Xuyên Nhanh: Mỗi Lần Xuyên Sách Đều Bị Bắt Xoay Chuyển Như Thần

Chương 5: Xoay Chuyển Như Thần Trong Niên Đại Văn

Ngư Tiểu Quai Quai

02/03/2022

Edit: At_Thiên Thiên

Cũng không phải tất cả mọi người đều tin tưởng thần đồng, đặc biệt là mấy người đã từng đi học được một chút, có một ít kiến thức, bọn họ không hề tin cái này. Rất nhiều người trong bọn họ bị sóng gió lớn mấy năm trước doạ sợ, đột nhiên nghe đến sự tích thần đồng, còn tưởng rằng đây lại là tuyên truyền giả dối. Đứa trẻ mới hơn mười tuổi, không chỉ tự học chương trình học cao trung, lại còn có thể dạy học cho người ta? Ha ha, ai mà tin được! Nói thẳng luôn là đứa trẻ đó tự học được kỹ thuật chế tạo vệ tinh, không phải càng trâu bò hơn à?

Nhưng là, ánh vàng thì sẽ không thể che giấu được.

Ngay đầu tiên có hai vị thanh niên trí thức biết được Lương gia có sách giáo khoa cao trung tài liệu với ôn tập, da mặt dày đến nhà cầu cạnh, mong được mượn để sao chép một chút. Lúc bọn họ đến, Nhan Tấn Vân đang giảng đề cho Lương Xuân Nha ở trong sân, còn giảng đề toán học. Hai vị thanh niên trí thức đứng bên cạnh nhìn một lát, sau đó bọn họ bị kinh hãi quá mức, đề mục này, bọn họ cũng không biết làm!

Người Lương gia đều rất phúc hậu, chỉ cần thấy lúc trước bọn họ thu nhận Nhan Tấn Vân là biết, bọn họ thật sự không phải người hà khắc. Nhóm thanh niên trí thức vừa mở miệng nói mượn tài liệu ôn tập, Lương Xuân Nha lập tức đồng ý. Cô hoàn toàn không nghĩ gì hơn, nếu hai vị thanh niên trí thức vì được cô cho mượn tư liệu mà đạt được thành tích tốt trong kỳ thi đại học, như vậy cô sẽ tự tăng thêm cho mình hai người cạnh tranh.

Thanh niên trí thức sau khi nhận được tài liệu cũng không rời đi, một bên Nhan Tấn Vân nhìn không chớp mắt, trong ánh mắt tràn ngập sự tò mò, một bên lắp bắp nói: “À…… này…… Nếu bọn tôi gặp phải đề mục không biết làm…… Có thể để Tiểu Thu chỉ cho bọn tôi được không!” Thời buổi này, bọn họ biết chạy đi đâu tìm được thầy giáo chứ, cho nên không thể bỏ qua thần đồng được!

Lương Xuân Nha quay đầu nhìn về phía Nhan Tấn Vân. Dù sao Nhan Tấn Vân cũng không có gì làm, gật gật đầu đồng ý luôn.

Cứ như vậy, kế sau Lương Xuân Nha, Nhan Tấn Vân lại có thêm hai vị thanh niên trí thức làm học sinh, bọn họ đều chuẩn bị muốn tham gia thi đại học. Thanh niên trí thức cùng thanh niên trí thức nối tiếp nhau, không tới mấy ngày, đội ngũ học sinh của Nhan Tấn Vân lại phát triển thành mười mấy người. Các dân làng dứt khoát thu dọn ra một gian phòng trống, lại nghĩ cách làm một tấm bảng đen, làm phòng học lâm thời cho bọn họ.

Những học sinh thanh niên trí thức này cũng không phải đều là thôn họ, còn có người đến từ thôn khác.

Người lớn tuổi nhất trong nhóm thanh niên trí thức cũng đã 30, vẫn học như chết đói. Nhan Tấn Vân không chỉ giải đáp nghi vấn, cậu còn giúp mọi người đề ra trọng điểm. Thời gian mọi người ôn tập quá ngắn, trọng điểm của Nhan Tấn Vân thực sự đã tăng thêm hy vọng cho mọi người!

Ngay cả nhóm thanh niên trí thức đều bắt đầu nói Nhan Tấn Vân là thần đồng, không còn ai hoài nghi tính chân thật của việc này.

Phóng viên trong huyện biết được việc này, cảm thấy đây là một tư liệu thực tế rất tốt, lập tức bắt lấy cơ hội này khiêng đài cameras duy nhất của toà soạn bọn họ đến. Lúc anh đến, Nhan Tấn Vân đang đứng trên băng ghế ghi chép lên bảng đen, nhóm thanh niên trí thức từ mười mấy, hai mấy đến cả hơn 30 tuổi phía dưới nghe giảng vô cùng nghiêm túc, vừa nghe còn vừa ghi chép lại lên giấy.

Không có ai chú ý tới phóng viên ngoài cửa.

Người thiếu niên vẻ mặt nghiêm túc mà chỉ vào bảng đen, còn các thanh niên vẻ mặt chuyên chú lắng nghe.

Đây là hình ảnh tuyệt đẹp đến nhường nào! Bỗng nhiên phóng viên có chút ngấn lệ, cảm xúc ấm áp sôi trào trong lòng anh. Đất nước chúng ta vừa mới trải qua mười năm bị thương tổn, nhưng chúng ta còn có hy vọng. Xem này, người thiếu niên đang dẫn dắt tương lai, người thanh niên đang khát khao tri thức. Chỉ cần chúng ta lập tức đặt chân, hăng hái hướng về phía trước, chúng ta sẽ chặt chẽ nắm được tương lai trong tay!

Phóng viên nắm lấy cơ hội ấn xuống màn trập, hình ảnh ấy đã được lưu giữ.



Đừng thấy lớp học bổ túc của Nhan Tấn Vân mở đến khí thế hừng hực, nhưng bản thân cậu không có học tịch, sẽ không thể tham gia thi đại học. Nhưng mà, trong lòng cậu đã sớm có kế hoạch. Sau khi đất nước khôi phục thi đại học, kỳ thi đại học năm 77 tổ chức ở mùa đông này, sáng đến năm 78 sẽ thi đại học vào mùa hè. Nói cách khác, lần thứ nhất thi đại học với lần thứ hai thi đại học chỉ cách thời gian nửa năm. Nhan Tấn Vân đều tính kỹ rồi, chỉ cần có người trong mười mấy học sinh của cậu đạt được thành tích tốt trong kỳ thi đại học năm 77, vậy thì người làm thầy là cậu nhất định sẽ được trường cao trung lân cận đặc cách tuyển chọn. Cứ như vậy, cậu sẽ có tư cách tham gia thi đại học năm 78.

Lui một bước nói, dù cho trường cao trung lân cận không muốn đặc cách tuyển chọn cậu, chờ tới năm 78, rất nhiều trường đại học ưu tú sẽ hưởng ứng quốc gia kêu gọi rồi thành lập ban thiếu niên. Chờ đến lúc đó, cậu hoàn toàn có thể thông qua đợt tự chủ tuyển sinh để học ban thiếu niên!

Tất cả đều thuận lợi đến không thể thuận lợi hơn! Hiện tại vấn đề duy nhất là, nhiệm vụ của Nhan Tấn Vân lúc này thật là thi đậu đại học, đền đáp quốc gia sao?

Thỉnh thoảng Nhan Tấn Vân cũng nghi ngờ trong lòng.

Nhưng vòng lại, trước đó Nhan Tấn Vân hoàn thành nhiệm vụ nhiều lần như vậy, sự thật chứng minh, vào lúc nhóm người qua đường Giáp hứa nguyện, bất luận bọn họ hy vọng có thể có được tiền tiêu không hết, hay là hy vọng có danh vọng xã hội siêu cao, lại hoặc là sự nghiệp thành công, vả mặt những kẻ đã từng xỉ nhục bọn họ, nguyện vọng đó thật ra đều có thể tổng kết thành người qua đường Giáp nhóm muốn trở thành một người thành công. Điều này ý nghĩa, khi nhiệm vụ giả chấp hành nhiệm vụ, hoàn toàn có thể bất chấp tất cả trở thành nhân sinh người thắng trước đã, sau đó quay lại phân tích xem mục tiêu thắng rốt cuộc là tiền, là quyền, là danh vọng, hay là cái khác.

Căn cứ vào điểm này, Nhan Tấn Vân cho rằng, phương hướng cậu nỗ lực sẽ không sai.

Đối với người thời này, thi đậu đại học đúng là một con đường rất tốt.

Chỉ cần nguyện vọng của nguyên thân không phải là trở thành đồ ăn hại, thì phương hướng Nhan Tấn Vân nỗ lực sẽ không sai. Mà trở thành đồ ăn hại là không có khả năng, một người cầu nguyện bản thân trở thành kẻ vô dụng thì sao có thể sinh ra ý chí lớn đến mức dựa vào đó đạt được tân sinh?

Nhan Tấn Vân còn nghĩ tới, nếu nguyện vọng của nguyên thân không phải trở thành nhân sinh người thắng thông thường, ví dụ như, nếu nguyện vọng cậu bé là ở lại thôn núi này cả đời để làm bạn với ông nội cậu, như vậy việc đi thi đại học có lẽ sẽ sai, nhưng Nhan Tấn Vân hoàn toàn có thể dùng lí do “Sau khi học hành thành công trở lại thôn núi dạy học, góp một phần nhỏ công sức cho sự nghiệp giáo dục của vùng sâu vùng xa” để trở về.

Cho nên, Nhan Tấn Vân cho rằng chính mình nhiệm vụ là không có khả năng thất bại.

Suy ngẫm như vậy, Nhan Tấn Vân hoàn toàn trở nên an tâm hơn.

(Truyện được đăng tại: https://dtruyen.com/xuyen-nhanh-moi-lan-xuyen-sach-deu-bi-bat-xoay-chuyen-nhu-than/)

Mùa đông năm 77, Lương Xuân Nha và 570 vạn thí sinh trên cả nước cùng nhau đi vào trường thi đã niêm phong mười mấy năm để thi đại học. Sau khi nhận được bài thi, cô bỗng nhiên không căng thẳng nữa. Cô cảm thấy bản thân nhất định có thể đạt được thành tích không tồi. Cảm ơn Tiểu Thu!

Nhan Tấn Vân cũng rất coi trọng Lương Xuân Nha. Tuy nhiên, chưa đến khi có thành tích thi đại học của cô, sinh hoạt của Nhan Tấn Vân đã thay đổi trước. Lãnh đạo công xã dẫn hai người đến trước mặt đội trưởng Lương: “Thần đồng của nhà các cậu đâu? Đây là người thân cậu bé.”

Nhan Tấn Vân đang còn dạy học các thanh niên trí thức ở phòng học lâm thời. Có vài thanh niên trí thức cơ sở kém, vào trường thi đại học đã biết lần này mình nhất định thi rớt, lúc này đang theo Nhan Tấn Vân chuẩn bị chiến đấu với kỳ thi đại học nửa năm sau. Đội trưởng Lương híp mắt đánh giá hai người này, bọn họ ăn mặc loại quần áo kiểu dáng mới mẻ độc đáo của người thành phố, trên cổ tay còn đeo đồng hồ, một người khoảng chừng 24-25 tuổi, người kia trông có vẻ cùng tuổi Nhan Tấn Vân. Ông có chút nghi ngờ hỏi: “Các cậu là người thân nào của Tiểu Thu vậy?”

Chủ yếu do thanh danh thần đồng của Nhan Tấn Vân quá lớn, sau khi lên báo còn lớn hơn nữa, đội trưởng Lương cũng sợ gặp phải kẻ lừa đảo, bởi vậy không nhịn được hỏi nhiều một câu. Nếu là người thân chân chính của Nhan Tấn Vân tới đây, đội trưởng Lương nhât định sẽ vui mừng thay cậu!

Người hơn hai mươi tuổi nói: “Chào đội trưởng Lương, cháu đã nghe mọi người nói, cả nhà chú chăm sóc Tiểu Thu rất tốt, cảm ơn mọi người! Cháu họ Tống, tên Tống Bác Duyên, là anh họ của Tiểu Thu. Ba cháu là cậu của Tiểu Thu, là cậu ruột.”



Đội trưởng Lương có chút sửng sốt: “Ruột thịt? Vậy mấy năm nay các cậu ……” Ông vẫn luôn cho rằng Nhan Tấn Vân không có họ hàng gần, ai bảo mấy năm nay Nhan Tấn Vân chưa từng nói qua trước mặt họ, thế mà cậu còn có một người cậu. Việc này đối với bản thân Nhan Tấn Vân mà nói thì cậu cũng thực vô tội. Cậu cũng sững sờ, sao bỗng nhiên lại có thêm người cậu. Lúc hai ba tuổi nguyên thân đã gặp phải biến cố gia đình, sau đó đi theo ông nội bị điều xuống đây, ký ức khi còn nhỏ không rõ ràng, nguyên thân cũng không nhớ rõ mình còn có cậu.

Tống Bác Duyên áy náy nói: “Mấy năm nay gia đình cháu vẫn luôn ở nước ngoài, ông nội của cháu trước sau đều thương nhớ cô và em họ……” Cả nhà họ đều nhớ nhung người thân ở trong nước, nhưng tình hình trong nước kém như vậy, bọn họ đâu dám về nước? Nhỡ đâu lúc trở về bị điều tra. Bọn họ sẽ không thể liên hệ người nhân trong nước. Nếu bị phát hiện có quan hệ với nước ngoài, càng trốn không thoát cảnh bị phê đấu!

Cũng bởi vậy, ông nội nguyên thân ngày thường không kể chuyện về nhà cậu cho nguyên thân, sợ trẻ con nói lỡ miệng.

Người Tống gia vẫn luôn nhẫn nhịn chờ mong, chính sách trong nước vừa chuyển biến tốt, bọn họ lập tức nhanh chóng trở về, sau đó tốn không ít sức lực để tìm hiểu tin tức. Không nghĩ tới, cô và dượng cùng với em gái nhỏ đã sớm không còn nữa, sau khi ông nội Phương gia cũng qua đời, toàn bộ Phương gia chỉ còn lại một mình em họ…… Thấy Tống Bác Duyên đỏ đôi mắt, đội trưởng Lương cùng thở dài.

Có người lãnh đạo công xã bảo đảm, xác định Tống Bác Duyên không phải người xấu, đội trưởng Lương lập tức dẫn bọn họ đi về phía phòng học lâm thời, vừa đi vừa kể cho bọn hắn những thứ mấy năm nay Nhan Tấn Vân đã trải qua. Toàn bộ hành trình đều là hai người Tống Bác Duyên và đội trưởng Lương giao lưu với nhau, người thiếu niên trạc tuổi Nhan Tấn Vân không nói gì, đội trưởng Lương đoán cậu chắc là em trai Tống Bác Duyên.

Nhưng thật ra người này là học sinh của ba Tống Bác Duyên, xem như sư đệ Tống Bác Duyên, không có quan hệ huyết thống gì với Tống gia. Mấy năm trước, lúc người Tống gia còn ở nước ngoài, cơ duyên xảo hợp phát hiện và nhận nuôi cậu từ một nhà cô nhi viện trong Thiên Chúa giáo. Lần này Tống Bác Duyên về nước tìm người thân, tiểu sư đệ một hai đòi đi theo. Cậu cũng có gương mặt Hoa Quốc, không phải người nước ngoài.

Không bao lâu, bọn họ đi tới bên ngoài phòng học.

Đội trưởng Lương hô một tiếng về phía trong phòng, Nhan Tấn Vân vẫy vẫy tay, chầm chậm mà đi ra phòng học.

Bỗng nhiên, Nhan Tấn Vân dừng bước chân, cả người ngây ngẩn nhìn chằm chằm hai người phía sau Đội trưởng Lương. Đội trưởng Lương nghĩ thầm, hoá ra Nhan Tấn Vân còn có thể nhận ra được anh họ mình sao? Cũng đúng, Nhan Tấn Vân là thần đồng mà, thân là thần đồng nhất định nhớ được từ nhỏ!

Liền thấy Nhan Tấn Vân cười vui vẻ, vui mừng chạy tới, nhanh chóng chạy đến trước mặt ba người, sau đó giữ chặt Tống Bác Duyên…… sư đệ bên cạnh Tống Bác Duyên. Vừa nãy Đội trưởng Lương nói là gì nhỉ? Hình như là anh họ……

“Anh họ? Hoá ra cậu là anh họ của tôi!” Nhan Tấn Vân vui rạo rực mà nói.

Đây là người nhân, chẳng sợ xa cách nhiều năm như vậy, vừa thấy mặt vẫn có thể nhận ra được! Cảnh tượng đoàn viên ấm áp này thật là cảm động, đội trưởng Lương không rõ chân tướng vui mừng mà cười, ông thậm chí còn cảm thấy hốc mắt mình có chút nóng.

Tống Bác Duyên: “……”

Từ từ, đồng chí đội trưởng ơi hốc mắt chú nóng quá sớm!

Cháu mới là anh họ cơ mà!

Em họ Tiểu Thu, em không nhìn thấy anh đứng chỗ này sao, một chiếc anh thật lớn rõ rành rành đây này!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện Đam Mỹ
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Mỗi Lần Xuyên Sách Đều Bị Bắt Xoay Chuyển Như Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook