Xã Hội Thượng Lưu (Người Thừa Kế)

Chương 10: Anh Mãi Trong Tim Em

Alferos

13/11/2015

Ở trong làng, mọi người đều đến chỗ khám bệnh khiến nơi đây trở nên đông nghẹt nhưng ý thức của họ rất tốt. Họ xếp hàng và im lặng chờ được khám

“Người tiếp theo”

“Bác sĩ. Anh vất vả rồi” một nữ y tá đứng kế bên nói

“Đâu có gì đâu. Giúp đỡ được họ tôi cảm thấy rất vui” Nick mỉm cười khiến các nữ y tá đều thích và yêu quý. Lúc trước khi anh đến đây cùng Rachel, chính Rachel là người chỉ anh cách đi làm tình nguyện và cũng chính cô nói với anh “Khi anh giúp đỡ họ, chính anh cũng là người thấy hạnh phúc’’

Lúc này

“Thật đau lòng mà… biết trước như thế này thì em đã đến đây cùng anh rồi” Rachel đứng cách xa Nick không bao nhiêu, gương mặt đáng yêu hiện lên. Khi cô tới, thấy anh mỉm cười với các cô y tá nên cô có chút ghen tị

“Em sao vậy? Đừng nói em đang ghen đó nha” Nick mỉm cười, đi lại chỗ cô

“Ai nói ghen chứ. Nếu muốn ghen thì phải để anh ghen’’ cô nhìn Nick không chớp mắt. Nick thấy cô lúc này liền muốn ôm cô vào lòng nhưng nghỉ đến còn rất nhiều người đang chờ anh

“Em không ghen cũng được nhưng tiểu thư đây có thể giúp anh một tay được không” cử chỉ của Nick lúc này làm cô bật cười

“Được thôi” cô nắm tay Nick đi lại chỗ khám bệnh

Thấy cô đến mọi người liền vui mừng chào hỏi

“Cô Rachel, cô vẫn khỏe chứ”

“Cám ơn mọi người… cháu vẫn khỏe’’ Rachel mỉm cười rồi đi lại đỡ cụ già

“Để cháu đỡ cụ nha’’ Rachel vui vẻ dỡ bà cụ đi lại để cho Nick khám bệnh, các cô y tá ai cũng ngưỡng mộ cô vì cô thật sự rất đẹp

Khoảng hai tiếng sau, việc khám bệnh miễn phí sắp kết thúc. Lúc này một bác sĩ lại chỗ Nick

“Cậu cùng bạn gái đi chơi đi… để tôi khám bệnh cho những bệnh nhân còn lại cho… cũng còn có hai người nữa mà’’

Chưa kịp để Nick trả lời, cô đã nói thay anh

“Cảm ơn bác sĩ nhiều nha’’ rồi Rachel nắm lấy tay Nick kéo anh đi “Đi thôi’’

Mọi người nhìn họ mà cảm thấy ghen tị

“Bác sĩ à. Cậu ấy thật hạnh phúc khi có bạn gái tài giỏi’’

“Đúng vậy. Cô ấy rất dễ thương và xinh đẹp. Ai lấy cô ấy chắc phải hạnh phúc lắm’’

Dọc con đường, cô và anh cười nói vui vẻ. Do là buổi chiều nên các cửa hàng fast food, các nơi mua sắm mở cửa thu hút được nhiều người. Các nơi chơi trò chơi tấp nấp trẻ em

“Anh à. Em muốn ăn kem’’ Rachel nhìn Nick mỉm cười. Nick thấy cô vậy cũng gật đầu rồi dẫn cô lại người bán kem

“Em muốn ăn hương gì ?’’

“Táo’’ cô chỉ vào hương táo mà nói. Nick hiểu rất rõ cô liền

“Bác cho hai cây kem hương táo nha. À mà quên nhớ bỏ chút sữa ở ngoài sẽ thơm và ngon hơn’’ bác bán kem nhìn họ rồi mỉm cười, ngay lập tức hai cây kem đã đưa tới tay họ. Rachel cầm cây kem mà vui vẻ anh

“Lâu vậy rồi mà anh vẫn còn nhớ hương vị của em’’

“Anh là ai chứ ?’’ được cô khen, anh càng đắc ý hơn. Cả hai cùng cầm kem ăn cùng đi dạo. Nhìn nơi này tấp nập, đông đúc, tiếng cười giòn rã vang lên làm con người ta cảm thấy hạnh phúc theo

“Trời ngày càng lạnh, để em lựa áo len cho anh’’ Rachel nắm lấy tay Nick, kéo anh vô một shop đồ. Nói đây là làng thôi chứ cuộc sống nơi đây rất hiện đại, các nhãn hiệu thời trang trên thế giới không nhiều thì ít đều tập trung vào đây vì nơi đây khách du lịch đến tham quan rất nhiều

“Xin kính chào quý khách’’ nhân viên nữ thấy khách hàng liền vui vẻ cuối chào

“Thiếu gia và tiểu thư muốn mua gì ?’’

“Áo len’’ cô lạnh nhạt trả lời

“Xin mời hai vị qua bên này’’ cô nhân viên cửa hàng vui vẻ giới thiệu và chỉ dẫn

“Đây là mẫu mới nhất của nhãn hiệu thời trang WW’’

“Được rồi. Cô không cần phải giới thiệu đâu. Tôi muốn tự mình chọn’’ Rachel quay sang nhìn cô nhân viên đó. Như hiểu ra ý cô

“Chúc khách hàng có một ngày mua sắm vui vẻ’’

Rachel nhìn xung quanh, Nick cũng nhìn theo cô. Các áo len ở đây đều là những nhãn hiệu nổi tiếng và chất lượng rất tốt.

“Trong đây có cái nào do em thiết kế không ?’’ Nick tò mò nhìn cô vì anh thấy ở ngoài có ghi dòng chữ “Thời trang thu đông của nhãn hiệu W&W”

“Có’’ Rachel vẫn chăm chú quan sát, lọt vào mắt cô là chiếc áo xanh đen ở giữa

“Anh nghĩ cái đó sao ?’’ Rachel nhìn Nick, tay thì chỉ cái áo len kế bên

“Nó thật đẹp’’

“Vậy anh mặc vào cho em xem đi’’ Rachel lấy cái áo xuống, đưa cho Nick. À mà không… cô không để anh tự mặc mà chính tay cô mặc vào cho anh. Sau khi xong, cô đứng ra xa nhìn anh

“Nó sẽ hợp với áo sơ mi của anh lắm, kết hợp với áo trắng của bác sĩ sẽ đẹp hơn nhiều. Lấy cái này đi’’ Rachel mỉm cười vì cuối cùng cũng tìm được cái hợp với anh. Cô không hổ danh là nhà thiết kế xuất sắc mà

“Không phải anh đẹp sao ?’’ Nick thấy bạn gái mình khen vui sướng liền chọc cô

“Anh đẹp sao. Nhưng không đẹp bằng áo’’ cô giúp anh cởi cái áo ra… cô định đi lại chỗ tính tiền thì Nick nắm tay cô lại

“Không phải để mình anh mặc được. Em cũng phải mặc chứ’’ Nick lôi cô đến chỗ áo len dành cho nữ. Nảy giờ trong quá trình cô lựa, anh đã ngó xang đó và thấy chiếc áo màu xanh lá mạ rất hợp với cô. Làm dáng cô thêm đẹp và tôn lên làn da trắng

Cô thấy Nick cầm chiếc áo len lên liền đi lại dang hai tay để anh giúp cô mặc

“Anh có mắt thẩm mĩ hơn em tưởng đó nha” Rachel khen Nick khiến anh thấy vui trong lòng liền đắc ý

“Giờ em mới biết sao?’’

Cả hai cùng đi mua sắm rất vui vẻ. Trời bắt đầu tối nên cả hai dừng nghĩ ngơi ở bờ biển. Nhìn mặt trời lặn mà tâm hồn cô và anh có chút nuối tiếc. Họ không muốn tiếp tục bước đi mà dừng lại… cầu mong cho thời gian hãy ngừng lại chứ đừng trôi qua như cơn gió thoảng bay đặc biệt là cô. Cả hai nắm tay nhau nhìn về phía trước. Tương lai sẽ ra sao? Cả hai cũng không biết. Bây giờ họ chỉ sống với hiện tại. Trân trọng những ngày ở bên nhau

“Anh à. Anh có biết em rất vui khi được ở bên anh không?”

“Tất nhiên. Anh đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi đặc biệt là khi em chính thức trở thành bà xã của anh” Nick mỉm cười, trên gương mặt anh hiện lên nỗi niềm vui vẻ còn cô thì mang tâm trạng nặng trĩu “Mẹ à! Con có nên yêu anh ấy nữa không?” cô nghĩ trong đầu. Lúc nảy lúc cô đi chơi cùng với Nick thì có mở điện thoại, thấy anh hai nhắn tin

“Hai đứa đi nước ngoài đi. Có lẽ ba sẽ sớm tìm ra hai đứa ấy. Mai anh sẽ đến. Em kêu Nick thu dọn hành lí đi. Anh đã đặt vé máy bay cho hai đứa đi Thụy Sĩ rồi”

Cô quay người lại nhìn Nick

“Chúng ta đi Thụy Sĩ nha”

Nick ngơ ngác nhìn cô

“Tại sao?”

“Em muốn nghĩ ngơi cùng với anh với lại em đã muốn đi Thụy Sĩ lâu rồi nhưng không làm được. Coi như là món quà anh tặng em trong ngày sinh nhật tuần sau của em được không?”

“OK. Để anh sắp xếp” Nick mỉm cười nhìn cô

“Không cần đâu. Em đã đặt vé rồi. Trưa mai sẽ bay” cô ôm lấy Nick

“Sao em biết anh sẽ đồng ý”

“Bởi vì anh yêu em” cả hai ôm nhau trông thật hạnh phúc trong tiếng sóng vỗ vào bờ, cơn gió ngang qua và ánh nắng yếu ớt của mặt trời đang dần khuất sau dãy núi.





“Mẹ à. Sao mẹ lại qua đây” Kun khi bất ngờ thấy mẹ mình xuất hiện

“Ông nội và ba con nói sẽ cho con gặp mặt gia đình con bé trước” mẹ anh kéo hành lí vào để trước cửa rồi đi vào nhà

“Con nhất định phải lấy cô ấy sao?’’ Kun nhìn mẹ anh

“Con muốn đổi ý”

“Đúng vậy. Con không đồng ý cuộc hôn nhân này?”

“Tại sao? Con đã để ý ai rồi sao?’’ mẹ Kun vẫn bình tĩnh nhìn con trai mình nhưng anh không nói chỉ nhìn mẹ mình

“Con nói thật đi. Ta không nói sai đâu đừng quên ta là bác sĩ tâm lí đó nha”

“Con…” Kun vẫn không muốn nói vì cả anh cũng không chắc sẽ gặp lại người con gái đó

“Con hãy xem hình con bé trước đã”



“Không. Ba không được làm vậy với con bé”

“Nếu ta không làm vậy thì Nick có thể sẽ bị ông con làm đến khi nào em con đồng ý kết hôn với Jonas thì thôi đó

“Cho con một ngày. Con sẽ dẫn em ấy đến nơi an toàn”

“Được. Ta cho con ngày mai… chỉ cần ngày mai con giấu Rachel đến nơi mà ông nội con không tìm thấy thì ta sẽ không làm thế. Nhưng chỉ cần ông con tìm ra con bé thì ta không giúp được gì cho hai đứa đâu” ông Stanford đứng lên bước ra khỏi phòng. Anh cô ngồi xuống ghế trong tâm trạng mệt mỏi.



“Em nhắm mắt lại đi” Nick cùng với Rachel đang đứng trước nhà, Anh nhìn cô

“Tại sao?”

“Anh sẽ cho em bất ngờ”

“Là gì vậy?”

“Em nhắm mắt đi trước đã”

Cô thấy Nick năn nỉ mãi nên đằng nhắm mắt lại… để anh dắt cô đi

“Em không được mở mắt đó nha”

Rachel nhắm mắt lại, cô đang rất hồi hộp. Khoảng 3 tiếng sau

“Em mở mắt ra đi” cô nghe được tiếng của Nick liền từ từ mở mắt ra. Trước mặt cô là màn đêm tối tăm

“Anh đâu rồi?” cô nhìn xung quanh nhưng không thấy ai trả lời

“Anh đừng dọa em. Anh không sao chứ?” cô bước vào trong định bật đèn lên thì

1…2…3

Trong nhà đột nhiên sáng lên, ánh sáng thấp thoáng màu sắc trong căn phòng

“Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Chúc mừng sinh nhật em, Rachel” Nick từ từ cầm bánh kem đi lại. Gương mặt Rachel đang rất xúc động, mắt cô như sắp khóc

“Nick đang đứng trước mặt cô, mỉm cười nhìn người con gái đang quá xúc động

“Anh biết tuần sau mới là sinh nhật em nhưng anh không muốn đợi đến đó. Anh muốn cùng em đón sinh nhật… muốn tự tay làm sinh nhật cho em. Anh không muốn cùng em đón sinh nhật với những người khác. Ngày sinh nhật em sẽ có rất nhiều người đến dự và gia đình em sẽ là người tổ chức… còn anh sẽ không làm được gì… chỉ có thể tặng quà cho em. Tuy là sớm nhưng anh hi vọng đây chính là món quà ý nghĩa anh dành cho em từ trước đến nay” Nick nhìn cô mà nói… anh thật sự rất yêu người con gái này

“Em cảm ơn anh” Rachel vì nghe những lời Nick nói mà cảm thấy vui, nước mắt cô chảy ra lúc nào cũng không hay. Cô rất muốn đi lại ôm lấy anh

“Nào… anh không thích em giống con mèo đâu. Thổi nến nào”

Rachel lau đi nước mắt, chắp hai tay lại ước rồi thổi nến. Đợi cô làm thủ tục xong, Nick nói “Happy birthday to you”



“Mẹ à. Đây là hình của Eliza sao?”

“Đúng vậy”

“Là cô ấy sao?” trong đầu Kun đang suy nghĩ

“Con biết con bé” mẹ anh ngạc nhiên khi thấy phản ứng của con trai mình

“Có lẽ”

“Vậy con sẽ đồng ý”



“Anh à, anh tự làm nó sao?” Rachel ngồi trong lòng Nick, nhìn bánh kem thơm ngon hương socola hình trái tim đang để trên bàn

“Đúng vậy. Hi vọng em thích” Nick ôm lấy cô

“Em phải thử mới được” Rachel lấy muỗng bắt đầu nếm thử. Nick hồi hợp chờ đợi kết quả

Sau khi anh xong… cô nhìn anh “Ngon lắm”

“Thật sao. Anh biết là sẽ ngon mà” nhìn thấy Nick vui như vậy… cô mỉm cười nhìn anh

“Anh phải ăn thành quả do mình tạo ra mới được” Nick định ăn nhưng cô cản

“Em chỉ muốn mình em ăn nó thôi” Rachel cản anh

“ Để khi nào anh làm cho em ăn nữa” Nick nhìn cô

“Không cần đâu. Em thích cái này hơn” cô lấy muỗng tiếp tục ăn bánh

Nick thấy vậy cũng cầm lên ăn như Rachel gạt muỗng anh ra

“Em không cho anh đâu” cô cầm lấy bánh kem chạy đi. Nick đuổi theo cô

“Cho anh ăn với”

“Không. Đây là quà sinh nhật anh tặng em mà”

“Cho anh ăn với” cả hai đuổi nhau. Rachel vô tình trượt chân ngã lên ghế sofa còn cái bánh kem cứ bay… bay đến mặt Nick và cuối cùng



Cả hai nhìn nhau… Rachel nín thở nhìn anh còn Nick thì nếm thử hương vị bánh kem đang dính trên mặt mình. 5 giây sau, Nick chạy vào phòng vệ sinh

Rachel thấy anh vậy liền đi lại, ngõ cửa

“Anh không sao chứ?”

Lúc nhau, Nick đi ra… cô vội đứng trước mặt anh

“Em xin lỗi’’

“Là anh xin lỗi với phải?”

“Không. Là em làm ăn bị dính bánh kem. Anh có bị thương chỗ nào không?” (dính kem thôi mà làm gì quá thế chị?”

“Không. Cũng may mà nó dính vào mặt anh chứ để em tiếp tục anh thì hôm nay anh đau lòng mất. Sao em lại nói nó ngon chứ” Nick nhìn cô

“Bởi vì anh là người em yêu… chỉ cần anh nấu gì? Làm gì? Với em tất cả đều tuyệt vời” Rachel ôm lấy anh vào lòng

“Anh không cần em phải làm vậy. Nếu nó không ngon thì cứ nói… lỡ may em ăn vào rồi bụng em bị gì thì anh phải làm sao đây chứ?’’ Nick ôm chặt lấy cô

“Đây là món quà tuyệt nhất trong ngày sinh nhật em”

Nick chợt nhớ ra điều gì đó liền kéo tay cô vào một căn phòng. Cả hai đứng trước một mô hình

“Đây là mô hình anh rất thích. Anh đã đem nó từ Mĩ về đây. Anh đặt tên cho nó là thị trấn tình yêu. Nó tượng trưng cho tình yêu giữa anh và em. Sau này chúng ta sẽ có cuộc sống thật tuyệt vời và mãi vui nhộn như thị trấn này” Nick nói xong anh nhấn nút ở đồ bấm điều khiển. Mô hình sáng lên và rực rỡ sắc màu. Anh tiếp tục nhấn nút nữa… chiếc tàu bao quanh mô hình chạy. Chiếc tàu chạy đến dừng lại chỗ cô. Nick tiếp tục nhấn nút, chiếc tàu mở ra . Trên đó là một sợi dây chuyền. Nick nhẹ nhàng cầm nó lên

“Đây là sợi dây chuyền mà chính anh thiết kế ra . Không biết em chó thích không?”

Rachel nhìn sợi dây chuyền mà gật đâu. Nó được thiết kế rất đơn giản với gam màu trắng của kim cương. Hình trái tim được bao quanh hai vòng tròn được khắc tinh xảo

“Nó sẽ luôn bên em như anh luôn bên em vậy đó” Nick đi lại đằng sau. Đeo nó vòng trong cho cô. Cả hai nhìn nhau mỉm cười. Lúc này

“Mở cửa”

“Là ai vậy?”

“Để anh ra mở”

Nick đi ra ngoài mở cửa thì thấy một đám áo đen đang đứng ngoài

“Các anh là ai?”

Đám người đó không nói gì. Đột nhiên xông vào nhà đánh đập Nick

Rachel ở trong nghe thấy tiếng gì đó lạ, cảm giác bất an lại hiện lên. Cô chạy ra ngoài

“Các người là ai. Thả anh ấy ra” cô nhìn đám người bao quanh Nick. Định chạy lại giúp anh thì đột nhiên hai tên áo đen chạy lại cản đường cô.

“Tiểu thư. Xin lỗi” hai tên áo đen đó cúi đầu rồi đi lại chỗ cô. Cô định đánh họ nhưng họ nhanh hơn cô đã kịp nắm lấy tay cô. Hồi nhỏ cô có học được chút võ để phòng thân nhưng hai người họ quá mạnh, lại nắm chặt lấy tay cô nên cô không thể làm gì?

“Các người thả anh ấy ra”

“Chúng tôi xin lỗi” họ vừa đánh vừa nói. Hai tên áo đen đang giữ cô thì kéo cô đi

“Thả tôi ra”

“Các người làm gì vậy?” Nick thấy cô vậy liền vũng vẫy ra khỏi đám áo đen đó. Tiến lại đánh hai người đang nắm chặt tay cô

“Em không sao chứ” Nick đẩy hai tên đó ngã lăn ra sàn rồi nắm lấy cánh tay cô

“Anh bị thương rồi”

“Anh không sao?”

Đột nhiên đằng sau có hai tên ngồi dậy, cầm gậy ở góc bên định đánh vào vai Nick nhưng Rachel kịp thấy đã đỡ thay anh. Nick thấy cô vậy liền lo lắng

“Em không sao chứ?”

“Anh chạy đi. Anh nhất định sẽ không sao? Hứa với em”

“Không. Anh không đi… nói với anh đã xảy ra chuyện gì với em?”

Đám áo đen từ từ ngồi dậy… kéo Nick ra khỏi người cô. Tiếp tục đánh anh. Rachel nhìn Nick vậy mà đau lòng. Cô nhìn thấy cái bình thủy tinh đang vỡ ở góc bên liền nhặt một mảnh vụn

“Các người dừng lại cho tôi”

“Tiểu thư” cả đám thấy vậy liền quay người lại

“Tiểu thư. Cô đừng làm vậy?”

“Tha cho anh ấy. Còn không tôi sẽ chết trước mặt các người”

“Chúng tôi xin lỗi. Đây là lệnh của ông chủ. Chỉ cần cô về cùng với chúng tôi thì chúng tôi sẽ tha cho anh ấy. Còn không cho dù cô có chết thì chúng tôi sẽ kéo anh ta cùng đi với cô” một người áo đen nói

“Không… em đừng đồng ý” Nick có lẽ đã hiểu được một ít

“Được. Tha cho anh ấy… tôi sẽ trở về’’

Đám áo đen thấy cô chủ mình đồng ý liền thả Nick xuống. Đi lại đõ cô chủ mình đứng lên

“Tiểu thư. Chúng ta đi” Rachel quay lại nhìn Nick

“Anh nhất định phải chăm sóc tốt bản thân”

Cô cùng đám áo đen bước ra khỏi cổng thì chiếc xe khác dừng lại. Bước xuống xe là hai chàng trai

“Thả em tôi ra”

“Cô chủ’’

“Chúng tôi xin lỗi’’ đám thuộc hạ một mực bảo vệ cô không để ai đến gần

“Anh hai. Chăm sóc Nick giúp em’’ Rachel nhìn anh hai mình rồi bước đi cùng đám áo đen

“Thiếu gia. Tiểu thư sẽ không có chuyện gì đâu’’ một thuộc hạ trong đám đó nhìn rồi bỏ đi. Đợi chiếc xe đen đó đi khỏi

“Cậu chủ. Còn Nick’’

“Mau vào thôi’’

Trong chiếc xe đen… người con gái hết lòng lo lắng

“Anh nhất định phải không sao ?’’

“Cô chủ. Chúng ta sẽ về nhà’’

“Được rồi’’ cô nhìn ra bầu trời đêm ngoài kia. Những kí ức giữa Nick hiện về cô, tay cô sờ vào sợi dây chuyền mà Nick đã tặng

“Anh mãi trong tim em’’

-----------------THANKS FOR READING------------------

P/S: 10 chương đã qua rồi. Cảm ơn tất cả các bạn đã theo dõi truyện của mình. Mình hi vọng sau khi đọc xong các bạn hay các tiền bối, anh, chị cho mình/em ý kiến nha,

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xã Hội Thượng Lưu (Người Thừa Kế)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook