Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị

Chương 15

Vũ Lạc Manh

20/11/2020

Ba ngày sau là Hòa Hương Viên gặp mặt lần đầu tiên, cho nên sáng nay không cần đi Lan Tích Điện hướng Hoa Thần Thượng Quan Tuyết thỉnh an, những tưởng có thể làm bạn với cái giường thêm một chút lại bị Thải Hà cưỡng chế ép tỉnh dậy, rửa mặt chải đầu thay y phục.

Quần áo mặc hôm nay khẳng định là bộ lễ phục Hoán Y Cục vừa đưa tới ba ngày trước kia, bởi vì là lễ phục cho nên so với quần áo bình thường phức tạp hơn một ít, rộng hơn một ít, bên trong mặc áo dài lụa vàng nhạt bên hông đeo một cái đai lưng hoa văn màu lam, bên ngoài khoác áo khoác dài lễ phục màu lam thêu tuyết liên hoa ( sen trắng)

Mái tóc dài đen bóng được ngọc quan cao cao dựng lên, khi cọ son bột hiện gần tầm mắt, Hà Duyệt sợ tới mức vội vàng ngăn cản:" Thải Hà, cái này không cần dùng, như vậy là tốt rồi." Hà Duyệt mới không muốn giống yêu nghiệt đi gặp người khác đâu, trở thành tầm ngắm công kích của mọi người.

Thải Hà nhìn nhìn khuôn mặt Hà Duyệt, da thịt trắng nõn như bạch ngọc, đôi mắt hồ ly yêu mị, môi hồng nhuận, hấp dẫn ánh mắt Thải Hà thật sâu, sau cười nói:" Chủ tử chắc chắn trở thành người đứng đầu hôm nay."

Hà Duyệt nhíu mày, nhìn chằm chằm chính mình trong cỗ gương đồng, ngay cả hắn đều nhịn không được khối thân thể này so với những nam tử khác xinh đẹp gấp nhiều lần, lại nhớ tới những người phiền toái trong hậu cung, Hà Duyệt vẫn là kêu:" Thải Hà ngươi giúp ta điểm một ít phấn."

Thải Hà trừng mắt nhìn, hiểu ra dụng ý của Hà Duyệt cũng không nói gì thêm nữa, cầm lấy phấn bổ trang cho Hà Duyệt, hết thảy đều chấm dứt, Hà Duyệt xem lại khuôn mặt nhìn trắng không có huyết sắc giống người đã sinh bệnh thật lâu. Hà Duyệt thực vừa lòng nhưng Thải Hà cùng Tử Ngọc lại không như vậy, nhưng các nàng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của chủ tử, ngoan ngoãn cùng Hà Duyệt dùng bữa sớm rồi xuất phát đi Hòa Hương Viên.

Lâm Hoa Điện cách Hòa Hương Viên khá xa, Hà Duyệt đành phải đi trước một canh giờ. Xuyên qua tầng tầng cửa cung, nhận cung nữ nô tài thỉnh an, giờ Tỵ mới tới được Hòa Hương Viên.

Bước vào Hòa Hương Viên, một cỗ mùi thơm ngát xông vào mũi, cẩn thận lưu ý, mới nhận ra đây chính là hương hoa mẫu đơn. Âm thanh cười vui nổi lên bốn phía, tùy ý nhìn ra xa, nhìn thấy gương mặt mỉm cười của Chu Tử Hoa, nhất thời quên mất những gì mình đã chuẩn bị ở trước khi ra ngoài, bước nhanh tiến lên la lớn:" Tử Hoa."

Chu Tử Hoa nghiêng đầu nhìn về phía Hà Duyệt, mặt không chút máu dọa Chu Tử Hoa nhảy dựng kinh hách, khẩn trương lo lắng giữ chặt cánh tay của Hà Duyệt nói:" Duyệt Quân đây là bị làm sao? Mấy ngày trước nhìn còn tốt lắm mà, như thế nào lại tiều tụy như vậy, có phải hay không phát bệnh, đã tìm Thái y hay chưa???"

Hà Duyệt chột dạ cười cười, ho nhẹ vài tiếng, thấp giọng mỉm cười nói:" Ta không sao, chính là ban đêm bị nhiễm phong hàn, Tử Hoa không cần lo lắng."

Tuy rằng sắc mặt không có chút máu thoạt nhìn rất tiều tụy bất quá cái mỉm cười vừa rồi vẫn có thể cảm nhận được tinh thần hiện tại không tồi, nghĩ tới đây Chu Tử Hoa cũng thoáng thả lỏng, bất quá sắc mặt vẫn thật nghiêm túc nhìn cung nữ bên người Hà Duyệt:" Thân thể chủ tử các ngươi yếu, ngày thường nên chú ý nhiều một chút, nếu thiếu cái gì cứ tới tìm bản quân." Hai câu sau là đối với Hà Duyệt nói.



Hà Duyệt ý tứ có chút chột dạ, dù sao hắn đây là vì muốn hù mọi người nên mới diễn trò ra như vậy, lỗ tai hồng nhuận gật gật đầu, mang theo khóe miệng khẽ dương, chân thành cười cười nói:" Cảm ơn ngươi Tử Hoa."

" Ngươi với ta bây giờ còn cái gì mà cảm ơn."

"Cũng không phải vậy, nói cảm ơn không phải chiết sát huynh đệ như Chu ca ca!" (?)

Vốn đang tươi cười Hà Duyệt lại nghe được giọng điệu trào phúng quen thuộc, trong nháy mắt thu liễm ý cười, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm Vương Ngọc kia mặc trên người hồng y xinh đẹp, Hà Duyệt hận không thể nôn mửa một phen bất quá cuối cùng cũng không làm như vậy, rất là lễ phép nói:" Ai nha xem ta vụng về chưa kìa, thiếu chút nữa là không nhận ra Vương Thượng Thị trước sau bất đồng thiên biến vạn hóa xinh đẹp như vậy a, thất kính thất kính."

Hà Duyệt cung kính làm hành động chào hỏi, bất quá tiếng cười chung quanh vì lời vừa rồi của Hà Duyệt một chút cũng không đình chỉ, nét cười khinh miệt trên mặt tắt ngúm chuyển sang trắng bệt, Vương Ngọc tức giận chỉ mặt Hà Duyệt:" Ngươi......"

"Vương Thượng Thị tốt xấu gì thời gian tiến cung cũng lâu, cái loại chỉ vào người khác vô lễ như vậy chắc không cần ta nhắc nhở ngươi đi!" Chu Tử Hoa biểu tình sắc bén nói.

Vương Ngọc lửa giận trừng mắt Chu Tử Hoa, tuy rằng đều là Thượng Thị nhưng Vương Ngọc tự nhận ra là hắn so với Chu Tử Hoa thấp hơn một bậc, nếu hôm nay không phải là ngày hội đặc thù, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Hà Duyệt cùng Chu Tử Hoa như vậy! Giận dữ liếc Hà Duyệt một cái, phẫn hận phất tay áo rời đi, Hà Duyệt xem thường không thèm để ý tới, cười lôi kéo cánh tay Chu Tử Hoa đi hướng lương đình bên kia.

"Chủ tử, noi tỳ thấy tên Vương Thượng Thị kia sẽ không từ bỏ ý đồ đâu." Thải Hà nhỏ giọng nói với Hà Duyệt.

Hà Duyệt dư quang liếc nhìn Vương Ngọc nãy giờ vẫn còn theo dõi mình, phất phất cánh tay:" Hắn nếu như từ bỏ dễ dàng như vậy sẽ không kêu Vương Ngọc, cứ xem tình hình mà định, nếu hắn nhất định muốn động thủ ta không để......" Hà Duyệt nhếch dài khóe miệng thật sâu làm khuôn mặt tươi cười trở nên âm ngoan khủng bố, tính cả Chu Tử Hoa đều cảm thấy Hà Duyệt lúc này rất khó năm bắt.

Còn chưa có bước vào lầu các lớn nhất Hòa Hương Viên- Hạc Lan Các, chợt nghe đến từng trận cười, nhìn ra xa kia thướt tha nhiều vẻ, ung dung đẹp đẽ quý phái cả nam lẫn nữ đang chuyện trò vui vẻ trước mặt mình. Hà Duyệt thấy vậy khóe miệng nhếch lên khinh miệt, cũng không bước vào cái nơi son phấn nồng đậm nữa.

"Chỉ Hoàng Đế mới có phúc ngắm đàn sâu này thôi!" (

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook