Yêu Em Nhé! Lão Đại Lạnh Lùng!

Chương 1: 5 Năm Tìm Lại

Dương Trúc Linh

21/10/2016

Trong ngày họp mặt gia tộc họ Đỗ, mọi người trong dòng dõi đều mang theo vẻ mặt u buồn, lạnh lẽo sau khi nghe tin hắn ta sẽ đến đây để bắt cô ấy con cháu duy nhất mà lão trưởng bối cho biết nơi giữ ngọc ” Phục Sinh Vô Vàn “. Đây là một loại ngọc trên thế giới chỉ có một nó có thể cứu người chết sống lại nhưng chỉ cứu sống được 2 mạng người. Cách đây 5 năm trước nghe nói viên ngọc đã bị thất lạc không dõ tung tích. Vào năm đó hắn ta sau khi nghe được viện ngọc đã mất tích thuộc hạ một trong số Ngũ Phong là Bạch Phong đã khẩn cấp báo tin thì hắn nói với Bạch Phong bằng một giọng điềm tĩnh và lạnh lùng

- ” Không dõ tung tích không có nghĩa nó không tồn tại. “

Hắn đã không bỏ cuộc không ngừng tìm kiếm từng ấy năm trời, chi biết bao tiền của, công sức thậm chí cả mạng người để tìm ra nó thì vào ngày hôm nay hắn đã bớt sự phẫn nộ đi phần nào khi biết viên ngọc sắp thuộc về hắn.

---------

Mọi người trong gia tộc đã vào vị trí cả chỉ còn lại cô ta đang nằm ngủ ngon lành trong phòng nhưng chả một ai thèm để ý bởi lẽ cô là con nuôi của lão trưởng bối nhưng họ đang bận suy nghĩ về chuyện tại sao hắn biết được viên ngọc đang ở trong tay họ. Từ trên cầu thang lão trưởng bối của dòng tộc bước xuống cầu thang . Khi lão trưởng bối ngồi vào vị trí các con các cháu cũng lần lượt ngồi xuống theo thứ tự. Lão trưởng bối không xem xét thiếu ai như mọi khi mà vào thẳng vấn đề, lão cất giọng trầm pha chút sự tức giận:

- ” Ai đã tiết lộ, đứng lên “

Trong không gian yên tĩnh tiếng của lão vang lên khiến cho ai cũng cảm nhận được lão đang tức giận kinh khủng khiến cho ai lấy dù cho không phải mình làm nhưng vẫn thấy dợn tóc gáy vì nếu không ai nhận thì từng người trong dòng tộc kể cả con trưởng đều phải bị trị tội theo quy luật. Tuy vậy nhưng không ai đứng lên lão trưởng bối nhìn lướt quanh một vòng ai lấy đều cúi gằm mặt xuống. Lão chống gậy đứng lên với vẻ mặt giận dữ khó thể tả và có chút mùi sát khí, lão bước lên phía trên một bước và cất giọng trầm lạnh lẽo:

- ” A Hoàng mau mang gia pháp đến đây cho ta “

Tất cả mọi người xửng xốt ngửng đầu ngạc nhiên và cố gắng kìm nén hơi thở. A hoàng đờ người trong vài giây rồi lấy lại tinh thần và đi nhanh đến bàn thờ có 102 tấm bia gỗ cổ rồi a hoàng lật lên cho người khiêng một chiếc hòm gỗ cũ kĩ bên trong dều là dụng cụ tra tấn những kẻ không nghe lời. Khi khiêng nên trước mặt mọi người vừa đặt xuống thì

” Rầm “



Tiếng cửa cổng bị nổ tung, trên mặt đất toàn là mảnh vụn. Mọi người trong nhà chạy ra ngoài ngó nghiêng thì bất chợp hai hàng người mặc vesd đen bên hông cài một chiếc sung bạc từ ô tô trước cổng chạy ập vào nhà nghiêm chỉnh đứng theo hàng từ cổng đến cửa phòng khách chỉ để lại lối đi nhỏ. Tất cả đã vào vị trí thì một chiếc ô tô thời thượng nhất thời bấy giờ màu đen bóng loáng dường như có thể soi gương được chạy đến dừng ở cổng. Ngũ Phong ngay lập tức bước ra nghiêm chỉnh khuôn mặt lạnh lẽo không biểu hiện cảm xúc tiến đến xe của Lão đại. Một chàng trai cao khoảng 1m85 dáng người to cao lực lưỡng mặc vesd đen tên Lạc Phong cánh tay phải đắc lực của Lão đại tiến đến cửa xe mở cửa và hơi cúi người về phía trước mộ chút rồi nói:

- ” Mời lão đại “

Từ trong xe bước ra một tên trùm hắc bang nổi tiếng thế giới. Hắn cao khoảng 1m90, vóc dáng theo tỉ lệ hoàng kim. Khuôn mặt lạnh lẽo đến lỗi người khác chỉ nhìn qua đã thấy lạnh sống lưng rợn người, đôi mắt lạnh lẽo nhìn sâu không thấy đáy được làm nổi bật bởi làn da màu đồng rắn chắc. Môi bạc quyển rũ lạ thường. Mái tóc bồng bềnh đen ánh xanh được vuốt về đằng sau một cách gọn gàng. Khẩm Thiên từ từ bước vào cổng, hai hàng người mặc vesd đen cúi người cung kính. Khẩm vẫn dữ khuôn mặt lạnh lùng mắt sau không thấy đáy tiến vào trong phòng khách mặc kệ ánh mặt của mọi người xung quanh đang chăm chú nhìn vào Khẩm Thiên. Khẩm Thiên vào đến nơi lão trưởng bối nở nụ cười và hân hoang mở lời chào đón lão đại:

- ” Mời Khẩm gia ngồi “

Vừa nói lão vừa giơ tay vào chiếc ghế cao nhất trên bậc và tươi cười nói tiếp:

- ” Thật là vinh hạnh cho gia tộc của chúng tôi được đón tiếp Khâm gia, chúng tôi rất vui không biết Khẩm gia đến đây có việc gì cấp bách không ạ “

Khẩm Thiên vẫn không biểu lộ một cảm xúc nào lạnh lùng bí ẩn như lúc bước xuống xe và ngồi vào ghế. Lạc Phong nhìn lão trưởng bối với khuôn mặt lạnh lùng có chút mùi thuốc súng rồi nói:

- ” Lão trưởng bối lão biết hôm nay khẩm gia đã đích thân đến đây để làm gì rồi vậy thì biết điều không muốn trong ngày hôm nay dòng tộc của lão biến mất khỏi thế gian này thì mau giao đồ cho chúng tôi “

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện sắc
đấu phá thương khung
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Em Nhé! Lão Đại Lạnh Lùng!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook