Bí Mật Thiên Địa

Chương 89: Đến Tinh La Sơn Trang

Snake

08/08/2019

Tôn tử của Dịch Thiên Hàn kinh ngạc há hốc mồm:

- A?

Đám Trường Thanh không thể tin bật thốt:

- Cái gì?

Thuỷ Dung Dung nhíu mày, mắt lộ kinh ngạc, nhưng kinh ngạc qua đi có thêm phần thầm khen ngợi, người không bị lợi dục làm ảnh hưởng đầu óc, chứng minh người này còn xuất sắc hơn nàng nghĩ.

Thuỷ Dung Dung tự tin mà vừa lòng nói:

- Tốt! Ngươi tự mình cân nhắc ! Cự Lộc thư viện vĩnh viễn mở rộng cửa đón chào ngươi.

Dịch Thiên Hàn cười nói:

- Đa tạ!

Triệu Đống cũng mặt mày mừng rỡ nói:

- Đa tạ lão thái sư!

Dù sao điều kiện của Thuỷ Dung Dung làm Triệu Đống còn cảm thấy động lòng chứ nói gì đến Dịch Thiên Hàn, nhưng lão vì một ván cờ mà kéo dài. Tốt quá, tốt quá rồi, vương gia, ngươi mau trở về đi!



Sắp xếp cho đám Thuỷ Dung Dung, Triệu Đống nghỉ ngơi xong Phi Thiên điện chỉ còn lại Dịch Thiên Hàn và tôn tử của mình.

Người đàn ông trung niên sốt ruột nói:

- Gia gia, mới nãy cơ hội tốt như vậy tại sao không đồng ý?

Dịch Thiên Hàn cười tủm tỉm nhìn tôn tử:

- Cứ nói điều mình nghĩ .

- Lúc nãy chỉ cần gia gia đồng ý là lập tức vào tiên môn, Cự Lộc thư viện đó hình như là một tiên môn cực kỳ lớn, nữ nhi của viện trưởng chú trọng gia gia như vậy, đến Cự Lộc thư viện thì tài năng của gia gia có thể nhanh chóng tăng tiến.

Dịch Thiên Hàn nhẹ lắc đầu, nói:

- Ta muốn đánh cờ xong rồi tính.

Người đàn ông trung niên hối hận nói:

- Nhưng mà... Nhưng có thể đồng ý với Cự Lộc thư viện rồi chơi cờ cũng không muộn. Gia gia, Triệu Đống kia ta thật không nên mang hắn vào, hắn căn bản không nói cái gì. Gia gia, tại sao người nghe theo lời hắn?

Dịch Thiên Hàn lắc đầu, nói:

- Không, nên nói hắn đã nói, không nên nói cũng nói rất nhiều.

Người đàn ông trung niên là lạ nói:

- A?

Dịch Thiên Hàn mỉm cười nói:

- Hắn chỉ cần mang đến thái độ của Nhất Tịnh Tự Kiên Vương là đủ rồi, những cái khác ta có thể đoán được.

Người đàn ông trung niên khó tin nói:

- Thái độ của Tiêu Phong? Thái độ gì? Tiêu Phong chỉ là tiểu tử mười mấy tuổi chưa mọc lông, tối đa... Tối đa là kỳ đạo rất giỏi mà thôi.

Dịch Thiên Hàn lắc đầu, nói:

- Không, kỳ đạo khác với thứ khác, kỳ lực mạnh cần ngực lớn mới chịu tải được.

- A?

Dịch thiên Hàn trầm ngâm nói:

- Mặc dù ta chưa gặp Tiêu Phong, tư liệu về hắn cũng rất ít, nhưng ta từ trong đó thấy ra hắn cường đại.

- Cường đại? Hắn? Tiền bối Cự Lộc thư viện kia một ngón tay là có thể bóp chết hắn!

Dịch Thiên Hàn trầm giọng nói:

- Ta nói không phải thực lực mà là sự quyết đoán!

- Quyết đoán?

Dịch Thiên Hàn cười nhìn tôn tử, nói:

- Mang năm ngàn cẩm y quân vào Việt Kinh, hiện giờ ở bên cạnh Tiêu Phong tổng cộng chỉ có ba trăm, còn bốn ngàn bảy trăm cẩm y quân đã đi đâu?

Người đàn ông trung niên ngạc nhiên nói:

- Á, à... Tôn nhi không biết, ta phái rất nhiều người đi điều tra nhưng vẫn không có tin tức.

- Gia gia có biết?

Dịch Thiên Hàn cười cười, gật đầu, nói:

- Bốn ngàn bảy trăm cẩm y quân này đi làm một việc lớn. Chờ xem, rất nhanh sẽ có tin tức.

- Việc lớn? Việc lớn gì?

Dịch Thiên Hàn lắc đầu không nói.

- Nhưng gia gia, không nên kéo dài đám người Cự Lộc thư viện, lỡ làm họ giận thì sao? Cơ hội này rất hiếm có!

Dịch Thiên Hàn mỉm cười, lắc đầu, nói:

- Có lẽ ngươi chưa biết, hiện giờ tân Nhất Tịnh Tự Kiên Vương này còn lợi hại hơn lão Nhất Tịnh Tự Kiên Vương nhiều.



Người đàn ông trung niên khó hiểu hỏi:

- A? A? Gia gia nói cái gì? Tiêu Phong lợi hại hơn Tiêu Tuấn? Sao có thể?

Dịch Thiên Hàn gật đầu, nói:

- Là sự thật.

- Sao gia gia biết?

Dịch Thiên Hàn chắc chắn nói:

- Ta nhìn ra từ trong ván cờ.

- A?

Dịch Thiên Hàn cười nói:

- Ta chờ mấy chục năm, đợi thêm mấy ngày cũng không sao, ta thật sự rất mong chờ Tiêu Phong.

Người đàn ông trung niên biểu tình phức tạp nói:

- Nhưng gia gia đã chín mươi hai tuổi, không chờ được qua lâu, lỡ như chọc giận mấy người Cự Lộc thư viện thì nguyện vọng nhiều năm của gia gia chẳng phải là...

Dịch Thiên Hàn lắc đầu cười nói:

- con người sắp chết thấy rõ nhiều chuyện, nhìn thấu rồi.

- Nhưng gia gia...

- Đừng nói nhiều, ta có tính toán của mình, chờ!

Người đàn ông trung niên bất đắc dĩ đồng ý:

- Được rồi.

Tinh La sơn trang, trong cốc nội.

Trong một cung điện hoa lệ, sáu người Cự Lộc thư viện cư ngụ.

- Đại tiểu thư, Dịch Thiên Hàn này hật không biết thời thế, đại tiểu thư cho hắn mặt mũi như vậy mà không lĩnh tình?

- Đúng vậy. Căn cốt như hắn được đại tiểu thư ban cho Xung Tinh đan, còn dẫn vào Cự Lộc thư viện thế mà giả bộ thanh cao!

.........

......

...

Đám người quở trách Dịch Thiên Hàn, Thuỷ Dung Dung chỉ cười.

Thuỷ Dung Dung cười nói:

- Không sao, đợi một lúc cũng không có gì. Huống chi Tiêu Phong và Dịch Thiên Hàn lần thứ hai nghiêm túc đánh cờ, ta muốn nhìn kết quả. Hơn nữa Tiêu Phong đến vừa lúc dẫn hắn vào Cự Lộc thư viện luôn.



- Giá!

- Giá!

Tinh La sơn trang, cốc ngoại vang tiếng ngựa cất vó, hí vang.

- Hu!

Tiêu Phong kéo dây cương, hãn huyết bảo mã hí dài, đám cẩm y quân theo sau tập thể ngừng lại.

Tiêu Phong bước xuống đường hoàng đi vào , trên người mặc một bộ cẩm bào màu tím lờ mờ nhìn thấy những họa tiết thêu chỉ vàng , càng lộ vẻ quý khí bức người , khí vũ hiên ngang, đôi mắt lạnh như băng khảm trên khuân mặt như Ngọc, càng lộ ra vẻ bất phàm . Khiến mọi người tập trung mọi ánh nhìn . Phía trước phía sau đều nổi lên bao lời bàn tán.

- Nhất Tịnh Tự Kiên Vương? Nhất Tịnh Tự Kiên Vương tới!

- Thật sự là Nhất Tịnh Tự Kiên Vương!

............

......

...

Các kỳ vương xung quanh lộ vẻ kinh ngạc, giờ phút này không ai dám xem thường Tiêu Phong, lúc mọi người nhìn hắn có sự sùng bái.

Nên biết là kỳ thánh Dịch Thiên Hàn chính là thần thoại bất bại, thiếu niên trước mắt đánh bại thần thoại, kỳ lực của người này cao bao nhiêu?

Phía xa Triệu Đống nhìn thấy Tiêu Phong, vội chạy tới.

Triệu Đống thở phào nói:

- Vương gia, rốt cuộc ngươi đã tới.

Tiêu Phong trầm giọng hỏi:

- Tình hình như thế nào?

- Lão nô theo người Cự Lộc thư viện cùng đi...

Triệu Đống kể ra hết chuyện ngày hôm đó.

Tiêu Phong nghe kỹ càng.

Triệu Đống nói xong:



- Vương gia, chuyện chính là như vậy.

Tiêu Phong hít sâu, gật đầu, nói:

- Triệu Đống, ngươi làm khá lắm!!.

Triệu Đống vội nói:

- Tạ ơn vương gia ban khen!!

Triệu Đống lại tò mò hỏi:

- Nhưng thưa vương gia, lão nô có chút khó hiểu, khi đó ta không nói gì, tại sao Dịch Thiên Hàn không nhận thiện ý của Cự Lộc thư viện?

Tiêu Phong cười nói:

- Dịch Thiên Hàn là một người có mưu trí, hắn biết nếu chấn nhận thì không có đường lùi, huống chi bàn cờ đó bên trong ta đã nói rất nhiều với hắn.

Triệu Đống vẫn hơi khó hiểu:

- A!

tôn tử của Dịch Thiên Hàn bước tới.

Dịch Lâm không mấy thân thiện nhìn Tiêu Phong:

- Dịch Lâm kính chào Nhất Tịnh Tự Kiên Vương!

Tiêu Phong cười nói:

- Ngươi chính là tôn tử Dịch Thiên Hàn thái sư chú trọng nhất? Kính đã lâu.

Dịch Lâm hít sâu nói:

- Gia gia tạm thời nghỉ ngơi, nhưng có dặn ta nếu vương gia đến thì dẫn ngươi vào cốc nội nghỉ ngơi trước.

Tiêu Phong chưa lên tiếng thì không xa lại có một người đi tới.

Là Trường Thanh.

Trường Thanh tới gần, cười nói:

- Nhất Tịnh Tự Kiên Vương!

Dịch Lâm khách sáo kêu lên:

- Tiền bối!

Trường Thanh gật đầu với Dịch Lâm, nhìn hướng Tiêu Phong.

Tiêu Phong mỉm cười nói:

- Thì ra là ngươi !!

Trường Thanh cười nói:

- Đại tiểu thư biết ngươi đến, cố ý kêu ta tới mời ngươi, có chuyện quan trọng muốn bàn.

- A?

Trường Thanh cười nói:

- Dịch Lâm, hiện giờ Dịch Thiên Hàn đang nghỉ ngơi, cho ta mượn khách nhân của ngươi một chút.

Dịch Lâm khách sáo nói:

- Đương nhiên có thể.

Tiêu Phong nhìn chằm chằm Trường Thanh, sau đó mỉm cười nói:

- Tốt, vậy xin làm phiền.

Trường Thanh cười nói:

- Mời.

Tiêu Phong dặn dò:

- Phong Đằng, để lại hai người chờ ta ở cốc ngoại, còn ngươi dẫn người về Việt Kinh tìm di vật của Độc Sư.

Phong Đằng lên tiếng:

- Tuân lệnh!

- Triệu Đống, cùng ta vào cốc.

- Tuân lệnh!

Tiêu Phong, Triệu Đống theo Trường Thanh dẫn đường rất nhanh vào cốc nội.

Trong cốc nội phong cảnh xinh đẹp, trăm hoa đua nở, phía xa có một thác nước, chính giữa có hồ lớn, trông như tiên cảnh.

Tiêu Phong ca ngợi:

- Khung cảnh rất khá.

Trường Thanh cũng hơi cảm thán nói:

- Đúng vậy, hoàn cảnh thiên nhiên thế này đúng là không nhiều.

Lúc nói chuyện mọi người đã đi tới một lương đình bên hồ.

Thuỷ Dung Dung đang ngồi trong đình uống tách trà, nhìn cảnh bên hồ. Bốn học sinh giống như Trường Thanh đến từ Cự Lộc thư viện đứng một bên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

truyện bách hợp
truyện sắc
truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bí Mật Thiên Địa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook