Bất Diệt Long Đế

Chương 106: Mở một gian phòng

Yêu Dạ

28/03/2021

Năm trăm quả không nhiều, chỉ vừa đủ trong một gói nhỏ.

Liễu Di và Lục Ly cải trang ăn diện một chút, Liễu Di mặt bịt kín lụa mỏng, mặc vào áo bào hoa lệ. Lục Ly thì khoác chiến giáp sáng bóng, còn mang theo mũ giáp, ngụy trang thành hộ vệ cho Liễu Di.

Thất trưởng lão sai một vị trưởng lão tương đối ít khi ra ngoài, dẫn theo mấy tên Huyền Vũ cảnh dùng chiến thuyền đưa hai người tới Lạc Thần đảo.

Lạc Thần đảo thoải mái hơn Lạc Nhật đảo nhiều, người người đều có thể lên đảo, hai người Lục Ly Liễu Di vừa xuống thuyền liền trực tiếp đi vào trong đảo, sau đó lại tiêu tốn nửa canh giờ để đi tới Lạc Thần thành.

Thành trì này rất khí phái, so ra còn lớn hơn cả Vũ Lăng thành, con dân trong thành đông vô số kể, ước chừng chí ít phải có mười mấy vạn người, trên đường phố ngựa xe như nước, tới lui không dứt.

Ngoài cửa thành và trên đường phố đều có thể nhìn thấy quân hộ vệ Lạc Thần đảo, bọn họ khoác chiến giáp trắng như tuyết, mỗi tiểu đội đều có võ giả Thần Hải Cảnh hậu kỳ dẫn đầu, Lạc Thần đảo không hổ là thế lực tứ phẩm, cường giả như mây.

Dựa theo Thất trưởng lão phân phó, sau khi vào thành Lục Ly thuê một cỗ xe ngựa sang trọng, sau đó đi tới một khách sạn xa hoa trong nội thành, tiếp sau lại dạo chơi nguyên một buổi chiều trên đường phố phồn hoa.

Liễu Di vui vẻ chơi đùa, Lục Ly lại một mực thận trọng quan sát bốn phía, nhìn xem phải chăng có người đang theo dõi.

Lạc Thần thành quá lớn, phồn hoa dị thường, trong thành có vô số thứ cổ quái kỳ lạ, rất nhiều trong số đó Lục Ly đều chưa thấy qua, ngược lại khiến hai người được một phen đại khai nhãn giới.

Điều khiến hai người ấn tượng sâu nhất chính là võ giả trong thành, võ giả nơi này rất rất nhiều, Thần Hải Cảnh đâu đâu cũng thấy, Hồn Đàm cảnh hai người cũng gặp qua không ít.

Đợi lúc trời tối hai người mới bắt đầu hành động, đi tới quảng trường trong thành, trực tiếp tiến về phía tế đàn truyền tống cổ phác được rất nhiều võ giả vây quanh.

- Đây chính là truyền tống trận a!

Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, muốn đi Trung Châu chỉ có ngồi truyền tống trận, đi Thanh Châu tìm Lục Linh cũng phải ngồi truyền tống trận, nhưng đây mới là lần đầu tiên Lục Ly tận mắt nhìn thấy truyền tống trận.

- Dừng lại!

Còn chưa tới gần, quân hộ vệ Lạc Thần đảo liền đã vây quanh, một người trung niên Thần Hải Cảnh hậu kỳ sắc mặt cảnh giác nhìn hai người nói:

- Nơi này không được đến gần, lui ra!

Liễu Di không tiếp lời, Lục Ly tiến lên trước một bước nói:

- Tiểu thư nhà ta phải muốn ngồi truyền tống trận tới Thiên Ngục đảo, có vấn đề gì không?

- Hả?

Võ giả trung niên liếc nhìn hai người vài lần, nói:

- Ngồi không vấn đề, chẳng qua mỗi người cần một ngàn Huyền Tinh!

Hai ngàn Huyền Tinh có thể mua rất nhiều linh tài đan dược, một lần ngồi truyền tống trận đúng là giá trên trời. Lục Ly lại không thèm để ý, bởi vì Huyền Tinh tiêu tốn không phải của hắn, từ trong ngực lấy ra một bao Huyền Tinh sớm đã chuẩn sẵn, ném tới nói:

- Bóc mở truyền tống trận đi.

Võ giả trung niên tiếp lấy Huyền Tinh, lại không bóc mở truyền tống trận mà hỏi ngược lại:



- Hai vị là người gia tộc nào? Có mang theo lệnh bài thân phận không?

Liễu Di trong lòng cả kinh, Lục Ly lại mặt không đổi sắc, lạnh giọng nói:

- Lắm lời thế? Các ngươi có truyền tống hay là không? Không truyền tống thì trả lại Huyền Tinh đây, chúng ta cũng không ngồi nữa. Chẳng lẽ ngươi còn hoài nghi chúng ta tới Thiên Ngục đảo làm loạn?

Câu nói sau cùng này của Lục Ly phát huy tác dụng, võ giả trung niên tiêu trừ cảnh giác. Thiên Ngục đảo là nơi nào? Ai dám làm loạn ở Thiên Ngục đảo? Sợ là con em ngũ đại Vương tộc cũng không có lá gan đó.

- Mở ra truyền tống trận!

Thái độ của Lục Ly khiến võ giả trung niên tưởng lầm Liễu Di là tiểu thư đại gia tộc, sợ hỏi nhiều đắc tội với người. Bèn vung tay ra lệnh cho mười tên võ giả cạnh đó không ngừng rót Huyền lực lên tế đàn, đồng thời lấy ra một ít tinh thạch khảm vào trong rãnh tế đàn.

Lục Ly và Liễu Di tiến vào, hai người ngoài mặt không biểu tình, trong lòng lại đều rất thấp thỏm. Cả hai đều chưa từng ngồi qua truyền tống trận, sợ vạn nhất xảy ra chuyện khiến hai người trực tiếp bị giảo sát.

- Ông!

Truyền tống trận sáng ngời quang mang, tiếp đó hào quang ngút trời mà lên, bỗng chốc chiếu sáng toàn bộ quảng trường. Vô số người bị kinh động, dồn dập hiếu kì nhìn sang, muốn xem xem là đại nhân vật nào? Rốt cuộc có thể ngồi truyền tống trận đều không phải hạng người bình thường.

Rất nhiều người quét mắt nhìn, lại phát hiện chỉ là hai thanh niên trẻ tuổi, một tiểu thư mặt còn che lên lụa mỏng. Chẳng qua bọn hắn cũng chỉ thoáng nhìn được một lát, sau đó quang mang truyền tống trận liền triệt để bao phủ, hai người cứ thế tan biến trong truyền tống trận.

Quảng trường bỗng chốc ồn ào náo nhiệt, đám đông dồn dập suy đoán đây rốt cuộc là tiểu thư nhà ai? Không phải tiểu thư đại gia tộc, ai dám tiêu pha hai ngàn Huyền Tinh đi ngồi truyền tống trận?

- Ọe

Truyền tống trận tại quảng trường Thiên Ngục thành đột ngột sáng lên, hai đạo bóng người rất nhanh ngưng hiện, tiếp đó cả hai người đồng thời quỳ gối trong Truyền Tống Trận, nôn thốc nôn tháo một trận.

Vừa rồi hai người chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả người tựa hồ xoay tròn mấy vạn vòng, thiếu chút ngất đi. Lúc này vừa rơi xuống đất, dạ dày lập tức quay cuồng, không kìm được nôn khan. Cũng may hai người ăn qua cơm chiều lâu rồi, bằng không nhất định đã nôn ra đầy đất.

- Hí hí

Tiểu Bạch giấu trong áo bào Lục Ly lại chẳng hề bị gì, thò ra nửa cái đầu kêu lên đầy vẻ quan tâm. Lục Ly lo lắng Tiểu Bạch ở lại một mình trên Huyết Long Đảo, thế nên một mực mang theo bên người.

- Nôn xong chưa? Xong rồi thì mau rời đi!

Có tiếng nói lạnh lùng vang lên, hai người ngẩng đầu nhìn, phát hiện một đám võ giả mặc chiến giáp màu xám đang mắt nhìn nhìn hai người. Lục Ly cảm ứng khí tức võ giả nói chuyện một cái, trong lòng lập tức kinh hãi, không ngờ là võ giả Hồn Đàm cảnh.

Thiên Ngục đảo quả nhiên cường đại, võ giả Hồn Đàm cảnh lại dùng để trông giữ truyền tống trận? Lục Ly cố nén cảm giác nôn mửa, để Tiểu Bạch ẩn đi, sau đó đỡ lấy Liễu Di, đi ra bên ngoài.

Ngước mắt nhìn phía trước vài lần, Lục Ly lần nữa chấn động, trước mặt là từng tòa thạch bảo cực lớn, mỗi tòa đều cao chừng mười trượng, lớn trăm trượng, vô cùng khôi hoằng khí phái.

Đi vài bước, Liễu Di dễ chịu phần nào, khăn che mặt sớm đã lấy xuống, nét mặt lại vẫn cứ trắng bệch.

- Đi trước tìm khách sạn nào đó nghỉ ngơi cái đã.

Lục Ly thấp giọng nói, Liễu Di khẽ gật đầu, đã vào đêm, muốn bán Huyết Trùng Quả cũng phải đợi ngày mai.

Hai người di chuyển tứ xứ, phát hiện một thành bảo rất lớn bên ngoài viết bốn chữ Thiên Ngục khách sạn, lại nhìn quanh phụ cận, thấy chỉ có mỗi khách sạn này, thế là đành đi tới thành bảo kia.



Tiểu nhị rất khách khí, mặt cười như gió mùa xuân, Lục Ly Liễu Di được dẫn đến trước quầy, một tên chưởng quỹ mập mạp mỉm cười nói:

- Hai vị muốn ở trọ? Cần phòng chữ Thiên, phòng chữ Địa hay là phòng chữ Nhân?

Lục Ly thuận miệng nói:

- Lấy hai phòng chữ Thiên.

- Được rồi!

 Chưởng quỹ mỉm cười nói tiếp:

- Tổng cộng ba trăm Huyền Tinh.

- Cái gì?

Lục Ly và Liễu Di tưởng mình nghe lầm, Liễu Di không dám tin tưởng hỏi lại:

- Ngươi nói bao nhiêu? Ba trăm Huyền Tinh? Ngươi xác định là Huyền Tinh chứ không phải kim diệp tử (vàng lá)?

Khách sạn ở trọ mà thôi, không ngờ cũng cần Huyền Tinh? Còn là ba trăm? Hai người ngồi truyền tống trận cũng mới chỉ tiêu tốn hai ngàn Huyền Tinh a.

Chưởng quỹ vẫn ý cười đầy mặt, giải thích nói:

- Tất cả khách sạn tại Thiên Ngục thành đều cần Huyền Tinh, nơi này chính là Thiên Ngục thành, vương thành của Thiên Đảo Hồ. Hai vị muốn tiêu tốn kim diệp tử ở trọ, đó là điều không thể? Ở Thiên Ngục thành, kim diệp tử cơ bản vô dụng, đại đa số đều dùng Huyền Tinh.

Thái độ tiểu nhị cũng không sai, không bởi vì hai người là từ nơi khác tới mà cười nhạo, hắn bổ sung nói:

- Trong phòng chữ Thiên của chúng ta có tụ huyền pháp trận, ở bên trong tốc độ tu luyện có thể tăng gấp năm lần, cho nên mới cần nhiều Huyền Tinh như vậy.

- Gấp năm lần? Khó trách…

Lục Ly và Liễu Di đều không khỏi lúng túng, Lục Ly áy náy nói:

- Xin lỗi, chúng ta từ nơi khác tới, không hiểu quy củ, khiến các ngươi chê cười. Thế phòng chữ Nhân cần bao nhiêu Huyền Tinh?

Chưởng quỹ vẫn rất khách khí nói:

- Hai mươi Huyền Tinh một đêm, ở bên trong tốc độ tu luyện là gấp hai, hơn nữa chúng ta còn sẽ cung cấp miễn phí cho các ngươi bất cứ tin tức gì về Thiên Ngục thành, đương nhiên chỉ là một ít tin tức cơ bản.

- Tin tức?

Mắt Lục Ly Liễu Di sáng lên, đối với Thiên Ngục thành hai người đều hai mắt đen thui, cái gì cũng không biết. Nếu có thể được đến một ít tin tức cơ bản, tỉ như đi đâu bán Huyết Trùng Quả, vậy thì tiện lợi nhiều.

- Lục Ly, vậy mở một gian phòng thôi.

Liễu Di nghĩ nghĩ một lát mới có chút ngượng ngùng nói, lần này hai người mang theo không nhiều Huyền Tinh, còn là hơn phân nửa số Huyền Tinh sót lại của Liễu gia. Nếu hai người tiêu pha quá nhiều, Huyết Trùng Quả lại không bán được, cả hai chỉ còn nước bơi về Huyết Long Đảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook