúc này nhìn Vương Liệt, mang theo vẻ mặt đắc ý.

- Lại là Mã Nghiêm, chậc chậc, tên đệ tử này thật sự là xui xẻo, không nghĩ tới bị Mã Nghiêm lừa dối, cũng không biết Mã Nghiêm ở đâu tìm đến một bản thân pháp bí tịch, rõ ràng tìm trong cửa của một vị trưởng lão nói là một bộ Tiên Thiên thân pháp, tuy không hoàn toàn, nhưng hắn phải dựa vào quyển bí tịch này, làm bộ bán bí tịch, sau đó:đợi người khác có hứng thú đến xem, hắn vô lại nhìn người khác không mua, sau đó ép người phải mua, cũng có thật nhiều người táng gia bại sản rồi.

- Đúng vậy rồi, đúng là không biết xấu hổ, hắn có thể làm sao, ca ca hắn Mã Anh, lần này thi đấu rất có hi vọng trở thành đệ tử hạch tâm, từ nay về sau là cá vượt Long Môn rồi, những đệ tử kia, ăn phải lỗ vốn, cũng chỉ có thể nhận biết, bằng không thì thế nào, không nói ca ca Mã Nghiêm, ngay cả một mình Mã Nghiêm chính là Hậu Thiên Ngũ Trọng đỉnh phong, tại Nội Môn Đệ Tử trong đều xếp top hai mươi, có chịu thiệt cũng chỉ có thể chịu đựng mà thôi.

Diệp Hi Văn nghe xong, thì ra là như vậy, trong Nhất Nguyên Tông không khỏi có mua bán Công Pháp, nhưng có một điểm, nhưng đệ tử Nhất Nguyên Tông đạt được Công Pháp, đó là Công Pháp tông môn, cấm truyền ra bên ngoài, cũng là cấm mua bán, nhưng nếu như đệ tử Nhất Nguyên Tông chính mình từ bên ngoài đạt được, thì tông môn cũng không cấm mua bán.

Đương nhiên, từ bên ngoài lấy được Công Pháp, nếu như cống hiến cho tông môn, cũng sẽ đạt được chỗ tốt rất lớn, ngoại trừ linh thạch ra, còn có ban thưởng điểm tích lũy, căn cứ vào Công Pháp bất đồng, ban thưởng cũng bất đồng, có thể nói là phi thường hậu đãi.

Chẳng qua nếu như là mình bán, có thể mua bán rất nhiều lần, trong lúc này ưu khuyết khó phân biệt, xem cá nhân lựa chọn mà thôi.

- Bí tịch trên mặt viết Thiên Tiên Bộ, ta cũng không phải mù lòa, làm sao nhìn không tới, nhưng nội dung bên trong ta căn bản không thấy qua.

Vương Liệt lo lắng nói, trong nhà Vương Liệt là đại gia đình, trong nhà đối với hắn có rất nhiều hi vọng, hắn trước giờ so với Diệp Hi Văn chi tiêu xa xỉ hơn rất nhiều, bởi vậy sau khi đột phá Hậu Thiên Tứ Trọng có thể đến mua một môn thân pháp.

Đối với Võ Giả mà nói, tầm quan trọng một môn thân pháp có thể nghĩ, nhưng 500 Hạ Phẩm Linh Thạch, đối với hắn mà nói, thật sự là số trên trời, táng gia bại sản cũng không mua nổi, lúc này hắn muốn ly khai, kết quả lại bị Mã Nghiêm ngăn lại, vu chính mình xem qua bí tịch.



- Ta nói ngươi nhìn, chính là ngươi đã nhìn.

Mã Nghiêm cười lạnh một tiếng, hắn sao lại không biết, xem bộ dạng Vương Liệt đã biết rõ gia cảnh không tệ, chính là có thể bóc lột được đối tượng.

- Ít nói nhảm, đưa tiền cho ta, bằng không thì ta phế đi võ công của ngươi.

Mã Nghiêm lãnh khốc nói.

Người chung quanh đều rùng mình, bởi vì trước kia xác thực có người bị hắn phế bỏ võ công, cuối cùng chán nản rời khỏi Nhất Nguyên Tông.

Đây là thế giới mạnh được yếu thua, ca ca Mã Nghiêm là Nội Môn Đệ Tử cường giả, tại cao tầng đều có quan hệ, người đệ tử kia bị phế bỏ võ công, nhưng cuối cùng cao tầng cũng không có đem Mã Nghiêm xử phạt.

- Ta không có tiền.

Vương Liệt nói.

- Mạnh miệng, ta muốn nhìn, là ngươi mạnh miệng, hay là quả đấm của ta cứng rắn.

Mã Nghiêm nhe răng cười, một quyền đánh ra, quyền kình bóp méo không khí, đánh không khí đùng đùng rung động, tuy Mã Nghiêm hoành hành ngang ngược, nhưng công phu cũng không kém.

Vương Liệt cắn răng, đem công lực vận dụng đến cao nhất, bày ra tư thế.

- Xíu…

- Bành.

Đột nhiên một tiếng xé gió thê lương từ trong đám người truyền đến, một hòn đá nhỏ giống như tia chớp, lập tức xẹt qua không khí, trực tiếp hung hăng đánh trúng vào nắm đấm của Mã Nghiêm.

- Ah.

Mã Nghiêm lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị giết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Thần Không Gian

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook